Hoàn cảnh đặc biệt lúc này cùng câu hỏi của Trương Hồ Bạn khiến cho Liễu Hi Trân nhớ lại các chuyện của quá khứ.Vì vậy Liễu Hi Trân cũng kể ra một chút quá khứ của mình
Mẫu thân của Liễu Hi Trân đã qua đời do trọng bệnh từ khi nàng còn học tiểu học, còn cha nàng từng là ông tổng của một tiểu xí nghiệp danh tiếng ở Hàng Châu, đồng thời cũng là một ngoại gia cao thủ, cái danh “Bôn lôi thủ” Liễu Chí Nghị tại hắc bạch lưỡng đạo cũng được xưng tụng là một đại nhân vật, đáng tiếc khi Liễu Hi Trân về nước không lâu thì ông cũng bị bệnh mà qua đời, hai mẹ con nàng chỉ còn biết trơ mắt nhìn họ hàng thúc bá chia nhau tài sản của cha nàng mà không biết làm gì hơn ( hiz hiz buồn nhỉ :(( ) chỉ để lại cho mẹ con nàng ngôi biệt thự bên tây hồ. Chỉ dựa vào bản thân mình Liễu Hi Trân mới có được ngày hôm nay, cũng bởi vì Liễu Chí Nghị cũng là một hảo hán có nghĩa khí, đối với hắc đạo vẫn còn chút mặt mũi mặc dù ông đã qua đời nhưng khi nữ nhi của ông mở tửu lâu cũng không có ai tới gây sự hay thu phí bảo vệ, nếu không thân cô thế cô như Liễu Hi Trân sao có thể đem tửu lâu kinh doanh phát triển được, còn về việc xảy ra tại Mỹ quốc, cha ruột của Liễu Phi Phi là ai thì Liễu Hi Trân không muốn nhắc tới, Trương Hồ Bạn mặc dù rất muốn biết nhưng cũng không dám hỏi dồn ( biết mà làm gì, cái chính là hắn đã die rồi)
Có lẽ do nhớ lại những quá khứ buồn nên Liễu Hi Trân trở nên đặc biệt yếu ớt, nước mắt lơ đãng chảy trên làn da trắn nõn nà,vốn đã quen nhìn Liễu Hi Trân lúc thường nhưng hôm nay lại nhìn thấy bộ dáng yếu ớt của nàng khiến Trương Hồ Bạn không khỏi cảm thấy thương xót, đặc biệt thương xót, yêu thương ôm Liễu Hi Trân dựa vào bên người mình ( ặc, bỏ chị tui ra…)
Tựa vào đôi vai rộng lớn của Trương Hồ Bạn, lại nghe bên tai hơi thở của nam nhân khiến cho Liễu Hi Trân đặc biệt thoải mái,nhớ về đôi vai của chồng cũ và hắn thật là giống nhau, tựa vào đó khiến cho nàng cảm thấy thật ấm áp và an toàn, Liễu Hi Trân tâm trạng bi thương liền từ từ lắn xuống, trong đầu nàng không còn nghĩ tới một chút phiền muộn nào, chỉ còn lặng ngắm nhìn từng ngọn sóng lăn tăn bền bờ Tây hồ cùng với những con kiến chăm chỉ qua lại kiếm ăn
Hai người cứ lặng ngồi bên nhau , ai cũng không muốn đứng dậy làm vỡ tan khung cảnh hài hòa tuyệt vời này, bất quá mọi sự đều không thể như ý nguyện được ( tất nhiên òi, ngồi lâu quá em thèm), một vài tiếng cười nói huyên náo của một nhóm bạn trẻ đang đi tới nơi này đã làm cho không gian riêng tư của hai người bị phá vỡ, tâm tưởng của cả hai cũng bị cắt đứt theo
-Biết tại sao hôm nay ta lại gọi cậu đi cùng ta không
Liễu Hi Trân nhẹ giọng hỏi
- Không biết
- Thử đoán xem nào? (chắc tại bà chị lâu kô có trai nên thèm hơi chứ giể) Liễu Hi Trân dĩ nhiên cũng nũng nịu hỏi lại (cái này hơi quá à nha )
Mặc dù ở thế tục chưa nhiều thời gian,nhưng đối với việc ngày sinh nhật tại thế tục Trương Hồ Bạn cũng đã hiểu rõ, nếu hôm nay không phải là ngày sinh nhật của nàng chắc Liễu Hi Trân cũng không đặc biệt đến thế
Thiên nội, hôm nay có phải là ngày mà diễm lệ vô ngần Liễu Hi Trân tiểu thư đã hiện thế trên cõi đời này phải không
Trương Hồ Bạn liền khoa trương kêu lên (mja thế mà bảo mới tới thế tục, công phu tán gái chắc phải là độ kiếp kì quá)
Thanh âm của Trương Hồ Bạn khiến cho mấy người thanh niên quanh đó phải ghé mắt nhìn lại, mặc dù Liễu Hi Trân không còn là thiếu nữ nhưng trước mặt nhiều người như vạy lại có người lớn tiếng xưng tụng mình là mỹ nữ khiến nàng không khỏi thẹn thùng ngượng ngập, liền tức giận dùng ngọc thủ véo lên người Trương Hồ Bạn để trút giận.
