Lăng Hạo Thiên vươn thẳng người, tránh đạo chưởng kình đó, đuổi theo thiếu niên.
Lăng Hạo Thiên vừa đuổi vừa xướng lên: “Ta nói ngươi đó tên tiểu dâm tặc, lẫn trốn nhanh như thế, mau dừng lại! Né tránh xấu hổ như thế, thật là mất phong độ.”
Thiếu niên nghe Lăng Hạo Thiên làm ồn, tiếp tục đào tẩu nhanh, tự nhủ so với công lực của Lăng Hạo Thiên thua xa nên không hề quan tâm đến lời nói của chàng, càng khẩn trương lẫn trốn.
Lăng Hạo Thiên cười cười: “Tiểu dâm tặc, ngươi cứ chạy xa đến mức có thể! Ngươi có đến Lăng Tiêu bảo điện, ta cũng truy đến tận tam thập trượng, ngươi đến Long cung, ta cũng truy đến Đông Hải, bất quá ngươi đến địa phủ, bổn thiếu gia không thể bồi tiếp ngươi!”
Nghe những lời hoa ngôn xảo ngữ của Lăng Hạo Thiên, thiếu nữ không thể kìm nén, bật cười “Phì”! Nguyên lai nàng là một mỹ nhân tuyệt đẹp, khi cười lên thì rất quyến rũ. Dung nhan trầm ngư lạc nhạn, bế nguyệt tu hoa, uyển chuyển như tiên nữ hạ phàm. Lăng Hạo Thiên nhìn thấy tâm thần xao động, bộ pháp cũng chậm lại.
Thiếu nữ thấy Chung Luân đã phóng ra xa mười trượng, hướng về Lăng Hạo Thiên nói: “Thiếu hiệp, đừng sơ suất, khinh công tên dâm tặc khá cao!”
Lăng Hạo Thiên nghe thấy âm thanh mê hoặc vạn người của thiếu nữ cười nói: “Cô nương đừng bận tâm, mãnh hổ tái hung, chủ yếu trừ hung trảo, tiểu dâm tặc này có thể chạy, phải xem ta nè!”
Nói xong, chàng thẳng người, bắn tới trước như hoả tiễn.
Thiếu niên quay đầu nhìn lại, sợ hãi xuất toàn lực bôn tẩu.
Hoa khai lưỡng chi, thoại phân lưỡng đầu. Xuất môn lần đầu tiên đã tao ngộ tên tiểu tâm tặc và thiếu nữ thanh cao có thân phận không nhỏ này.
Thiếu niên danh tính Chung Luân, nhi tử của Lạc Dương Thần Đao Đường Thủ Tịch hộ pháp Chung Nhân Huy, do võ công hắn không cao, hơn 20 tuổi mới xuất đầu lộ diện, hiện là Lạc Dương Thần Đao Đường Ưng Đàn đàn chủ. Ưng Đàn thiết lập tại Trường An, bởi vì Chung Luân đang tranh đấu với Trường An Huyễn Kiếm Môn, kết quả làm cho các phái khác chú ý, phụ thân Lăng Hạo Thiên đích Lăng Chấn Nhạc phải hạ sơn, giải quyết sự phân tranh của Thần Đao Đường và Huyễn Kiếm Môn.
Lạc Dương Thần Đao Đường tại võ lâm thập đại bài danh đệ tam, ngoại trừ Lạc Dương tổng đàn Long đàn chi ngoại, toàn quốc phân bố Hổ, Sư, Báo, Bằng, Ưng ngũ đại phân đàn. Để tìm hiểu nguyên do sự việc, Thần Đao Đường Bạch Trai Đồng phái nữ nhi Bạch Tuyết Nhu đến Trường An giải quyết.
Kết quả điều tra cho thấy người gây sự là Chung Luân, hơn nữa, hành vi rất đáng khinh. Bạch Trai Đồng tức giận, phái Bạch Tuyết Nhu cùng lục danh thị vệ áp giải Chung Luân hồi Lạc Đương Tổng Đường xử phạt, đồng thời Bạch Trai Đồng lưu lại Trường An bố trí tân đàn chủ thế vị trí Chung Luân.
Nhất lộ chi thượng, Bạch Tuyết Nhu cùng lục danh thị vệ, áp tải Chung Luân, hắn cũng biết an phận. Bạch Tuyết Nhu là thiên kim duy nhất của Lạc Dương Thần Đao Đường đường chủ Bạch Trai Đồng. Bạch Tuyết Nhu tại thiên hạ mỹ nhân bảng liệt vị đệ thất, dung nhan tuyệt trần, Chung Luân dễ dàng nảy sinh tà tâm với nàng.
Duyên đồ chi trung, tịnh vô ý ngoại. Chiều hôm qua, tại thị trấn giao ngộ “Thần Ưng Bảo” tứ đương gia, giang hồ hữu danh đãng phụ Mỹ Kiều Kiều.
