Xem bài viết đơn
  #1  
Old 13-04-2008, 10:29 AM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 109958
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Kim Giáp Môn - Ưu Äàm Hoa

Hồi 01
Xuân Thị Mãi Thê Ưu Hương Há»a
Äàm Biên Äoạt Bảo Diệt Cừu Nhân



Äầu xuân, phiên chợ hàng năm lại khai mạc đúng ngày mùng tám. Thông lệ này không rõ có tá»± bao giá», nhưng cứ đến kỳ, thương lái các tỉnh Tây Bắc Trung Hoa lại đổ vá» mảnh đất trống, ngoại thành Lan Châu, để tham dá»± phiên chợ.
Trong dịp này, ngưá»i ta có thể mua bán bất cứ hàng hóa gì có trên Ä‘á»i. Do Ä‘iá»u kiện địa lý, thá»i tiết nên mặt hàng chính vẫn là lừa, ngá»±a, lạc đà và trái cây, sản phẩm chá»§ yếu cá»§a vùng Tây Bắc. Ngoài ra còn có những gian hàng bày bán những thổ sản Tây Vá»±c như lông thú, nhân sâm, thảm len... Phiên chợ sẽ kéo dài cho đến tận ngày rằm tháng giêng. Tiếng rao hàng bằng đủ loại ngôn ngữ: Hán, Mông, Mãn, Hồi, Tạng khiến khu chợ cá»±c kỳ náo nhiệt.
Trong đám những ngưá»i đến mua hàng có má»™t thiếu niên tuổi độ mưá»i bảy, mưá»i tám. Gã có bá» vai rá»™ng, và tấm lưng dầy nên trông rất lá»±c lưỡng, dù gương mặt non ná»›t, mịn màng. Äôi mày chữ nhất xanh đậm vắt ngang trên hai mắt to Ä‘en. Äôi môi má»ng đỠhồng và chiếc cằm vuông vức khiến khuôn mặt không thiếu vẻ cương quyết. Nhưng dung mạo gã toát ra vẻ lạnh lùng khó tả. Ãnh mắt vô cảm không hỠđể lá»™ ná»—i vui buồn trong tâm khảm. Trên vai gã là má»™t thanh Ä‘oản côn chỉ dài bằng má»™t cây trưá»ng kiếm thông thưá»ng. Bá»c hành lý xá» vào đấy, vắt vẻo há» hững như má»i gá»i đám trá»™m vặt trong phiên chợ. Có lẽ, do y phục cá»§a gã thiếu niên quá bình thưá»ng, cÅ© kỹ nên lÅ© đạo tặc chẳng hỠđộng đến.
Vùng Tam Biên tháng năm vẫn giá lạnh, hống hồ gì buổi đầu xuân? Tuyết rÆ¡i đầy trá»i và ai cÅ©ng co ro trong áo lông cừu dầy cá»™m. Còn gã thiếu niên, có lẽ vì không tiá»n, nên ngoài bá»™ võ phục xanh bạc màu, chỉ có tấm áo lông chó sói ngắn ngá»§n. Gã Ä‘i dạo khắp nÆ¡i và không mua gì cả. Gần trưa, gã dừng lại trước má»™t đám đông, khoảng ba chục ngưá»i Ä‘ang bu quanh má»™t Ä‘iểm.
Äây là khu vá»±c đặc biệt nhất trong khu chợ. Hàng hoá mua bán chỉ là má»™t con ngưá»i. Ở đây, ngưá»i ta có thể tùy ý lá»±a chá»n cho mình những tá Ä‘iá»n lá»±c lưỡng, hay những nô tỳ khoẻ mạnh, cần mẫn.
Thiếu niên len vào đến tận trong, té ra đám nam nhân Ä‘ang nhìn món hàng vá»›i vẻ thèm khát. Má»™t thiếu nữ ngưá»i Hồi Ä‘ang ngồi co ro trên mặt tuyết. Nàng run rẩy che tấm thân trên đã bị lá»™t trần. Thiếu nữ tuổi khoảng đôi mươi, gương mặt thanh tú nhưng dá»c ngang ngững vết thẹo dài, như bị móng vuốt mãnh thú cào nát. Chính vì lẽ đó, chá»§ nhân má»›i bắt nàng lõa thể để má»i gá»i ngưá»i mua. Thỉnh thoảng, lão bắt nàng phải đứng lên, xuôi tay cho má»i ngưá»i thưởng lãm làn da mịn màng trắng muốt và đôi nhÅ© phong no tròn, kiêu hãnh.
Lão ta trạc tuổi độ lục tuần, mặt choắt, râu thưa, chỉ nhìn thoáng đã biết lão là con ngưá»i bạc nhược, yếu hèn. Lão nhân cao giá»ng phân bua:
- Thưa chư vị tài chá»§, cô bé này là cháu há» cá»§a lão phu, vẫn còn là xá»­ nữ. Lão phu nuôi nấng nó đã mấy năm nay, nhưng do làm ăn thua lá»— nên đành phải bán Ä‘i để trả nợ. Lan nhi là má»™t cô bé khoẻ mạnh, hiá»n lành và cần mẫn. Tuy dung nhan bị tàn phá nhưng thân hình rất đẹp. Lão phu chỉ xin bán vá»›i giá tám trăm lượng bạc mà thôi.
Mói xong, lão bắt thiếu nữ đứng lên, xoay má»™t vòng để khán giả thấy hết được vẻ đẹp tuyệt mỹ cá»§a nàng. Quả thá»±c, Lan nhi ngá»±c nở, eo thon, hông rá»™ng, đáng gá»i là vưu vật. Nhưng đám khách chỉ nuốt nước miếng mà không há» mở lá»i trả giá. Gương mặt đầy thẹo cá»§a nàng không thích hợp vá»›i vai má»™t nô tỳ. Gã thiếu niên bá»—ng cất tiếng:
- Ta đồng ý mua nàng.
Gã tháo bá»c hành lý lấy ra tám chục nén vàng mưá»i lượng trao cho lão nhân mặt choắt. Lão ta mừng rỡ, bảo Lan nhi mặc áo vào rồi giao cho khách hàng. Lão sa lệ nói:
- Lan nhi lượng thứ cho biểu thúc. Ta đến bước đưá»ng cùng má»›i Ä‘em cháu ra bán. Lòng thúc phụ vô cùng hổ thẹn.
Lan nhi lặng lẽ vái lão rồi xách bá»c áo, lầm lÅ©i theo gã thiếu niên. Äám trá»™m cắp nhìn theo vá»›i vẻ tiếc rẻ, không ngá» trong túi vải kia lại có vàng. Nhưng thần thái gã thiếu niên đã khiến chúng ái ngại. Thanh côn Ä‘en bóng kia không hiểu làm bằng kim loại gì mà có vẻ rất nặng ná»? Khi thiếu niên lấy vàng ra trả, gã dá»±ng côn xuống mặt đất và tuyết lún sâu đến cả gang.
