Truyện nà y nối theo truyện Thuyết ÄÆ°á»ng; thuở bấy giá» vua ÄÆ°á»ng Thái Tôn đặt an ngôi báu, hiệu là Trinh Quán năm thứ ba, thiên hạ Ä‘á»u thâu gồm vá» má»™t mối, mưa thuáºn gió hòa, muôn dân lạc nghiệp.
Ngà y kia ÄÆ°á»ng Thái Tôn lâm triá»u, bá quan đồng chầu chá»±c, xảy thấy Huỳnh môn quan và o quỳ trước Ä‘iện tâu:
- Muôn tâu bệ hạ! Nay có sứ Bắc phiên qua, xin và o yết kiến, hiện đang đứng hầu tại ngỠmôn, xin thánh hoà ng chỉ phán.
Vua Thái Tôn nghe tâu liá»n phán rằng:
- Nay Bắc Phiên đã sai sứ đến, váºy hãy cho hắn và o.
Huỳnh môn quan vâng chỉ, lui ra dạy sứ Bắc và o triá»u. Khi Bắc Phiên sứ thần và o đến nÆ¡i; vua Thái Tôn xem thấy ngưá»i ấy, đầu đội mÅ© ô sa, mình mặc áo Ä‘á», mặt chằm vằm vác hất, râu Ä‘en dà i lăng quăng, tay cầm lá sá»› quỳ xuống tâu rằng:
- Tôi là Bắc Phiên sứ thần há» Châu tên Cang đến chầu Nam trà o thánh chúa, xin chúc cho bệ hạ sống lâu muôn tuổi. Nguyên tôi vâng lệnh chúa tôi là XÃch BÃch Bá»u Khương Vương La Sà o Há»›n, và nguyên soái Tô Xa Luân, đệ tá» biểu chương nà y kÃnh dâng cho bệ hạ.
Châu Cang nói dứt lá»i hai tay nâng sá»› dâng lên, thị thần tiếp lấy trải lên long án. Vua Thái Tôn xem suốt, thấy đỠmưá»i hai câu thÆ¡ như vầy:
Bắc Phiên XÃch BÃch Bá»u Khương Vương
Äại tướng tiên phuông thá»§y đảm đảm đương
Láºp đế tam niên dân táºn oán
Cố ngã hưng binh phạt nể bang
ÄÆ°á»ng soán Tùy trà o cai nhất tá»™i
Khà phụ chuyên quyá»n đáo xứ vương
Sát huynh diệt đệ chơn hứa ác
Tự trưởng oai quan yểm chúng bang
Sanh cầu KÃnh Äức lai dưỡng mả
Hượt tróc Tần Quỳnh hiệp tướng đao
Nhược yếu ngã bang binh bất chÃ
Chỉ tương tuế tuế quá lai triá»u
Vua Thái Tôn xem dứt lá»i hÆ¡i giáºn trà n hông, đại ná»™ vá»— long án quở rằng:
- Quân Bắc Phiên quá ư vô lá»…, dám khinh khi quả nhân thái tháºm! Võ Ä‘ao quân! Mau kéo sứ thần ra ngá» môn chém. đầu răn chúng.
Võ Ä‘ao quân nghe lệnh dạ lên má»™t tiếng, áp đến quyết ra tay. Châu Cang bấy giá» kinh hồn mất vÃa, vác mặt ngó láo liên và lao hoảng lên rằng:
- Xin bệ hạ rá»™ng dung cho ngu thần còn chút mạng, quả sá»› nà y cá»§a XÃch BÃch Bá»u Khương Vương chá»› chẳng phải cá»§a tôi; mong bệ hạ mở lượng hải hà tha cho, tôi đội Æ¡n vạn bá»™i!
Lúc ấy cả thảy bá quan văn võ Ä‘á»u không hiểu việc chi; Từ Máºu Công má»›i bước ra quỳ xuống tâu rằng:
- Muôn tâu bệ hạ, chẳng hay XÃch BÃch Bá»u Khương Vương dâng sá»› nói chuyện chi mà khiến bệ hạ phải giáºn dữ như váºy?
Vua Thái Tôn bèn cầm là sá»› đưa cho Từ Máºu Công xem và phán rằng:
- Quân sư hãy xem qua những lá»i nà y thá»i rõ.
Từ Máºu Công tiếp lãnh, xem xong rồi tâu rằng:
- Cứ theo lá»i lẽ trong tá» nà y, thì XÃch BÃch Bá»u Khương Vương sai ngưá»i qua hạ chiến thÆ¡ chứ không phải là sá»›, nếu nay bệ hạ dạy chém sứ, thì chúng nó sẽ khinh mình nhát sợ, chi bằng tha nó vá» báo tin cho mau là hay hÆ¡n.