Mặc dù Trương Hồ Bạn có hộ thân tiến khí , bất quá với việc bị mỹ nữ véo hắn đương nhiên không dám vận khởi năng lượng này, dùng chính bản thân huyết nhục của mình mà chịu sự trừng phạt này, đương nhiên là bị đau cũng chỉ biết xuýt xoa kêu loạn lên ( kinh nghiệm xương máu đừng làm bia cho con gái cấu véo_ còi )
Nhìn Trương Hồ Bạn đang vỗ về cánh tay đang tấy đỏ lên, Liễu Hi Trân vui vẻ cười thầm nhưng vẫn làm vẻ thập phần hung hăng nói với Trương Hồ Bạn
- Để xem ngươi sau này còn dám nói năng bừa bãi nữa hay không
( ặc, sợ rằng lần sau hắn kô nói bằng miệng…. mà dùng sư tử công đó_ còi)
Trương Hồ Bạn làm vẻ mặt vô tội, ủy khuất nói
- Nói nàng là mỹ nữ, chẳng lẽ lại sai sao ?
Nhìn Trương Hồ Bạn làm vẻ mặt vô tội khiến cho Liễu Hi Trân không nhịn được phác xích một tiếng nhịn không được lại hé miệng cười tươi. Nụ cười này thật sự vô cùng vũ mị, lại mang đầy vẻ phong tình, thấy vậy Trương Hồ Bạn dĩ nhiên cũng quên hết đau đớn chỉ biết nhìn chằm chằm vào Liễu Hi Trân sau đó ngây ngốc nói
- Thật đẹp
Lúc này Liễu Hi Trân không có véo Trương Hồ Bạn mà chỉ thấy khuôn mặt nàng có chút ửng hồng, vội xoay người lại với Trương Hồ Bạn, bất quá trong lòng lại nổi lên chút ngọt ngào pha lẫn hạnh phúc
-Không xong! Ta chưa có chuẩn bị quà mừng
Trương Hồ Bạn liền thét lên một tiếng kinh hãi
Nhìn Trương Hồ Bạn bộ dáng vừa ảo não lại vừa khẩn trương, Liễu Hi Trân lại cảm thấy một trận ấm áp,nàng có thể cảm nhận được một cảm giác thân thiết từ bên người vị nam tử này dường như đang hy vọng tìm được lễ vật dâng lên cho nàng không giống như những nam nhân khác vì thân thế cùng sắc đẹp của nàng mà cố tìm lễ vật để lấy lòng nàng ( khác chỗ lào vậy trời)
- Như vậy thì phải chịu phạt
Đàn bà phụ nữ trời sinh chính là không thể nói lý, ( cái lày thì quá đúng) Trương Hồ Bạn trong lờng nghĩ nàng ta không có nói trước hôm nay là sinh nhật mình thì làm sao mà hắn biết được đây, bây giờ lại đòi phạt thật là vô lý quá! Đương nhiên những lời này Trương Hồ Bạn chỉ nói ở trong lòng không dại dột mà nói ra,ra vẻ vô vàn chân thành cuống quýt gật đầu nói
- Đúng, đúng rồi Hi Trân tỉ vô luận là trách phạt như thế nào ta cũng chấp nhận, ta thật vô ý đã không nhớ tới ngày sinh nhật của ngươi ( có nói đâu mà nhớ).Hi Trân tỉ, hôm nay dù ngươi muốn ta làm người hầu (trên giươ… nhá)cho tỉ cũng được, chỉ cần tỉ vui vẻ là được
- Hảo, không ngờ ngươi lại học bọn Hồ Chính Minh(ặc sao lại convert thành HCM vậy, mún tù mọt gông à) bọn họ về khoản miệng lưỡi này, được nhưng ta cũng không có trách ngươi bởi ta cũng không có nói cho ngươi hôm nay là sinh nhật ta
Liễu Hi Trân liền cho Trương Hồ Bạn một cái nguýt đầy phong tình vạn chủng
Trương Hồ Bạn mặc dù trong lòng phi thường đồng ý với lời nói của Liễu Hi Trân bất quá ngoài miệng thì một chút cũng không dám nói ra, luôn miệng thanh minh:
- Chính là tại ta không quan tâm tới sinh nhật của Hi Trân tỉ vào ngày nào, cũng là ta có lỗi (ặc đồ dại gái_ta khinh_còi)
Nhìn bộ dạng thành khẩn đầy ủy khuất của Trương Hồ Bạn, Liễu Hi Trân không nhịn được lại nổi lên một trận cười, rồi làm bộ giận dỗi nói
- Tốt a, cũng học được của bọn Hồ Chính Minh không ít nha, đúng là một bộ đôi tả hữu, vậy hôm nay bất kể vì lý do nào ta cũng phải phạt ngươi, cùng ta xuống núi đi ăn cơm đi.
