Ta từ cõi không trung vô biên vô táºn, mang theo Thái Cá»±c Äồ hợp dưới vầng kim quang, trong đó bao bá»c má»™t nguyên linh, bay vùn vụt vượt quá váºn tốc ánh sáng đến Thần Châu Hạ Thổ. Trong nháy mắt, vầng kim quang cùng Thái Cá»±c Äồ vượt qua hà ng vạn dặm, ánh sáng chói lòa, hạ lạc nÆ¡i nà y. Không chá» ta phản ứng, chỉ kịp âm vang má»™t tiếng, thinh sắc tiêu tán, má»™t tòa thà nh trì hoà nh tráng hiện ra trước mắt, khiến bổn thân cảm thấy vui mừng.
Hà i tá» nà y là ngưá»i Côn Lôn Phái, má»™t môn phái chÃnh nghÄ©a. Ngươi quả có tiá»n duyên vá»›i lão nạp, nếu không sao lại rÆ¡i và o dịp may do thiên địa sắp đặt, cho ta may mắn có cÆ¡ há»™i quý báu bảo vệ được Ä‘iểm chân linh cuối cùng cá»§a ngươi? Nếu ta không kịp ra tay, thân hình ngưá»i chắc mãi mãi bị câu diệt, nghìn Ä‘á»i không thể siêu sinh.
Hà i tá», lão nạp vô tình ngá»™ ra thái cá»±c đồ nà y, nhưng bản thân đã luyện thà nh chánh tông huyá»n môn bát bảo kim thân rồi, dá»±a và o đó cÅ©ng đủ để lão nạp phiêu diêu tá»± tại, không cần tá»›i nó nữa. Hiện tại sinh mệnh nhá» cá»§a ngươi đã nhanh chóng không thể chi trì, nhân đây cÅ©ng muốn huyá»n công nà y có thể hữu dụng. NghÄ© lại tháºt xứng vá»›i câu có tiá»n rồi còn phải có mạng má»›i hưởng thụ được?
“Hừ, không đượcâ€! Khi ánh dương quang chiếu đến, chỉ sợ ta phải láºp tức rá»i khá»i nÆ¡i nà y. Ta cảm thấy Thái Cá»±c Äồ Ä‘ang bảo vệ chút chân linh nà y bắt đầu tiêu tán. Quả khó tìm được thể xác chân tu thÃch hợp. Lão nạp vốn đã tuyệt vá»ng tìm kiếm khắp má»i nÆ¡i. Cân nhắc vá» việc không có đủ thá»i gian đã khiến ta nhắm phá»§ trạch nà y bay tá»›i.....
Má»™t ánh kim quang bay sẹt thẳng và o háºu viện cá»§a Lâm phá»§, nÆ¡i cáºu bé Lâm Phong Ä‘ang cất giá»ng Ä‘á»c lá»›n Binh pháp tinh yếu mà ná»™i tổ đã viết má»™t cách súc tÃch giao cho. Äạo kim quang bất chợt bay từ trá»i cao giáng xuống đầu hắn. Lâm Phong láºp tức ngã lăn ra đất bất tÄ©nh nhân sá»±. Ngưá»i hầu bên cạnh lo sợ nhảy và o ôm lấy cáºu ngay láºp tức, vừa cố gắng lay tỉnh vừa thất thanh hét lá»›n: “Cứu mạng.... Cứu mạng Ä‘i... Tiểu thiếu gia bị trá»i đánh rồi!â€
Lâm lão gia tá» rất cưng đứa cháu ná»™i nhanh nhẹn nà y. Lão vốn rất vừa ý Lâm Phong. Khi nghe tin dữ, cả Lâm Phá»§ trên dưới láºp tức náo loạn lên. Nháºn được tin cấp báo, Lâm lão gia tức tốc chạy bay đến. Con ngưá»i nà y bình thưá»ng vốn uy nghiêm, giá» chưa tá»›i giá»ng nói đã vang rá»n: “Cháu Ä‘Ãch tôn cá»§a ta là m sao? Tại sao giữa thanh thiên bạch nháºt lại bị sét đánh?â€
Tiếng há»i vừa dứt, má»™t ngưá»i có thân hình tráng kiện, bước Ä‘i như rồng như hổ xâm xâm Ä‘i lại. Lão nhân đó tuổi tuy đã quá sáu mươi, hai mắt nhìn như Ä‘iện soi thấu tâm can và lòng dạ kẻ đối diện. Ãnh mắt thu hồn ngưá»i, hai tay vạm vỡ lá»™ rõ đã kinh lịch huyết tinh sa trưá»ng, tà i trà hÆ¡n ngưá»i. Äây chÃnh thị là ná»™i tổ cá»§a Lâm Phong, Lâm Kiến Văn lão gia tá».
