|
Thơ người viết ngày càng sâu sắc
Còn thơ tôi ... vẫn mãi đơn sơ
Chợt cảm thấy con tim se sắt
Hình như là sắp tỉnh cơn mơ ...
oOo
Giờ đã hiểu người là nhung nhớ
Là nỗi đau dai dẳn không thôi
Là giá băng nhuộm tím vành môi
Và cũng chỉ là cơn mộng ảo ...
oOo
Thật buồn thay cuộc đời hư ảo
Chẳng tỏ tường đâu thật đâu hư
Như con thuyền bé mãi lắt lư
Theo cơn sóng tình đang tràn đến ...
oOo
Thơ người viết .. thân thương triều mến
Từng chữ một ngọt lịm vào tim
Dù là mơ .. tình vẫn khó quên
Khi tỉnh giấc ... vẫn còn kỷ niệm ....
|