Thói thưá»ng, chợ nào cÅ©ng có hàng ăn. Nhất là trong tiết trá»i rét lạnh này, ai cÅ©ng cảm thấy mau đói và thèm rượu. Những căn phạn Ä‘iếm, tá»­u quán bằng tre trúc thô sÆ¡ đã được dá»±ng trước ngày mùng tám tết, để phục vụ cho kẻ mua, ngưá»i bán. Gần đấy là những sạp bán lông thú. Thiếu niên ghé ngang má»™t sạp áo lông và bảo thiếu nữ:
- Nàng có thể lựa một tấm áo ngự hàn cho thiệt ấm.
Lan nhi là phận nữ nhi, đương nhiên rất thích áo đẹp, nàng bèn chỉ vào chiếc áo lông cáo tuyết. Giá cá»§a nó đúng trăm lượng bạc. Lan nhi sá»­ng sốt định chá»n chiếc rẻ hÆ¡n. Nhưng thiếu niên không cho, gã thản nhiên trả đủ số. Lan nhi khoác tấm áo đắt tiá»n vào ngưá»i. Nhìn chá»§ nhân vá»›i vẻ cảm kích. Chiếc áo cá»§a nàng đẹp và trị giá gấp mấy chục lần chiếc áo lông chó má»ng manh cá»§a gã thiếu niên.
Mua áo xong, gã dẫn Lan nhi vào phạn Ä‘iếm gần đấy. Tiểu nhị xum xoe má»i khách. Thiếu niên gá»i má»™t mâm cÆ¡m và vò rượu nhá». Gã lạnh lùng há»i Lan nhi:
- Nàng tên hỠgì nhỉ?
Lan nhi e lệ trả lá»i:
- Nô tỳ há» Nguyên tên gá»i Kỳ Lan. Quê quán ở đất Thiên Thá»§y.
Thiếu niên hạ giá»ng:
- Ta là Hạng Tử Siêu.
Rá»i phạn Ä‘iếm, Tá»­ Siêu mua hai con tuấn mã rồi cùng Lan nhi vào thành Lan Châu mướn phòng trá». Tắm gá»™i xong, Tá»­ Siêu buồn rầu bảo:
- Lan nhi! Ta chỉ còn sống được đúng hai năm nữa thôi, chính vì vậy ta đã mua nàng. Nhưng không phải để làm tỳ nữ mà là để sanh cho ta má»™t hài nhi. Hầu nối dõi tông đưá»ng. Ta còn có những kẻ đại cừu rất lợi hại nên không chắc đã sống đến kỳ hạn. Nàng hãy coi mình là dâu nhà há» Hạng và cố vì ta mà sanh nở cho mau lên.
Giá»ng chàng rất tha thiết khiến Kỳ Lan rất xúc động. Nàng thẹn thùng đáp:
- Chuyện khai hoa nở nhuỵ đâu thể tá»± mình quyết định được thá»i gian? Nô tỳ mặt mÅ©i xấu xí nào dám sánh đôi cùng công tá»­, chỉ xin hết lòng hầu hạ, khi nào có hỉ tín má»›i dám nhận mình là thê thiếp.
Tử Siêu nhăn mặt:
- Nàng là một nữ nhân khoẻ mạnh, thân hình thích hợp với việc làm mẹ, nhưng nếu chẳng may hiếm muộn thì ta cũng đành chịu thôi.
- Có lẽ chàng không muốn phí những giây phút hiếm hoi trong hai năm còn lại cá»§a mình, nên dìu Lan nhi đến giưá»ng. Nàng ngượng ngùng cởi xiêm y, để lá»™ thân hình kỳ diệu cá»§a mình. Tá»­ Siêu cÅ©ng trút bá» y phục, cÆ¡ thể chàng cuồn cuá»™n những cÆ¡ bắp rắn chắc, lồng ngá»±c vạm vỡ nổi vồng lên, biểu lá»™ má»™t sức mạnh tiá»m tàng.
Mưá»i mấy năm nay, chàng ở tận trên đỉnh núi Kỳ Liên luyện võ, hoàn toàn không biết gì vá» truyện trai gái. Lan nhi thấy chàng cứ nằm ôm lấy mình mà không biết phải làm sao, nàng cố nén cảm giác hổ thẹn, chá»§ động vuốt ve kích thích lòng ham muốn trong chàng.
Thân hình ấm áp, mượt mà cá»§a Lan nhi đã đánh thức bản lãnh nam nhân trong chàng thiếu niên mưá»i bảy tuổi này. Bao năm qua, chàng chỉ sống bằng thù hận, khổ luyện trong cái lạnh cắt da và ánh nắng như thiêu đốt, không quản ngày đêm. Tính dục trong chàng bị đè nén đến mức gần như biến mất.
Nhưng cái gì thuá»™c vá» bản năng thì mãi mãi tồn tại. Lá»­a dục nhen nhóm rồi bùng lên, Tá»­ Siêu háo hức úp mặt vào da thịt Lan nhi, hít lấy mùi u hương nồng thắm. Chàng giật mình khi thấy Lan nhi nhăn mặt, giòng lệ ứa ra từ đôi khoé phượng. Hiệp má»™t trôi qua rất mau, để rồi hoan lạc tràn trá» trong tối hôm đó. Sau ba ngày ân ái mặn nồng, Tá»­ Siêu đưa Lan nhi vào Trung Nguyên. Mục tiêu trước mắt chàng là đất Trưá»ng An.
Tình nghÄ©a giữa chàng và Kỳ Lan sâu đậm hÆ¡n trước. Nàng đã biết rõ thân thế cÅ©ng như lai lịch bá»n cừu nhân cá»§a Tá»­ Siêu. HÆ¡n nữa, nàng còn biết rằng chàng có đến mưá»i hai ngón tay. Má»—i bàn tay sáu ngón Ä‘á»u đặn, tá»± nhiên chứ không phải do má»c thừa. Dị tướng này được che dấu bởi đôi bao tay bằng da hươu. Ngưá»i ngoài chỉ thấy năm ngón, má»™t ngón lá»›n gấp đôi các ngón còn lại. Hạng Tá»­ Siêu là nam tá»­ duy nhất cá»§a Kim Giáp Thần Hạng Linh Văn, ngưá»i nổi tiếng võ lâm vá» sức mạnh cá»­ đỉnh bạt sÆ¡n. Tá»­ Siêu cÅ©ng vậy, chàng là hậu duệ cá»§a Sở Bá Vương Hạng Võ nên thần lá»±c bẩm sinh, thiên hạ vô song. Cây Huyá»n Thiết Ma Côn cá»§a chàng nặng đến sáu mươi cân.
