Lúc tôi buông thùng tưới xuống và ngồi thở hổn hển trên báºc đá sau hè, mặt trá»i vẫn chưa má»c. Phương đông chỉ má»›i há»ng sáng vá»›i những đám mây treo lÆ¡ lá»ng cuối chân trá»i xa vừa kịp nhuá»™m hồng. Nhá» Thảo nhà bên cạnh, cÅ©ng dáºy sá»›m như tôi, Ä‘ang đốt lá ở cuối vưá»n.Khói lên nghi ngút khiến mà n sương buổi sá»›m chưa kịp tan đã trở nên dà y đặc. Trên ngá»n hải đưá»ng láºp lòe hoa đỠsát hà ng rà o nhà nhá» Thảo, lÅ© chim sẻ chà chách gá»i nhau hệt má»™t bá»n trẻ lắm mồm.
Tôi hÃt má»™t hÆ¡i đầy lồng ngá»±c và đưa mắt ngắm khoảnh vưá»n cá»§a mình vá»›i vẻ trìu mến. Bên cạnh những đóa đồng tiá»n rá»±c rỡ như những ngá»n pháo bông, những bông cẩm chướng e ấp má»™t nét đẹp thùy mị, dịu dà ng là những Ä‘oá hồng xinh tươi và quà phái . Những cụm hoa chen nhau chiếm gần trá»n ná»a khoảnh vưá»n.
Vưá»n nhiá»u loại hoa nhưng gần như chỉ má»™t mà u và ng. Hoa hồng và ng và hoa đồng tiá»n và ng nở rá»™ khắp nÆ¡i . Gần Tết, lại có thêm mà u và ng cá»§a lay-Æ¡n, thược dược và cúc đại đóa, những loà i hoa chỉ hợp vá»›i khà háºu cuối năm. Chấm phá trên cái ná»n và ng mêng mông cá»§a khu vưá»n là những bông cẩm chướng hồng và tÃa, các đóa đồng tiá»n mà u mà o gà và mà u cà rốt lẫn những Ä‘oá hồng phấn, trắng, đỠvà má»™t và i Ä‘oá có mà u khói hương. Tất cả hoà lẫn và o nhau tạo nên má»™t bức tranh quyến rÅ© đến mức má»—i lần tướn nước xong tôi cứ ngồi thừ ra ngắm nghÃa, quên cả chuyện và o nhà .
Trước đây tôi chẳng biết gì vá» hoa. Chỉ năm ngoái, khi theo má»™t đứa bạn vá» nhà nó chÆ¡i, tôi má»›i bị chinh phục bởi thú vui thanh nhã nà y. Ba nó là má»™t nghệ nhân chÆ¡i hoa nổi tiếng không chỉ trong thị trấn. Ông từng già nh được khá nhiá»u giải thưởng trong các cuá»™c thi tà i ở các há»™i hoa xuân. Trên tưá»ng nhà ông treo đầy bằng khen và lá»§ng lẳng vô số huy chương. Nhưng chÃnh vưá»n hoa bao quanh nhà ông má»›i khiến tôi trố mắt sững sá». Những cháºu thược dược trổ hoa, bốn chục bông, những cháºu hồng ra đủ các mà u hoa, những gốc bồ đỠvà vạn tuế lượn lá», uốn éo thà nh đủ thứ hình thù kỳ dị, tất cả khiến tôi có cảm giác như vừa đặt chân và o thế giá»›i huyá»n bà cá»§a các loại kỳ hoa dị thảo.
Kể từ ngà y đó, tôi táºp tà nh chÆ¡i hoa . Lúc đầu không có tiá»n, tôi chỉ dám trồng dăm bụi đồng tiá»n, và i hà ng thược dược. Dần dà tôi trồng thêm những loại hoa khác. Äể thá»a mãn ham thÃch ngà y má»™t tăng cá»§a mình, tôi bắt đầu rình ráºp đánh cắp tiá»n cá»§a mẹ tôi .
