Lục Chiêu Anh Truyền Kỳ
Chương Hai
Hận Cực Tại Thiên Nhai
Dưới chân núi Điểm Thương Sơn , nơi những con sóng của Hồ Nhĩ Hải dập dờn dạt vào . Một đàn hươu hơn hai chục con đang say mê gặm cỏ . Bên cạnh đấy , một bé gái người Bạch tuổi ước chừng mười một , mười hai đang ôm một con chim cốc rất lớn , ở cổ con chim này được đeo một cái vòng nhỏ , chỉ đủ để nó thở được . Cô bé nhẹ nhàng thả con chim ra nói :
-Đi đi nào !
Con chim lớn bay lượn một hồi ngoài mặt hồ rồi đột nhiên lao mạnh xuống mặt nước , sau đấy nó nhẹ nhàng bay lại đáp xuống cạnh cô bé . Trong miệng ngậm một con cá khá lớn . Thì ra cái vòng nhỏ kia để giữ cho cá khỏi trôi xuống mề con chim cốc . Cô bé mỉm cười nhẹ nhàng gỡ cá ra khỏi miệng chim . Đột nhiên phía sau vang lên một giọng nói trong như ngọc :
-Muội muội ! Mới sớm như vậy đã ra này rồi sao ?
Cô bé dường như đã nhận ra giọng nói ấy nên không quay lại mà mỉm cười :
-Lệ tỷ tỷ cũng ra đây sớm vậy !
Cô gái mới đến toàn thân vận y phục hồng , nàng chỉ độ mười bảy , mười tám . Dung nhan tú lệ phi phàm nhưng có đến năm phần lạnh lẽo và năm phần đau khổ . Nàng buông đôi mắt long lanh mơ hồ nhìn dãy Điểm Thương Sơn hùng vĩ nói :
-Ta đến đây là để chào muội muội !
Cô bé quay người lại , ánh mắt đôi phần ngạc nhiên hỏi :
-Tỷ tỷ nói chào muội là ý làm sao ?
Thiếu nữ thở dài :
-Ngày mai ta phải vào Trung Nguyên có công chuyện , không biết khi nào mới về được !
Nói xong nàng khẽ cúi đầu nhìn thảm cỏ dưới chân , ngọc diện nàng nổi lên đôi phần khó hiểu . Cô bé mỉm cười :
-Nếu tỷ tỷ có công chuyện thì hãy cứ đi , khi nào xong chuyện nhớ về thăm muội !
Thiếu nữ lắc đầu :
-Ta không yên tâm để muội ở đấy , nên muốn đến đây để an bài ...
Cô bé nghiêng đầu hỏi :
-Lệ tỷ tỷ muốn an bài cho muội thế nào ?
-Ta sẽ đưa muội về Thúy Yên Môn !
Cô bé thở dài :
-Liệu như vậy có được không ? Muội nghe nói Doãn Môn chủ rất khó tính ! Hơn nữa ngày trước tỷ cũng đã nói với muội là bà không muốn thu nhận muội cơ mà ?
Thiếu nữ cau chân diện nói :
-Lần này thì khác ! Ta tin Môn chủ sẽ đồng ý !
Nói xong dắt tay cô bé đi , cô bé khẽ nói :
-Tỷ tỷ ! Còn đàn hươu thì sao ?
-Tối đến tự khắc nó sẽ trở về , muội đâu cần phải lo cho chúng !
Thiếu nữ dẫn cô bé đi sâu vào núi , khoảng hơn một tuần trà thì dừng lại trước một vườn mọc nghi ngút hoa đào . Nàng chỉ vào đấy nói :
-Đó là Hoa Khôi Trận , sau này muội sẽ biết cách vượt qua thôi !
Nàng nói xong nắm tay cô bé điểm chân lướt vào Hoa Khôi Trận . Mặc dù phải cắp thêm một người nhưng thân pháp của nàng ảo diệu khác thường . Cô bé nhận thấy trong này rất nhiều ong , có con to như cái chén , chúng bay lượn khắp mọi nơi nhưng tuyệt nhiên không hề đốt hai người .
Thiếu nữ cùng cô bé vượt qua Hoa Khôi trận thì có mấy nữ đệ tử vận y phục hồng ra cúi chào , nàng chỉ gật đầu rồi dẫn cô bé đến thẳng Chủ Phòng .
