Tiêu Thiên Tứ thấy Thủy Vận cùng Thủy Tinh cùng lúc tới vây lấy, không nhịn được thầm kêu xui xẻo. Hắn mặc dù không biết nàng ta tên Thủy Vận, có điều hắn lại nhận ra nàng, lúc trước chính mình đối với nàng làm ra chuyện như vậy, bây giờ hắn như thế nào có thể hạ thủ với nàng được? Âm thầm cắn răng, hắn sử ra "Tiêu diêu thất kiếm" trong “Tiêu dao vô cực”, chiêu kiếm thứ bảy trong Tiêu Diêu thất kiếm, cũng chính là chiêu kiếm mang uy lực lớn nhất, bọn người Lăng Tiểu Phương chỉ thấy trước mắt đều là bóng kiếm, hơn nữa liên miên bất tuyệt, trong lòng thầm kêu không ổn, liền toàn lực bảo vệ chỗ yếu hại toàn thân, sống chết để mặc thiên mệnh, một trận âm thanh kim khí va nhau nổi lên, mọi người cảm thấy hổ khẩu chấn động, binh khí trong tay đều bị văng ra.
Tiêu Thiên Tứ sở dĩ dụng xuất chiêu này, chính vì muốn Thủy Vận tiến lên phía trước, hắn thật sự không muốn cùng nàng động thủ, sau nhất chiêu đắc thủ hắn liếc mắt nhìn Thuỷ Vận đầy thâm tình, người nhẹ nhàng lui về phía sau mười trượng.
"Xem ra ta vẫn đánh giá cao các ngươi, bổn đại gia hôm nay không muốn chơi cùng các ngươi nữa, lần sau trở lại sẽ tiếp đón các ngươi." Tiêu Thiên Tứ biến đổi thanh âm, nghe cảm thấy là lạ.
“Lăng đại ca, ngươi không có việc gì chứ?” Thủy Tinh đương nhiên quan tâm đến người trong lòng mình lo lắng hỏi.
“Không có việc gì. Lăng Tiểu Phương nhìn về phương hướng đi Tiêu Thiên Tứ.” Thanh âm nhàn nhạt.
“Từ lúc xuất đạo tới nay, hắn lần đầu tiên bị bại thảm như vậy. Thiếu chủ, ngài nhận biết người này chứ?” Người hỏi chính là Đường chủ Thiên Nhai Hải Giác - Cát Vân.
“Ta thật không nhận ra, trên giang hồ lúc nào có một cao thủ như vậy? Cát Vân, ngươi phái người đi điều tra một chút.” Lăng Tiểu Phương tâm tình mất mát cực độ, có lẽ xuất đạo tới nay hắn lần đầu tiên bị sự đả kích trầm trọng như vậy.
Thủy Vận kỳ thật đã nhận ra Tiêu Thiên Tứ, có lẽ do cảm giác của nữ nhân, nàng vừa liếc mắt đã nhận ra Tiêu Thiên Tứ, thứ kiếm pháp kinh khủng đó nàng đã nếm thử một lần, còn có việc hắn trước khi đi ánh mắt nhìn nàng, tựa hồ áy náy, còn có thật nhiều nhu tình.
“Sư tỷ, tỷ nhận biết người đó sao?” Thủy Tinh thấy Thủy Vận ngẩn người một lúc liền nhịn không được mới hỏi.
“Ồ, không nhận ra. Hắn che mặt ta như thế nào lại nhận biết được, ta chỉ là kỳ quái như thế nào lại có người tới tìm phiền toái với chúng ta chứ?” Thủy Vận tỉnh lại, thấy bị người hoài nghi, tầm mắt liền nhanh chóng rời đi, quả nhiên bọn người Lăng Tiểu Phương bắt đầu đoán là ai từng có chuyện với bọn họ.
Thủy Vận khẽ thở phào nhẹ nhõm, nàng cũng không biết tại sao, cũng không muốn nói cho bọn họ đó là Tiêu Thiên Tứ.
Tiêu Thiên Tứ trở về thì trời cũng đã sáng, hắn rời khỏi chỗ ở của bọn người Lăng Tiểu Phương liền đi đến một toà nhà ngoài thành, chính là cứ điểm của Lâu Ngoại Lâu, bất quá hắn cũng không có động thân đi vào, chỉ là đi vòng vo một vòng, cố ý kinh động bọn họ, sau đó bỏ chạy. Bang nhân Lâu Ngoại Lâu luôn luôn che dấu rất bí mật, bây giờ tự nhiên bị người phát hiện được địa phương này, làm bọn họ một phen náo loạn, mục đích Tiêu Thiên Tứ muốn đat được có lẽ cũng không sai biệt lắm.