Kỳ Lan rất vui mừng vì lấy được bậc anh hùng cái thế. Tá»­ hạn hai năm không há» làm nàng sá»± hãi. Thá»i gian dẫu ngắn ngá»§i nhưng còn hÆ¡n suốt Ä‘á»i ká» cận má»™t ngưá»i chồng bạc nhược, yếu hèn.
Cuối tháng giêng, hai ngưá»i đến cố đô Trưá»ng An. Kỳ Lan say mê ngắm nhìn cảnh vật kỳ tú, cổ kính cá»§a vùng đất đã từng là kinh đô cá»§a nhiá»u triá»u đại. GiỠđây, tuy không còn được chá»n làm vương địa nữa, nhưng do địa thế thuận lợi, cạnh giòng sông Vị Thá»§y, nên Trưá»ng An vẫn sầm uất và phồn vinh.
Ná»­a tháng gối chăn đã in đậm hình bóng ngưá»i thiếu nữ xấu xí, vá»›i thân hình nóng bá»ng vào tâm khảm Tá»­ Siêu, Dù cách xưng hô vẫn là chá»§ tá»›, nhưng Tá»­ Siêu biết mình không thể thiếu nàng.
Kỳ Lan có cha ngưá»i Hán và mẹ Hồi tá»™c. Nàng tinh thông chữ nghÄ©a và rất thông minh. Tính tình lại thùy mị, dịu dàng, bảo sao Tá»­ Siêu không yêu thương cho được? Những vết thẹo trên mặt nàng hÆ¡i kỳ lạ, nhá» và má»ng như bị mèo cào, ngang dá»c đầy hai má, khiến ai cÅ©ng tiếc rẻ.
Tá»­ Siêu lần đầu vào Trung Thổ, nhưng do thần thái lãnh đạm nên không để lá»™ vẻ bối rối, ngá» nghệch. Hai ngưá»i đủng đỉnh dừng cương trước tòa Vạn Phương Lâu. Chàng vẫn khoác chiếc áo lông chó xấu xí, tương phản vá»›i màu trắng muốt cá»§a tấm áo cáo tuyết trên ngưá»i Kỳ Lan. Nếu nàng không theo sau Tá»­ Siêu vá»›i vẻ nhu thuận, chắc bá»n tá»­u bảo đã cho rằng chàng là võ sÄ© há»™ vệ cá»§a Kỳ Lan.
Kỳ Lan sinh trưởng ở Thiên Thá»§y gần vá»›i Lan Châu, nên không đến ná»—i quê mùa. Nàng gá»i vài món ăn ngon và bầu rượu nhá». Tá»­ Siêu thản nhiên để nàng lo liệu, còn chàng gương mắt nhìn những ngưá»i xung quanh. Ngoài thưá»ng nhân, còn có ba bốn chục hào khách giang hồ, tục đạo có đủ. Má»i ngưá»i Ä‘ang ăn uống, đàm đạo vui vẻ thì bá»—ng má»™t nữ lang xuất hiện.
Nàng tuổi đôi mươi, xinh đẹp và tươi tắn như đóa hoa hải đưá»ng. Dưá»ng như nàng cùng đám đạo sÄ© có mối thâm giao nên bá»n hỠồ lên mừng rỡ:
- Hạ Hầu sư muội!
HỠđứng dậy má»i nàng cùng ngồi. Nữ nhân vái chào đạo nhân lá»›n tuổi:
- Uyên nhi bái kiến Kha sư bá.
Lão đạo vuốt râu khỠkhà:
- Uyên nhi càng lớn càng xinh đẹp! Hạ Hầu chưởng môn quả là hồng phúc đầy đặn.
Nữ lang ngượng ngùng:
- Sư bá quá lá»i khiến Ä‘iệt nữ thêm hổ thẹn.
Thì ra nàng là Hạ Hầu Thu Uyên, ái nữ cá»§a chưởng môn phái Hoa SÆ¡n - Hạ Hầu Phương. Lão đạo nhân này là Thanh Hòa đạo trưởng Kha Bạch Lá»™c, sư đệ cá»§a chưởng môn phái Võ Äang - Thanh Nhàn Chân Nhân, lão tươi cưá»i nói:
- Sao lần này Hạ Hầu chưởng môn không đi chúc thỠBạch Diện Thần, mà lại để Uyên nhi đi có một mình như vậy?
Thu Uyên dẩu mỠđáp:
- Gia phụ bận toạ quan luyện thần công nên sai tiểu nữ đại diện. Võ lâm đang lúc thái bình có gì mà sợ?
Một đạo nhân trẻ tuổi, dung mạo anh tuấn nói đùa:
- Phải rồi! Ai dám đụng đến Hoa Sơn Tiên Tử.
Thu Uyên đỠmặt cúi đầu. Biệt hiệu này do nàng tá»± phong và chỉ má»›i được đệ tá»­ phái Võ Äang Biết đến. Tá»­ Siêu nghe tên Bạch Diện Thần mắt chàng rá»±c sáng vẻ căm há»n, mặt lạnh lẽo như băng. Kỳ Lan vá»™i giật tay áo chàng nhắc nhở. Thu Uyên ăn xong chén cÆ¡m. buông đũa há»i Thanh Hòa:
- Kha sư bá, điệt nữ nghe nói gia trang của Bạch Diện Thần Khúc Phong Vi ở cạnh đầm Mỹ Bi, rất xinh đẹp và tráng lệ?
HỠKha gật đầu:
- Äúng vậy! Khúc đại hiệp là má»™t ngưá»i tinh thông kiến trúc nên cÆ¡ ngÆ¡i cá»§a ông ta đẹp không thua gì những phá»§ đệ vương công tá»­ ở Bắc Kinh. À mà lần này Hoa SÆ¡n phái Ä‘em lá»… vật gì đến chúc thá» vậy?
- Bẩm sư bá, gia phụ mua được má»™t pho tượng cổ bằng đồng Ä‘en, từ thá»i Tần, pho tượng có đến sáu cánh tay, trông rất cổ kính và tinh xảo.
Kỳ Lan nghe vậy biến sắc thì thầm nói với Tử Siêu:
- Công tá»­! Theo nô tỳ được biết thì pho Lục Thá»§ Di Äà kia có chứa má»™t môn thần công tuyệt thế, không để nó lá»t vào tay Bạch Diện Thần được.
Tử Siêu nhíu mày:
- Ai nói cho Lan nhi biết việc này?