Lâm lão gia tá» thân hà nh bước đến giưá»ng, kiểm tra thân thể Lâm Phong Ä‘ang nằm hôn mê bất tỉnh. Khám xong, hai đầu chân mà y mi tức thá»i nhăn tÃch, há»i ngưá»i hầu Chiến Hổ bên cạnh: “Ngươi xác định Phong nhi bị thiên lôi đánh trúng?â€
Ngưá»i hầu toà n thân láºp tức run rẩy, hai hà m răng va và o nhau láºp cáºp, ấp úng khẳng định: “Khải bẩm lão gia! Thiếu gia Ä‘ang Ä‘á»c lá»›n binh thư yếu lược do lão gia soan trước đây chừng má»™t khắc, khi Ä‘ang Ä‘á»c bá»—ng nhiên từ thinh không có má»™t đạo ánh sáng mà u và ng phóng tá»›i thiếu gia, thiếu gia ngay láºp tức bất tÄ©nh nhân sá»±!â€
“Kim sắc thiểm Ä‘iện?†Lâm lão gia tá» hầu như cÅ©ng rất ngạc nhiên, kiểm tra trên dưới thân thể Lục Phong má»™t hồi. Khám xong, hai đầu chân mà y nhăn tÃch nói, “Quái lạ, Phong nhi thân thể thảy Ä‘á»u bình thưá»ng, không có gì là không ổn, tại sao vẫn còn bất tỉnh!†Bèn sai ngưá»i nhà thỉnh vu sư giá»i nhất kinh thà nh đến xem bệnh, nhưng cuối cùng cÅ©ng thúc thá»§ vô sách, vu sư cÅ©ng không biết đấy là bệnh gì. Lâm lão gia tá» quả tháºt lo âu vô cùng.
Không lâu sau đó, thân mẫu cá»§a Lâm Phong đã vỠđến phá»§ đưá»ng sau khi và o cung thăm viếng và luáºn đà m vá»›i hoà ng háºu. Có thể do đã nghe tin từ trước, nên khi vừa và o đến cá»a, nà ng đã vá»™i và ng nhà o đến thân thể nhá» nhắn cá»§a con mình. Lâm lão gia nhăn tÃt lông mà y, thá»±c tế không cần phải nói gì thêm, lắc đầu hết cách, hÆ¡n nữa tình mẹ con máu thịt, cá»™ng thêm lão cÅ©ng Ä‘ang nóng lòng lo cho an nguy cá»§a đứa cháu nhá» cá»§a mình.
Lâm Phong (lúc nà y chÃnh do đạo chân linh từ Thái Cá»±c Äồ nháºp và o) dÄ© nhiên cÅ©ng không có câu há»i nà o, nhìn thấy má»i ngưá»i lo lắng cho an nguy cá»§a bản thân mình, hắn mừng vui hết cỡ. Do chỉ má»›i chiếm hữu thể xác cá»§a cáºu bé nà y, hắn không dám vá»ng động, nhằm tránh bị thà nh viên trong gia đình nó phát hiện ra Ä‘iá»u gì đó không bình thưá»ng. Không còn cách nà o khác, tạm thá»i hắn giả chết để dà nh thá»i gian quan sát môi trưá»ng má»›i lạ xung quanh.
Má»™t Ä‘oạn ký ức bá»—ng ồ ạt kéo đến như nước triá»u dâng, Lâm Phong cuối cùng cÅ©ng nhá»› rõ tên mình. Tốt! Tốt! Nguyên bổn thân ta chỉ hy vá»ng không bị ném và o đầu thai là m kiếp heo kiếp chó gì đó thì đã là quá tốt rồi. Không ngá» lại được xếp đặt khéo đến như thế: hắn lại đưá»ng đưá»ng trở thà nh Lâm gia tam thiếu gia, má»™t công tá» danh gia quý tá»™c đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh. Không còn nghi ngá» gì nữa, trá»i cao đối đãi vá»›i hắn vô cùng công bình. Ãt nhất sau nà y cÅ©ng không phải chạy trốn tứ tung sợ ngưá»i ta bắt giết thịt nữa. Những ngà y tồi tệ trước đây cá»§a hắn rồi cuối cùng cÅ©ng đã qua.
