Tiên Sở (Trá»n bá»™)
ÄỆ NHẤT CHƯONG
Nhân sanh nhược chÃch như sÆ¡ kiến
Dịch giả: Vival
Nguồn: Tà ng thư viện
Sở Dịch bất giác tỉnh lại, đã và o sáng sá»›m ngà y hôm sau, gần đấy nghe tiếng chim hót rá»n rÄ©, gió lạnh Ä‘ang thổi to, bên trong cÆ¡ thể dưá»ng như có 1 luồng khà ấm Ä‘ang di chuyển không ngừng, tinh thần sáng láng.
Mở mắt ra, trá»i xanh như tắm, mây trắng dằng dặc, mặt trá»i chiếu sáng rá»±c rỡ. Con lừa cúi đầu, mắt nhìn chăm chú, cùng hắn 4 mắt nhìn nhau, trong miệng “ba baâ€Ä‘ang nhai cá».
Chà ng ta đột nhiên nhá»› lại chuyện tối qua, đột nhiên đứng dáºy, quan sát xung quanh, trong lòng bá»—ng cảm thấy lạnh lẽo, kêu lên 1 tiếng lá»›n “aâ€. Tá»± nhiên thấy mình Ä‘ang ở trên sưá»n núi, bốn bá» rừng tùng như biển, hoang má»™ khắp nÆ¡i, lá khô nhiá»u không kể, bản thân chà ng Ä‘ang ở trên 1 đống lá, ngôi miếu thế nà o rồi? Nhà sư thế nà o rồi?
Sở Dịch trà não mê loạn, lẽ nà o chuyện xảy ra tối qua chỉ là giấc mơ?
Chà ng đột nhiên xốc mạnh đám lá lên, bạch hồ cÅ©ng váºy không có bóng tÃch gì, nhưng trên ngưá»i chà ng, rõ rà ng chiếc túi bạc trắng đêm qua Ä‘ang vắt ngang qua!
Trong lòng chà ng chấn động, nắm lấy chiếc túi giÆ¡ lên, nhẹ nhà ng lắc, ánh sáng lóa mắt phát ra, tiếng ngá»c rÆ¡i đẩy trên đất, những trân bảo đêm qua bá»—ng xuất hiện trước mắt.
Sở Dịch trà nãi tá» mê loạn trở thà nh sững sá», lúc tháºt lúc ảo. Nhất thá»i không biết chuyện đã xảy ra thế nà o, nhìn thấy bốn bá» má»™ địa hoang vắng, hà n khà trở nên Ä‘áºm đặc, đột nhiên nghÄ© tá»›i: “Lẽ nà o … lẽ nà o tối qua đã gặp quỉ ư?â€
Chà ng bình tÄ©nh lại, cẩn trá»ng thu tháºp lại trân bảo và o trong túi, bất ngá» phát hiện ra hồng ngá»c tiểu đĩnh, mã não hồ lô, thạch hạp cùng xÃch hồng niệm châu bất ngá» lại không thấy! Nhá»› kÄ© lại, nhá»› rõ rằng đã bá» hết 4 thứ và o trong túi, sao giá» lại biến mất? Trong lòng bởi thế tá»± nhiên phát lãnh.
“A hu!†con lừa không nhịn được kêu lên, ngáºm vạt áo trước cá»§a chà ng, giống như hối thúc chà ng Ä‘i.
Sở Dịch lên đưá»ng má»™t cách mù mịt, thu lại quyển sách trên đất, sắp xếp hà nh lÃ, dắt con lừa hạ sÆ¡n, Ä‘i được và i bước, đột nhiên phát hiện hướng nà y lá khô phá»§ đầy núi và thi thể dã thú nằm dà i trên đất đông vô kể, hổ sói hươu dê, bà y cạnh nhau trùng Ä‘iệp, tất cả Ä‘á»u bị mổ bụng, máu tươi thấm khắp.
“Lẽ nà o những thi thể của các hoà n thượng tối qua là do những súc sinh nà y hóa thà nh?†Chà ng đột nhiên thấy kinh sợ, mồ hôi lạnh đầy lưng, như thể rơi xuống vực băng sâu không thấy đáy.
Bất chợt, trong khu sÆ¡n lâm không xa đột nhiên vang lên giá»ng hát đầy khà thế, lá cây xà o xạc, bầy chim sợ bay, và i thợ săn lưng mang cung tên, nâng mâu xoa chỉa ra.
Các thợ săn thấy xác thú khắp đất, cá»±c kì kinh ngạc, rối rÃt kêu lên: “Uy, tên nhóc Ä‘á»c sách kia, tất cả những dã thú nà y là đá»u do ngươi giết ư?â€
Sở Dịch suy nghÄ© bấn loạn, không ứng lại, cao giá»ng há»i: “Các vị đại ca, xin cho há»i gần đây có tá»± miếu nà o không váºy?â€
Các thợ săn ngạc nhiên đáp: “Hoang sÆ¡n má»™ địa, thì lấy đâu ra tá»± miếu chứ?â€
Má»™t thợ săn cưá»i khanh khách: “Tiểu oa nhân, có lẽ nà o vì ngươi đã giết hết các dả thú nà y, cảm thấy hối háºn, giá» muốn xuất gia thà nh hòa thượng?â€
Các thợ săn cảm thấy thú vị, nhất thá»i cùng cưá»i lá»›n.
Sở Dịch trong lòng cà ng buốt lạnh, tá»± biết đêm qua đã gặp quỉ thấy yêu, nhất thá»i vô cùng hoảng sợ, không chá»§ tâm đáp trả, lại há»i: “Chư vị đại ca, xin há»i quan phá»§ gẩn đây nhất là ở đâu váºy?â€
Các thợ săn chỉ vá» phÃa bắc cá»§a dãy núi trùng Ä‘iệp như bình phong, cưá»i nói: “đi qua Phi Vân hạp, Tiên Nhân lÄ©nh, là thấy huyện Vạn Thá», tiểu huynh đệ đã sát hại các súc sinh nà y, nếu muốn quy án đầu thú, thì Ä‘i tá»›i đấy, những thi thể nà y thì đưa cho chúng ta xá» trÃ.†Vừa nói vừa cưá»i lá»›n.
