chương 60
Dịch giả: mtq
Biên tập: TuyệtKiếm
Tiểu Toa Lị Na lập tức lắc đầu nói:
“Công tử mà biết nhất định sẽ rất tức giận, Khải Lâm Na tỉ tỉ cũng sẽ rất tức giận.”
Đái Lệ Ti hơi giận, mắt đảo liên hồi, nói tiếp:
“Sao có thể như vậy được, Công tử hiện tại nhất định đang nhớ muội, nếu như ta và muội tìm thấy công tử, công tử còn vui mừng nữa là khác, đương nhiên công tử không thể giận, chỉ cần công tử không giận thì Khải Lâm Na tỉ tỉ cũng sẽ không giận!”
Thẩy tiểu Toa Lị Na lộ thần sắc do dự không quyết, nàng liền tiếp tục khuyên giải:
“Muội nghĩ mà xem, công tử của muội hiện tại nhất định đang nhớ muội, nếu như ta và muội đi cùng chàng thì nhất định sẽ vô cùng cao hứng.”
“Thật không?”-Tiểu Toa Lị Na không thể chống lại cám dỗ, nhưng nàng cũng có chút do dự khó đưa ra quyết định, nên trong lòng vô cùng phân vân.
Đái Lệ Ti lập tức nắm lấy cơ hội tiếp tục khích lệ:
“Muội đi gọi cự hạc của muội đi, ta sẽ cùng đi với muội.”
Tiểu Toa Lị Na do dự, cắn nhẹ môi, trong nội tâm đang diễn ra một cuộc đấu tranh tâm lí.
Nàng cũng rất muốn đi tìm công tử, nhưng là một cô gái ngoan, lại không muốn không nghe lời, vì vậy hiện tại do dự.
Thấy vậy Đái Lệ Ti càng ra sức khích lệ, đột nhiên, một luồng kim quang hạ xuống viện, Lâm Phong cùng với mười hai mĩ nữ chiến thần đã hoàn thành xong mục đích chuyến đi và đã trở về, những lời dịu dàng hòa với những tiếng vui mừng đồng thời vang lên, Đái Lệ Ti cùng Tiểu Toa Lị Na đồng thời lao ra ngoài, chạy tới bên Lâm Phong.
“Lâm Phong, cuối cùng chàng đã về rồi, Tiểu Toa Lị Na đang nhớ chàng lắm đó”
Đái Lệ Ti quay sang Tiểu Toa Lị Na dẩu mỏ, vẻ mặt cười đùa:
“Tiểu ny tử này ngày nào cũng đòi tìm chàng, nếu như ta không ngăn lại có lẽ đã cưỡi Thụy Đức Lập tới Hồng Thập Tự sâm lâm tìm chàng rồi.”
“Tỉ tỉ?...”Tiểu Toa Lị Na lập tức mặt đỏ gay không nói được tiếng nào.
Lâm Phong cười lớn, lấy tay bóp mũi Đái Lệ Ti, nói:
“Đái Lệ Ti, Những lời giảo hoạt thị phi làm điên đảo chúng nhân của nàng cũng không kém chút nào đâu, rõ ràng vừa nãy ta còn nghe thấy nàng xúi bẩy tiểu Toa Lị Na đi tới Hồng Thập Tự Sâm Lâm tìm ta, chẳng nhẽ nàng không nhớ?”
Đái Lệ Ti cười duyên dáng nói:
Nhớ cái đầu quỷ ấy, đưa đây!”
Bàn tay trắng ngọc đưa ra.
“Đưa cái gì?” Lâm Phong ngạc nhiên.
Đái Lệ Ti lớn tiếng nói:
“Lễ vật đó! Chàng đi lâu như vậy, đừng nói là không có lễ vật cho ta nha!”.
“Đúng là con mèo tham lam” -Lâm phong đánh một cái vào tay nàng, nói:
“Ta vốn không phải đi du ngoạn, lấy đâu ra lễ vật cho nàng”.
Nói đoạn nhìn khuôn mặt trắng hồng của tiểu Toa Lị Na nói:
“Vẫn là tiểu Toa Lị Na của ta biết nghe lời.”
Cặp mắt to đen long lanh của Toa Lị Na nhìn Lâm Phong rồi quay lại nhìn Đái Lệ Ti nói:
“Công tử, Đái Lệ Ti tỉ tỉ cũng rất nhớ người.”
Đái Lệ Ti tức giận nói:
“Tiểu đề tử hộ thuyết bát đạo, ai thèm nhớ cái thứ ấy cơ chứ, đi lâu như vậy mà không mang về lễ vật cho ta, ta ghét hắn vô cùng.”
Đái Lệ Ti trừng mắt lên một cái rồi chạy biến đi như một cơn gió.
Lâm Phong nhìn theo tiểu Tinh Linh, trong lòng cười thầm, "tiểu nữu này mà cũng biết xấu hổ cơ à!”
Nhớ đến một chuyên gia tình yêu đã từng phân tích, người phụ nữ càng mạnh mẽ càng hi vọng có một người đàn ông mạnh mẽ hơn đến chinh phục họ, lí luận này đựơc chứng minh khi áp dụng vào Đái Lệ Ti, Tiểu nữu này thân là Nguyệt Tinh Linh Nữ Vương, cao cao tại thượng, không để ai trong mắt. Hơn nữa nữ nhân càng ở địa vị cao càng cảm thấy tích mịch, trong sâu thẳm tâm hồn cũng muốn có một người mạnh mẽ chinh phục và Lâm Phong chính là nhân vật như vậy.
Cho dù Lâm Phong còn ít tuổi nhưng khoảng cách tuổi tác không ngăn được cảm giác vi diệu này.
Huống hồ, Lâm Phong hiện tại cũng không phải là một tên tiểu tử nữa. Chẳng phải tại xã hội hiện đại vẫn có chuyện một lão bác học bảy tám mươi tuổi lấy một nữ lang tuổi chỉ hai mươi, họ cũng yêu nhau tha thiết lắm đó sao?
Còn về tiểu Toa Lị Na, nàng là tiểu hài nhi bị phụ mẫu bỏ rơi, chịu biết bao nhiêu lạnh nhạt đắng cay của nhân gian, hiện tại được sống trong cuộc sống hào hoa, cơ hàn không còn nữa, sự đánh đập và quát mắng cũng không còn, nên hiện tại rất vui vẻ và hạnh phúc với cuộc sống nơi đây.
Tiểu nha đầu không hề biết ái tình là thứ gì, nàng chỉ biết được rằng công tử là người tốt vô cùng, những người bên cạnh công tử là những người thân của nàng, và đối với người thân nàng tin tưởng vững chắc, còn đối với địch nhân, thì nàng hận đến xương tủy.
Tiểu ny tử này cũng không có sở thích gì đặc biệt, nàng chẳng hề có chút hứng thú với những bảo thạch, mà việc hàng ngày ở cạnh công tử chính là niêm khoái lạc lớn nhất của nàng.
Tiểu Toa Lị Na rất nghe lời, hàng này đều hoàn thành tất cả những bài tập mà công tử giao, đó là tu luyện đấu khí tâm pháp cùng kiếm pháp, hai canh giờ đả tọa và hai canh gìơ luyện kiếm.