Sát Lục Chi Thần nhìn vào khuôn mặt băng lãnh của Lãng Thiên Nhai. Cảm thấy có phần kỳ quái, lại còn việc Liên Na hóa thành năng lượng nhập vào thân thể Lãng Thiên Nhai, Chẳng lẻ… hỗn độn chi thể?
Sát Lục Chi Thần rống lớn: “Cho dù các ngươi năng lượng hợp thể, cũng không có khả năng phá vỡ lĩnh vực của ta. Các ngươi đi gặp thần chết đi.”
Lãng Thiên Nhai nhếch mép, trong mắt thoáng qua một nét cười trào phúng. Hai tay biến hóa, chỉ thấy từng đạo thủ ảnh chớp lên. Sau đó hợp lại thành một. Lãng Thiên Nhai nhẹ nói: “Thẩm phán đệ nhất tầng lĩnh vực – Tịnh hóa.”
Trong nháy mắt, lấy hắn làm trung tâm, một dải thập thải quang mang khuếch tán ra xung quanh. Ánh sáng tịnh hóa không ngừng đè ép sát ý huyết hồng ở khu vực xung quanh.
Lãng Thiên Nhai nói thầm: “Lúc ban đầu đây là vũ trụ chi tâm. Vũ trụ vạn vật đều suy tôn ta.”
Đầu tiên, khi Liên Na hóa thành năng lượng nhập vào cơ thể Lãng Thiên Nhai sau đó hai cổ lực lượng tính chất tương đồng nhưng khác với hỗn độn chi khí bắt đầu dung hợp nhanh chóng. Chỉ trong chớp mắt Lãng Thiên Nhai đã có thể cảm nhận được tâm tình và suy nghĩ của Liên Na. Từ Liên Na hỗn độn chi tinh mà tạo ra sanh mệnh. Còn chính bản thân mình lại hiểu được một phần cảm ngộ của vũ trụ chi tâm.
Cho nên, trong nháy mắt sau khi hợp thể, Lãng Thiên Nhai lập tức hiểu thấu đáo huyền ảo của vũ trụ chi tâm. Và cũng có thể thi triển được “Thẩm phán lĩnh vực” đặc biệt của chính hắn mà thôi.
Sát Lục Chi Thần nhìn thấy lĩnh vực của bản thân mình cứ từng chút từng chút một bị tịnh hóa, trong lòng cực kỳ sợ hãi. Hắn không ngờ được là lĩnh vực của Lãng Thiên Nhai lại có năng lực tịnh hóa như của Sáng Thủy Mẫu thần.
Sát Lục Chi Thần gia tăng năng lực thôn phệ của lĩnh vực mình, trong lúc nhất thời, hai loại lĩnh vực bất đồng đan xoắn vào nhau, cả hai thứ năng lượng bất đồng chống chọi lẫn nhau.
Lãng Thiên Nhai không dám khinh thường, bởi vì hắn mới vừa thấu đáo được vũ trụ chi tâm. Cho nên dù có thao túng được lĩnh vực cũng không có kinh nghiệm về phương diện này như Sát Lục Chi Thần. Trong một khoảng thời gian cũng không thể giết được Sát Lục Chi Thần.
Lãng Thiên Nhai cười nhạo báng: “Chẳng lẻ ngươi còn cho rằng ngươi có thể giết chết chúng ta sao?”
“Hừ…. Sát Lục Chi Thần kêu lên một tiếng đau đớn nhưng cũng không lên tiếng. Sát Lục chi lực mặc dù là một loại chi lực đặc thù. Nhưng so sánh với những lực bình thường cùng đẳng cấp thì có năng lượng cao hơn một chút. Thành ra sử dụng sát lục chi lực tiến hóa. Sát Lục Chi Thần mới chuyên vào hấp thụ lực lượng của hỗn độn chi tinh.
Sát Lục Chi Thần cật lực đề kháng lại sự tịnh hóa của mười ánh quang mang. Mồ hôi càng ngày càng dầm dề trên khuôn mặt, sắc mặt cũng trở thành trắng bệch. Nhìn thấy lĩnh vực của mình đang từ từ thu nhỏ lại. Sát Lục Chi Thần cắn răng, dường như đã hạ quyết tâm gì đó.