Kỳ Lan bẽn lẽn đáp:
- Nô tỳ nghe một vị cao tăng trong ngôi chùa cổ, ở Thiên Thủy nói thế. Ông ta có quen biết với tiên phu.
Tá»­ Siêu gá»i tiểu nhị tính tiá»n rồi tìm khách Ä‘iếm qua đêm. Tối đến, chàng vuốt tóc Kỳ Lan bảo:
- Sáng mai ta sẽ đến Khúc gia trang tầm thù, nhân tiện đoạt lấy tượng phật. Nàng cứ yên tâm ở đây chỠđợi.
Kỳ Lan rưng rưng nước mắt:
- Công tá»­ có đến bốn kể đại cừu bản lãnh cao cưá»ng. Nếu cảm thấy không đủ sức thì đào thoát ngay.
Tá»­ Siêu mỉm cưá»i:
- Hạng gia chưa có ngưá»i nối dõi, ta đâu dám liá»u mạng, nàng đừng lo.
Kỳ Lan đỠmặt vì ánh mắt nồng nàn cá»§a chàng. Tá»­ Siêu không còn vụng dại như ngày đầu, chàng hôn lên má rồi lần cởi xiêm y Kỳ Lan. Äôi bàn tay dị tướng cá»§a chàng lướt trên da thịt nàng. Trá»i tháng hai lạnh lẽo mà Kỳ Lan nghe cÆ¡ thể mình nóng rá»±c lên. Äôi mắt nàng long lanh tình tứ, hÆ¡i thở dồn dập. Kỳ Lan xiết chặt tấm thân rắn chắc như thép nguá»™i cá»§a Tá»­ Siêu, bồng bá»nh trên sóng biển tình.
Sáng ra, Tá»­ Siêu má»™t mình má»™t ngá»±a Ä‘i vào hướng mà tên tiểu nhị đã chỉ. Äầm Mỹ Bi ở phía Tây chùa Chung Nam, ngoại thành Trưá»ng An. Xa hÆ¡n vài mươi dặm là ngá»n núi Tá»­ Các, nÆ¡i chàng cất tiếng khóc chào Ä‘á»i, cÅ©ng là nÆ¡i mà phụ mẫu chàng chết thảm vì lòng tham, tàn ác cá»§a võ lâm Tứ Thần.
Äoàn nhân mã Võ Äang và Hạ Hầu Thu Uyên Ä‘i trước chàng độ má»™t dặm. Khi ra đến cánh rừng hạnh đào ở ngoại thành, ba bóng Ä‘en từ trong rừng nhẩy ra. Má»™t tên chụp lấy túi vải đựng lá»… vật ở trên lưng Hoa SÆ¡n Tiên Tá»­, hai tên vung chưởng đánh vào đầu bá»n đạo sÄ©. Chưởng kình cá»§a chúng cá»±c kỳ bá đạo nên hai đạo nhân trẻ tuổi gào lên thảm khốc, văng khá»i yên ngá»±a. Thanh Hòa đạo trưởng Ä‘i đầu, nghe tiếng kêu la vá»™i quay ngoắt lại, nhưng ba tên đạo tặc đã biến mất.
Tá»­ Siêu chứng kiến tất cả, chàng rẽ ngá»±a vào rừng, cá»™t ngá»±a rồi lao vá» hướng bá»n bịt mặt vừa thoát Ä‘i. Nhá» khinh công tuyệt đỉnh và phản ứng nhanh nhạy, chàng đã kịp cắt đưá»ng ba gã kia. Tá»­ Siêu chẳng nói má»™t lá»i, vung song thá»§ ập đến, khí thế mãnh liệt như bão táp. Cả ba kinh hãi cá»­ chưởng đỡ chiêu, nhưng không cách nào chống lại tuyệt kỹ Ma Ảnh Tồi Tâm Chưởng. HÆ¡n nữa, chàng đã dồn hết thần lá»± cá»§a mình vào chiêu sát thá»§ này, quyết không để sót má»™t tên. Ba gã đạo tặc rú lên ghê rợn, hồn vá» chín suối.
Tá»­ Siêu Ä‘oạt lại chiếc túi vải, mở ra lấy pho tượng cao chỉ độ gang tay, nhét vào lưng rồi trở lại nÆ¡i dấu ngá»±a. Lúc này, toán nhân thá»§ Võ Äang đã kéo cả đến Khúc gia trang, để chữa trị cho hai đệ tá»­ thá» thương. Tá»­ Siêu Ä‘iá»m nhiên Ä‘i thẳng vá» hướng đầm Mỹ Bi. Gia trang cá»§a Bạch Diện Thần quả diá»…m lệ không sai lá»i đồn đại. Lâu các, thá»§y tạ, tiểu viện có đến hàng trăm gian. Hoa xuân nở rá»™, toả hương đến tận bên ngoài.
Chàng xuống ngá»±a, bưng há»™p lá»… vật dán giấy Ä‘á», ung dung nhập trang. Äám gia Ä‘inh không thể há»i han gì vì khách đến tấp nập. Äại sảnh là má»™t tòa lâu các đồ sá»™ hai tầng, nằm giữa vưá»n hoa. Tầng dưới chính là nÆ¡i bày tiệc mừng thá». Tá»­ Siêu vào sảnh, trao lá»… vật và bái thếp cho viên tổng quản rồi tìm chá»— ngồi.
Hoa Sơn Tiên Tử Hạ Hầu Thu Uyên nét phượng buồn rầu, hổ thẹn vì đánh mất lễ vật. Nàng đến trước Tử Siêu chừng nửa khắc nên cũng chưa gặp Bạch Diện Thần. Khúc Phong Vi nghe gia đinh báo rằng ái nữ của chưởng môn phái Hoa Sơn bị đoạt bảo vật ngay cánh rừng đào, cách Khúc gia trang chừng ba dặm, lão vội vã ra ngay.
Thu Uyên sa lệ nói:
- Khúc tiá»n bối, tiểu nữ bất tài nên đã để cưá»ng đạo Ä‘oạt mất pho tượng phật mà gia phụ định dâng lên cho tiá»n bối.
- Thôi chuyện đã lỡ, Ä‘iệt nữ chá»› buồn làm gì! Cứ coi như lão phu đã nhận rồi. Còn việc truy cứu bá»n hung thá»§, để sau lá»… thá» ta tiến hành.
Thanh Hòa đạo trưởng hậm hực nói:
- Khúc lão huynh, ba tên này công lực rất thâm hậu, thủ đoạn lại nhanh nhẹn và tàn độc. Hai đệ từ bổn phái trúng chưởng giỠvẫn mê man.
Bạch Diện Thần gật gù:
- Lão phu sẽ bảo tổng quản lấy linh đan cho hỠdùng. Kha lão đệ cứ yên tâm.