Không biết Mỹ Kiều Kiều gặp phải số kiếp hay thượng thiên an định cho Lăng Hạo Thiên tao ngộ Bạch Tuyết Nhu, không tưởng trong trường hợp nào. Mỹ Kiều Kiều thấy Bạch Tuyết Nhu trong y phục nữ cải nam trang tiêu phong tuấn dật, đương thì xuân tâm nở rộ, không phân biệt được Bạch Tuyết Nhu là nam hay nữ. Tiến đến trêu ghẹo, liền bị Bạch Tuyết Nhu phát chưởng kình vào vai phải.
Mỹ Kiều Kiều đại nộ, quyết đấu với Bạch Tuyết Nhu.
Chung Luân chỉ huy lục danh thị vệ vây trụ Mỹ Kiều Kiều, nửa thời thần, Mỹ Kiều Kiều hiển thị võ công, song quyền tứ cước đều thi triển, gặp ai đánh đó, sớm đã lạc tại hạ phong.. Mỹ Kiều Kiều nhanh chóng phát tín hiệu đến Thần Ưng Bảo ứng cứu đích Ưng Tử Yên, đồng thời kiệt lực phản kháng!
Bạch Tuyết thấy Mỹ Kiều Kiều phát xuất tín hiệu cầu cứu, sử dụng Thần Đao Đường tuyệt học, nhằm Mỹ Kiều Kiều giết chết.
Lập tức một đội đệ tử Thần Ưng Bảo tại phụ cận, nhận được tín hiệu cầu viện của Mỹ Kiều Kiều, vội vàng có mặt. Khi họ đến, Mỹ Kiều Kiều đã thảm tử, điên cuồng xông đến báo thù.
Bạch Tuyết Nhu và Chung Luân giữ ám khí trong tay, lục danh thị vệ hướng ngoại bố trận, nhanh chóng bao quanh họ.
Đội nhân mã nhanh chóng đến, ưu thế Thần Đao Đường hạ phong, lập tức lâm vào hiểm cảnh.
Nhất trận huyết binh chi hậu, song phương tổn thất trầm trọng. Thần Đao Đường lưỡng danh thị vệ bị chấn nát não thân vong, Thần Ưng Bảo cũng tổn thất ngũ đệ tử.
Song phương đều giận dữ điên cuồng, dùng những chiêu tuyệt mạng đánh đối phương.
Bạch Tuyết Nhu sau khi kết thúc lưỡng đại cao thủ, trong lòng an tâm hơn, quyết định bỏ đi, nhưng nàng đã bị năm sáu người cùng hợp công.
Bách dư chiêu quá hậu, Bạch Tuyết Nhu hậu tâm trúng kiếm kêu thất thanh.
Chung Luân nhìn thấy, cấp cấp tới ứng cứu.
Tức thời bị bốn gã đệ tử Thần Ưng Bảo cản lại, tiến thoái lưỡn nag.
Tứ đại hộ vệ của Thần Đao Đường cũng bị vây vô pháp thoát thân, hình thành tư thế bất lưỡng lập.
Nhìn thấy Thần Đao Đường hiện trạng đang lâm nguy, bỗng nghe hai tiếng “Oanh!”, “Oanh!”, Thần Đao Đường lưỡng hộ pháp đã đồng quy tự tận với đối phương, không khí bỗng trở nên căng thẳng, nơi này ngập tràn sự chết chóc.
Song phương giao chiến khoảng một thời thần, Thần Đao Đường lưỡng thị vệ cũng quang vinh tuẫn tức, Chung Luân trước ngực cũng bị trúng một chưởng.
Bạch Tuyết Nhu thương thế trầm trọng, không chỉ ngực bị trúng hắc chưởng, hạ phúc cũng trúng phải tam chi độc châm, toàn thân lập tức chấn động. Thần Ưng Bảo lưu lại bốn người, song phương đã tiến vào tình trạng lưỡng bại câu thương.
Hiện tại lúc này, không hổ danh là tứ đại cao thủ của Thần Ưng Bảo.
Chung Luân nhận xét tình hình, lập tức đào tẩu.
Bạch Tuyết Nhu phẫn hận, nhất thân cự địch, tuy nhiên sức lực không thể chống lại năm người, nàng trúng phải vô số kiếm, ôm lấy thương tích đào tẩu.
Trong lúc tối hậu đã tao ngộ đại quý nhân Lăng Hạo Thiên, chàng không chỉ đẩy lui cường địch, mà còn trị độc thương cho nàng, thật làm nàng cảm kích muôn phần.
Nguyên lai nàng vốn kiêu ngạo, không thể không nghĩ đến bản thân, thân thể thanh bạch của thiếu nữ bị nam nhân tiếp xúc, nên đã lập tức phá vỡ song cửa bỏ đi.
Nhất thời vừa mới rời trấn, đã gặp Chung Luân, dưới sự trách mắng của nàng, Chung Luân quỳ xuống đất, cúi đầu nhận tội.
Thân thể nàng bị trọng thương, hô hấp khó khăn, bị Chung Luân chế trụ huyệt đạo, đưa vào rừng, vô phương trốn thoát, chuẩn bị bị hắn làm ô nhục.
Ngay lập tức đại quý nhân Lăng Hạo Thiên lại hiện thân giải cứu, trông thấy chàng truy đuổi hung đồ thần tình tiêu sái, bất chợt làm cho phương tâm của thiếu nữ dao động.
--------------------