Trích:
Nguyên văn bởi huynhduongcongtu
Anh là bờ nghiêng mình trước biển
Đợi ngàn năm con sóng bạc đầu
Em là gió theo mây trời phiêu lãng
Để cho bờ vương mãi một niềm đau.
|
:1 (22)::1 (22)::1 (22)::1 (22)::1 (22)::1 (22):
Chỉ có gió mới biết
Gió yêu sóng nhường nào
Tận ở nơi sâu thẳm
Gió nhớ về sóng thôi
Gió theo mây lạc bước
Không fai cố cách xa
Chỉ vì gió muộn mượn
chút mong chờ đấy thôi