Mẹ tôi mở quán giải khát ngay trước nhà . Tiá»n bạc thu và o Ä‘á»u bá» trong ngăn kéo đằng sau quầy, cuốn ngà y mẹ tôi má»›i lôi ra đếm lại sau khi xếp từng tá» phẳng phiu, cẩn tháºn. Ngăn kéo không khóa, do đó tôi tha hồ giở trò đạo tặc. Thưá»ng, tôi không đủ thá»i giá» lẫn can đảm để quan sát và chá»n lá»±a . Kéo ngăn kéo má»™t cái "rá»™t", tôi thò tay quÆ¡ vá»™i má»™t nắm giấy bạc rồi giấu tay và o trong áo, tôi ba chân bốn cẳng lẩn ngay và o nhà cầu và sau khi chốt cá»a lại cẩn tháºn, tôi má»›i thong thả giở ra đếm.
Äi đêm lắm có ngà y gặp ma, có lần tôi vừa thó má»™t má»› tiá»n chưa kịp giấu và o dưới vạt áo thì bị ba tôi bắt gặp. Kết quả là tôi bị má»™t tráºn đòn quắn Ä‘Ãt, Ä‘au thấu trá»i xanh. Nếu lần đó mẹ tôi không khóc lóc năn nỉ khiến ba tôi ngừng tay, chắc hai mông tôi dẹp lép như quả chuối ép.
Nhưng trong cái xui bao giá» cÅ©ng kèm theo cái hên. Sau tráºn đòn đó, nghe tôi khai tôi đánh cắp tiá»n chỉ để mua hoa, mẹ tôi bá»—ng thương tình nên từ đó vá» sau mẹ thưá»ng giấu ba giấm giúi tiá»n cho tôi . Có lè mẹ tôi nghÄ© thà để tôi báºn bịu vá»›i thú trồng hoa còn hÆ¡n là để tôi suốt ngà y đà n đúm vá»›i bạn bè thá»c biÄ‘a, kết băng kết đảng rá»§ nhau đánh lá»™n hoặc tiêu phà thì giá» và o những trò lăng nhăng khác. Ba tôi trước sau vẫn chẳng ưa gì cái trò hoa cá» vô tÃch sá»± cá»§a tôi . Chỉ đến Tết năm rồi, khi tôi bán được mấy mươi cháºu thược dược và cả trăm nhà nh lay-Æ¡n lấy tiá»n mua sách vở và sắm cho nhá» Châu, em gái tôi, má»™t cái cặp xách thì ba tôi má»›i bá»›t thá» Æ¡ vá»›i khoảnh vưá»n cá»§a tôi . Thỉnh thoảng, và o những buổi chiá»u rảnh rá»—i không phải nấu đồng nấu sắt - ba tôi là m nghá» mua bán phế liệu - ông bắc ghế ra ngồi ngoà i vưá»n, gáºt gù thưởng thức "công trình" cá»§a tôi . Nhưng đó là những lúc ba tôi vui vẻ, thư thái . Còn những khi trong lòng bá»±c bá»™i hay có chuyện lo nghÄ©, ông lại nhá»› ra chuyện há»c hà nh lẹt đẹt cá»§a tôi, thế là ông lại đâm cáu:
- Cái thằng đầu bò nà y, há»c hà nh không lo, suốt ngà y cứ hoa vá»›i lá ! Có ngà y tao đốt sạch hết cái đám cây cá» cá»§a mà y cho coi !
Äầu óc tôi vốn không được thông minh lắm, há»c hà nh năm nà o cÅ©ng dở dở ương ương, nên má»—i khi Ä‘iên tiết tôi chuyện gì, ba tôi thưá»ng gá»i tôi là "thằng đầu bò". Tôi ức lắm, nhưng nghe riết rồi cÅ©ng thấy quen tai .
Äang mÆ¡ mà ng nghÄ© chuyện đâu đâu, tôi bá»—ng giáºt bắn mình bởi má»™t tiếng gá»i sát bên tai:
- Ê ! Tôi ngoảnh lại, thấy nhá» Thảo đứng sát hà ng rà o dòm sang. Má»™t tay cầm chổi, má»™t tay cầm trái ổi chìa ra phÃa trước, nó cưá»i tươi:
- Cho anh nè !