Lão quay sang há»i lại Thu Uyên:
- À! Pho tượng phật ấy hình dạng thế nào, điệt nữ hãy tả thử để ta dễ truy tìm
- Thưa Khúc tiá»n bối, pho tượng Di Äà này bằng đồng Ä‘en, cao độ má»™t gang tay và có sáu cánh tay.
Bạch Diện Thần chết Ä‘iếng, mắt loé hào quang. Lão cố trấn tÄ©nh, gượng cưá»i rồi bước đến bên viên tổng quản thì thầm. Lão này vá»™i vã đứng lên Ä‘iá»u động nhân thá»§. Tá»­ Siêu ngồi má»™t mình ở bàn gần đấy, chàng cố nén căm hận, quan sát kẻ đại cừu. Bạch Diện Thần tuổi hÆ¡n bảy mươi, mặt trắng như ngá»c, râu tóc Ä‘en nhánh, phong thái rất đạo mạo, đưá»ng chính.
Khúc Phong Vi Ä‘i lại, chào há»i quan khách mà mắt cứ liếc ra ngoài như mong đợi Ä‘iá»u gì, hai khắc sau, viên tổng quản và toán võ sÄ© há»™ viện vỠđến. Chúng tìm ra xác ba tên bịt mặt. Bạch Diện Thần vạch ngá»±c áo tá»­ thi xem xét. Lão thấy dấu chưởng thương, lão ấn thá»­ rồi thở dài:
- HỠchết vì Ma Ảnh Tồi Tâm Chưởng. Xương lồng ngực nát vụn rồi.
Lão thuận tay lá»™t khăn bịt mặt ra xem diện mạo. Má»i ngưá»i ồ lên:
- Hán Trung Tam Äiểu!
Ba gã này ác danh lừng lẫy đất thiểm Tây, võ nghệ cao cưá»ng. Nếu há» liên thá»§, có thể cầm cá»± vá»›i chưởng môn má»™t phái. Thanh Hòa đạo trưởng trầm ngâm:
- Xem ra Tam Äiểu bị chết cùng má»™t lúc. Võ công cá»§a hung thá»§ thật đáng sợ.
Ngá»™ Minh Thiá»n Sư - Thá»§ tòa La Hán đưá»ng lẩm bẩm:
- Chưởng này thất truyá»n đã gần trăm năm nay sao lại tái hiện? Chẳng lẽ Ma Ảnh Tồi Tâm Chưởng có truyá»n nhân? Nhưng hung thá»§ cướp pho tượng phật Di Äà ấy làm gì nhỉ?
Bạch Diện Thần muốn tá»± mình truy sát, Ä‘oạt lại pho tượng quý nên không tiết lá»™ giá trị. Lão cưá»i xòa bảo:
- Má»i chuyện Ä‘á»u có trước sau. Äã đến giá» khai mạc lá»… mừng thá» bảy mốt tuổi cá»§a lão phu. Má»i chư vị an toạ.
Tá»­ thi được mang Ä‘i, Bạch Diện Thần ngồi vào ghế thỠông để nhận lá»i chúc tụng và lá»… vật cá»§a má»i ngưá»i. Các phái lá»›n và các bậc lão thành đương nhiên được xướng danh trước và tên cá»§a Tá»­ Siêu đứng sau cùng. Viên tổng quản cao giá»ng Ä‘á»c:
- Công tử Hạng Tử Siêu, quê quán Chiết Giang.
Bạch Diện Thần giật mình, chăm chú quan sát chàng thiếu niên. Ãnh mắt rợn ngưá»i cá»§a chàng khiến lão tin vào linh cảm cá»§a mình. Tá»­ Siêu sách Huyá»n Thiết Côn đứng trước mặt Bạch Diện Thần ngá»­a cổ cưá»i vang như sấm:
- Khúc Phong Vi, mưá»i lăm năm trước, lão đã cùng ba ngưá»i còn lại trong Võ Lâm Tứ Thần giết hại song thân ta để chiếm bản đồ kho báu cá»§a Sở Bá Vương. Nay ta là nam tá»­ cá»§a Kim Giáp Thần đến đòi nợ đây.
Quần hùng nhìn há» Khúc vá»›i vẻ ngá» vá»±c. Quả thật, sau ngày Kim Giáp Thần toàn gia thảm tá»­, Võ Lâm Tứ Thần trở nên giàu có như vương hầu. Khúc Phong Vi cưá»i nhạt:
- Ngươi đừng mạo nhận làm con ngÅ© đệ ta để vu khống. Hạng gia làm gì có ngưá»i nối dõi?
Hạng Tá»­ Siêu lạnh lùng lá»™t bao tay, giÆ¡ lên cho má»i ngưá»i xem:
- Trong võ lâm ai cÅ©ng biết Kim Giáp Thần có mưá»i hai ngón tay
Cá»­ tá»a đồng thanh công nhận, Tá»­ Siêu quay sang gằn giá»ng:
- Ta biết lòng lão không tin nên cÅ©ng giải thích cho lão rõ. Thân mẫu ta chính là biểu muá»™i cá»§a Hạng Phu nhân. Vì ngưá»i không thể sinh nở nên đã tác hợp cho mẫu thân ta vá»›i Kim Giáp Thần. Việc này được giữ kín nên không ai biết. Năm ấy ta được hai tuổi và sống vá»›i mẹ trong má»™t tòa tiểu viện cách Hạng sÆ¡n trang má»™t dặm. Khi bá»n ngươi tập kích sÆ¡n trang, mẫu thân ta núp ngoài bá» rào đã thấy hết má»i sá»± việc. Ngưá»i biết có xông vào cÅ©ng chỉ thiệt thân, nên cắn răng trở vá» nhà, đưa ta Ä‘i trốn. Khi đến được Cam Túc thì ngưá»i cÅ©ng lâm bệnh qua Ä‘á»i. Bạch Diện Thần bật cưá»i ngạo nghá»…:
- Äể ta xem ngươi có bao nhiêu công phu mà đòi phục hận.
Câu nói và thần thái cá»§a lão khiến má»i ngưá»i chán ghét. Bao năm qua, Tứ Thần là lãnh tụ võ lâm, được ngưá»i ngưá»i ngưỡng má»™. Không ngá» giỠđây lá»™ rõ bá»™ mặt tiểu nhân, phản phúc, thâm độc. Tá»­ Siêu cao giá»ng khấn:
- Phụ mẫu linh thiêng vỠđây chứng giám cho hài nhi phục hận.