Sở Dịch háºn lúc nà y không có đôi cánh để rá»i khá»i đây, ráng cưá»i, chắp tay từ biệt, dắt lừa Ä‘i thẳng xuống núi.
ÄÆ°á»ng núi quanh co, hai bên tùng xanh vẹo theo chiá»u ngang, quái thạch cháºp trùng, chia trá»i là m hai. Äỉnh núi xa cà ng lúc cà ng gần, mây má»§ khắp nÆ¡i, đẹp như tranh sÆ¡n thá»§y.
Nếu như ngà y hôm qua, Sở Dịch sẽ thưởng ngoạn dá»c theo đưá»ng Ä‘i, ngâm thÆ¡ theo cảnh, nhưng hiện giá» thì không có tâm trạng, suy nghÄ© dâng lên ầm ầm, không ngừng nhá»› lại quái sá»± đêm qua. Nhưng con lừa thì “a hu†không ngừng, bước Ä‘i như bay, Ä‘Ãch thá»±c vui sướng.
Äang tháng 12, gió lạnh như cắt, chân núi còn chưa bị bao phá»§, tuy thế trá»i vẫn lạnh giá, nhưng bởi vì luồng khà nóng mênh mang trong ngưá»i mà chà ng không thấy lạnh gì cả, toà n thân như thể trà n đầy khà lá»±c.
Sở Dịch ý thức được 1 điểm, tâm trung bất do hựu thị “lạc đặng†nhất hưởng, đoán rằng phần lớn là nhỠcông của 2 viên đan dược tối qua, nhưng đan dược đó là thuộc vỠma quỉ, tự ý sỠdụng, không biết có gặp phải kết quả đáng sợ gì không? Lòng thấy không yên, đắn đo bất an.
Nhưng chà ng đơn thuần, khoáng đạt, u sầu oán giáºn Ä‘á»u không lâu, thay đổi suy nghÄ©: “Là phúc thì không phải là há»a, là há»a thì không tránh khá»i. Má»i chuyện trên Ä‘á»i, trá»i cao đã có xếp đặt. Ta hà tất phải buồn rầu, tá»± mình tìm lấy phiá»n não là m gì? Cứ nghe theo mệnh trá»i.†NghÄ© được như thế, cảm thấy thoải mái rất nhiá»u.
Sở Dịch kể từ lúc đó, ngắm trá»i cao đất rá»™ng, vạn thá»§y thiên sÆ¡n, dòng nước xanh phÃa xa xa, tâm tình chà ng dần dần thư sướng sáng lạng hẳn lên, ngâm thÆ¡ Ä‘á»c văn, xua Ä‘i tịch mịch.
Xuống núi, xuyên qua sÆ¡n cốc, tiện quay vá» quan đạo. Tâ ÄÆ°á»ng quan đạo khá tá» chỉnh, cứ má»—i 30 dặm là có 1 dịch trạm.
Ngà y hôm qua Sở Dịch dá»… dà ng tìm được con đưá»ng tắt, xuyên qua dãy núi, giá» lại bị khốn tại Tá» Vụ hạp, trải qua 1 lần, trong tâm không khá»i phát sợ, không khá»i cảm thấy cô đơn vô cá»› bối rối, bấy giá» quay ngưá»i ngồi lên lưng lừa, dá»c theo quan đạo, hướng tá»›i huyện Vạn Thá» mà đi.
Giữa trưa hôm sau, ngưá»i trên quan đạo ngà y cà ng nhiá»u, 3 5 ngưá»i thà nh 1 nhóm, hầu như má»i ngưá»i Ä‘á»u tá»›i Trưá»ng An thi cá» nhân. Hầu hết Ä‘á»u là phú gia tỠđệ, cưỡi ngá»±a béo mặc áo lông cừu, là cÆ¡ há»™i tốt để khoe khoang, theo chân không Ãt thư đồng hầu nhân.
Tiếng xe lăn ầm ầm, tiếng vó vang lên, nhiá»u ngưá»i Ä‘ang cưá»i chê Sở Dịch thân ngưá»i đơn giản, thấy chà ng áo xanh già y vải, vá đắp khắp nÆ¡i, cô đơn ngồi trên 1 con lừa Ä‘en gầy, xem không có ai bên cạnh má»™t mình ngâm Ä‘á»c thi thÆ¡, chả trách tiếng cưá»i, cá»±c kì bất tiết.
Sở Dịch cưá»i nhạt, không lấy là m để tâm, gia cảnh chà ng bần hà n, do quả mẫu, ngưá»i thân trong há» nuôi dưỡng, bản tÃnh đơn thuần lá»—i lạc, an bần nhạc đạo, đối vá»›i những sá»± nhạo báng thì không chút quan tâm, lần nà y lên kinh dá»± thÃ, không phải bởi vì tham vinh hoa phú quý, chỉ muốn vì quốc gia góp sức, quang diệu tông môn, không phụ công mẫu thân tà i bồi dưỡng dục.
Giữa ngỠ1 phút, Sở Dịch tới được Tiên Nhân lĩnh dịch trạm.
Từ đây còn cách huyện Vạn Thá» hÆ¡n 30 dặm nữa, cÅ©ng là nÆ¡i 2 luồng quan đạo giao nhau, ngá»±a hà ngưá»i nói, cá»±c kì náo nhiệt.
Xa nhà đã ná»a tháng, bánh hấp mang theo là m lương thá»±c hôm qua ăn cÅ©ng đã gần hết, hiện giá» bụng kêu lên vì đói, ngá»i thấy mùi thÆ¡m cá»§a rượu và thức ăn, khó mà chịu được, Ä‘ang lúc kéo lừa Ä‘i tá»›i dịch trạm.
Dịch trạm được dá»±ng bên bá» sông, tòa nhà chÃnh có 3 tầng, mái cong góc cao, tưá»ng đỠngói xanh, quả rất tráng lệ, là má»™t nÆ¡i tốt cho ngưá»i qua lại ăn uống nghỉ ngÆ¡i, truyá»n công văn xuống cho vùng nà y.