Tôi vốn háu ăn, thấy ổi là chảy nước miếng, liá»n mở cá»a rà o chạy sang.
- á»”i đâu váºy ?
Tôi há»i cho có chuyện chứ thá»±c ra tôi biết tá»ng nhá» Thảo hái ổi trong vưá»n. Cuối vưá»n nhà nó có năm, sáu cây ổi, cây nà o cây nấy trÄ©u trái, tối tối tôi vẫn hay chui rà o qua hái trá»™m.
Cầm trái ổi to tổ bố trên tay, tôi xúc động quá chừng, bèn nghĩ cách tạ ơn nó:
- Em đợi anh chút !
Nói xong, tôi chạy vá» nhà ngắt má»™t nhánh hoa hồng rồi hà há»ng cầm sang:
- Tặng em đấy !
NhỠThảo đón lấy món quà của tôi bằng cặp mắt long lanh. Nó trầm trồ:
- Ôi, đẹp quá !
Tôi rộng rãi:
- Em cứ cắm chơi đi ! Khi nà o nó tà n, anh sẽ cho em nhánh hoa khác !
Nhá» Thảo rất thÃch hoa hồng. Hồi tôi má»›i chÆ¡i hoa, nó thưá»ng chạy sang tò mò ngắm nghÃa . Thỉnh thoảng nó còn phụ tôi bón phân, tỉa lá. Trước đây, tôi không bao giá» thèm chÆ¡i vá»›i nó. Nó nhá» hÆ¡n tôi hai tuổi, tôi coi nó là đồ nhóc tì chưa biết mặc quần. HÆ¡n nữa, ba tôi không muốn tôi chÆ¡i thân vá»›i ai, cả bạn trai lẫn bạn gái . Ông cứ sợ tôi chÆ¡i vá»›i bạn sẽ đâm ra hư đốn, bá» bê há»c táºp. Má»—i lần thấy tôi Ä‘i há»c vá» trá»…, ông không cần biết vì lý do gì, cứ trợn mắt hăm he: "Mà y cặp kè Ä‘i chÆ¡i lông bông vá»›i mấy thằng ôn đó, có ngà y tao lá»™t quần Ä‘uổi mà y ra khá»i nhà ". Ba tôi đã nói là là m. Năm ngoái, ông đã xé quần tôi rách teng beng má»™t lần, vá» cái tá»™i tôi mải đánh biÄ‘a vá»›i lÅ© bạn bá» cả cÆ¡m trưa .
Nhưng nhá» Thảo thuá»™c diện ngoại lệ . Nó cùng tuổi vá»›i nhá» Châu em gái tôi nên ba tôi không liệt nó và o hạng bạn bè mà tôi có thể đà n đúm rồi Ä‘i đến chá»— hư há»ng cuá»™c Ä‘á»i . Vả lại, nó ở sát nách nhà tôi . Äối vá»›i hà ng xóm láng giá»ng, chÃch sách "cấm váºn" cá»§a ba tôi có phần ná»›i lá»ng hÆ¡n. Vì váºy, nhá» Thảo tha hồ chạy qua chạy lại và tha hồ bị tôi sai vặt.
Hồi má»›i quen, nhá» Thảo cứ tò tò Ä‘i theo tôi xin hoa hồng. Nhưng tôi cứ má»™t má»±c từ chối . Hoa hồng tượng trưng cho tình yêu, nếu tặng, tôi sẽ tặng cho con nhá» nà o đó há»c cùng lá»›p chứ chẳng có lý gì lại tặng cho con nhãi hỉ mÅ©i chưa sạch nà y . Tôi sai nó đã Ä‘á»i và chỉ trả công cho nó bằng những bông đồng tiá»n. Nó nháºn hoa mà mặt cứ xịu xuống.
