Năm Thiệu Hưng thứ mưá»i lăm Ä‘á»i vua Cao Tông. Thà nh Lâm An.
“Mẹ, xem nà y! Cháºu hoa biết nhảy! Äẹp quá!â€
Äó là má»™t năm thanh bình an khang.
Trên ngõ Thiên Thá»§y trong thà nh Lâm An, ngưá»i Ä‘i đưá»ng lục lục tục tục cất bước, tiếng rao hà ng cá»§a những ngưá»i buôn bán lặt vặt vang lên không ngá»›t. Äá»™t nhiên, má»™t giá»ng trẻ con trong vắt vang lên, đượm vẻ kinh ngạc đến cùng cá»±c.
Má»™t mỹ phụ nghiêm trang bị má»™t cáºu bé chừng tám, chÃn tuổi kéo quay lại xem má»™t khung cá»a nhá»: cánh cá»a khép há», trên báºc thá»m đặt mấy cháºu hoa Ä‘ang tắm mình trong ánh dương quang.
Hiển nhiên đó là má»™t hiệu bán hoa, vốn đầy rẫy ở kinh thà nh. Hiện nay tuy giang sÆ¡n tà n phá nhưng chỉ cần đặt chân sang Giang Nam, trong những nhà vương công quý tá»™c Ä‘á»u chiếu theo phong phạm xa hoa cá»§a tiên triá»u: Dùng nhiá»u cây cối tạo cảnh trà cho khu vưá»n, bao nhiêu loại hoa thÆ¡m cá» lạ Ä‘á»u thu gom vá». Tháºm chà há»c theo cách xây Hoa Thạch cương cá»§a Huy Tông hoà ng đế trước kia, phà m loại hoa cá» nà o lạ má»™t chút trong thiên hạ liá»n gom hết vá» Biện Kinh.
Gió ấm đu đưa say du khách
Sao bảo Hà ng Châu cũng Biện Châu (1)
Trong trà o lưu như váºy, Æ¡n trá»i mưa móc, thà nh Lâm An dưới thá»i Cao Tông hoà ng đế xuất hiện rất nhiá»u hiệu bán hoa, những nÆ¡i nổi danh vá» chăm sóc hoa như Tằng gia hay chế tác cháºu cảnh như Hạ gia cà ng được vua yêu, má»i loại hoa trồng ra Ä‘á»u được cung cấp cho đại ná»™i thưởng ngoạn. Trước đây, Huy Tông hoà ng đế từng ban cho Tằng gia má»™t tấm biển, trên đỠba đại tá»± “Äoạt thiên côngâ€.
Vì thế mà những ngưá»i trồng hoa, là m vưá»n hèn má»n đột nhiên trở thà nh nghá» thá»i thượng. Khắp hang cùng ngõ hẻm trong phá»§ Lâm An, các cá»a hà ng hoa má»c lên như nấm sau mưa.
Ngõ Thiên Thá»§y không phải là đưá»ng chÃnh cá»§a thà nh Lâm An, ngưá»i qua lại không nhiá»u. Những cá»a hà ng hoa mở ở đây hiển nhiên sinh ý không thịnh, hình như cÅ©ng không có loại hoa, cây cảnh nà o đặc biệt để trưng bên ngoà i, chỉ có mấy cháºu hoa bình thưá»ng bà y trên báºc thá»m, khách Ä‘i qua Ä‘i lại hầu như không để ý tá»›i.
Nếu không phải con trai kêu ầm lên, chắc mỹ phụ cÅ©ng không chú ý đến hiện tượng kì quái đó: má»™t cháºu hoa trên báºc thá»m trồng mấy cây hoa mà u và ng nhạt không gió mà lay động, liên tục nghiêng qua nghiêng lại theo con đưá»ng, động tác cá»±c kỳ bắt mắt.
“Ồ, hay quá - mẹ, con muốn, con muốn!†Hiển nhiên bình thưá»ng cáºu bé được mẹ chiá»u sinh hư, giá» bắt đầu vòi vÄ©nh, “mua cho con Ä‘i!â€
Ãnh mắt cá»§a thiếu phụ mỹ lệ đượm vẻ âu sầu không tương xứng vá»›i tuổi tác, phảng phất như đã trải qua nhiá»u dâu bể. Nà ng chiá»u lòng con trai, cất bước tiến vá» phÃa cá»a hà ng hoa nhá» xÃu.
Äến trước báºc thá»m, nà ng nhấc chân, ngẩng đầu nhìn, sắc mặt đột nhiên tái nhợt: “Hoa KÃnh.â€
Trên tấm biển đã hơi sứt sở có viết hai chữ tiểu triện đỠrực.
