Chương 53 Không gian pháp luân
Phí La Đức nói:
- Thanh Vân Tử từng cứu mạng sống của ta, ta đương nhiên biết ông ấy. Ông ấy còn chỉ dạy cho ta nhiều điều về ma pháp, bởi vậy ta mới có thể cảm nhận được ngài và ông ấy là người đến từ cùng một thế giới.
Nhìn thấy trong mắt Lâm Phong thoáng qua tia sát khí, tiếng cười trầm thấp của Phí La Đức vang lên:
- Các hạ, ta biết thực lực của ngài vô cùng cường đại, xin ngài để ta thanh minh đôi điều trước đã, ta với ngài tuyệt đối không có ác ý.
Lâm Phong vẫn bất động, tay hơi rung động, thất bảo lung linh tháp đã xuất hiện trên lòng bàn tay, hỏi lại:
- Ngươi có nhận ra vật này không?
Phí La Đức đáp:
- Thất bảo lung linh tháp, là pháp bảo của Thanh Vân Tử, a a, bạn của ta, vậy ra ngài đã tìm ra thái thanh ngọc phù mà Thanh Vân Tử lưu lại, ta nghĩ ngài nhất định đã biết về chúng thần đại chiến. Thanh Vân Tử đã từng tiên đoán rằng một vạn năm sau sẽ có một vị đồng hương của y đến thế giới này, vậy thì ta có thể thỉnh cầu ngài xuất kì Thái Cực Đồ cho ta đại khai nhãn giới được không?
“Trời!” Lâm Phong hầu như giật thót mình, làm thế nào mà lão đạo sĩ mũi trâu Thanh Vân Tử có thể đóan trước là hắn sẽ đến đây, thêm vào đó cả Thái Cực Đồ cũng bị lão Tử linh pháp sư này gọi tên ra, vì thế không thể không tin lời nói của ông ta.
Lâm Phong trống ngực đập thình thịch, cố gắng ổn định tâm tình, gằn giọng hỏi:
- Không gian pháp luân là món đồ gì vậy?
Phí La Đức không đáp mà hỏi lại:
- Ngài không biết gì về không gian pháp tắc sao?
- Không gian pháp tắc là cái quái gì? . Lâm Phong ngạc nhiên hỏi.
Phí La Đức đáp:
- Ma pháp thủ hằng định luật ngài chắc là có biết qua.
Lâm Phong liền đỏ mặt, thời gian hắn nghiên cứu ma pháp không dài, làm sao có thể biết nhiều thứ như vậy được, đành phải nín thinh rồi nói:
- Ta đối với ma pháp hứng thú không lớn, ngươi nói rõ từng điểm ra đi!
Phí Đức Lạp nói:
- Ma pháp của chúng ta bao gồm duy tâm chủ nghĩa, vô thần luận giả. Mỗi vị thánh cấp pháp sư đều biết, vũ trụ là do bình hành không gian(không gian song song) tạo thành. Ma pháp thủ hằng định luật do một vị đại pháp sư thánh cấp đúc rút được mà đưa ra kết luận rằng trong vô số những bình hành không gian đó nhất thiết tồn tại đô thị bình hành , không một sự tồn tại cường đại vựơt trội nào có thể nằm ngoài định luật đó.
Lâm Phong lắng nghe đến nỗi đầu to ra:
- Nhắc chi tiết lại lần nữa!
Phí La Đức cười cười, âm thanh tiếng cười đó nhỏ đến nỗi khó nghe thấy được, đáp:
- Ngài chắc là biết chủng tộc thiên sứ, thần tộc đó đến từ một không gian của những sinh vật cường đại, căn cứ theo kết luận được rút ra từ ma pháp thủ hằng định luật, mọi không gian đều bình đẳng, bởi thế thần tộc nếu đến Thản Tang đại lục nhất định phải theo qui luật này, cùng với những sinh vật trên đại lục duy trì sự cân bằng này.
Lâm Phong hơi hiểu ra chút ít, đáp:
- Ta đã hiểu đôi chút, cái ma pháp thủ hằng định luật hay không gian pháp tắc (phép tắc) này, cũng giống như qui tắc trò chơi, mọi thành viên tham gia đều phải tuân theo qui tắc này. Bởi thế nếu tộc thiên sứ đến Thản Tang đại lục thì nhất định phải cùng với sinh vật có tư duy của đại lục duy trì cân bằng, vậy thì ngươi nói xem, thiên sứ đã bị mất đi năng lực gì?
Phí La Đức đáp:
- Thần tộc nếu như quả thật phá mở không gian mà tới, có thể bị mất một phần sức mạnh, ngang với cường giả của Thản Tang đại lục để có thể bảo trì sự cân bằng. Thượng vị thiên sứ 12 cánh khi đến đây có thực lực tương đương với thực lực của thánh cấp kị sĩ của Thản Tang đại lục chúng ta.
Lâm Phong nhíu mày nói:
- Một vạn năm trước trong chúng thần chi chiến, làm sao quân đoàn thiên sứ hơn trăm vạn người có thể tới được?
Phí La Đức vung pháp trượng, trên cái bàn đá khổng lồ lập tức xuất hiện một cái kim sắc luân bàn to bằng nắm tay, có hình tròn.