PhÃa sau tòa nhà chÃnh là rất nhiểu phòng ốc nối tiếp nhau, nhiá»u tá»u Ä‘iếm lữ xá, ở giữa nga7n cách bằng 1 con đưá»ng lát đá xanh má»ng.
Lúc nà y con đưá»ng lát đá xanh bị chia ra là m hai bởi xe ngá»±a, tuấn mã, ở cả 2 phÃa dãy phòng Ä‘á»u đã đông ngưá»i, cao đà m khoát luáºn thanh âm rầm rÄ©.
Sở Dịch kéo theo con lừa, dừng trước phÃa trước phòng, khi ngưá»i lừa sắp Ä‘i qua cây cá»™t trụ bên trong hà nh lang, bất chợt nghe thấy từ phÃa trước mặt 1 tiếng la ngạo mạn: “Tiểu khiếu hóa tá», sao ngươi dám để con lừa gầy nhá» cá»§a ngươi cùng chá»— vá»›i xich thá» Mã Xuyên cá»§a bổn công tá»? Äừng trách bổn công tá» không nói vá»›i ngươi, con lừa gầy nhá» cá»§a ngươi nếu mà bị bảo mã cá»§a đá 1 phát thì ắt chết, ngươi có lẽ phải Ä‘i bá»™ tá»›i kinh thà nh đấy!â€
Lá»i nói vừa hết, bên trong vang lên 1 trà ng cưá»i lá»›n.
Con lừa như thể hiểu được tiếng ngưá»i, giương cổ “a hu a hu†kêu tháºt to, chân sau đạp xuống đất, cá»±c kì phẫn ná»™. Cái đầu cá»§a con ngá»±a to lá»›n đỠhồng như lá»a kế bên quay sang nhìn, mặn nhiên khinh bỉ, cúi đầu ăn cá».
Ngưá»i trong phòng thấy váºy thì cưá»i to lên.
Sở Dịch trong lòng đã có chút nóng giáºn, vuốt ve cổ con lừa, không nói lá»i nà o, Ä‘i và o trong phòng. Nhìn vá» bên trái thấy bà n còn trống, liá»n bước tá»›i.
Vừa tá»›i bên bà n, má»™t công tá» còn trẻ mặc cẩm y đứng dáºy cưá»i hi hi bước tá»›i, dương tay ra cản, nhương mà y nói: “Tiểu khiếu hóa tá», váºt há»p theo bầy, ngưá»i cÅ©ng theo đó mà phân. Lừa là loà i súc sinh, không thể biết phân biệt chá»— nà o mà tá»›i. Ngưá»i tốt xấu gì cÅ©ng là con ngưá»i, lẽ nà o không thấy chá»— nà y không phải là chá»— cho ngươi ngồi?†Giá»ng nói khinh cuồng phô trương, ngưá»i nói Ä‘Ãch thị là 1 quý tá»™c công tá».
Má»i ngưá»i vừa nghe liá»n nổi lên 1 tráºn cưá»i ầm. Sở Dịch không muốn tranh chấp cùng hắn, chỉ lá»™ ra 1 nụ cưá»i nhạt, quay ngưá»i hướng tá»›i các chá»— khác.
Vừa má»›i ngồi xuống, liá»n có ngưá»i giương tay ra ngăn cản, cưá»i nói: “Äây là chá»— cá»§a ngưá»i bạn, tại hạ không thể nhưá»ng cho huynh được, nếu huynh ngồi ở chá»— nà y, có ai bà n còn trống xin nhưá»ng cho vị công tá» nà y ngồi được không?â€
Nhiá»u ngưá»i kêu to lên.
Sở Dịch chịu đựng cÆ¡n giáºn, quay ngưá»i tìm chá»— ngồi khác. Ai lại ngỠđược tất cả ngưá»i trong phòng không ngá» lại cùng móc ngoặt vá»›i nhau, Ä‘á»u muốn dùng chà ng để giải sầu, đợi chà ng vừa tá»›i, láºp tức rối rÃt bước tá»›i, cưá»i hi hi vái chà o hà nh lá»…, giương tay cản lại. Tiếng cưá»i rá»™n vang lên liên tục.
Tên công tá» kia thấy má»i ngưá»i á»§ng há»™ mình, cùng nhau trêu ghẹo thư sinh nghèo, lấy là m đắc ý, cưá»i nói: “Tiểu khiếu hóa tá», ngươi bị Ä‘iếc hay bị si khá» váºy? Hay ngươi là do 1 con lừa ngốc thà nh tinh biến thà nh, vì thế không hiểu được tiếng ngưá»i? Tiểu nhị, mau mau dắt cổ hắn ra ngoà i thạch trụ phÃa ngoà i, đưa cho hắn 1 đống cá» khô, ghi và o sổ cho bổn công tá».â€
Má»i ngưá»i nghe thế cưá»i to khanh khách, gõ bà n rối rÃt đến ná»—i ngã ra.
Sở Dịch đơn thuần phác chá»±c, đối vá»›i ngưá»i luôn tốt, trong Ä‘á»i chưa bao giá» nếm phải sá»± vÅ© nhục như thế nà y, nghe khắp phòng trà n đầy tiếng cưá»i chế giá»…u ác ý sắc nhá»n, trong lòng phẫn ná»™ kinh khá»§ng, Ä‘au khổ chịu đựng nén cÆ¡n giáºn lại, nghÄ© rằng há» cÅ©ng đối xá» vá»›i chÃnh mình như thế. Lúc đó không nói má»™t lá»i, quay ngưá»i hướng vá» cá»a Ä‘i ra.
Là công tỠâm dương quái khà cưá»i nói: “Oh, ngươi toà n thân thấm đầy nhân khà quay vá», không lẽ ngươi không biết rằng lừa huynh đệ cá»§a ngươi sẽ không nháºn ra ngươi sao? Coi chừng nó đá 1 cái tổn thương thân thể đấy.â€
Má»i ngưá»i vừa nghe, cà ng cưá»i bạo thêm.
