Hận đời cô độc
Bạn tôi con bế con bồng
Riêng tôi ôm mối hận lòng cô đơn.
Thương thân tủi phận căm hờn
Trách ai gây dựng nên cơn cớ này?
Người vui hạnh phúc tràn đầy
Nào đâu biết đến nơi đây là gì.
Cả tin nhẹ dạ quá nghe
Con đường hạnh phúc đi về hôm nay.
Cuộc đời cay đắng đã đầy
Đành lòng cam chịu đến ngày ra đi.