Mặc dù Trương Hồ Bạn cũng không đồng ý với việc cho rằng được đi cùng mỹ nữ đi ăn cơm là một loại ân huệ ( ặc, mời ta còn chưa chắc đã đi, ân với huệ) nhưng lúc này vẫn làm một bộ mặt vô cùng hạnh phúc và vinh hạnh ( ta khinh_còi)
Thời gian rất nhanh đã tới mười giờ, mặc dù khí trời còn chút lạnh lẽo bất quá với người lâu không vận động như Liễu Hi Trân thì dù lạnh nhưng việc leo núi cũng khiến thân thể nàng mướt mồ hôi, giống như bao người con gái khác nàng cũng không chịu nổi thân thể nhớp nháp nên liền lôi kéo Trương Hồ Bạn về nhà chuẩn bị tắm rửa(có tắm chung hem) rồi đi ăn trưa
Kì thật Trương Tam Phong còn có một ngoại hiệu là “Tửu điên đạo sĩ” , có thể thấy hắn là người coi rượu như mệnh, mặc dù về sau tu đạo đại thành nhưng tất xấu đó vẫn không sửa đổi, uống rượu ngon thì phải đi kèm với mồi nhắm ngon ( chí lý, ghét nhất tụi phá mồi) cho nên Trương Tam phong cũng không ngoại lệ, cũng thích ăn ngon mà đệ tử của hắn là Trương Hồ Bạn tất nhiên phải lãnh vai trò làm món cho sư phụ, mặc dù tài nghệ nấu ăn không dám nói là siêu phàm nhập thánh (sao không có truyện đầu bếp nấu ăn tu tiên òi phi thăng nhỉ_còi chẹp chẹp đói) nhưng ít ra cũng không có thua đầu bếp cung đình là mấy, ít ra người sành ăn như Trương Tam Phong cũng có lời khiến chứng tỏ tài nghệ của Trương Hồ Bạn cũng có thể nói là cao siêu
Hôm nay là sinh nhật của Liễu Hi Trân nên Trương Hồ Bạn đột nhiên có ý niệm muốn vì nàng mà vào bếp (chẹp, chẹp đói quá_còi) nếu hắn biết vì ý niệm nhất thời này mà Liễu Hi Trân sau này coi hắn như một ngự trù sư của mình thì hắn nhất định sẽ không có muốn nói ra khỏi miệng, bất quá kĩ thuật nấu ăn sau một trăm năm nếu chỉ là nấu lại gần giống thì không nói làm gì còn như đã nấu y vị thì quả thật là có điểm đáng sợ
- Nếu Hi Trân tỉ không chê ta vào bếp thì bữa trưa này Tiểu đệ sẽ vì tỉ mà chuẩn bị một bữa thật thịnh soạn
Mặc dù Trương Hồ Bạn đối với tài nấu ăn của mình vô cùng tự tin nhưng vẫn cố găng khiêm nhường nói (mja một lần khiêm tốn bằng bốn lần tự kiêu_ta khinh_còi)
- Cái gì, ngươi có thể nấu ăn (ta cũng bít nấu lè)
Liễu Hi Trân ngạc nhiên đi vòng quanh Trương Hồ Bạn một vòng như gặp sinh vật lạ vậy
- Việc ta biết nấu ăn có gì kì quái sao, vậy thì thôi vậy
Thái độ của Liễu Hi Trân làm cho bao nhiêu tự tin của Trương Hồ Bạn bị bay biến sạch, tự tôn của hắn bị tổn thương khiến hắn có chút giận dỗi
- A a, ta tin, chúng ta đi tới nhà ta đi, chỉ là rất lâu rồi không có vào bếp, tốt quá, hôm nay có thể ăn cơm ở nhà rồi. Đi mau chúng ta tới siêu thị để mua vài thứ
Liễu Hi Trân hưng phấn đắc ý, khuôn mặt cũng phớt hồng vừa rồi còn chậm rãi đi mà giờ lại bước đi như chạy
Nhìn Liễu Hi Trân đang đi phía trước, vừa đi vừa nhún nhẩy vui vẻ giống như một tiểu cô nương,lại không ngừng ngoắc Trương Hồ Bạn ý muốn hắn nhanh một chút để đuổi kịp mình. Trương Hồ Bạn chỉ còn biết lắc mình đi theo, trong lòng không ngừng than thở đàn bà thật là khó hiểu, có thể thay đổi thái đội nhanh như vậy sao
Không đợi Trương Hồ Bạn nghĩ thêm, không thể nhịn được nữa Liễu Hi Trân liền bước lại kép Trương Hồ Bạn hướng chân núi chạy xuống (em này thèm…. quá òi)