Môn chủ Thúy Yên Môn tên gọi Doãn Hàm Yên . Một nữ nhân tuổi ngoại tứ tuần , dung nhan mặn mà băng sương . Bà ta thấy hai người bước vào thì nhìn thiếu nữ hỏi :
-Lệ Nam Phi ! Chuyện này là thế nào ?
Lệ Nam Phi cúi đầu nói :
-Trước khi vào Trung Nguyên tiểu nữ có một việc muốn nhờ Môn chủ chu toàn !
Doãn Hàm Yên khẽ cau mày nói :
-Chuyện gì ?
Lệ Nam Phi đẩy cô bé lên đứng trước mình bảo :
-Đây là Chung Linh Tú ! Tiểu nữ hy vọng Môn chủ có thể cho nó gia nhập Thúy Yên Môn . Có như vậy tiểu nữ mới an tâm xuất môn !
Doãn Hàm Yên đưa mắt nhìn Chung Linh Tú một lượt , bà thở dài :
-Chẳng phải ta đã nói là không thể thu nhận nó sao ?
Lệ Nam Phi kéo Chung Linh Tú quỳ xuống :
-Đây là việc đầu tiên mà tiểu nữ nhờ , xin Môn chủ chu toàn !
Doãn Hàm Yên dơ tay ra hiệu cho họ đứng lên nói :
-Tư chất của nó rất khá , có điều nó là người của Kim Bằng Vương , lẽ nào ngươi không hiểu !
Chung Linh Tú nắm tay Lệ Nam Phi :
-Lệ tỷ tỷ ! Môn chủ đã nói vậy thì ...
Lệ Nam Phi cắt ngang :
- Kim Bằng Vương thì có gì ghê gớm , lẽ nào chúng ta sợ lão ?
Doãn Hàm Yên đập bàn nói :
-Hừ ! Trên đời này ta phải sợ kẻ nào chứ ?
Nói xong mới biết mình trúng kế khích tướng liền thở dài lườm hai người nói :
-Thôi được rồi ! hãy dẫn nó đến Thủ Ngọc Đình giao cho Hà Mộ Tuyết rồi về chuẩn bị còn xuất môn !
Hai người cúi đầu tạ ơn rồi đi ra . Chung Linh Tú mỉm cười nói :
-Hay quá ! Lệ tỷ tỷ thật lợi hại !
Lệ Nam Phi không nói thêm , nàng dẫn Chung Linh Tú đến thẳng Thủ Ngọc Đình .
Hà Mộ Tuyết tuổi tác chỉ hơn Lệ Nam Phi một chút , dung nhan cũng diễm lệ vô song khiến Chung Linh Tú rất lấy làm ngưỡng mộ . Lệ Nam Phi nói :
-Ngày mai muội phải xuất môn ! Từ nay mong Hà tỷ tỷ chiếu cố cho !
Hà Mộ Tuyết ngắm Chung Linh Tú một lượt rồi cười tươi :
-Tư chất thiên phú ! Sau này có thể làm một Thủy Tiên sứ giả thứ hai !
Lệ Nam Phi cúi đầu :
-Hà tỷ nói vậy là coi trọng muội quá rồi !
Đại Lý(1) thành sầm uất bất kể ngày đêm , ở đây không chỉ có những người bản địa giao lưu mà còn tề tựu rất nhiều khách nhân giang hồ ! Lệ Nam Phi cùng hai sư muội chọn một tửu điếm của bọn giang hồ tụ hội gọi đồ ăn . Trong này , ngoài một số người đến từ Trung Nguyên còn lại đa số đều là người bản địa hoặc thương nhân từ Tây Vực , Giao Chỉ qua ! Những người này tất thảy đều rất lạ với Lệ Nam Phi . Thúy Yên Môn rất ít qua lại với giang hồ , họ đối với nhiều môn phái vốn dĩ còn nhiều thần bí nên khách nhân chỉ thi thoảng liếc mắt qua ngắm nhìn vẻ đẹp say đắm lòng người chứ tuyệt nhiên cũng không hiểu họ là ai .
Đột nhiên bên ngoài một thiếu nữ nhan sắc tú lệ khác thường bước vào . Nàng ta ăn vận thanh y , đi đứng có phần hơi ẻo lả , gợi tình . Nhìn từ mọi góc độ thì sắc đẹp không kém Lệ Nam Phi nên nàng buông mắt nhìn . Thiếu nữ mới bước vào cũng khẽ thẫn thờ nhìn Lệ Nam Phi . Còn khách nhân thì hết đổ dồn ánh mắt qua Lệ Nam Phi lại qua thiếu nữ lạ . Có vẻ họ đang so sánh vẻ đẹp sắc nước của hai người .