Bà n tay thiếu phụ mặc hoa phục trang nghiêm đột nhiên run rẩy, cÆ¡ hồ không giữ nổi hà i tá», liên tục thoái lùi mấy bước, mặc kệ con trai kêu khóc, mặc kệ việc nà ng vừa đá đổ má»™t cháºu hoa, loạng choạng lùi lại rảo bước Ä‘i tháºt nhanh.
“Trương phu nhân.†Hình như tiếng cháºu hoa vỡ đã kinh động chá»§ nhân cá»a hiệu, cánh cá»a vô thanh vô tức mở ra, má»™t giá»ng nói thầm thÄ© cất lên phÃa sau lưng.
Sắc mặt thiếu phụ trắng nhợt đến mức gần như trong suốt, toà n thân cứng lại bất động.
PhÃa sau cánh cá»a là má»™t vùng tối tăm, má»™t thiếu nữ mỹ lệ váºn bạch y đứng trong tối nhìn theo thiếu phụ ôm con, cất tiếng u oán: “Trương phu nhân…phu nhân vừa đá vỡ cháºu hoa cá»§a muá»™i.â€
Mỹ phụ được gá»i là Trương phu nhân chầm cháºm quay đầu lại, tá»±a hồ dùng hết dÅ©ng khà má»›i dám nhìn thiếu nữ đứng sau cánh cá»a má»™t lần, sắc mặt lại trắng thêm và i phần, ánh mắt sáng rá»±c cụp xuống, lẩm bẩm: “Bạch cô nương…â€
Trong phòng bà y bạt ngà n hoa cá», có cháºu nhá» cỡ nắm tay, có cháºu vươn cao đến táºn xà nhà . Hoa và cây quá nhiá»u nên tuy mở cá»a sổ nhưng ánh sáng trong phòng vẫn hÆ¡i má» má». Vòng qua tấm bình phong bò đầy hoa mạn đà linh là má»™t khung cá»a nhá», hình như thông ra sân.
Má»i thứ vẫn như mưá»i năm trước.
Trong phòng thoang thoảng mùi hương kì dị, không biết từ cháºu hoa nà o tá»a ra, nhưng mùi thÆ¡m nồng đượm vẫn như mưá»i năm trước, khiến ngưá»i ta như Ä‘ang trong má»™ng ảo. Căn phòng liá»n yên lặng cá»±c độ, chỉ có thần sắc Trương phu nhân tá» ra vô cùng khẩn trương.
“Má»i ngồi.†Bạch y thiếu nữ dẫn Trương phu nhân và o phòng, phá»§i mấy lá hoa lan rÆ¡i trên bà n, mỉm cưá»i há»i, “phu nhân uống trà gì? Tiểu muá»™i vừa má»›i phÆ¡i được má»™t Ãt bÃch mai khôi thượng phẩm.â€
“Không dám phiá»n Bạch cô nương.†Trương phu nhân lại lấy dÅ©ng khà ngước nhìn thiếu nữ áo trắng mỹ lệ, chợt cảm giác lạnh buốt từ trong lòng trá»—i dáºy. Vẫn toà n thân phá»§ má»™t lá»›p bạch y, thân hình gầy gò, mái tóc dà i Ä‘en như má»±c, gương mặt mảnh mai nhợt nhạt, đôi tròng mắt Ä‘en sâu thăm thẳm, khóe mắt trái có má»™t nốt ruồi mỹ nhân mà u đỠtươi, hệt như má»™t giá»t lệ chá»±c nhá» xuống.
Quả nhiên không có gì thay đổi! Mưá»i năm rồi… Từ dạo gặp nữ hà i nà y ở Tuyá»n Châu phá»§ cÅ©ng đã mưá»i năm, mà nữ hà i tên Bạch Loa vẫn không mảy may biến đổi, dáng vẻ vẫn như thiếu nữ mưá»i sáu, mưá»i bảy tuổi.
Trương phu nhân run láºp cáºp, theo ý thức ôm chặt hà i tá» - cáºu bé hình như Ä‘i tung tăng ngoà i phố nà y giỠđã mệt, không biết từ lúc nà o nhắm mắt ngá»§ say sưa trong lòng mẫu thân.
“Trương phu nhân hình như sống rất vui vẻ.†Trà đã pha xong, cánh hoa xanh biếc từ từ nở rá»™ng trong là n nước nóng, mỹ lệ vô cùng. Bạch Loa mỉm cưá»i, há»i thăm.