Äá»™t nhiên 1 thanh âm trong trẻo nhẹ vang lên: “Trừ cá ra, thế nà o biết được hạnh phúc cá»§a cá không? Là công tá» hiểu được ước muốn cá»§a lừa, nghÄ© rằng chà ng ta có lẽ cùng cÅ©ng loại?â€
Sở Dịch sợ run, không kiá»m được báºt ra 1 nụ cưá»i.
Má»i ngưá»i ồ lên, Là công tỠđại ná»™, quay ngưá»i muốn phát tác, đột nhiên mắt trợn trừng miệng ngây dại, không phát ra tiếng nà o.
Nghe thấy 1 thanh âm má»m mại vang lên: “Vị công tá» nà y, tại hạ và ngà i là cùng 1 dạng, chắn rằng lừa và ngá»±a cÅ©ng cùng 1 loà i, thuá»™c vá» cầm thú, không biết ngà i có nguyện ý ngồi cùng vá»›i tại hạ không?â€
Sở Dịch trong lòng vừa cảm thấy kì lạ vừa thấy cảm kÃch, quay ngưá»i lại nhìn, thấy 1 bạch y công tá» 1 mình 1 bà n, ngồi cạnh cá»a sổ, tá»± cưá»i vá»›i mình.
MÅ© bịt đầu cá»§a chà ng ta là m từ tÆ¡, nhẹ nhà ng như tiên, châu trâm ngá»c đái, chiếu sáng rá»±c rỡ, Ä‘Ãch thị là 1 vương tôn quý hầu; mắt sáng răng trắng, da trắng môi Ä‘á», gương mặt xinh đẹp tuyệt vá»i, má»™t nụ cưá»i nở ra như mây tan tuyết chảy, tươi đẹp sánh chiếu như ánh mặt trá»i.
Má»i ngưá»i tưởng như thấy được thần linh, tá»± thẹn không bằng, cùng nghÄ©: “Dù là Tống Ngá»c Phan An, nếu so vá»›i ngưá»i nà y thì còn thua xa.â€
Sở Dịch nhìn ngây dại, trái tim bá»—ng nhảy Ä‘iên cuồng không giải thÃch được, trong suốt 17 năm, chưa bao giá» lại thấy mình Æ¡ trá»c như váºy, tá»± nhiên nghÄ© rằng nếu mình ngồi cùng vá»›i ngưá»i ấy, thì quả tháºt là vô cùng đưá»ng đột, mạo phạm tá»›i chà ng ta.
Lúc ấy chà ng vô cùng cảm kÃch nở 1 nụ cưá»i, chắp tay nói: “Äa tạ ý tốt cá»§a công tá», tại hạ … tại hạ cần phải Ä‘i ra ngoà i.†Nói xong liá»n quay ngưá»i.
“Cháºm đã!†Bạch y công tá» nhanh chóng, nhẹ nhà ng rá»i khá»i chá»— ngồi, vá»™i và ng Ä‘i tá»›i bên ngưá»i chà ng, nắm lấy cổ tay chà ng, giáºn dữ nói: “Công tá», ngưá»i không muốn ngồi cùng tại hạ, vì không thể nhìn được tại hạ, có đúng không?â€
Thanh âm trong trẻo dịu dà ng, lúc giáºn lúc vui, lúc oán lúc ngải, nghe rất vui tai. Toà n bá»™ ngưá»i trong phòng căng tai lắng nghe, bất ngá» nhiệt huyết dâng lên, thần hồn Ä‘iên đảo, bất giác nghÄ© muốn thay Sở Dịch hồi đáp.
Sở Dịch kinh ngạc, cúi đầu xuống nhìn, tay như xuân thông bạch ngá»c, linh lung nhá» xinh, chá»— Ä‘ang nắm lay cổ tay mình, trÆ¡n nhẵn mát lạnh, vô cùng thư sướng.
Chà ng tư nhiên không biết trả lá»i sao, không dám thoát Ä‘i, gương mặt đỠhồng, ấp úng nói: “Tại hạ … sao không thể nhìn được công tá» chứ?â€
Bạch y công tá» cưá»i nụ, vô cùng hoan hỉ, buông lá»ng tay ra, giá»ng nói nhu hòa: “Tháºt tốt, các hạ hãy lại kia ngồi.â€
Sở Dịch nhìn thấy đôi ngươi hắc bạch phân minh sáng ngá»i như nước thu cưá»i mà như không cưá»i, trái tim bất ngá» nhảy Ä‘iên cuồng không giải thÃch được, không dám nhìn kÄ©, tá»± nhá»§ vá»›i mình, cưá»i nói: “Cung kÃnh bất như tòng mệnh, Ä‘a tạ công tá» có lòng yêu mến.†Theo chà ng ta tá»›i trước bà n ngồi.
Trong má»™t lúc, cả gian phòng không có 1 tiếng, tất cả cặp mắt Ä‘á»u chú mục nhìn hai ngưá»i, trong miệng rượu ngon như hóa thà nh nước chua, cùng nghÄ©: “Con bà nhà hắn, miếng thịt thiên nga từ trên trá»i, không ngá» lại để con cóc nà y hưởng thụ.â€
Lúc ấy Tây ÄÆ°á»ng quốc thế Ä‘ang thịnh, dâm nhạc xa xỉ lưu hà nh vô cùng phổ biến, quan lại phú thương không chỉ thu nạp mị thiếp, việc táºp trung nuôi dưỡng trai đẹp, cÅ©ng thấy rất nhiá»u.
Phú gia công tá» phần lá»›n Ä‘á»u thÃch ngưá»i phi thưá»ng, như việc bôi phấn, kết giao vá»›i mÄ© mạo thiếu niên, quang minh chÃnh đại cùng trêu gió chá»c trăng. Ngưá»i Ä‘á»i không nghÄ© đấy việc đáng thẹn, mà lại coi đó là việc phong lưu, nói hát rất nhiá»u.