Thiếu nữ mới đến bỏ qua vẻ mặt thèm khát của lũ đàn ông . Nàng bước đến bàn Lệ Nam Phi mỉm cười :
-Phải chăng vị này là Thúy Yên Thủy Tiên sứ giả Lệ Nam Phi ?
Lệ Nam Phi khẽ cau mày liễu , nàng liếc mắt phượng hỏi :
-Tại sao cô nương biết ta ?
Thiếu nữ mỉm cười :
-Trên đời này , sắc đẹp có thể sánh với Bạch Doanh Doanh ngoài Thủy Tiên sứ giả của Thúy Yên Môn ra e rằng không còn ai khác !
Lệ Nam Phi rúng động . Khách nhân có mặt trong sảnh chân diện đại biến . Thủy Tiên sứ giả thì họ còn mơ hồ chứ Ngân Thiềm Trại chủ Bạch Doanh Doanh của Ngũ Độc giáo thì ai nghe đến cũng phải chấn động tâm can . Lệ Nam Phi không để ý đến vẻ mặt của mọi người có mặt trong tửu lầu , nàng lạnh nhạt :
-Thì ra là Ngân Thiềm Trại chủ !
Nàng nói chỉ vỏn vẹn có mấy lời . Bạch Doanh Doanh cũng không để ý , nàng nhìn ba người Thúy Yên Môn hỏi :
-Phải chăng các vị cũng vì vật đó mà tới đây ?
Lệ Nam Phi khẽ rúng động , nàng đưa mắt nhìn hai sư muội cũng thấy trên chân diện họ tám phần ngạc nhiên . Lệ Nam Phi cười nhạt :
-Không hiểu trại chủ muốn nói tới vật gì ?
Bạch Doanh Doanh bước đi mấy bước nói :
-Băng Tầm Vô Cực !
Lệ Nam Phi thở phào . Nàng lắc đầu :
-Ta không biết vật ấy !
Bạch Doanh Doanh gật gật đầu :
-Tốt quá , bớt đi một đối thủ tranh chấp rồi !
Nói xong nàng bước đến một bàn khác ngồi , nhưng bên ngoài vọng vào một giọng nói khiến nàng đôi phần biến loạn .
-Vẫn có ta ở đây , e rằng Trại chủ khó đạt được tâm nguyện !
Bạch Doanh Doanh dừng lại , nàng đưa mắt về hướng tiếng nói cười :
-Hóa ra là Đường Môn- Đường Phi Yến , không lẽ Ám Khí chủ phòng cũng muốn sở hữu nó ?
Bên ngoài một thiếu nữ vận tử y gọn gàng , dung nhan tú lệ phi phàm bước vào . Khách nhân lại đổ dồn mắt qua nàng . Có lẽ ba đời bảy kiếp họ cũng chưa được chứng kiến sự việc hy hữu đến vậy ! Cùng một lúc tại một tửu điếm bình thường có tới ba đại mỹ nhân ghé qua . Tuy vậy cái tên của họ thì không khỏi làm ai nấy biến sắc !
Đường Phi yến chọn một bàn ngồi xuống nói với Bạch Doanh Doanh :
-Đúng vậy ! Cho nên lần này còn xem bản lãnh hạ độc của trại chủ phi phàm hay ám khí của ta lợi hại !
Bạch Doanh Doanh không nói gì . Lệ Nam Phi nhạt nhẽo hỏi :
-Không biết Kim Xà trại chủ của Ngũ Độc giáo còn sống hay đã chết ?
Bạch Doanh Doanh không lấy làm giận câu nói ấy . Đối với Ngũ Độc giáo mà nói thì sự tự mãn lớn nhất là khi giết được đồng môn . Bởi lẽ chỉ làm vậy mới chứng tỏ bản lãnh dụng độc của mình là cao thâm . Cho nên các đệ tử suy cho cùng chẳng ưa gì nhau . Nàng mỉm cười nói :
-Lão vẫn còn chưa tới số ! Thủy Tiên sứ giả nếu muốn giết lão thì vẫn còn cơ hội !
Lệ Nam Phi cau mày :
-Sao Trại chủ biết ta muốn giết lão ?
Bạch Doanh Doanh nâng ly rượu đưa về phía Lệ Nam Phi ý muốn mời cạn chén nói :
-Tiểu sử của Thủy Tiên sứ giả ta rất rõ mà !