“CÅ©ng nhá» phúc cá»§a cô nương.†Trương phu nhân khẽ khà ng đáp, ngừng má»™t chút, giá»ng hÆ¡i run run, “thiếp thân đã tái giá, chồng thiếp thân há» Thôi.â€
“A, váºy ư, trà nhá»› cá»§a muá»™i kém quá…váºy phải xưng hô là Thôi phu nhân.†Bạch Loa mỉm cưá»i ngá»t ngà o, nốt ruồi như giá»t lệ nÆ¡i khóe mắt sa xuống, khiến khuôn mặt cÆ¡ hồ muốn khóc, “hà i tỠđã lá»›n ngần nà y rồi – đúng là khả ái.â€
Nà ng nhìn cáºu bé Ä‘oạn cầm má»™t cháºu hoa nhá» xÃu, cưá»i nói: “Ồ, Chu VÅ© thảo rất hợp vá»›i hà i tá» nà y – coi như quà gặp mặt cá»§a muá»™i cho tiểu công tá»â€¦â€
Cây cỠđó không cao, lá như lưỡi kiếm, cánh hoa mà u và ng, má»—i lần nghe thấy tiếng ngưá»i lại tá»± nhảy múa. Cây được trồng trong má»™t cái cháºu sứ nhá» mà u xanh, trên cà nh hoa treo má»™t tá» giấy nhá».
“Không! Mang Ä‘i, mang Ä‘i …â€, từ lúc và o trong nhà , mỹ phụ vẫn khẩn trương, giỠđột nhiên kêu lên kinh hãi, vung tay váºn lá»±c gạt phắt cháºu hoa mà bạch y nữ tỠđưa tá»›i, rÃt lên chói tai, “không cần!…Xin cô nương tha cho con trai thiếp thân! Thiếp thân không cần váºt nà y.â€
“Thôi phu nhân.†Bạch Loa bình thản đưa mắt nhìn thiếu phụ chá»±c phát tác, hiển nhiên mưá»i năm nay thiếu phụ hoà n toà n chìm ngáºp trong hạnh phúc bình phà m, ánh mắt nà ng lóe lên tia sáng thương cảm.
â€œÄÆ°á»£c, được…cô nương nói Ä‘i, chuyện mưá»i năm trước, cô nương muốn là m thế nà o? Cô nương cần bao nhiêu tiá»n?†Thôi phu nhân cÆ¡ hồ sụp đổ, ôm con trai tháºt chặt, trừng trừng nhìn thiếu nữ kỳ dị, giá»ng nói chuyển thà nh uất nghẹn, run rẩy, “xin cô nương đừng nói vá»›i tướng công tôi…xin cô nương đó.â€
“Thôi phu nhân…†Bạch Loa cúi đầu, hình như đã thở dà i, nhìn lá cá» xoay xoay, nhảy múa rất sinh động, nhẹ giá»ng: “Phu nhân hiểu lầm rồi – muá»™i không hỠđịnh dùng việc nà y uy hiếp phu nhân. Phu nhân đã trả tiá»n, sá»± tình coi như chấm dứt, không phải sao?â€
“…??†Thân mình Thôi phu nhân vẫn run lên vì kÃch động, ngây ra không thốt thà nh lá»i, cÆ¡ hồ không dám tin và o những gì bạch y thiếu nữ nói.
“Vị tướng công trước đây cá»§a phu nhân say rượu, trượt chân té xuống lầu mà chết. Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết, đúng không?†Bạch Loa mỉm cưá»i, khẽ khà ng cất tiếng, đưa mắt nhìn sắc mặt mỹ phụ lại Ä‘ang nhợt nhạt hẳn Ä‘i, “phu nhân không là m gì – mà chỉ là m đúng bổn pháºn cá»§a thê tá», muá»™i cÅ©ng không là m gì – mà chỉ bán cho phu nhân má»™t cháºu hoa. Äúng không?â€
“Äúng, đúng váºy.†Thôi phu nhân cuối cùng cÅ©ng lên tiếng, sắc mặt nà ng lợt lạt, lẩm bẩm: “Ta không là m gì…không là m gì.â€
“Äúng. Nên phu nhân không cần khẩn trương như thế…phu nhân không là m gì.†Bạch Loa mỉm cưá»i, vá»— nhẹ lên vai Thôi phu nhân, cảm giác kinh mạch nà ng ta khẽ nhảy lên, “hà huống, mưá»i năm nay phu nhân sống rất vui vẻ.â€
Thôi phu nhân cuối cùng cÅ©ng cúi đầu, ánh mắt hÆ¡i đảo qua đảo lại, rõ rà ng dần bình tÄ©nh lại: “Bạch cô nương…cô, cô nương tháºt sá»± sẽ không nói ra?â€
“Phu nhân cứ há»i bất cứ ngưá»i khách mua hoa nà o xem Bạch Loa đã bao giá» thất tÃn chưa?†Bạch y thiếu nữ có vẻ không vui, đáp lạnh tanh.