Vì thế chúng nhân khi thấy 1 vị công tá» tuấn mÄ© tuyệt tục cùng thư sinh nghèo y phục cÅ© nát 1 mình đối tá»u truyện chò, bất giác sinh lòng oán háºn, kÃn đáo tá»± mình nghiến răng.
Bạch y công tá» vá»›i chúng nhân không lấy để ý, kéo vạt áo Sở Dịch ngồi xuống, cưá»i nụ nói: “Công tá», tại hạ Dương Châu Yến Tiểu Tiên, nhưng chẳng hay có thể thỉnh giáo tôn tÃnh đại danh cá»§a huynh đà i được không?â€
Sở Dịch gần sát vá»›i chà ng ta, bất giác 1 luồng u hương mát lạnh Ä‘áºp và o mÅ©i, hương vị vô cùng kì lạ, như thể nguyệt quang vá»›i lưu thá»§y cùng múa, hà n mai vá»›i tuyết hoa cùng nở.
Chà ng hô hấp trở nên không thông, như thể rượu xông lên đầu, thần hổn Ä‘á»u say, ngây ngây dại dại, hoảng hốt đáp: “Ta … tại hạ tên là Sở Dịch, lần nà y lên kinh là để dá»± thÃ.â€
Yến Tiểu Tiên vui mừng, kéo tay chà ng tiếng cưá»i trong trẻo nói: “Tháºt là trùng hợp! Tiểu đệ cÅ©ng đến Trưá»ng An để dá»± thÃ, nếu Sở huynh không ngại, chúng ta có thể kết thà nh bạn đồng hà nh.â€
Chúng nhân nghiêng ngưá»i lắng nghe, vừa nghe đến đấy như thể gặp được và ng, háºn không thể cướp lấy cÆ¡ há»™i nà y, lá»›n tiếng tuyên bố mình cÅ©ng lên kinh dá»± thÃ.
Yến công tá» cưá»i nhỠđáp lại, con mắt huyá»n diệu ngưng chú, đối vá»›i chúng nhân không thèm để ý.
Sở Dịch vốn dÄ© là thư sinh, trá»i sinh tÃnh vốn khẳng khái nghÄ©a hiệp, thÃch kết giao bằng hữu, đổi lại nếu là ngưá»i khác đỠnghị, nhấn định hân hoan đồng ý. Nhưng giá» thá»±c không biết thế nà o, đối vá»›i vị xá» tá» mÄ© mão vương tôn công tá» nà y, chà ng vốn rất có hảo cảm, rất muốn được thân cáºn, lại không muốn bá» tay ra, má»™t mình ngồi cạnh chà ng ta, trong lòng nhảy loạn cả lên, như ngồi trên bà n chông; nếu như cùng nhau đồng hà nh, chuyện nà y sẽ ra tá»›i đâu?
Sở Dịch thấy má»i ngưá»i nhãn quang sáng rá»±c trừng mắt nhìn mình, háºn mình cÅ©ng không thể sanh thôn hoạt bát liá»…u, chà ng ta hay cưá»i tất không hẹp hòi, láºp tức kéo tay ra, trầm ngâm nói: “Chịu nháºn sá»± thương yêu cá»§a Yến công tá», há dám không nghe, chỉ là … tại hạ thân chỉ có 1 con lừa, chỉ e rằng có Ä‘iá»u bất tiện.†Lá»i nói vừa xong, liá»n chợt thấy mình quả ngu xuẩn, cảm thấ bối rối, *** tai nóng bừng.
“A hu! A hu! A hu!†Không biết có phải vì nghe lá»i chà ng nói, con lừa bên ngoà i đột nhiên đứng cao lên, nghểnh đầu giÆ¡ chân đá, không ngừng kêu to, như thể phản đối.
Chúng nhân nhất thá»i kinh ngạc, cưá»i ầm cả lên.
Yến Tiểu Tiên ? 1 tiếng, mỉm cưá»i nói: “Huynh thấy đó, nó không đáp ứng rồi.†Nụ cưá»i lúm đồng tiá»n như hoa, xinh đẹp tuyệt vá»i.
Là công tá» bên cạnh thần hồn Ä‘iên đảo, không chịu đựng được, bước tá»›i, cầm 1 chén rượu, cưá»i hi hi bước tá»›i, cúi mình thi lá»… vá»›i Yến Tiểu Tiên, nén mình giá»›i thiệu: “Tại hạ Lạc Dương Là Äông Hầu, lần nà y lên kinh dá»± thÃ, không có con lừa nà o, chỉ có 1 con xÃch thố bảo câu, 1 cá»— xe tứ mã, nếu Yến công tá» không chê, có thể cùng tại hạ là m bạn đồng hà nh. Trên đưá»ng cùng xe vá»›i ngá»±a, thân máºt truyện chò, há không phong lưu khoái hạt ư?â€
Má»i ngưá»i vừa nghe “Là Äông Hầu†ba chữ tức thì bà n tán, kẻ nà y không ngá» là cháu cá»§a đương triá»u kim tá» quang lá»™c đại phu, tả phó xạ Là Má»™c Phá»§!
Là Má»™c Phá»§ thụ hưởng nhiá»u ân sá»§ng cá»§a hoà ng đế, hiện giá» quyá»n thế sâu dà y, thống lãnh lại, há»™, lá»… 3 bá»™, bè đảng rất nhiá»u, môn sinh khắp nÆ¡i, đáng gá»i đương triá»u đệ nhất hồng nhân, không dưới 1 ai, lại cá»±c kì yêu mến ngưá»i cháu, nếu có thể Ä‘i cùng ngưá»i nà y, khảo trung tiến sÄ© quyết không khá»i tay.
Nhất thá»i trong phòng không yên, trong mưá»i ngưá»i thì hết chÃn ngưá»i chuyển sá»± chú ý từ Yến công tá» xinh đẹp lên trên ngưá»i tên Là Äông Hầu kiêu ngạo, suy nghÄ© má»—i ngưá»i đểu thay đổi, trong tâm trà chỉ muốn được kết giao cùng hắn, tôn sùng hết mức.