“Mẫu thân à , con không sao!â€. Thấy mẫu thân Ä‘ang khóc vá»›i ná»—i buồn thương vô hạn. Lâm Phong chợt ngồi dáºy. Hắn không biết đã trải qua bao nhiêu năm rồi chưa từng được gá»i lại tiếng mẫu thân. Má»™t tiếng gá»i mẹ phát ra, Lâm Phong cảm thấy không ká»m được sá»± khÃch động xuất phát từ tim mình. Äối vá»›i má»™t hà i tá» trải qua nhiá»u kiếp thú cầm như hắn, hy vá»ng có thể trá»±c tiếp gá»i má»™t tiếng mẫu thân bằng tiếng ngưá»i tháºt quá má»™ng huyá»…n xa vá»i. Không ngá» rằng giấc mÆ¡ đó đã thà nh sá»± tháºt.
“Ah....Quang minh thần phù há»™! Con trai tôi đã tỉnh dáºy rồi!†Thốt lên lá»i âu yếm đó, mẫu thân cá»§a Lâm Phong vừa kinh ngạc và vui mừng. Nà ng hôn lên trán hắn, là m cho Lâm Phong sung sướng tá»™t cùng. Hắn ngay láºp tức hoà n toà n tỉnh táo. Äịnh thần nhìn lại, ngưá»i thiếu phụ xinh đẹp mà hắn gá»i là mẹ nà y tuổi chỉ và o khoảng 20 hÆ¡n. Nhưng nà ng à mẫu thân cá»§a hắn. Bây gá» cuối cùng hắn cố dằn vẻ không tá»± nhiên, tiếp thụ sá»± quan tâm cá»§a mẫu thân dà nh cho hắn.
Hà i tá» ngoan, là m lão già nà y sợ muốn chết! Lâm lão gia thở phà o nhẹ nhõm, đồng thá»i cÅ©ng bông đùa nói : “Lão già chÃn chục có dư như ta kiểm Ä‘i kiểm lại thân thể ngưá»i, nắn từng cái xương má»™t, lại nói ngươi bị má»™t đạo kim sắc đánh phải, chuyện là thế nà o?â€
Lão già nà y là ná»™i tổ mình, có tÃnh cách rất mạnh mẽ, nhưng cÅ©ng có chà khÃ. Lâm Phong đà nh giả ngá» nghệch nói: “Con Ä‘ang Ä‘á»c chỉ cảm nháºn đầu mình giống như bị ai đó đánh mạnh từ phÃa sau rồi không biết gì nữa, có chuyện gì xảy ra thì con không biết!â€
“Tháºt không? Lão gia tá» nghi hoặc nhìn tá»›i nhìn lui, trong mắt đầy vẻ nghi vấn, không tìm thấy má»™t nét gì gá»i là tin là tháºt.
Nhưng dù gì Ä‘i nữa, Lâm Phong có bị đôi mắt như Ä‘iện cá»§a lão gia tá» tra Ä‘i xét lại trên cÆ¡ thể mình, tâm lý là ngưá»i có tá»™i là m hắn mất tá»± nhiên. May mắn là mẫu thân kịp thá»i thốt lá»i giải vây: “Tỉnh lại thì tốt rồi! Khả năng là gia môn nhà ta phúc lá»›n mệnh lá»›n, có thần minh phù há»™ nên má»i sá»± Ä‘á»u qua!â€
“Hừ...!†Lão gia tá» nghe liến bất mãn rÅ©a: “Có thần minh yêu quái nà o phù há»™ ở đây? Cháu ná»™i ta không sao rõ rà ng là do nó khá»e mạnh. Chứ thần mị âm binh nà o can thiệp và o đây?â€
Mẫu thân cưá»i nói: “Do, phụ thân đại nhân giáo huấn chà phải. Những gì con nói chỉ là nói bừa thôi mà !â€
Lão gia tá» cưá»i hè hè nói: “Chấp nhất là m gì, ta không tranh cải vá»›i con đâu, để tránh má»i ngưá»i nói ta ăn hiếp con dâu!â€
“Các ngưá»i...†Lâm Phong ngạc nhiên nhìn lão gia tá» và mẹ, không hiểu là chuyện gì xảy ra.
Lão gia tá» cùng mẹ hắn đối mắt nhìn nhau , láºp tức thần sắc lá»™ vẽ hoà i nghi. Mẫu thân khẩn trương quay qua há»i: “Con trai cá»§a mẹ, chân con là m sao váºy?â€
- Hà i tỠcủa ta, con thực sự không sao chứ?
“Không mà ! Con mà bị gì chứ!†Lâm Phong bây giỠtự ý thức mình đã vô ý lộ ra bà n chân ngựa, bất giác toát mồ hôi lạnh, vội vã ra sức lấm liếm: “Mẫu thân à , con buồn ngủ quá rồi, con muốn nghỉ ngơi đây!†Nói rồi giả bộ ngáp dà i.