“Äa, Ä‘a tạ…†Thôi phu nhân thở phà o, cúi đầu có vẻ hổ thẹn, ánh mắt lại ngáºp nét cưá»i, “tướng công hiện giỠđối vá»›i tối rất tốt, Bạch cô nương à .â€
“Ồ, có phải là Thôi tướng công ở ngõ phÃa trước không?†Khóe môi Bạch Loa mỉm cưá»i, nhưng tuy nà ng cưá»i mà gương mặt vẫn đượm vẻ bi ai – có lẽ vì nốt ruồi giống như giá»t lệ đó.
Tiá»…n hai mẹ con Ä‘i khá»i, bạch y thiếu nữ đóng cá»a thở dà i, lẩm bẩm vá»›i gian phòng trống bà y đầy hoa và cây cảnh: “Ôi…Tuyết nhi, ngươi xem đó, mặc cho ta không có ác ý, nà ng ta vẫn sợ đến váºy.â€
Lá»i chưa dứt, “vèo†má»™t tiếng, má»™t con anh vÅ© lông trắng từ trên bụi cây bay lên, Ä‘áºu xuống bà n tay thiếu nữ Ä‘ang xòe ra, há mở lÃu lo: “Äúng váºy, Bạch Loa cô nương nói rất đúng! Nói rất đúng!â€
“Thế nên ngươi coi, không ai chịu nhá»› lại những ngà y tháng tá»™i ác – nà ng ta không muốn gặp ta.†Bạch Loa lại thở dà i, “dù ta chỉ muốn há»i thăm xem nà ng ta hiện tại sống thế nà o.â€
“Nói rất đúng! Nói rất đúng!†Bạch anh vũ nghoẹo đầu, lặp lại câu nói.
“Nhưng hiện giá» nà ng ta không phải rất hạnh phúc sao? Hà i tá» cá»§a nà ng ta khả ái quá…†Thiếu nữ có phần cảm thán, tiếp tục lẩm nhẩm, “nên những gì đã là m năm xưa cÅ©ng đáng giá.â€
“Nói rất đúng!†Loà i chim há»c tiếng ngưá»i chỉ biết lặp lại má»™t câu.
“Ôi, phà công dạy ngươi bao nhiêu năm, có mấy câu cÅ©ng há»c không xong!†Trong lòng Bạch Loa dấy lên lá»a giáºn.
“Gả cho ngưá»i! Gả cho ngưá»i! – khi nà o Bạch Loa sẽ được gả cho ngưá»i ta?†Con chim anh vÅ© quả nhiên đổi câu nói, bay vù vù trong phòng, kêu lên trong vắt. Bạch y thiếu nữ tức giáºn tung ra má»™t cước, Ä‘uổi theo bắt nó.
Trên đưá»ng phố, ánh nắng tháºt rá»±c rỡ, quanh mình toà n là ngưá»i Ä‘i lại, ai cÅ©ng há»›n há»›n hở hở.
Thôi phu nhân ôm con trai Ä‘i trên phố, tay còn cầm má»™t cháºu cá» xanh biếc.
“Mẹ! Cá» múa kìa!†Cáºu bé nằm trong vòng tay mẹ vừa tỉnh ngá»§, khẽ dịu mắt kêu lên kinh ngạc, đưa tay nghịch cháºu cá», chăm chú quan sát Ä‘iệu múa, tá» giấy treo trên cây quay tÃt. Thôi phu nhân thấy bên trên tá» giấy có viết mấy chữ: phú quý bình an.
Nà ng vẫn lo lắng, không hiểu con trai lúc ở trong Hoa Kinh gặp phải giấc mÆ¡ gì. Nhưng thấy cáºu bé xòe cánh tay nhá» xÃu đùa vui, chắc đó là giấc má»™ng đẹp.
PhÃa trước là hiệu bán gấm vóc cá»§a gia đình, từ xa đã thấy tướng công và há»a kế Ä‘ang tÃu tÃt bà y má»™t lô lụa Tương Cống má»›i chuyển đến. Sinh ý hôm nay xem ra rất vượng – trước mắt nà ng chợt mÆ¡ hồ.
Không hiểu vì sao, tuy đã ra khá»i Hoa KÃnh, trong lòng nà ng vẫn ngáºp đầy cảm kÃch và vương vấn – bất giác ngoái đầu nhìn vá» phÃa ngõ Thiên Thá»§y.
Những chuyện cũ phảng phất như mới xảy ra hôm qua.
(1): Äây nguyên là hai câu thÆ¡ trong bà i Äá» Lâm An để cá»§a Lâm Thăng: SÆ¡n ngoại thanh sÆ¡n lâu ngoại lâu, Tây Hồ ca vÅ© ká»· thá»i hưu, Noãn phong huân đắc du nhân túy, Trá»±c bả Hà ng Châu tác Biện Châu. Riêng hai câu cuối cùng hà m ý chê trách bá»n quyá»n quý chỉ lo ăn chÆ¡i mà không ngó ngà ng đến việc nước.