Cô gái nói:
Đừng làm thế anh ạ! Nữ hoàng đã quá mệt trong hai ngày qua. Em không tin Ngài có thể ngủ yên.
Nữ hoàng đang ngủ, cô Gillian đã bảo mà !
Em hiểu rồi đừng làm gì để ngài bị đánh thức.
Thế chuyện gì vậy em ?
Chuyện Hoàng tử đấy, anh ạ!
Thế ông ta đến đây làm gì ? - nàng yên lặng, rồi như có linh tính chàng hỏi ngay - Chắc là ông ta không ưa công việc ấy ?
Có lẽ như thế. Em không rõ - nàng trả lời - Có điều gì đó rất hệ trọng, chưa biết là điều gì. Chúng ta đừng nên đề cập tới nữa , anh David nhé!
Chàng cười nói với nàng:
Con cái tai hại thật! Anh không hiểu tại sao có người giờ này chưa có con!
Cô gái ngồi trầm ngâm một lúc rồi mới thổ lộ:
Thật tệ hại, anh David ạ, bởi vì bản thân Nữ hoàng là một người hết sức dễ chịu, hiền hòa. Nếu như Ngài kiêu căng, ngạo mạn, thì cũng dễ thôi bởi vì lúc ấy chẳng có ai cảm thấy thương xót cho ngài cả. Nhưng đối với một người đàn bà nhỏ bé, giản đơn và đoan trang như thế lại phải chịu những trách nhiệm và khó khăn quá lớn và tất cả những hệ lụy của gia đình làm xáo trộn tất cả… thật độc ác.
Ngài được sinh ra và lớn lên là để đảm trách công việc - chàng phát biểu - Sự không may của Ngài không như sự không may của anh hay của em.
Em không tin là có sự khác biệt nào cả - nàng nói – Anh không thể giáo huấn con người mà không bị thương tổn bởi những điều ấy.
Giờ này Ryder xuất hiện và nắm tay lái nên Rosemary trở về ghế ngồi của nàng. David nằm xuống giường và ngủ được một tiếng đồng hồ. Khi chàng thức dậy, đã bốn giờ chiều, giờ uống trà. Chàng rửa mặt, uống trà xong, chàng đi đến bàn bản đồ để tính vị trí. Tính xong toạ độ chàng khoanh một vòng tròn trên bản đồ. Xong xuôi chàng quay về phía nhân viên điện đài và nói:
Anh sắp sửa liên lạc với Christmas rồi đấy.
Bắt được đài rồi nhưng hướng chưa chính xác nên chưa rõ lắm. Có lẽ cũng mười lăm phút nữa, chỉ huy trưởng ạ!
Khi tiếp sóng được, nhớ cho biết là gì nhé!
Lúc sáu giờ mười lăm, giờ Ottawa, trên máy bay trở nên sinh động. David và Ryder ngồi vào ghế bay, sĩ quan cơ khí ngồi vào bàn kiểm tra ngay. Máy bay bắt đầu giảm tốc độ khi còn cách đảo Christmas sáu trăm dặm. Trời trong và nắng chói trên đầu, vì gần mười hai giờ trưa ở xích đạo. Dưới họ là biển xanh mù mịt hòa với sương mù xám ngoét chạy dài tới chân trời. Có tiếng động sau ghế, David nhìn quanh và Nữ hoàng đang đứng bên cạnh anh, sau lưng ngài là Quận công. David toan đứng dậy nhưng Nữ hoàng nói:
Cả hai anh cứ ngồi yên. Đứng đây tôi có thể thấy khá rõ.
David vâng lời ngồi dựa ra ghế bay, khi bay lên hay hạ xuống chiếc Ceres tỏ ra ít vững vàng hơn là thích hợp với đường bay dài, nên David thích cầm tay lái mà có Ryder bên cạnh.
Nữ hoàng nói:
Từ đây nhìn cảnh vật cũng đẹp lắm cơ trưởng nhỉ? Trong máy bay nơi này là tốt nhất.
David nói:
Thưa ngài, giờ này chẳng có gì hay để nhìn cả.
Tôi biết - Nữ hoàng nói - Trong lúc bay làm sao mà thấy được! Thế đảo Christmas có gì hay chăng? Trước đây anh đã đến đó hay chưa, cơ trưởng?.
David trả lời:
Thưa ngài, đó là một đảo san hô, nhưng khá lớn. Tôi đã đến đó nhiều lần. Quanh các đầm phá người ta có trồng dừa. Đảo lớn dài mười lăm dặm, rộng mười dặm. Sân bay nằm ở bờ biển phía bắc.
Nữ hoàng lại hỏi:
Ở đấy dân chúng có đông không?