Trở lại phòng phát hiện có chuyện không bình thường, vì Đông Phương Cầm vẫn đang đợi hắn, nhìn hình dáng nàng tựa hồ rất tức giận. Đôi mắt nàng nhìn chằm chằm Tiêu Thiên Tứ, mà ánh mắt nàng, quả thực như đang muốn giết người.
“Cầm tỷ, tỷ tỉnh ngủ rồi à?” Tiêu Thiên Tứ đi tới gần nhẹ nhàng hỏi.
“Ngươi bây giờ võ công cao nên bắt đầu không để ý đến ai có đúng hay không? Có thể đơn thân độc chiến quần hùng, còn có thể tùy tiện điểm huyệt đạo ta, có đúng không?” Đông Phương Cầm là một mỹ nhân băng lãnh nhưng khi tức giận hình dáng kỳ thật cũng thật xinh đẹp.
“Cầm tỷ, không phải như thế, ý tứ ta không phải vậy. Còn nữa, tỷ nhỏ giọng một chút có được hay không?” Tiêu Thiên Tứ thấp giọng nói.
“Ta muốn lớn tiếng đó, ngươi lại muốn điểm huyệt đạo ta sao?” Đông Phương Cầm bình thường lạnh lùng, khi tức giận lại càng thêm đáng sợ.
“Ta sao lại làm thế chứ? Vừa rồi là ta không đúng, Cầm tỷ người đừng nóng giận, tiểu đệ ở đây sẽ bồi tiếp tỷ thật tốt.“ Đáng thương cho Tiêu Thiên Tứ bế quan lâu như vậy, công phu tăng tiến không ít, nhưng cũng có thứ công phu kém đi, hình như so với trước kia càng sợ nữ nhi hơn.
“Ta sao dám để ngươi bồi tiếp? Ta chỉ là thuộc hạ của ngươi thôi.” Đông Phương Cầm nói vậy quả muốn làm khó Tiêu Thiên Tứ mà.
Tiêu Thiên Tứ không có nói nữa, bởi vì hắn phát hiện có rất nhiều người đang tới phòng của hắn, ngẫm lại cũng không kỳ quái, Đông Phương Cầm thanh âm càng lúc càng lớn, không kinh động người khác mới là kỳ quái.
“A, công tử, người đang khi dễ Cầm tỷ tỷ sao?” Phán Phán ở một bên chàng tiến đến, lời nói ra càng khiến cho Tiêu Thiên Tứ xấu hổ không thôi, hắn cùng Đông Phương Cầm hình dáng lúc này thoạt nhìn thật sự rất mập mờ.
“Phán Phán, không được nói bậy”. Đông Phương Hoạ không rõ chuyện gì, vội vàng bảo Phán Phán dừng lại.
Đông Phương Cầm thấy mọi người đều tới, liếc mắt hung hăng nhìn Tiêu Thiên Tứ không có nói cái gì, Tiêu Thiên tứ chỉ có thể cười khổ, lần này không biết tất cả mọi người sẽ nghĩ như thế nào.
“Ta nói Tiêu lão đệ a, ngươi như vậy thật không đúng, ngày mốt ngươi sẽ thành thân, như thế nào lại làm như vậy chứ?” Lam Thiên Phong nói ra lúc này có vẻ không thích hợp lắm.
“Lam đại ca người đừng nói lung tung. Ngọc Nhã tỷ, tỷ đừng hiểu lầm a.” Tiêu Thiên Tứ nhanh miệng giải thích với Ngọc Nhã, bất quá hắn không biết chuyện này không giải thích thì thôi, ngược lại một khi giải thích làm cho người ta càng thêm hiểu được hắn trong lòng có quỷ, đáng thương cho Tiêu Thiên Tứ lại không dám nói mình vừa làm cái gì, không thể làm gì khác hơn là cắn răng than thầm mà thôi.
“Thảo dân Lăng Tiểu Phương tham kiến điện hạ”. Lăng Tiểu Phương cung thân hành lễ. Người trẻ tuổi được xưng là điện hạ khẽ xoay người lại, mày kiếm mắt sáng. Chỉ đáng tiếc trên khuôn mặt lại có mang chiếc mũi ưng, không thể thành một mỹ nam tử hoàn hảo.