Duy mình Yến Tiểu Tiên tai như không nghe, khóe mắt nhìn mà như không nhìn hắn, chỉ cưá»i dà i chăm chú nhìn Sở Dịch, kéo lấy tay chà ng, má»m mại cầu cạnh: “Sở huynh, con lừa cá»§a huynh quả tháºt thú vị, chúng ta kết là m bạn đồng hà nh nhé, huynh phải cho đệ cưỡi con lừa cá»§a huynh nha, có được không váºy?â€
Sở Dịch còn chưa đáp, bên ngoà i con lừa đã bất ngá» vui sướng kêu lên 1 tiếng dà i, ngẩng đầu lên trên thà nh tưá»ng, trông cá»±c kì đắc ý vui vẻ.
Sở Dịch không thể là m gì được, lá»±a lá»i: â€œÄÆ°á»£c cùng Yến công tỠđồng hà nh, là may mắn cá»§a tai hạ.†Dừng lại 1 chút, rồi cưá»i: “Nếu tại hạ mà không đáp ứng, e rằng Lư nhi sẽ không thèm Ä‘oái hoà i tá»›i tại hạ, mà sẽ theo chân Yến công tá».â€
Yến Tiểu Tiên cá»±c kì vui mừng, tức thá»i nở nục cưá»i, mắt như thu thá»§y hoà nh ba, mà y như xuân liá»…u thư đại, cả gian phòng như sáng rá»±c lên.
Sở Dịch trong lòng rung động dữ dá»™i, hô hấp khó khăn, thầm nghÄ©: “Giả như Yến công tá» nà y mà là nữ nhân, e rằng Tây Thi Äiêu Thuyá»n cÅ©ng phải dưới nà ng ta.â€
Là Äông Hầu cầm li rượu đứng cứng ra ở đó, ngượng ngịu cá»±c kì. Hắn từ nhá» xa hoa quyá»n quÃ, vạn ngưá»i nghe theo, có trước mặt má»i ngưá»i chịu như thế nà y bao giá»? Trước bị Yến Tiểu Tiên trà o phúng, thấy chà ng ta tuyệt sắc vô song, ná»™ há»a tức thá»i chuyển hóa thà nh dục há»a, nhưng lại bị từ chối, dục há»a không thể phát tiết, theo đó mà biến lại thà nh ná»™ há»a. Äá»™t nhiên biến sắc tức thì, chỠđợi phát tác.
Sở Dịch thấy sắc mặt hắn trắng xanh đỠvà ng thay đổi liên tục, trong lòng cÅ©ng thấy bất nhẫn, yên lặng kéo tay áo Yến Tiểu Tiên, cúi đầu nói: “Yến công tá», Là công tá» Ä‘ang đợi huynh trả lá»i.â€
Yến Tiểu Tiên nhướng đôi mà y liá»…u, ra vẻ ngạc nhiên nói: “Tháºt ư? Sao đệ chỉ nghe thấy tiếng lừa kêu bên tai thôi thế?â€
Là Äông Hầu thẹn quá hóa giáºn, không thể kìm chế được nữa, kêu lên 1 tiếng to, nâng tay ném chén rượu, phá»§i tay áo quay vá» chá»— ngồi.
Chúng nhân biến sắc, im bặt hẳn Ä‘i, rối rÃt uống rượu, giả như không thấy. Ngưá»i hầu cá»§a Là Äông Hầu kêu to, kéo áo tưởng chừng muốn xông lên, liá»n bị hắn quát kêu lại.
Là Äông Hầu tuy ương bướng khoa trương, nhưng hắn cÅ©ng là cháu cá»§a thừa tướng, lần nà y lên kinh cÅ©ng là để dá»± thÃ, cÅ©ng biết trướng mặt bà ng dân thiên hạ, không thể á»· thế khi nhân thái quá, để tránh miệng Ä‘á»i dị nghị, tránh cừu đảng cá»§a thúc phụ thừa cÆ¡, vì thế lúc nà y ráng kìm nén ná»™ ý, quay vá» chá»— buồn bá»±c rót rượu, âm thầm nghiến răng, hiện tại suy nghÄ© tìm cách sau nà y báo thù cho tốt.
Sở Dịch tuy nhiên đối vá»›i quyá»n quý hà o phú thì không chút sợ hãi, nhưng không muốn vị mÄ© tiểu thiếu niên nà y vì mình mà kết oán vá»›i đương triá»u tả phó xạ, hạ giá»ng nói: “Yến công tá», Là công tá» gia ấy thế hiển hách, các hạ hà tất phải vì tại hạ, sao lại xúc phạm tá»›i hắn ta? Ta sẽ thay các hạ tá»›i xin lá»—i hắn ta.â€
Vừa muốn Ä‘i, liá»n bị Yến Tiểu Tiên nắm lấy vạt áo mà kéo. Yến Tiểu Tiên thấy chà ng quan tâm tá»›i mình, thì cá»±c kì vui sướng, hai lúm đồng tiá»n á»ng hồng, đôi mắt trong suốt sáng ngá»i lên, cưá»i nói: “Hắn ta rất đáng ghét, công tá» hà tất để ý tá»›i hắn. Hư, chúng ta Ä‘ang lúc truyện chò cao hứng, hắn sao lại tá»›i phá đám chứ? (?), không biết hồ ngôn loạn ngữ gì nữa, cÅ©ng không bằng con lừa cá»§a huynh kêu tháºt dá»… nghe.â€
Sở Dịch vá»a muốn nói, đột nhiên vang lên tiếng “rá»™t rá»™tâ€, tiếng dạ dà y như tiếng ếch kêu, cá»±c kì vang to.