Dạ không nhiều, thưa Ngài. Lần cuối khi tôi đến đó, có chừng năm mươi thổ dân trồng dừa và một vị quản lý người Úc. Có một ông quận trưởng nhưng ông ta ở đảo Fanning cách đấy một trăm tám mươi dặm thỉnh thoảng ông ta có đến. Thường trực thì có hai sĩ quan và mười lăm binh sĩ thuộc không quân Hoàng gia Úc giữ phi đạo.
Tôi cũng muốn thăm cho biết.
Nữ hoàng hỏi thêm vài câu hỏi nữa về thiết bị, nhưng tuy nghe Daviad trình bày nhưng bà chẳng hiểu gì mấy. Sau đó Nữ hoàng cám ơn cơ trưởng và trở về buồng riêng của bà. Trước khi quay về, David còn hỏi:
Thưa Nữ hoàng, Ngài có muốn tôi lượn một vòng quanh đảo trước khi hạ cánh không ạ? Khi gần đến, tôi sẽ thông báo và Ngài có thể đến đây xem tận mắt cũng được. Hay nếu Ngài muốn, tôi có thể bay, Ngài chỉ việc nhìn qua cửa sổ buồng là thấy đảo.
Nữ hoàng trả lời:
Cám ơn cơ trưởng. Tôi sẽ trở lui đây.
Bốn mươi lăm phút sau, ở bốn ngàn bộ, David nói với Frank Cox trình lại với Nữ hoàng là đảo Christmas đã hiện ra. Nữ hoàng trở lui buồng lái và đứng giữa hai phi công, nhìn hòn đảo sáng lên trong ánh mặt trời, màu xanh bích ngọc và da trời phản chiếu trong đầm, cát san hô trắng xoá. David cho Ceres bay một vòng rộng và bay qua phi đạo cách một ngàn bộ. Nữ hoàng nói:
Tuy nhỏ nhưng rất dễ thương! Ai sống trong căn nhà trắng bên cạnh đầm, căn nhà có sân quần vợt?
David trả lời:
Tư thất của ông Quận trưởng đấy ngài ạ! Không hiểu có ông ta ở trong nhà không. Chắc là không, vì nếu có cơ chi đã có chiếc thuyền lớn của ông trong đầm, nhưng tôi chẳng thấy gì cả.
Nữ hoàng đứng nhìn say mê hòn đảo và trong lúc bà đang chăm chú nhìn David đã tiếp tục lái đến vòng thứ hai, sau đó Nữ hoàng không nhìn nữa và nói:
Nếu được ở đây vài ngày chắc cũng thú vị lắm nhỉ? Quay về phía David, nữ hoàng nói - Cám ơn cơ trưởng. Anh xem xét rồi cho hạ cánh.
Nữ hoàng đi về buồng riêng và David bay về phía đông của hòn đảo, có Ryder đang nói vô tuyến với đài kiểm soát. David cho máy bay quay ra biển và bay trở lại với tốc độ sắp đáp là hai trăm gút và cho chiếc Ceres bay là đà trên các ngọn dừa và đáp xuống phi đạo, tính ra mười tiếng từ khi rời Ottawa. Có một căn nhà tranh và một ít tiện nghi ở ngoài. David cho máy bay đổ gần đấy trong lúc Ryder giương cao ngọn cờ vương triều qua chiếc cửa sổ. Mười một người lính không quân và một sĩ quan đứng nghiêm trước căn nhà như một đội quân danh dự. Động cơ ngừng hẳn, cửa máy bay mở ra, hai thổ dân Fijian đẩy một bậc cấp không cao lắm vào cửa máy bay do vị sĩ quan hướng dẫn. Nữ hoàng bước xuống nhận lời chào và duyệt hành quân. Đoàn tuỳ tùng theo sau Ngài bước xuống bậc cấp xuống đất. David đi lo tiếp tế nhiên liệu với đoàn phi hành. Anh thấy Nữ hoàng và Quận công nói chuyện với hai ông Macmahon và Frank Cox và vị sĩ quan địa phương. Sau đó tất cả bước vào nhà có một số tiện nghi tối thiểu với Nữ hoàng. Quận công và vị sĩ quan hướng dẫn, còn Frank Cox và Macmahon ở trong một phòng giống như phần sau của chiếc xe tải ở đàng sau nhà. Tiếp tế nhiên liệu là một sự phức tạp trên đảo Christmas. Tất cả thùng phuy bốn mươi galông đều chứa đầy nhiên liệu và gần một trăm thùng loại này phải được bơm vào máy bay bằng một máy bơm xách tay loại nhỏ. Công việc như thế cũng tốn rất nhiều thời giờ. David định gởi cho FrankCox một lời nhắn là phải ở lại hơi lâu thì không đoàn trưởng trở lui và đến gặp David, chàng đang cùng đoàn phi hành đang làm việc. Cox nói:
Chúng ta sẽ ở lại một hai ngày , Nigger ạ!