Khấn xong, chàng mang thanh Huyá»n Thiết Côn xông vào. Bạch Diện Thần sở trưá»ng pho Miên Chưởng nên không cần vÅ© khí. Lão múa song thá»§ đón chiêu. Khúc Phong Vi cÅ©ng biết dòng há» Hạng có thần lá»±c thiên sanh, nhưng cho rằng dù chàng có khổ luyện mưá»i mấy năm cÅ©ng không hÆ¡n lão được. Nào ngá», Tá»­ Siêu vì muốn báo cừu đã luyện môn Nghịch Chuyển Ma Công, chân lá»±c tiến nhanh gấp bá»™i lối thông thưá»ng. Côn kình như sóng dữ tràn đến, đánh bạt cả chưởng phong. Bạch Diện Thần kinh hoàng phiêu thân tránh chiêu. Lão không còn dám sính cưá»ng, cố dùng khinh công linh diệu vá»n quanh, tìm cÆ¡ há»™i hạ thá»§.
Äã trăm chiêu trôi qua mà Tá»­ Siêu vẫn chưa hạ được đối phương, lòng chàng nóng như lá»­a đốt. Bạch Diện Thần cưá»i khanh khách, tận dụng chiêu thức hiểm ác phản công. Tá»­ Siêu quát vang như sấm, thanh huyá»n thiết côn nặng sáu mươi cân hóa thành luồng hắc phong tá»a đưá»ng tiến thoái cá»§a Khúc Phong Vi. Chiêu này rất bá đạo, chỉ công chứ không thá»§ nên sÆ¡ hở rất nhiá»u.
Bạch Diện Thần cưá»i khẩy, vá»— liá»n tám đạo chưởng kình âm nhu, cản đưá»ng côn rồi nhanh như bóng u linh ập đến, búng ba đạo chỉ kình vào tá»­ huyệt cá»§a chàng. Chiêu thức này rất quá»· dị và biến ảo, do đó, quần hào không khá»i than thầm cho Tá»­ Siêu. Nhưng kết quả lại không giống như Bạch Diện Thần mong muốn, ba đạo chỉ kình chạm mục tiêu mà Tá»­ Siêu vẫn không há» nhăn mặt. Chàng nghiến răng giáng mạnh. Khúc Phong Vi rú lên não ruá»™t, xác lão bắn ra xa gần trượng. Xương cốt vỡ vụn, thá»§ cấp vỡ nát, máu tuôn như suối.
Quần hào ồ lên kinh ngạc và thán phục. Viên tổng quản và đám gia Ä‘inh ùa lại định giáp công báo thù cho chá»§. Ngá»™ Minh thiá»n sư thở dài can ngăn:
- Xét vỠđạo nghĩa giang hồ, Khúc thí chủ gieo gió tất gặt bão. Xét vỠvõ công, dù chư vị có muốn báo thù cũng chẳng được, chỉ tốn máu xương mà thôi.
Hạng Tá»­ Siêu quắc mắt nhìn bá»n há»:
- Các ngươi bao năm qua phục vụ, hầu hạ Bạch Diện Thần đương nhiên phải có lòng tri ân. Nhưng các ngươi có biết rằng chén cơm, manh áo và những nén bạc lãnh hàng tháng là của hỠHạng ta hay không? Các ngươi là những kẻ đem mồ hôi đổi lấy thù lao hà tất phải thí mạng báo cừu cho lão kẻ cướp này?
Lão tổng quản nghe lá»i hữu lý, vòng tay nói:
- Bạch Diện Thần đã cho phu nhân và tức nữ vá» quê ngoại ăn giá»—. Lão phu là ngưá»i có vai vế cao nhất trong trang hiện nay. Xét vỠđạo lý, Hạng công tá»­ có quyá»n thu hồi tài sản này. Lão phu xin trao lại rồi vá» quê quy ẩn.
Viên tổng quản chính là Thanh Long Äao Lăng Äông Khê. Lão vì ngưỡng má»™ hiệp danh cá»§a Bạch Diện Thần nên má»›i nhận lá»i làm tổng quản. Nay phác giác ra mình phục vụ cho kẻ mặt ngưá»i lòng thú, lão hối hận, muốn trả lại công đạo cho Hạng Tá»­ Siêu. Chàng cưá»i buồn bảo lão:
- Tại hạ chẳng còn sống được bao lâu, lấy tài sẩn này làm gì? Nhưng nếu Lăng lão đồng ý ở lại quản lý giùm thì tại hạ xin nhận. Lỡ tại hạ có Ä‘oản mệnh, xin chia Ä‘á»u cho các tỳ nữ.
Lăng Äông Khê cảm động nói:
- Lão phu ngày xưa cũng có quen biết Kim Giáp Thần. Nay vì cố hữu sẽ giúp công tử một tay.
Má»i ngưá»i đồng thanh khen phải. Tá»­ Siêu sai dá»n xác Bạch Diện Thần rồi vòng tay nói:
- Tại hạ xin má»i chư vị ở lại vui say để mừng cho Hạng Gia.
Trong võ lâm ngÅ© thần thì Hạng Linh Văn là ngưá»i hào á»·, trượng nghÄ©a và kiêu dÅ©ng nhất, nên được đồng đạo yêu mến. Há» vui vẻ ở lại vì muốn biết chàng thiếu niên này sẽ đối phó vá»›i tam thần còn lại như thế nào.
Tử Siêu ra lệnh bày thêm đại yến ở hoa viên để các gia nhân cùng chung vui. Chàng còn nhỠLăng tổng quản đến khách điếm rước Nguyên Kỳ Lan. Tử Siêu nắm tay nàng giới thiệu:
- Kính cáo chư vị, đây là chuyết thê Nguyên Kỳ Lan.
Quần hào thầm tiếc cho Tá»­ Siêu vì chàng anh tuấn hiên ngang mà lấy phải ngưá»i vợ mặt đầy sẹo. Kỳ Lan nghe Tá»­ Siêu xác nhận mình là thê thiếp trước mặt quan khách, nàng sung sướng đến sa lệ, nhìn phu tướng vá»›i ánh mắt biết Æ¡n. Trong bữa tiệc Thanh Hòa đạo trưởng cưá»i há»i:
- Ba lão quá»· còn lại Ä‘á»u có bản lãnh cao hÆ¡n Bạch Diện Thần, công tá»­ định đối phó ra sao?
Tử Siêu hiên ngang đáp:
- Tại hạ chỉ biết tận lá»±c, còn kết quả thế nào chưa rõ. Chỉ e bá»n há» giáp công, chứ nếu đơn đấu thì Hạng má»— không sợ
Sau bữa tiệc, ba trăm quan khách được hướng dẫn dạo khắp gia trang rồi đưa vào chá»— nghỉ ngÆ¡i. Phần Tá»­ Siêu và Kỳ Lan tiếp kiến những gia nhân trong trang. Tổng số lên đến gần trăm ngưá»i. Chàng bảo Lăng tổng quản thưởng cho má»—i ngưá»i năm chục lượng, gá»i là quà ra mắt. Ai nấy Ä‘á»u hoan hỉ, mừng vì có chá»§ má»›i rá»™ng rãi.