Lệ Nam Phi ngọc diện đổi sắc . Nàng uống cạn ly rượu không hỏi thêm !
Không khí trong tửu điếm lúc này trở nên đôi phần im lặng . Đột nhiên ánh mắt mọi người lại đổ dồn ra cửa một lần nữa .
Từ ngoài bước vào một hán tử tuổi ngoài đôi mươi , mình vận đạo bào trắng tay cầm một thanh kiếm vàng chói lọi . Trông chàng ta phiêu hốt như cây ngọc trước gió . Dáng dấp ấy có thể làm mềm lòng bất cứ nữ nhân nào . Nhưng bọn hán tử phiêu bạt không để ý đến chân diện của hán tử mới đến . Cái mà họ quan tâm chính là thứ mà hán tử đó cầm . Nó chính là Cập Phong Chân Vũ Kiếm , trấn sơn chi bảo của Võ Đang phái .
Hán tử ngồi xuống bàn gọi đồ ăn . Bạch Doanh Doanh mỉm cười nói :
-Không ngờ hôm nay còn có cả Long Hổ Điện chủ Đơn Tử Nam của Võ Đang Phái nữa !
Đơn Tử Nam nãy giờ không để ý , chàng ngước mắt nhìn Bạch Doanh Doanh , chân diện năm phần ngạc nhiên nói :
-Thì ra là Bạch trại chủ !
Nói xong ,với tay rót một chén trà toan uống thì Bạch Doanh Doanh nói tiếp :
-Không chỉ có ta , còn có Thủy Tiên Sứ giả của Thúy Yên Môn , Ám Khí phòng chủ Đường Phi Yến của Đường Môn nữa !
Đơn Tử Nam thoáng giật mình , chàng đưa mắt quan sát rồi ôm quyền thi lễ khắp lượt . Ánh mắt ấy dừng lại rất lâu trên chân diện Lệ Nam Phi khiến nàng khó chịu khẽ cau mày liễu .
Bạch Doanh Doanh cười nhạt :
-Không hiểu hôm nay Đơn đại hiệp đến đây có phải vì vật đó không ?
Đơn Tử Nam mỉm cười :
-Tại hạ chỉ là nhân chuyến viếng thăm Đoàn hoàng gia mà ghé vào đây ,
không hiểu ý Bạch Trại chủ muốn nói chuyện gì ?
Bạch Doanh Doanh lộ nét vui mừng nói :
-Nếu vậy thì tốt rồi , chỉ mong Đơn Đại Hiệp đừng vướng vào chuyện này là ổn !
Đường Phi Yến hừ nhạt . Không khí lại trở nên yên tĩnh . Khoảng hơn một tuần trà sau thì bên ngoài xuất hiện một lão nhân râu bạc , dáng người gầy đét , mình vận trường bào đen rách tả tơi . lão nhân đưa mắt quan sát tửu điếm . Ánh mắt lão trở nên đại biến khí nhìn thấy Bạch Doanh Doanh và Đường Phi Yến . Đơn Tử Nam thấy lão nhân thì đứng dậy ôm quyền :
-Tiểu bối Đơn Tử Nam rất vui được diện kiến Chưởng Bổng Trưởng Lão Cái Bang La tiền bối !
La Khuông Sinh thấy Đơn Tử Nam thì cũng đôi phần phấn chấn . lão cười :
-Thì ra là Đơn đại hiệp của Võ Đang , nghe danh đã lâu !
Nói xong lão đưa mắt nhìn Bạch Doanh Doanh và Đường Phi Yến , chân diện đôi phần đắn đo rồi cũng bước vào . Bạch Doanh Doanh không nói gì , nàng vung tay mang theo một thứ độc xanh lét lao đến La Khuông Sinh nói :
-La lão tử , mau đưa vật đó ra !
La Khuông Sinh biết sự lợi hại của độc chưởng nên nhảy lùi ra sau tránh . Đúng lúc chưởng phong của Bạch Doanh Doanh sắp chạm đến La Khuông Sinh thì nàng cảm thấy một luồng gió nhẹ vút đến vội nhảy vọt lên cao tránh . Sau đấy quay sang Đường Phi Yến quát :
-Bỉ ổi !
Đường Phi Yến cười :
-Còn chưa biết ai bỉ ổi đâu !
Lời nói dứt lăng mình lên lan can cầu thang xuất chiêu Mãn Thiên Hoa Vũ . Hoa độc bay khắp nơi khiến khách nhân náo loạn . Đơn Tử Nam quay sang nói với La Khuông Sinh :
-Tiền bối hãy lui khỏi đây ! Mọi chuyện để vãn bối giải quyết !