Vua Thái Tôn nghe qua gáºt đầu khen phải, rồi phán dạy võ Ä‘ao quân cắt hai lá»— tai cá»§a Châu Cang mà đuổi vá». Võ Ä‘ao quân đắc lệnh rút gươm bước đến thẻo hai tai cá»§a Châu Cang trụi lá»§i, máu chảy ròng ròng. Châu Cang Ä‘au quá la khóc vang rần! Vua Thái Tôn chỉ mặt Châu Cang nạt lá»›n:
- Mi hãy vá» nói vá»›i XÃch BÃch Bá»u Khương Vương, bảo hắn rá»a cổ cho sạch mà đợi hạn má»™t trăm ngà y, sẽ có ta kéo đại binh đến thâu thá»§ cấp.
Châu Cang cúi đầu lạy tạ, rồi lui ra ngỠmôn, lên ngựa tốt vỠbắc Phiên một nước.
Khi Châu Cang lui ra rồi, vua Thái Tôn má»›i phán há»i Từ Máºu Công rằng:
- Trẫm không đánh Bắc Phiên mà nay nó hạ chiến thÆ¡ khiêu khÃch, chuyện như vầy chẳng hay quân sư tÃnh lẽ nà o?
Từ Máºu Công tâu:
- Xưa nay há»… nước lá»›n thì phạt nước nhá», chứ chưa thấy nước nhá» mà khiêu khÃch nước lá»›n bao giá», ngà y nay nó đã đến, thì chắc là sanh việc chẳng là nh, váºy bệ hạ kÃp mau phát binh qua mà tảo trừ cho dứt đưá»ng háºu hoạn má»›i xong.
Vua Thái Tôn nghe qua mưá»i phần đẹp ý, bèn triệu Tần Thúc Bảo đến phán rằng:
- Tần vương huynh, ngà y mai nà y phải lo thao luyện nhân mã, ná»™i trong ná»a tháng cho hoà n thà nh, đặng hưng binh mà đi tảo Bắc.
Tần Thúc Bảo lãnh chỉ lui vá», Từ Máºu Công má»›i tâu nữa rằng:
Tướng Bắc Phiên hiện thá»i nhiá»u kẻ anh hùng, thưá»ng nhÆ¡n khó địch, váºy Ä‘i chuyến nà y cần phải có bệ hạ ngá»± giá thân chinh má»›i tiện cho.
Vua Thái Tôn nói:
- Khi trước phụ vương còn trị vì, trẫm thưá»ng hay Ä‘i chinh phạt, nay Bắc Phiên khÃch trẫm, váºy trẫm cÅ©ng nên thân chinh, má»™t là cho chúng nó biết oai, hai nữa cho tướng sÄ© hết dạ hết lòng.
Vua Thái Tôn phán dứt lá»i, bèn cắt quan sai Ä‘i váºn lương các sở, chở vá» triá»u cho kịp trong hạn kỳ ná»a tháng. Rồi kế đó bãi triá»u, chúa lui vá» dinh, tôi lui vá» phá»§.
Còn Tần Thúc Bảo khi lãnh chỉ rồi, sang ngà y liá»n đến giáo trưá»ng lo thao luyện quên sÄ©, không mấy ngà y binh tướng táºp dợt đã là u thông, bèn và o chầu tâu cùng thiên tá». Vua Thái Tôn má»›i phán há»i Từ Máºu Công rằng:
- Từ quân sư, định xem ngà y nà o khởi binh đây?
Từ Máºu Công tâu:
- Tôi chá»n đặng ngà y mai nà y, nếu khởi binh Ä‘i thì tốt lắm!
Vua Thái Tôn liá»n y lá»i, bèn truyá»n dạy cho chư tướng lá»›n nhá» lo vá» dinh Ä‘iểm soạn, đặng sang ngà y xuất binh.
Ngà y thứ, bá quan và o triá»u chầu trá»±c. Vua Thái Tôn phong cho Tần Thúc Bảo là m Tảo Bắc Äại Nguyên Soái và ban cho ba chung ngá»± tá»u. Tần Thúc Bảo uống rồi, Ä‘oạn lạy tạ lui ra, thẳng đến giáo trưá»ng. Khi gần đến nÆ¡i, chúng tướng lá»›n nhỠđầu mang khôi mặc giáp, xách thương vác búa, cầm kÃch đỠđao, hăm hở ra khá»i giáo trưá»ng nghênh tiếp nguyên soái và o, rồi phân đứng ra hai hang tả hữu hầu hạ. Tần Thúc Bảo ngồi trên trướng cao Ä‘iểm tướng phân binh. Phong Trình Giảo Kim là m tiên phuông, cấp cho má»™t muôn binh mã và dặn rằng:
Há»… gặp sông bắc cầu, gặp núi mở đưá»ng, gặp rừng dá»n nẻo. Còn khi đến biên giá»›i Bắc Phiên, thì phải đóng trại chỠđại binh bổn soái đến sẽ giao phong, nếu tướng nà o vi lệnh sẽ theo quân pháp. Giảo Kim lãnh mạng, xách búa đồng, nhảy lên ngá»±a dẫn binh rầm rá»™ kéo Ä‘i. Giảo Kim bấy giá» tuổi đã quá lục tuần, tóc râu răm răm bạc phếu, mà sức lá»±c tráng kiện như trẻ thanh niên, ngồi trên lưng ngá»±a hươi búa xem dưá»ng thể má»™t vị thiên thần, giá»ng nạt vang rân, hùng hổ oai võ lắm.