Tối đến Lăng Äông Khê lấy chìa khoá trong xác Bạch Diện Thần, đưa Tá»­ Siêu và Kỳ Lan xuống mật thất, mở cá»­a phòng châu báu. Lăng lão cưá»i bảo:
- Số ngá»c ngà này trị giá đến hai chục vạn lượng vàng.
Tử Siêu nói ngay:
- Chỉ sợ không giữ được mà thôi. Ba lão quỷ kia chắc sẽ đến đây báo phục cho Bạch Diện Thần. Chúng ta lực bạc thế cô khó mà chống nổi.
Kỳ Lan cưá»i bảo:
- Nếu Lăng tổng quản chịu đem Thanh Long Môn vỠgiúp đỡ tướng công thì tài sản này sẽ được an toàn.
HỠLăng biến sắc:
- Sao phu nhân lại biết lão phu có quan hệ với Thanh Long Môn.
Nàng tủm tỉm đáp:
- Tiện nữ chỉ tình cỠnghe vị ni cô già ở Thiên Thủy nhắc đến.
Nàng vừa nói vừa đưa tay sá»­a chiếc trâm đầu phụng trên búi tóc. Thanh Long Äao run rẩy đáp:
- Lão phu xin phụng ý thi hành!
Tá»­ Siêu ngạc nhiên há»i:
- Thanh Long Môn là một tổ chức như thế nào?
Lăng Äông Khê trả lá»i:
- Thanh Long Môn là má»™t bang há»™i hắc đạo thần bí, gồm ba trăm tay Ä‘ao kiêu dÅ©ng, chuyên nghá» bảo tiêu, ngầm vận chuyển những món hàng cá»±c kỳ quý giá. Äôi lúc có nhận cả hợp đồng giết mướn, nếu nạn nhân là kẻ nhiá»u ác tính. Mưá»i năm trước, bổn môn chá»§ bị kỳ nhân bắt Ä‘i và giải tán tổ chức. Anh em vẫn còn quanh quẩn đất Thiểm Tây này. Kỳ Lan đỡ lá»i:
- Nghe nói quý môn chá»§ đã xuất gia đầu phật, không muốn quay lại giang hồ nữa. Vị kỳ nhân kia cÅ©ng đã tá»a hóa nên Thanh Long Môn có quyá»n tái xuất. Mong Lăng lão tập hợp chúng vỠđây phò tá tướng công. Lăng Äông Khê mừng rỡ hứa:
- Chỉ trong năm ngày hỠsẽ có mặt và hết lòng vì Hạng Gia.
Äêm đến, Tá»­ Siêu đặt Kỳ Lan vào lòng khen ngợi:
- Lan muá»™i ngày càng khiến ta kinh ngạc. Dưá»ng như trong nàng có cả má»™t kho kiến văn vô tận.
Kỳ Lan bẽn lẽn nói:
- Thiếp vưa xấu xí vừa ngu muội, chỉ mong công tử đừng chê thiếp là mãn nguyện rồi.
Tá»­ Siêu hôn lên gò má đầy vết sẹo, chàng cưá»i bảo:
- Dẫu có đem Hằng Nga xuống đổi lấy nàng, ta cũng không bằng lòng.
Kỳ Lan cảm kích, úp mặt vào ngá»±c chàng, giấu những giá»t lệ hân hoan. Tá»­ Siêu vẫn bị ám ảnh bởi nhu cầu hương há»a nên gầy ngay cuá»™c ái ân, những mong mau có tin vui. Kỳ Lan thẹn thùng thá» thẻ:
- Hôm nay thì không được, má»—i tháng nữ nhân Ä‘á»u có vài ngày khó ở. Mong tướng công lượng thứ.
Tá»­ Siêu hiểu ra, cưá»i xòa, lấy pho tượng Lục Thá»§ Di Äà xem xét. Chàng không tìm ra manh mối gì liá»n đưa cho ái thê:
- Lan muội xem thử có gì lạ không?
Kỳ Lan cưá»i bảo:
- Thiếp đã quan sát rất kỹ rồi. Pho tượng này có lẽ phải nhỠdến một vị quái nhân có tên là Vạn Xảo Cuồng Sinh. Nhưng hành tung lão vô định nên rất khó tìm.
Sáng hôm sau, quần hào từ biệt ra vá». Lăng tổng quản trao tận tay má»—i ngưá»i hai trăm lượng bạc làm lá»™ phí. Riêng bá»c cá»§a Hoa SÆ¡n Tiên Tá»­ thì khác. Số vàng năm trăm lượng khiến nàng và đám cao thá»§ Võ Äang sững sá», không hiểu nguyên do. Thanh Hòa đạo trưởng cưá»i khanh khách chá»c ghẹo:
- Hay là Hạng công tử mến mộ dung nhan Uyên nhi nên mới tặng lễ vật hậu như vậy?
Cả toán bật cưá»i vang khiến Thu Uyên thẹn đỠmặt. Nhưng câu nói vô tình ăy đã nhen nhóm trong lòng nàng má»™t ước mÆ¡ kỳ lạ. Hạng Tá»­ Siêu giỠđây là ngưá»i có võ công cao nhất trong giá»›i thiếu niên hiệp khách. So vá»›i các bậc lão thành cÅ©ng chẳng thua kém. Vì chàng hạ sát Bạch Diện Thần chỉ ngoài trăm chiêu. Trong khi đó võ công cá»§a lão còn cao hÆ¡n chưởng môn các phái.
Sau trận đánh này, thanh danh cá»§a Tá»­ Siêu lẫy lừng thiên hạ. Còn võ lâm tứ thần chỉ là những ngôi sao sắp tắt. HỠđã rÆ¡i lá»›p mặt nạ thần thánh, bị võ lâm nguyển rá»§a, chê bai. Thu Uyên là giang hồ nhi nữ, tránh sao cho khá»i Ä‘em lòng ngưỡng mô bậc anh tài.
NghÄ© đến ánh mắt dịu dàng, nhân hậu cá»§a ngưá»i con gái xấu xí mà Tá»­ Siêu đã lấy, nàng tá»± nhá»§ thầm: dẫu có chung thuyá»n cÅ©ng cam tâm.