La Khuông Sinh cười :
-Ta còn tưởng bọn chúng liên thủ , chứ đã đơn đấu ta phải ngại sao ?
Đơn Tử Nam nói :
-Không phải vấn đề là ngại hay không thưa tiền bối , vấn đề là nếu tiền bối ở đây thì tất sẽ xảy ra nhiều chuyện , hãy đem Băng Tầm Vô Cực về Trung Nguyên cái đã !
La Khuông Sinh cau mày một cái rồi băng mình ra ngoài . Đơn Tử Nam quan sát thấy Bạch Doanh Doang đang vận độc công như một cái đầu lâu cản phá Mãn Thiên Hoa Vũ của Đường Phi yến .
Đường Phi Yến nhảy lên cao , hai chân trụ vào cột nhà nói :
-Khá lắm ! Cho ngươi xem sự lợi hại của Tiểu Lý Phi Đao !
Từ ống tay của nàng ta gió vi vút , ám khí bay đến Bạch Doanh Doanh như chớp .
Bạch Doanh Doanh lộn người về phía Đường Phi yến nói :
-Xem Bách Độc Xuyên Tâm của ta !
Độc Công như gai xương rồng lan tỏa , Đường Phi Yến biến sắc . Nàng thả người rơi xuống một cái bàn nói :
-Khốn kiếp mà ! Dám dùng Sâu Vô Hình !
Bạch Doanh Doanh cười nhạt :
-Đường cô nương quả nhiên tinh tế , đã khám phá ra hư chiêu của ta , nhưng cổ nhân đã nói , trong giao đấu kẻ nào đa mưu túc trí thì sẽ thắng mà !
Đường Phi Yến hừ lạnh nói :
-Được rồi , xem Nhiếp Hồn Nguyệt Ảnh !
Tay nàng khẽ lay động , ám khí không thấy đâu nhưng Bạch Doanh Doanh cảm nhận chân khí quanh mình bị dồn ép ghê gớm vội lăng mình lên cao , quả nhiên chỗ nàng vừa đứng nổ tung , muôn ngàn phi đao chói lọi găm xuống bàn . Bạch Doanh Doanh ngẩn người nói :
-Quả nhiên lợi hại !
Nàng toan xuất thủ đáp trả thì Đơn Tử Nam đứng chặn giữa hai người nói :
-Hai vị nên dừng tay ! La tiền bối đã đi xa rồi , có đánh nhau đến chết cũng chỉ uổng thôi !
Bạch Doanh Doanh và Đường Phi yến ngẩn người , vừa rồi do quá háo thắng mà quên mất mục đích của mình , bây giờ mới thấy mình sai lầm . Họ thở dài rồi phi thân đi !
Đơn Tử Nam đến bên bàn Lệ Nam Phi ôm quyền :
-Không biết Thủy Tiên sứ giả muốn đi đâu ?
Lệ Nam Phi hừ nhạt :
-Không phải việc của các hạ !
Nói đoạn gọi tiểu nhị thanh toán rồi cùng hai sư muội ra khỏi tửu điếm . Đơn Tử Nam nhìn theo bóng dáng nàng ngẩn ngơ ...
(1) Đại Lý là vương quốc của người Bạch, được thiết lập sau khi Nam Chiếu sụp đổ . Lãnh thổ của nước này hiện giờ thuộc Vân Nam , Quý Châu và một phần Tứ Xuyên . Người khai lập quốc là Đoàn Tư Bình ( 937 ) truyền được hai mươi hai đời , đến năm 1253 thì bị Mông Kha tiêu diệt . Vương quốc Đại Lý rất sùng đạo phật nên tương tự như Việt Nam thời Trần , các vị vua thường xuống tóc đi tu .
Hồ Nhĩ Hải là một hồ lớn nằm trên cao nguyên ở tỉnh Vân Nam , là một trong những điểm du lịch rất nổi tiếng của Trung Quốc . Cách Thành Phố Côn Minh tỉnh Vân Nam 165 dặm theo hướng Tây Bắc .
Hồ Nhĩ Hải thời cổ đại và trung đại tập trung nhiều người Bạch sinh sống , họ chăn nuôi hươu và huấn luyện chim Cốc bắt cá trong hồ !
Người Bạch là một trong 56 dân tộc của Trung Hoa , theo nhiều nghiên cứu thì họ là người lai giữa người Hán và người bản địa .
|