Còn việc nước thì vua Thái Tôn giao lại cho Äiện hạ Lý Trị cùng thừa tướng Ngụy Trưng chưởng quản; rồi cùng quân sư Từ Máºu Công đồng ra khá»i ngá» môn. Tần Thúc Bảo đón rước và o giáo trưá»ng dá»n bà y đồ tế cá»; vua Thái Tôn tá»± than rót rượu cúng lá»…. Cúng xong, chúa tôi cùng nhua ăn uống. Khi đúng giá», Tần Thúc Bảo truyá»n nổi ba phát sung, rồi độ mưá»i muôn binh rần rá»™ ra khá»i Trưá»ng An, nhắm bắc Phiên Bạch Lang Quan tấn phát
Nói qua bên Bắc Phiên, ải địa đầu là Bạch Lang Quan, ải giáp giá»›i cùng ải Nhạn Môn bên ÄÆ°á»ng trà o. Tướng trấn thá»§ ải ấy há» Lưu tên Phương hiệu là Quốc Trinh, mình cao má»™t trượng, lưng lá»›n mưá»i vây, miệng rá»™ng răng hô, mặt sần Ä‘en hắc, cặp mắt lá»™ chà o chảo, hai tai giảo dà y mo; thiện nghệ cây xà mâu dà i mưá»i tám thước, má»—i khi thượng mã chiến chinh, xem dưá»ng như ông Trương Phi tái thế.
Ngà y kia Lưu Quốc Trinh Ä‘ang ngồi trong ải bà n luáºn việc quân gia, bá»—ng thấy binh thám tá» chạy vá» báo rằng:
- Thưa Binh chưởng lão gia! Chúng tôi thám thÃnh, thấy vua ÄÆ°á»ng ngá»± giá thân chinh sang phạt nước mình, Ä‘em theo nhiá»u tướng anh hung, binh mã gần hai mươi vạn, phong Tần Thúc Bảo là m nguyên soái, Giảo Kim Ä‘i tiên phuông hiện đã ra gần tá»›i Nhạn Môn quan, nên chúng tôi phải láºt Ä‘áºt chạy vá» phi báo.
Lưu Quốc Trinh nghe qua mấy lá»i vuốt râu coi mòi tá»± đắc, ngoảnh mắt há»i thám tá» rằng:
- Ngươi thám tháºt có vua ÄÆ°á»ng Ä‘i nữa sao?
Thám tỠthưa:
- Bẩm lão gia! Chúng tôi dò xem tháºt chắc, nà o dám nói sai.
Lưu Quốc Trinh cưá»i ngất mà rằng:
- Chúng nó kéo cả hai chục muôn binh, đặng há»™ tống vua ÄÆ°á»ng nạp mạng đó.
Chư tướng thấy thế ngạc nhiên há»i:
- Chẳng hay lão gia mừng chuyện chi váºy? Binh nó đông binh mình Ãt, mà lão gia dám kể chắc toà n thắng hay sao?
Lưu Quốc Trinh nói
- Bởi chúng tướng chưa rõ! Vì chúa ta thấy bá» cõi Äại ÄÆ°á»ng rá»±c rỡ như hoa, đẹp xinh tợ gấm, nên trước kia má»›i sai Châu Cang Ä‘em chiến thÆ¡ qua nói khÃch. Theo thế nếu nó không sang qua thì mình cÅ©ng chẳng biết là m sao, vì nếu mình cá» binh đến đó thì mình phải thất. Nay may, trá»i xui khiến, lùa hết chúa tôi nó má»™t lượt và o lưới ráºp đây mà nạp mạng hết cho Lang Vương ta, ta chẳng vui mừng là m sao cho được.
Chúng tướng nói:
- Tuy là tôi chúa chúng nó sang qua đây hết, nhưng lão gia chưa đánh tráºn nà o, thì biết thắng bại là m sao mà sá»›m mừng cho được?
Lưu Quốc Trinh nói:
- Bởi các tướng chưa rõ nên má»›i tìm chuyện há»i hoà i! Vì bên ÄÆ°á»ng bấy lâu chỉ có cáºy nhá» má»™t mình Tần Thúc Bảo vá»›i Uất Trì Cung là tướng giá»i, còn bao nhiêu toà n là lÅ© cáo bầy chồn; nhưng chúng nó lầm tưởng Lang Chúa ta không có tướng tà i nên Ä‘em binh qua ăn hiếp đó, chá»› chúng nó chẳng dè Lang Chúa hiện thá»i có biết bao là trang anh dÅ©ng thì sợ chi hai cái tên Tần Thúc Bảo vá»›i Uất Trì Cung. Äể ta chá» chúng nó lá»§i đến đây mà thá»™p bắt hết cho rồi!
Chúng tướng nghe qua, thảy Ä‘á»u vui mừng há»›n hở.