Mãi vá» sau nà y, tôi má»›i phá lệ tặng cho nó mấy bông hồng héo . Nhá» Thảo tÃnh tình hiá»n là nh. Nhìn những đóa hồng sắp ngá»§m trên tay tôi, nó rÆ¡m rá»›m nước mắt nhưng không dám từ chối . Chỉ đến hôm nay, tưới nước má»™t hồi đói bụng, thấy trái ổi to đùng trước mặt tôi cầm lòng không Ä‘áºu, má»›i hà o phóng tặng cho nó má»™t đóa hồng tươi nguyên.
Tôi ngồi bệt xuống báºc đá định giÆ¡ trái ổi lên cạp thì bá»—ng nghe tiếng "suỵt" khẽ nÆ¡i cá»a rà o . Tôi ngó ra thấy mái tóc bù xù cá»§a thằng Cưá»ng Ä‘ang lấp ló. Nó ngoắt tôi, khẽ giá»ng:
- Chuẩn !
Tôi ném trái ổi vô thùng tưới, chạy ra:
- Mà y Ä‘i đâu sá»›m váºy ?
- Tao đi bỠbánh mì. Xong rồi, ghé mà y chơi !
Tôi mở cá»a rà o:
- Vô đi !
Nó lấm lét ngó quanh:
- "Ông già hắc ám" của mà y có nhà không ?
"Ông già hắc ám" là biệt danh tụi bạn gán cho ba tôi . Lúc đầu nghe tụi nó gá»i như váºy, tôi chá»i tụi nó te tua . Nhưng chẳng đứa nà o chịu sá»a . Riết rồi tôi đâm chán, mặc tụi nó muốn gá»i gì thì gá»i . Vả lại, ba tôi cÅ©ng có vẻ thÃch hợp vá»›i biệt danh đó lắm lắm.
Nhìn cặp mắt láo liên cá»§a Cưá»ng, tôi phì cưá»i:
- Tao không biết ! Hình như ba tao còn ở trá»ng !
- Váºy thì tao đứng đây !
Vừa nói, Cưá»ng vừa siết chặt ghiÄ‘dông xe . Là m như nó sợ buông tay ra, tôi sẽ đẩy nó và o buồng ba tôi hay sao đấy !
Không riêng Cưá»ng, đứa bạn nà o ghé nhà tôi cÅ©ng tháºm thà tháºm thụt như váºy . Nhà tôi nằm ngay khúc ngoặt cá»§a má»™t con đưá»ng nhá», kế má»™t con hẻm. Mặt tiá»n trông ra đưá»ng, là quán nước cá»§a mẹ tôi . Khu vưá»n phÃa sau chạy dá»c theo con hẻm. Bên kia hẻm là nhà nhá» Thảo . Cá»a vưá»n mở phÃa sau, chẳng liên quan gì đến cá»a trước. Thỉnh thoảng bạn bè ghé thăm tôi, đạp vù má»™t cái, chui tá»t và o hẻm, quanh ra sau vưá»n, ba mẹ tôi Ãt khi trông thấy .
Nhưng tụi bạn chỉ đứng tháºp thò ngoà i cá»a rà o ngoắt tôi ra . Chẳng đứa nà o chịu đặt chân và o bên trong. Nói chung, bá»™ mặt lầm lì cá»§a ba tôi khiến tụi nó khiếp vÃa .
Cưá»ng khá»u tôi:
- Lát nữa mà y rảnh không ?
- Chi váºy ?
- Äi tắm sông vá»›i tụi tao !
- Mấy đứa bên Huỳnh Thúc Kháng.