Đột nhiên, một giọt máu toát ra từ trong người hắn. Trong phút chốc, giọt máu đó ở trên đỉnh đầu của hắn không ngừng bay múa vòng vòng, tạo thành một vòng tròn máu. Một tia đỏ gì đó không ngừng chạy ra từ trung tâm của vòng tròn máu, dung nhập vào trong Sát lục lĩnh vực, sát ý vô cùng tận.
Sát lục lĩnh vực giống như có được sự bổ sung, lúc đầu vốn là đang bị tịnh hóa, màu đỏ mờ nhạt chỉ trong chớp mắt đã khôi phục lại bổn sắc.
Sát Lục Chi Thần vẻ mặt phừng phừng, hung hăng nói: “Cho dù ta không thể hoàn toàn thao túng đệ tam tầng lĩnh vực lực lượng, ta dù có liều cái mạng này cũng phải làm cho các ngươi phải trả giá về việc làm tổn thương lớn lao tới ta.”
Sát Lục Chi Thần giơ hai tay lên, vô số huyết hồng năng lượng trong nháy mắt đã tụ tập về tay. Từ từ tạo thành một hình cầu, chỉ thấy Sát Lục Chi Thần hai tay hướng ra ngoài. Quang cầu màu đỏ tức tốc bay ra xoay tròn trong không trung.
“Ha ha… Sát lục chi tinh – Vô sát.”
Đây là đệ tam tầng lĩnh vực của Sát Lục Chi Thần, cũng chính là chung cực lĩnh vực của hắn ‘vô sát’ chính thực là vô sát thắng hữu sát。
Quang cầu huyết hồng xoay chuyển cực nhanh rồi thình lình trụ lại, hóa thành một tầng quang quyển đỏ rực. Làn sóng hung hãn trào tới lĩnh vực của Lãng Thiên Nhai.
Lãng Thiên Nhai kinh ngạc nhìn một màn quang quyển trước mặt. Quang quyển huyết hồng bất ngờ đè lên lĩnh vực hắn, không ngừng tiến về phía hắn. Lãng thiên Nhai tâm niệm vừa chuyển, quang mang đột nhiên sáng rực lên. Từ trên người hắn hùng mãnh lan ra. Hai cổ lực lượng cường đại lại một lần nữa áp chết nhau. Người nào cũng không làm gì được đối phương.
Sát Lục Chi Thần ánh mắt hiện lên một tia kính nể. Hắn thật không ngờ rằng Lãng Thiên Nhai có thể dùng đệ nhất tầng lĩnh vực để đối kháng lại đệ tam tầng lĩnh vực của hắn. Có điều vẻ mặt hắn rất thống khổ. Tam tầng lĩnh vực lực lượng phản phệ lại hắn rất là nghiêm trọng.
Lãng thiên Nhai thấy được vẻ thống khổ của Sát Lục Chi Thần, cũng dấy lên một tia kính phục. Trong nhãn tình đó lóe lên một chút gì thiện lương, mê ly。tuyệt vọng,thống khổ,ngoan lạt rồi cuối cùng…băng lãnh. Lãng Thiên Nhai dường như nhìn thấy được những thể nghiệm khi Sát Lục Chi Thần còn sống.
Chỉ có người đã từng trải qua vô số chuyện trong đời, mới có thể trưởng thành về lý trí. Cho dù Lãng Thiên Nhai có giết hắn đi thì lại làm sao? Có biết bao nhiêu người đã lầm đường u mê.
Lãng Thiên Nhai thở dài một tiếng rồi nói: “Nếu ngươi sau này không còn giết chóc bừa bãi nữa, thì hôm nay ta để cho ngươi rời khỏi.”
“Ha ha….” Sát Lục chi thần cười to nói: “Ngươi cho rằng ngươi có khả năng phá được đệ tam tầng lĩnh vực ta sao?” nói vừa xong thì ói ra một bụm máu.
Lãng Thiên Nhai trầm giọng nói: “Ngươi cũng thấy được đó, ngươi căn bản không thể khống chế được đệ tam tầng lực lượng. Lại cũng không thể chống lại lĩnh vực ta. Kết quả cuối cùng không phải đã rõ ràng rồi sao?”
Như cùng ước định, cả hai người đồng thời triệt hạ năng lượng của chính mình. Sát Lục chi thần bình tĩnh hỏi: “Tại sao?”
Lãng Thiên Nhai nhẹ nhàng nói: “Là vì ta nhìn vào con mắt ngươi, từ đó ta thấy được tâm tình của ngươi.”