Yến Tiểu Tiên “?†cưá»i: “Sở huynh hãy ngồi xuống mà ăn, thứa ăn nguá»™i lạnh có thể không ngon lắm.â€
Sở Dịch khuôn mặt đỠhồng, cá»±c kì xấu hổ, mỉm cưá»i nói: “Váºy tại hạ không khách khÃ.â€
Äã từng thấy châu ngá»c đầy mắt, nhưng chưa bao giỠđược nếm qua sÆ¡n trân dã vị, nhất thá»i không biết hạ đũa thế nà o. Äà nh dùng đũa nếm thá», thịt cá tươi ngon má»m mại, má»™c nhÄ© ngá»t trong giòn xốp, khẩu vị đại khai, không còn cẩn trá»ng, ăn nhu thể sói nuốt hổ nhai,
Yến Tiểu Tiên thấy chà ng ăn say mên, bèn nâng chén rượu lên miệng cưá»i, nâng giá»ng kêu há»a kế, gá»i thêm và i món ăn và tráng miệng, cưá»i nói: “Sở huynh, dịch trạm hoang dã, thịt thô rau đồng so sánh vá»›i thức ăn Hoà i Dương kém hÆ¡n không biết bao nhiêu lần, huynh ráng ăn đỡ, nếu như huynh có ghé qua Dương Châu, đệ sẽ má»i huynh tá»›i Thu Nguyệt lâu ăn 1 bữa cho tháºt đã.â€
Sở Dịch lắc đầu đáp: “Yến công tá», bữa ăn nà y không biết đã tốn biết bao nhiêu, Sở má»— tháºt vô cá»› thụ dụng, đã thấy bất an trong lòng, sao dám để huynh tiêu phà thêm nữa.â€
Yến Tiểu Tiên vừa nghe, mà y liá»…u nhÃu lại, nụ cưá»i lúm đồng tiá»n như hoa tắt Ä‘i tức thì, giáºn dữ nói: “Quân tá» tri giao, quý trá»ng tình nghÄ©a, đệ vá»›i Sở huynh má»›i gặp như đã lâu, thà nh tâm giao tiếp, Sở huynh lại như đối vá»›i ngưá»i ngoà i, thưá»ng xuyên lẫn tránh ngăn cách, Sở huynh hãy nhìn đệ, không lẽ huynh không muốn kết giao vá»›i tiểu đệ sao?â€
Sở Dịch mặt hồng tai Ä‘á», cảm thấy vô cùng xấu hổ, nhất thá»i không nói biện bạch được lá»i nà o, ấp úng nói: “Yến công tá», ta … ta tuyệt đối là không phà i có ý nà y.â€
Chà ng ta bình thưá»ng tâm trà mẫn tiệp, tuyệt không phải là loại thư sinh nghèo không thông đạt, nhưng trước mặt mÄ© mạo thiếu niên nà y, không ngá» lại miệng lưỡi ấp úng, bó chân bó tay.
Yến Tiểu Tiên sắc mặt có chút sáng lên, “hứ†1 tiếng, nhạt nhẽo nói: “Bá» Ä‘i, công tỠđã không muốn kết giao, hà tất miá»…n cưỡng, ăn xong bữa cÆ¡m nà y, chúng ta đưá»ng ai nấy Ä‘i.†Con mắt đỠlên đôi chút, quay đầu Ä‘i.
Sở Dịch thấy nét giáºn há»n đáng yêu cá»§a chà ng ta khiến ngưá»i phải động lòng, trong lòng bá»±c dá»c hối háºn không yên, nghÄ© thầm: “Sở Dịch à Sở Dịch, ngươi biến trở thà nh giống đà n bà khi nà o váºy, có chi mà phải sợ? Khó kiếm hảo bằng hữu, sao có thể biết phúc phần cá»§a ngươi vá» sau như thế nà o.â€
Chà ng ta nghÄ© tá»›i đây, tá»± nhiên cảm thấy rúng động, luồng khà khẳng khái dâng trà o, nắm lấy tay Yến Tiểu Tiên, thà nh khẩn nói: “Yến công tá», ngưá»i giáo huấn phải lắm, quân tá» tương giao là ở chữ thà nh. Tại hạ đã nói những Ä‘iá»u quả tháºt không phải, nếu như công tá» không tỵ hiá»m tại hạ là ngưá»i thôn dã áo vải, chịu hạ mình kết giao, Sỡ má»— sẽ nhá»› mãi suốt Ä‘á»i!â€
Yến Tiểu Tiên khẽ rung, từ giáºn chuyển sang vui, khuôn mặt vui cưá»i như hoa xuân tung nở, chú mắt nhìn chà ng, nhẹ nói: “Äại trượng phu nhất ngôn kà xuất , tứ mã nan truy, huynh không được trái lá»i.â€
Sở Dịch cưá»i: “Sống có được bằng hữu như thế nà y, Sở Dịch vui má»§ng còn không hết, sao lại hối háºn chứ?â€
Yến Tiểu Tiên cá»±c kì vui mừng, góc miệng hé 1 nụ cưá»i, đôi đồng tiá»n đỠhồng, cà ng thêm kiá»u diá»…m.
Sở Dịch khóe mắt liếc qua, hốt nhiên nháºn thấy nhãn quang oán háºn từ chúng nhân vá» mình, đột nhiên phát giác mình vẫn Ä‘ang cầm tay cá»§a Yến Tiểu Tiên, “a†lên 1 tiếng, nhanh chóng bá» ra.
Khuôn mặt Yến Tiểu Tiên đột nhiên á»ng hồng, để tránh sá»± xấu hổ, nở 1 cưá»i rồi nâng chén rượu lên, nhấp 1 chút rượu.
Sở Dịch thấy đôi trắng nõn nhá» nhắn xinh đẹp, liá»n muốn nắm lấy đôi tay thÆ¡m ngát mịn mà ng má»m mại, nhu nhược vô cốt, trong lòng liá»n có 1 cảm giác dị dạng, thầm nghÄ©: “Vương tôn tỠđệ quả không giống ngưá»i thưá»ng, đôi tay má»m mại mịn mà ng còn hÆ¡n thiếu nữ.â€
Má»i ngưá»i trong phòng nhìn 2 ngưá»i bá»n há» coi xung quanh như không có ai thân máºt cưá»i nói, trong mắt liá»n phát lá»a, nhưng biết mÄ© mạo thiếu niên là thịt cấm cá»§a Là Äông Hầu, vì thế không ai dám bước lên rước lấy phiá»n phức, chỉ có thể nhìn trá»™m, cùng lúc len lén oán háºn thở dà i tiếc cho 1 đóa hoa là i cắm trên bãi c*t trâu.