â€Không có sao là tốt rồI!†Ngưá»i mẹ tuy vẫn cảm thấy có Ä‘iá»u gì đó không bình thưá»ng, nhưng nhìn con trai mình thá»±c sá»± là rất mệt, cần phải nghỉ ngÆ¡i, nên cÅ©ng lui ra. Lão gia tá» gương mặt ẩn hiện và i nét nghi vấn, nhưng thá»±c ra cần phải há»i gì them nữa, nhìn Lâm Phong, sau đó phân phó cho tôi tá»› trong nhà và i câu rồi lui ra.
“Nguy hiểm quá!†Khi má»i ngưá»i Ä‘i hết, Lâm Phong cuối cùng cÅ©ng tở ra má»™t hÆ¡i dà i, thầm nguyá»n rá»§a mình ngu như con heo, và cÅ©ng tá»± đỠtÄ©nh bản thân, Lâm Phong Æ¡i là Lâm Phong, thứ sai lầm chết ngưá»i tối nay không bao giỠđược diá»…n ra nữa, bằng không ngươi sẽ gặp tai há»a lá»›n. Má»™t là tiếp tục giả ngu khá», hai là phải nhanh chóng lục lá»i lại ký ức để theo kịp các diá»…n tiến cá»§a các vấn đỠphát sinh, bằng không không sá»›m thì muá»™n cÅ©ng phải rá»i khá»i nÆ¡i nà y.
***
Lạc Nháºt Äế Quốc nằm ở phÃa tây bắc Thần Châu Hạo Thổ, phÃa tây giáp đầm Lạc Nháºt, phÃa bắc là thảo nguyên bao la thuá»™c Thiểm Tá»™c , xét vỠđịa thế bốn phÃa Ä‘á»u có nguy cÆ¡ trùng Ä‘iệp vá»›i những kẻ địch hùng mạnh hoặc các thiên tai thưá»ng xuyên. Äiá»u nà y khiến việc chống giữ hay bà nh trướng đế quốc gặp nhiá»u khó khăn. Nếu không có các thế hệ chiến binh vÄ© đại cá»§a Lâm gia mang trong mình dòng máu cao quý tiếp nối nhau chống giữ, chỉ sợ đế quốc đã bị diệt vong lâu rồi.
Còn nói vá» Lâm Gia, trên thì là m đến vương thân quý tá»™c, kém hÆ¡n thì là thương gia hoặc chiến binh, danh vá»ng quả như sấm nổ bên tai.
Lâm Gia hiện là Lạc Nháºt nhất đại thế gia, tổ tiên nguyên là khai quốc công thần đã cùng lạc nháºt đại đế khai láºp cương thổ, chiến công hiển hách. Các Ä‘á»i con cháu cÅ©ng nối nhau đóng góp nhiá»u công lao, đặc biệt là cha cá»§a Lâm Phong hiện tại, tức Lâm Khiếu Thiên, má»›i 25 tuổi đã lãnh binh ra tráºn, bình định ngoại di, tiêu diệt địch quốc, chiến công tháºt không bút nà o tả xiết. Nói chúng ngưá»i uy vÅ© như thần, nắm giữ Ä‘oà n quân thiết huyết uy chấn đại lục.
Lâm Phong có hai ngưá»i anh trai. Äại ca tên Lâm Long đã xuất thân từ rất sá»›m ngay khi mưá»i bảy tuổi, hiên giỠđã là má»™t tướng quân kiệt xuất. Nhị ca Lâm Hổ chỉ má»›i hai mươi, hiện ở trong cấm vệ quân hoà ng gia, nhá» thế lá»±c cá»§a gia tá»™c hiện đã là phó thống lÄ©nh cấm vệ quân, tháºt đúng vá»›i câu hổ phụ không sinh khuyển tá».
Tuy nhiên, thế sá»± vô thưá»ng, rồng sinh chÃn con, nhưng có má»™t con không phải giống rồng. Äại ca và nhị ca quả tháºt má»i sá»± Ä‘á»u vừa ý. Äại ca Lâm Long giá» trong phong thái rất giống phụ thân, tin rằng nếu không có chuyện ngoà i ý muốn, nhất định sẽ thừa kế phụ thân thống suất thiết huyết quân Ä‘oà n. Chỉ có ngưá»i con thứ ba Lâm Phong là là m cho cha mình thất vá»ng, không xứng. Äó là nói vá» Lâm Phong trước đây.