Huỳnh Thúc Kháng là trưá»ng má»›i cá»§a Cưá»ng. Năm ngoái tôi vá»›i nó cùng há»c chung lá»›p chÃn trưá»ng Trần Quốc Toản. Thi tốt nghiệp phổ thông cÆ¡ sở xong, tôi thi và o trưá»ng Trần Cao Vân, còn nó thi và o trưá»ng Huỳnh Thúc Kháng. Trong các kỳ thi tuyển và o lá»›p mưá»i, Ä‘iểm chuẩn cá»§a trưá»ng Trần Cao Vân là 10,5 còn Ä‘iểm chuẩn cá»§a trưá»ng Huỳnh Thúc Kháng là 8. Do đó, há»c sinh trong thị trấn mặc nhiên xem trưá»ng Trần Cao Vân có giá hÆ¡n trưá»ng Huỳnh Thúc Kháng. Tụi há»c sinh Trần Cao Vân ra đưá»ng gặp tụi Huỳnh Thúc Kháng mặt cứ hếch lên trá»i. Vì váºy mà hai bên không ưa nhau, thỉnh thoảng lại xảy ra những tráºn Ä‘áºp lá»™n nảy lá»a khiến cảnh sát phải xách dùi cui rượt chạy tóe khói.
Tuy nhiên, không phải tất cả há»c sinh hai trưá»ng Ä‘á»u xem nhau như kẻ tá» thù. Có những cặp chÆ¡i thân vá»›i nhau từ hồi cấp hai, lên cấp ba dù tách trưá»ng vẫn quan hệ máºt thiết vá»›i nhau . Như tôi vá»›i thằng Cưá»ng chẳng hạn. Nhưng dù thân vá»›i nó cách mấy, tôi vẫn lắc đầu trước lá»i rá»§ rê hấp dẫn cá»§a nó:
- Tao không đi được!
Cưá»ng khịt mÅ©i:
- Sao váºy? Lấy chiếc Huy Chương Và ng chở tao lượn má»™t vòng cho tụi Huỳnh Thúc Kháng lé mắt chứ ?
Nghe Cưá»ng nhắc tá»›i chiếc Huy Chương Và ng, tôi toét miệng cưá»i . Nhưng rồi mặt tôi lại xịu ngay xuống:
- Bữa nay ba tao không cho tao ra khá»i nhà ! Ngà y mai tá»±u trưá»ng rồi, tao phải ở nhà chuẩn bị táºp vở!
Cưá»ng nheo mắt:
- Lát nữa mà y xuống nhà nội mà y ăn sáng rồi len lén chuồn đi, ba mà y là m sao biết được!
Cái thói "xuống nhà ná»™i ăn sáng" cá»§a tôi, mấy đứa bạn thân đứa nà o cÅ©ng biết. Tiá»n mẹ tôi cho tôi ăn sáng, thưá»ng thưá»ng tôi giếm kỹ, để già nh mua hoa hoặc Ä‘i chÆ¡i vá»›i bạn bè. Sáng sáng, tôi kiếm cá»› xuống chÆ¡i nhà ná»™i, quẩn quanh chá» "ăn chá»±c". Ná»™i tôi rất thương tôi . Há»… thấy tôi ló mặt và o, ná»™i tôi bao giá» cÅ©ng há»i: "Cháu ăn gì chưả". Chỉ chá» có váºy, tôi hà há»ng lắc đầu và sau đó thế nà o tôi cÅ©ng có má»™t tô cháo lòng hoặc má»™t tô bún giò. Tụi bạn thưá»ng Ä‘em chuyện đó ra chá»c tôi . Má»—i lần rá»§ tôi vá» nhà ăn giá»—, tụi nó thưá»ng ỡm á»:
- Chiá»u mai nhá»› ghé nhà tao "ăn sáng" nghen!
Nhưng sáng nay, Cưá»ng không có vẻ gì muốn trêu tôi . Nó chỉ muốn tôi lấy chiếc Huy Chương Và ng cáu cạnh cá»§a tôi chở nó xuống bá» sông.
Tôi vẫn lắc đầu nguầy nguáºy:
- Không được đâu! Ba tao mà biết được, ổng sẽ treo tao lên xà nhà !
Thấy tôi Ä‘em ba tôi ra hù, Cưá»ng không dám nà i nỉ nữa . Nó dòm dáo dác má»™t hồi rồi nhún vai huýt sáo bá» Ä‘i .