Là Äông Hầu từ xa thấy mÄ© mạo thiếu niên đối vá»›i tên tiểu tá» nhà quê thấp hèn nhởn nhÆ¡ nói cưá»i, lá»i má»m tiếng ngá»t, thì gần như bị nổ tung vì uất khà đầy phổi, cùng lúc đó, trong lòng nghÄ© ra hà ng trăm ngà n độc kế, thá»±c muốn ngà n Ä‘ao chém 2 ngưá»i đó thà nh mảnh vụn, nhưng nhìn thấy Yến Tiểu Tiên dung mạo thanh lệ tuyệt tục, trong lòng lại vừa háºn lại vừa yêu, lúc giáºn lúc cuồng.
Sở Dịch bị má»i ngưá»i nhìn thì cảm thấy không được tá»± tại, như có gai nhá»n trên lưng, vá»™i vá»™i và ng và ng ăn xong bữa cÆ¡m, thở 1 hÆ¡i khuây khá»a, nói: “Yến công tá», chúng ta Ä‘i thôi.â€
Yến Tiểu Tiên mỉm cưá»i: “Tốt, ở đây không khà ô trá»c không chịu được, chúng ta ra ngoà i cho thoáng.†Quăng lên trên bà n 1 đĩnh hoà ng kim, há»›n hở kéo tay Sở Dịch ra ngoà i.
Sở Dịch trong lòng rúng động, muốn kéo tay ra, nhưng thấy chà ng ta nụ cưá»i đồng tiá»n xinh đẹp như hoa, sợ không muốn mạo phạm, rước lấy sá»± bất bình cá»§a chà ng ta, vì thế đà nh để chà ng ta dắt tay Ä‘i.
Má»i ngưá»i chú mắt nhìn theo, trong lòng không có cảm giác gì.
Khi 2 ngưá»i Ä‘i qua bà n cá»§a Là Äông Hầu, tùy tùng cá»§a Là Äông Hầu ná»™ khà lên đầu, sinh lòng ác ý, ghé tai Là Äông Hầu nói nhá» không thôi, sau đó quay ngưá»i huýt sáo dữ dá»™i
.
Bên ngoà i ở cạnh cây cá»™t, con XÃch Thố dáng nhanh nhẹn, béo tốt, khá»e mạnh vừa nghe được thanh âm, bất ngá» ngẩng cao đầu hà vang, sau chân trước, chân sau đá như sét đánh mưa bay, hướng ngưá»i vá» bên sưá»n con lừa gầy nhom bên cạnh đá mạnh!
Má»i ngưá»i la lên, Sở Dịch thì vô cùng kinh hãi, thất thanh la: “Lư nhi, cẩn tháºn!â€
Nói thì cháºm sá»± việc thì nhanh, chỉ thấy con lừa kêu lên “a hu†1 tiếng, chạy vá» phÃa trước, né ngưá»i thoát Ä‘i.
Má»i ngưá»i bấy giá» kinh ngạc la lên, nó đột nhiên nhảy ngược vá» sau, nâng đùi, chân sau đá cao lên, tá»±a như thiểm Ä‘iện giáºm và o bụng con XÃch Thố!
“?†con ngá»±a XÃch Thố Ä‘au đớn kêu lên, ngã ầm xuống đất, 4 chân co giáºt, cái bụng nâng lên hạ xuống, không thể đứng lên được nữa.
Chỉ trong tÃch tắc, tình thế đã thay đổi. Má»i ngưá»i hoà n toà n không ngỠđược, miệng mở rá»™ng ra, không đóng lại được.
Sở Dịch lặng ngưá»i nhìn, như không thể tin và o mắt mình. Cái nà y … Äây có phải là con lừa trụi lông mà mẫu thân chà ng bá» ra 3 lạng bạc trắng mua ở trong là ng đấy ư?
Yến Tiểu Tiên là ngưá»i đầu tiên khôi phục lại thần trÃ, cưá»i khách khác giòn tan, vá»— tay cá»— vÅ©: “Hay 1 chiêu Thần long bái vỹ.â€
Con lừa nghe thấy lá»i khen cá»§a chà ng ta, lay đầu, “a hu a hu†hà to lên mấy tiếng, đắc ý vo cùng.
PhÃa trong quán, mặt Là Äông Hầu chuyển thà nh mà u gan lợn vì kinh biến, đột nhiên vá»— bà n đứng dáºy, toà n thân rung rẩy, háºn không thể mang Sở Dịch cùng con lừa Ä‘em nghiá»n thà nh bá»™t, bởi vì thân pháºn, quả tháºt không còn khả năng khác. Tên tùy tùng sợ cÆ¡n lôi đình, đã nép mình sang 1 bên, im lặng không nói.
Các lữ khách trong các phòng xá cá»§a dịch trạm nghe thấy thanh âm, rối rÃt chạy ra để xem nhiệt náo, chia ra há»i thăm, cãi nhau kêu kì. Trong khung cảnh đó và i tà i tá» sôi nổi chạy tá»›i, thi hứng nổi lên, viết lên tưá»ng “Mao lư phúâ€, “XÃch thố vi hắc lư sở ca†vân vân
Tuy Sở Dịch trong lòng cảm thấy sung sướng, nhưng không muốn chuốc lấy phiá»n phức, nở ra nụ cưá»i mỉm, cởi bá» dây lưng trên mình con lừa, kéo tay Yến Tiểu Tiên ra ngoà i, cùng nhau bá» Ä‘i.
Con lừa nâng đầu nhìn ngang ngá»a, trông rất thõa mãn, dưới ánh mắt má»i ngưá»i chạy bon bon, cứ má»—i lần nâng chân, thì nó lại hà to 1 tiếng rõ rà ng, xuất khứ nhưng bất bình rá» rá» bình thưá»ng.
Trong Ä‘á»i nó, có thể chưa bao giá» có được khoảnh khắc uy phong khoái hoạt như ngà y hôm nay.
Last edited by Mizz Tuily; 20-05-2009 at 12:54 PM.
|