Lâm Phong do trá»i phú kế thừa từ mẫu thân tà i cầm kì thư há»a, không thừa hưởng bất cứ thứ gì từ phụ thân vá» tà i dụng binh, là m cho phụ thân thưá»ng xuyên mất mặt trước các bạn đồng liêu. Bất quá Lâm Phong hiện tại không còn là Lâm Phong trước đó nữa. Từ khi từ thượng thiên có cÆ¡ há»™i giáng hạ trần thế, bản thân hắn giá» tá»± tin có thể là m bất cứ việc gì để không uổng được tái sinh trong thế giá»›i kỳ dị nà y.
Hà huống lâm gia là đại lục duy nhất hoà ng kim quý tá»™c, dòng dõi huyết thống được xem là đứng đầu trong tứ đại thế gia. Võ công gia truyá»n là vá» lÄ©nh vá»±c ma pháp vá»›i chÃn đưá»ng Ma thú há»a hệ chi vương cá»±c cao. HÆ¡n nữa Lâm gia có đấu khà gia truyá»n độc nhất vô nhị, lão ba Lâm Khiếu Thị kiêm há»c ma vÅ© song tu, chưa đến năm mươi đã thà nh tá»±u liệt trong bát đại kiếm thần bảng.
Nếu tÃnh bình quân thế giá»›i nà y thá» mệnh là 130 tuổi, thì tuổi quá ngÅ© tuần má»›i chỉ gá»i là trung niên.
Ma pháp? Lâm Phong biết rằng, má»™t ngưá»i dù là tu đạo nhưng cÅ©ng phải trải qua những xã giao thế tục thưá»ng ngà y, bất quá là hạn chế chút Ãt mà thôi. Mẫu thân hiện là muá»™i muá»™i cá»§a đương kim Khải đặc hoà n đế bệ hạ, theo loại hình nữ lưu chá»§ phụ kiểu mẫu, giữ mối quan hệ vá»›i lão gia cÅ©ng rất tốt. Lão mẫu cÅ©ng là hoà ng thất xuất thân, nếu tÃnh ra hiện tại là cô phụ cá»§a hoà ng đế hiện tại. Bất quá lão mẫu qua Ä‘á»i khi nà o, Lâm Phong không biết. Chỉ biết đại ca Lâm Long và má»™t công chúa kế ước việc chung thân, nhưng chưa động phòng.
Những mối liên hệ thân thuộc khác, Lâm Phong vẫn chưa biết hết.
Xuất thân tại má»™t gia đình danh giá như thế, lại không muốn tiếp tục cuá»™c sống khổ ải trước kia, không nói cÅ©ng biết Lâm Phong vô cùng thõa mãn. Mưá»i phương tu luyện đạo tiên chỉ mong trưá»ng sinh bất tá», cuối cùng cÅ©ng được vá» vá»›i mẹ, những tưởng hắn chuẩn bị nhiá»u năm để thấy cuá»™c sống nhiá»u nhà n nhã cá»§a thần tiên , không ngá» chút nữa là mất cả mạng nhá», nếu không kịp thá»i táºn dụng cÆ¡ há»™i giáng thế từ thinh không, tại sao bây giá» không táºn dụng cÆ¡ há»™i nà y hưởng thụ cuá»™c sống tươi đẹp.
Chiếm giữ bản thân nhục thể cá»§a cáºu bé, Lâm Phong từ bổn tâm muốn nói lá»i xin lá»—i. Nguyên bản thân hắn không phải là ngưá»i tốt, giá» chiếm giữ bản thân cá»§a co ngưá»i là m tiêu tan hồn phát. Sá»± tình nà y trước kia hắn chưa từng là m, cÅ©ng không biết phải ăn năn sám hối như thế nà o. Tá»± nhá»§ bây giá» là m má»™t đứa con ngoan, hiếu thuáºn phụ mẫu, váºy cÅ©ng an tâm phần nà o rồi.
Äang lo nghÄ© sau nà y phải đối mặt vá»›i phụ mẫu như thế nà o, Lâm lão gia đã phái ngưá»i tá»›i truyá»n lá»i: “Thiếu gia, lão gia nói ngà i đã tá»›i giá» hẹn vá»›i Hồng Sương tiểu sư tỉ. Nếu như thiếu gia không dáºy nổi thì hôm nay không cần phải tiếp.
Lâm Phong tìm kiếm trong ký ức cá»§a đứa trẻ, láºp tức lo sợ. Ở cái tuổi chỉ 12 tuổi thế mà tên tiểu quá»· nà y đã há»c đòi hoa nguyệt. Lão ná»™i tổ quái quá»· không la rầy lại còn khuyến khÃch hắn chinh phục cô gái xinh đẹp Lá»™ Thiến à cá»§a Pháp Lạp gia tá»™c!