
28-08-2008, 12:08 PM
|
 |
Tiếp Nhập Ma Đạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bài gởi: 490
Thời gian online: 12516
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Vị sĩ quan Uùc trả lời:
Có chứ! Chúng tôi có được một số người có trách nhiệm thật sự. Dân sự vụ bị cảm cúm! Trong một năm một nửa số nhân viên đột nhiên bị sa thải. Và rồi Tây Uùc bắt đầu khai thác than đá và đưa nền công nghiệp tách rời khỏi New South Wales và Victoria. Những thanh niên rời bỏ Tây Uùc bây giờ lại gia nhập vào Canberra. Năm 1973, khi bầu cử nhiều thành phần đã phổ biến cả nước Uùc, sáu mươi phần trăm nội các Liên bang toàn là người Tây Uùc. Vì vậy người ta mới coi Tây Uùc là mạch máu chính của đất nước.
Vì đấy là nơi đào tạo ra người giỏi – ông già góp ý.
Đúng vậy – David trả lời – Tôi nghĩ bầu cử nhiều thành phần chính là xây dựng nền móng cho một quốc gia. Trước đây, chúng tôi chẳng có gì, không hơn được nước Anh.
Cô gái cười:
Cám ơn anh.
Chàng trai lúng túng:
Xin lỗi tôi không định nói như thế .
Có gì đâu – cô gái trả lời – Tôi không bao giờ nghĩ rằng có người nào đó tranh luận mà không chủ quan.
Nàng bắt đầu lái sang chuyện khác và nói về thuyền bè, chứ không nói về chính trị nữa. Vào xế chiều khi chào tạm biệt để trở về thuyền mình, ông cụ còn đứng ở dưới, còn Rosemary leo lên sàn thuyền để theo dõi chàng sĩ quan trở về chiếc thuyền nhỏ của chàng. Trăng đã lên quá thị trấn nhỏ bé ấy, hải cảng đang tắm ánh sáng bạc do nước phản chiếu. Vị sĩ quan hoa tiêu đang ngồi trên sàn thuyền nhìn quanh mình, nào thuyền bè, nào cảng, nào vùng đất trắng chạy dài. Anh ta chật lưỡi:
Ừ đây cũng đẹp thật!
Bên cạnh anh ta có cô nàng phát biểu:
Anh không mấy thích nước Anh, phải không?
Anh trầm tĩnh trả lời:
Anh cũng không rõ lắm, anh yêu cảnh trí như thế này. Anh luôn luôn muốn được trở lại đây để xem thử có gì mới trong ngành hàng không, trong ngành cơ khí hay ngành kỹ thuật – sau một chút lưỡng lự anh ấy nói tiếp – Anh không thích cái kiểu cai trị này. Nó lỗi thời và kệch cỡm.
Cô nàng trả lời:
Có lẽ một số người trong chúng ta lại cho đó là của chính mình.
Anh liếc nhìn nàng dáng thon thon và chững chạc liếc nhìn anh, dưới ánh trăng, đang gói thịt hem vào giấy không thấm mỡ. Chàng đỡ lấy miếng thịt và nói:
Bác của em hình như cũng thích thú về cách bầu bán.
Cô nàng trả lời:
Vâng, cũng đã đến lúc có vấn đề tranh cãi ở đây, giống như phiếu bầu của nữ giới vào đầu thế kỷ. Em cho rằng lịch sử chính nó cũng lặp lại, và thường như thế. Chúng ta sẽ chấm dứt bằng cách sao chép của Uùc.
Quay vế phía chàng phi công:
Nigger, làm gì anh cũng nên thận trọng – nàng lưu ý thêm – Một số chính.trị gia chẳng quan tâm gì mấy đến các xứ uỷ trị được gia nhập vào phi đội Nữ hoàng. Xin hãy thận trọng, đừng để mình gia nhập vào một phe nhóm nào cả.
David mỉm cười:
Anh đến đây để lái máy bay – chàng trả lời – Anh chẳng mong nhập nhằng vào các đảng phái chính trị.
Chàng cúi xuống mở dây buộc thuyền:
Cảm ơn em nhiều, Rosemary – chàng nói thêm – Sẽ gặp em sau ở điện Buckingham.
Cô nàng nhìn chàng thanh niên cười:
Đừng để thuyền va vào đá hay chạm vào mũi Beaulieu – cô nàng nói tiếp – Và đừng để ai quyến rũ anh vào công việc gì nhé!
Không đâu – chàng trả lời – Chúc em ngủ ngon, Rosemary.
Nàng đáp lại:
Chúc anh ngủ ngon, Nigger.
|