Lăng thiếu môn chủ không cần đa lễ, vừa lúc Nghiêm lâu chủ cũng vừa mới tới, ta có việc chúng ta cùng nhau thương lượng. Lúc này điện hạ tự nhiên chính là nhị hoàng tử Chu Duẫn, đương kim hoàng thượng tuy hậu cung ba ngàn giai nhân, song lại chỉ để lại hai nam một nữ.
“Xin ra mắt Nghiêm lâu chủ. Lăng Tiểu Phương hướng Nghiêm Thiết Phong chắp tay vái chào.
Nghiêm lâu chủ vừa rồi nói có chuyện quan trọng muốn bẩm báo với ta, bây giờ có thể nói. Chu Duẫn thoạt nhìn đối với hai người bọn họ có chút khách khí.
“Hồi điện hạ, tối hôm qua có người lẻn vào cứ điểm của chúng ta, điều kỳ quái chính là không có ra tay công kích, chỉ có địa điểm đặt chân đã bại lộ, cho nên chúng ta chuẩn bị chuyển qua nơi khác, ta tới là muốn nói cho điện hạ phương thức sau này liên lạc cùng chúng ta. Nghe Nghiêm Thiết Phong nói Lăng Tiểu Phương trong lòng chấn động, lập tức vội hỏi:
"Không biết Nghiêm lâu chủ có thấy rõ bộ dáng của người nọ hay không?"
“Không có, ta chỉ nhìn thấy hắn một thân vận hắc y. “Nghiêm Thiết Phong tựa hồ có điểm bất mãn khi Lăng Tiểu Phương hỏi, nhìn hắn liếc mắt, bất quá không có trả lời hắn.
“Chẳng lẻ là hắn?” Lăng Tiểu Phương thì thầm nói.
“Ồ? Lăng thiểu môn chủ biết là ai sao?” Nghiêm Thiết Phong đang muốn lên tiếng hỏi, bất quá lại bị Chu Duẫn hỏi trước.
“Ta đang muốn bẩm báo với điện hạ, tối hôm qua vào lúc canh ba, Thiên Nhai Hải Giác chúng ta bị một gã hắc y nhân tập kích, ta cùng mấy thủ hạ đều bị thương, ta đang hoài nghi địch nhân tập kích chúng ta với người lẻn vào chỗ ở của Nghiêm lâu chủ là một người.”
“Chẳng lẻ là người của Chu Chánh? Chẳng lẻ Chu Chánh đã biết các ngươi muốn đối phó hắn? Chu Duẫn trầm ngâm một lúc: "Các ngươi chờ một chút. Mã Thất, ngươi đi mời Quách chỉ huy sứ tới thư phòng gặp ta."
Một gã thị vệ lên tiếng rời đi.
“Hồi điện hạ, theo vi thần điều tra, thái tử gần đây thường lui tới và có quan hệ mật thiết với một môn phái vừa thành lập là Tiêu Dao môn, bất quá Tiêu Dao môn này tính luôn môn chủ Tiêu Thiên Tứ tất cả không đến mười người, trong Tiêu Dao môn võ công cao nhất chính là Đa tình công tử Lam Thiên Phong cùng Thanh bảng bài danh đệ nhất cao thủ Cốc Phong. Môn chủ Tiêu Thiên Tứ ngày mốt sẽ thành thân, ngài xem, đây chính là hỉ thiếp”. Quách Ngạo Thiên đưa cho Chu Duẫn xem đại hồng thiếp tử.
“Chu Chánh bất ngờ tổ chứ hôn nhân cho hắn, xem ra quan hệ bọn họ quả thật không nhỏ.“ Chu Duẫn cười lạnh nói.
“Ta có thể xác định người đó không phải Lam Thiên Phong cùng Cốc Phong, võ công bọn họ ta có thể nhận biết, tối hôm qua người nọ không có khả năng là bọn hắn.” Lăng Tiểu Phương khẳng định nói.
“Lăng thiếu hiệp nói đích thực không sai. Ngày hôm qua Cốc Phong cũng ở tại thái tử phủ, mà Lam Thiên Phong này lại đang dự hôn lễ của Tiêu Thiên Tứ, tối hôm qua cũng không có rời khỏi Tiêu Dao môn.” Quách Ngạo Thiên tiếp lời Lăng Tiểu Phương nói.
“Chẳng lẻ việc này thật sự không quan hệ với Chu Chánh? Nhưng mà thế nào lại xảo hợp như vậy?” Chu Duẫn trầm ngâm sau nửa ngày, cũng nghĩ không ra là ai đến.