“Nhưng ta chính là Sát Lục chi thần, ngươi lại bỏ qua cho ta là sao?” Lục Sát chi thần hỏi.
Lãng Thiên Nhai thoáng cười nói: “Mỗi một con người đều có một cơ hội để sửa đổi. Ngươi cũng không là ngoại lệ. Con người mới của ngươi bắt đầu từ bây giờ, bỏ lại quá khứ đi.”
Sát Lục chi thần trong tim hồi tưởng tới quá khứ, từ một sơn thôn nhỏ bé hẻo lánh…rồi tới những đoạn đường mình đã đi qua. Đột nhiên nghĩ ra rồi cảm thấy mệt mỏi, mệt mỏi.
Sát Lục chi thần thanh âm run rẩy gặng hỏi tiếp: “Ta… thật sự có thể bắt đầu lại từ đầu sao?”
Lãng Thiên Nhai hơi mỉm cười, ánh mắt hàm chứa một tia cổ vũ: “Đương nhiên rồi, chỉ cần ngươi quên hết những chuyện trong quá khứ đi. Ngươi có thể một lần nữa làm lại từ đầu.”
Sát Lục chi thần cảm thán nói: “Ta tên gọi Đại Vệ. Đức Lai Nhĩ Ân Phổ Cơ Tư…” Sát lục chi thần Đại Vệ chậm rãi kể lể hết chuyện về hắn. Có lẻ là đã chịu nhiều áp lực lâu rồi, nên hắn có một tia kích động. Hắn nói rất chậm rãi mà cũng rất rõ ràng. Lãng Thiên Nhai có thể cảm nhận được tâm tình của hắn trong câu nói.
Liên Na lại hóa thành hình người xuất hiện bên cạnh Lãng Thiên Nhai. Lãng thiên Nhai nghi hoặc nhìn nàng, không hiểu vì sao nàng ta không có chút mệt nhọc gì, mà ngược lại tinh thần lực xem ra rất dồi dào.
Liên Na cười nói: “Ta cũng không ngờ là năng lượng trong cơ thể huynh lại cao đến như vậy. Cho dù là chúng ta hợp thể. Nhưng sau khi ta cung cấp năng lượng cho huynh, năng lượng của chính ta cũng được năng lượng của huynh thúc đẩy thuận lợi hơn không ngừng phát triển. Hi hi… ta còn được chiếm tiện nghi nữa đó.”
Liên Na nhìn vẻ đau khổ của Sát Lục chi thần. Lộ vẻ tội nghiệp lên tiếng: “Đại ca, hắn có thể hoán cải tốt đó.”
Một lúc lâu sau, Sát Lục chi thần từ trong trạng thái đau khổ mới tỉnh táo lại. Nhìn về hướng Lãng Thiên Nhai, hai chân quỳ xuống giữa không trung. Gương mặt trang trọng nói: “Ta Đại Vệ. Đức Lai Nhĩ Ân Phổ Cơ Tư, tại đây nhân danh Sang Thủy Thần mà thề, từ nay trở đi, ta tôn Lãng Thiên Nhai làm chủ nhân của ta. Trọn đời là thuộc hạ của người vĩnh viễn không phản bội. Nếu ta phản lại lời nguyền này thì sẽ bị nguyên thần vĩnh diệt.”
Lãng Thiên Nhai nhìn vào vẻ mặt nghiêm túc của Lục Sát chi thần, biết là hắn không nói đùa. Đang suy nghĩ làm sao mà chối từ thì Sát Lục chi thần đột nhiên lên tiếng: “Nếu người vẫn còn muốn tiếp tục làm thẩm phán và tài quyết các tà ác trong vũ trụ, thì Đại Vệ ta sẽ chính là truy tùy giả (người đi theo) trung thành nhất.”
Lãng Thiên Nhai ngẩm thấy cũng đúng. Trước nay mình cũng chỉ đơn độc một mình. Bây giờ có Liên Na, lại thêm một thế lực cường mạnh của Sát Lục chi thần thì cũng không nhất thiết là chuyện không tốt. Liền lập tức gật đầu nói: “Chúng ta không phải là quan hệ chủ tớ, từ nay trở đi chúng ta là bằng hữu huynh đệ.”
Từ trong khóe mắt của Sát Lục chi thần rớt xuống một giọt hồng quang. Chính là giọt lệ cảm động. Từ nay trở đi, Lãng Thiên Nhai bên mình cũng thêm một truy tuỳ giả trung thành.