Bốn ngày sau, ba trăm Ä‘ao thá»§ Thanh Long Môn đã tá» tá»±u đông đủ. Há» nhìn Tá»­ Siêu vá»›i vẻ ngưỡng má»™, nhưng không dám liếc Kỳ Lan đến hai lần. Kỳ Lan thì thầm vá»›i Thanh Long Äao. Lão nhận lệnh bước ra cao giá»ng tuyên bố:
- Äể danh chính ngôn thuận, xin Hạng công tá»­ nhận chức môn chá»§ Thanh Long Môn.
Äám Ä‘ao thá»§ nhất tá» xụp xuống, chống tay hô lá»›n:
- Chúng đệ tử bái kiến môn chủ.
Tá»­ Siêu vẫn thầm lo vì cô thế không báo được đại thù. Vì ba lão hung thần kia có nhiá»u đệ tá»­. Nhưng chàng lại không muốn những dÅ©ng sÄ© này vì mình mà uổng mạng. Tá»­ Siêu nói vá»›i há»:
- Chư vi chắc cÅ©ng biết Hạng má»— có đến ba đại cừu nhân là Äại Cước Thần, Thiên Thá»§ Thần và Hoả Kiếm Thần. Há» Ä‘á»u có võ công xuất chúng, thá»§ hạ đông đủ. Hạng má»— lại bị chứng Tam Âm Tuyệt Mạch không thể sống quá tuổi hai mươi. Nay ta chỉ muốn nhá» anh em bảo vệ nÆ¡i này để phu nhân ta có chá»— nương thân, duy tì tông mạch dòng há» Hạng. Còn chuyện báo cừu là bổn phận cá»§a ta, anh em bất tất phải vì thế mà hy sinh xương máu. Sau khi ta chết rồi, hãy đưa cả gia quyến đên đây sinh sống, tài sản này đủ cho tất cả má»i ngưá»i.
Thanh Long Äao Lăng Äông Khê ngỡ ngàng biện bạch:
- Môn chủ bất tất phải băn khoăn vì chuyện máu xương. Giữa Hạng gia và Thanh Long Môn có mối quan hệ rất sâu xa. Dù anh em có phải phơi gan trải mật, cũng hoan hỉ, cam tâm.
Kỳ Lan biết tính trượng phu, nàng đỡ lá»i:
- Hạng thiếu gia đã nói vậy, chư vị cứ phụng ý thi hành là đủ. Còn chuyện hỗ trợ, có lúc sẽ nhỠđến Thanh Long Môn.
Nói xong, nàng nháy mắt ra hiệu. Lăng lão hiểu ý, quay lại bảo đám đao thủ:
- Môn chá»§ đã có lòng yêu thương chúng ta, hãy vì ngưá»i mà tận lá»±c.
Ba trăm môn nhân Thanh Long Môn thá»±c lòng cảm kích trước hòan cảnh tuyệt vá»ng và thái độ nhân hậu cá»§a Tá»­ Siêu. Chàng khẳng khái má»™t mình Ä‘i vào chá»— chết, không Ä‘em vàng bạc lôi kéo há» theo, Chàng để lại tất cả tài sản cho há» vá»›i má»™t yêu cầu nho nhá». HỠđến đây vì ngưá»i khác nhưng Tá»­ Siêu đã chinh phục được ba trăm trái tim kiêu dÅ©ng.
Tối đến, Kỳ Lan trao cho Tá»­ Siêu má»™t quyển sách má»ng:
- Tướng công! Nay chàng đã là môn chá»§ Thanh Long Môn, chẳng thể không biết Thanh Long Äao Pháp. Lăng lão nhá» thiếp đứa quyển bí kíp này để chàng luyện thá»­.
Dù Tá»­ Siêu chuyên luyện côn pháp, nhưng đã là ngưá»i há»c võ, ai chẳng thích thú tìm hiểu tuyệt kỹ? Chàng nhận lấy mở ra xem. Mưá»i lăm tá» Ä‘á»u là giấy cÅ© nhưng ba tá» sau lại má»›i tinh, còn thÆ¡m mùi má»±c. Kỳ Lan giải thích:
- Pho Ä‘ao này có mưá»i tám chiêu, nhưng ba chiêu cuối vô cùng ảo diệu, chỉ dành riêng cho môn chá»§, ngay cả Lăng lão cÅ©ng không luyện được.
Tá»­ Siêu là ngưá»i thông minh đĩnh ngá»™, bẩm sinh thích hợp vá»›i việc luyện võ nên dá»… dàng tham ngá»™ pho Ä‘ao. Chàng say mê nghiên cứu đến gần sáng đã thuá»™c lòng cả pho Ä‘ao, nhưng thi triển thì chưa thuần thục lắm. Ba chiêu cuối cùng được chú giải tỉ mỉ nên cÅ©ng chẳng khó khăn gì. Chàng ngạc nhiên há»i Kỳ Lan:
- Lan muội! với cách hướng dẫn minh bạch thế này ai mà chẳng luyện được.
Kỳ Lan mỉm cưá»i:
- Há» không dám luyện đấy thôi! Theo ý thiếp, tướng công nên khổ luyện vài ngày cho tinh thục rồi hãy lên đưá»ng. Lần này phải hóa trang để tránh phục binh cá»§a tam thần. Tướng công mang Ä‘ao thì thích hợp hÆ¡n.
Tá»­ Siêu ngá»› ngưá»i:
- Lan muội định theo ta đấy ư?
Nàng thẹn thùng đáp:
-Thiếp không thưá»ng xuyên ká» cận tướng công thì Hạng gia sao có được ngưá»i nối dõi?
Chàng bật cưá»i:
- Äúng vậy! Nhưng Lan muá»™i phải tránh xa những chá»— giao tranh má»›i được.
Bỗng Tử Siêu nhăn mặt:
- Dù có hóa trang thì cÅ©ng chẳng dấu được cây Huyá»n Thiết Ma Côn.
Kỳ Lan trấn an:
- Thiếp đã nghÄ© đến việc này, trong Thanh Long Môn có má»™t cao thá»§ trong nghá» chế tạo khí giá»›i. Gã sẽ cắt rá»i ma côn thành ba khúc, khi cần sá»­ dụng nối lại rất dá»… dàng.
Tử Siêu mừng khôn xiết, hôn lên trán nàng:
- Lan muộn chu đáo như vậy, ta rất hài lòng!
Tài sản của phamduy88

Chữ ký của phamduy88
[CENTER][B][SIZE=5]Click here: [/SIZE][URL="http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=6237"][SIZE=5][COLOR=darkgreen]Tà Äạo Tu Tiên Lục[/COLOR][/SIZE][/URL][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=red]Quyển 1: các dịch giả đang tiến hành dịch[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=magenta]Quyển 2: Äã bắt đầu, kính mong bằng hữu xa gần tiếp tục há»— trợ bằng cách click vào link bên trên và đăng ký tên chương, nhanh nhanh nào [/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]