Chương 8 Hiệu ứng ngôi sao Tác Giả: Tinh Linh Khô Lâu
Dịch Giả: vohansat
Nguồn : Tàng thư viện
Ngôn ngữ là một loại rất kỳ diệu, người ta thường nói Tiến nhân của Phí thị tộc có tốc độ nhanh nhất dưới biển, nhưng trên thực tế tin đồn mới là thứ có tốc độ đáng sợ nhất, bất cứ thứ gì so với nó chỉ là đom đóm với mặt trời mà thôi.
Lục tinh Đại mạo hiểm sư xuất hiện! Tin tức này không chỉ truyền bá trong thành phố Madagascar, mà rất nhanh chóng lan truyền ra xa với tốc độ khiến người ta phải kinh ngạc, từ thương nhân, người bán rong, mạo hiểm giả, theo bốn phương tám hướng truyền lan ra ngoài.
Đương nhiên tại thành phố Madagascar, hết thảy mới chỉ bắt đầu.
Sau giây phút rúng động ngắn ngủi, mọi người mới giật mình tỉnh lại. Lục tinh đại mạo hiểm sư xuất hiện rồi, người người liền rùng rùng xông vào. Một tên thủ vệ muốn ngăn cản liền trực tiếp bị đá bay, khiến cho hắn hiểu được sự vĩ đại của sức mạnh quần chúng.
Caesar rất trực tiếp, bởi vì hắn đã không phải là lần đầu tiên tạo ra khủng hoảng. Lần trước may mà che mặt che mũi, nhưng lần này quả là rất phiền toái, liền lấy tốc độ nhanh như tia chớp đến chỗ giao nhiệm vụ. Bọn Isa cũng cảm thấy không ổn, nhưng mà sức chịu đựng của thần kinh tương đối mạnh, nên nhịn được. Bất quá, ánh mắt của ba người chính là lập lòe bất định, tràn ngập tò mò.
Lục tinh?
Khó có thể tin, bọn họ biết Caesar thực lực không kém, nhưng mà cách Lục tinh còn một khoảng cách khó vượt qua.
Vị tiếp tân tiểu thư của Mạo hiểm công hội cực kỳ chuyên nghiệp nhanh chóng kiểm tra xong nhiệm vụ, nàng cũng nhìn ra đối phương đang rất gấp rút, liền chỉ cần xác nhận đúng vật phẩm, thẻ mạo hiểm, hết thảy cũng đều tiến hành thuận lợi. Ký ức thủy tinh quét một cái, một ngàn kim tệ liền vào thẻ của Caesar. Đương nhiên động tác quét rất nhanh, chỉ trong một cái chớp mắt của tiếp tân tiểu thư liền đã xong.
“Tiên sinh, người ủy thác của ngài, hy vọng cùng vị mạo hiểm giả hoàn thành được nhiệm vụ này gặp mặt một lần, ông ấy ở đây chính là một người phi thường nổi tiếng tên là ... ái, tiên snh?”
Nhìn theo bóng đá Caesar gấp gáp bỏ đi, tiểu cô nương cũng chỉ lắc đầu. Thật là kỳ quái, bây giờ cũng còn có loại người như thế. Phải biết rằng, có thể được quý tộc hoặc phú thương mời, cho dù chỉ là nói chuyện phiếm một phen cũng sẽ được thêm một phần lễ hậu, mạo hiểm giả liều mạng không phải là vì cái này hay sao, đám người quái đản.
Khoan đã ... Nhìn đám đảm (đờm) của phi dực hải xà (rắn biển có cánh?) ở trên bàn, đầu óc của tiểu cô nương cũng thanh tỉnh, a, sao lại để bọn họ đi chứ!
Mà lúc này cửa cũng bị húc bật tung, một đoàn người ùn ùn xông vào, đi đầu tiên chính là lão bản, Hội trưởng của Madagascar Ma pháp công hội : “Người đâu, người đâu, đi đâu rồi?”
Tiểu cô nương có chút không ứng phó nổi, trận thế lớn như vậy khiến nàng giật thót, bất quá nói cho cùng nàng cũng là nhân sĩ chuyên nghiệp từng trải qua huấn luyện : “Phân hội trưởng, ai vậy ạ?”
“Đại mạo hiểm sư, Lục tinh Đại mạo hiểm sư!”
Mồ hôi của tiểu cô nương liền chảy đầm đìa, nhưng mồm miệng lại càng thêm lanh lợi, đôi mắt đầy ánh nhìn sùng bái “Ở đâu, ở đâu, sao ta không gặp vậy?”
“Đó chính là người trẻ tuổi đó, bây giờ người toàn thành cũng đều đang chờ đợi hắn.”
Không hề đáp lời, tiểu cô nương lập tức ngã vật ra đất, không phải vì nàng đã gặp được thần tượng, mà là bởi vì vừa rồi nàng căn bản không để ý đến.
Bốn người nhanh chóng từ cửa sau thoát ra khỏi Mạo hiểm giả công hội, ra khỏi cửa rồi thì ai cũng không nhận ra ai, trời cao mặc chim bay, biển lớn mặc cá lội.
“Rốt cuộc đã hoàn thành nhiệm vụ, đi, chúng ta tìm một chỗ uống một chén, thuận tiện chia hàng” (Chú : nguyên văn là ‘phân tang’ – từ chỉ việc chia chác đồ bất hợp pháp)
“Hì hì, cái gì mà chia hàng, không phải đã nói rõ ràng rồi sao, tiền thưởng cho ngươi, mục đích của bọn ta là lịch lãm.” Isa chu miệng nói, Caio bên cạnh cũng đang gật đầu, có thể ăn được mấy món nấu nướng ngon như vậy chính là phần thưởng lớn nhất.
Với lại nói thật ra, Isa và Caio nhìn sao cũng không giống bộ dạng của người nghèo, Triết Biệt lại càng thế, phảng phất như coi đó không phải là việc của mình. Đương nhiên hắn cũng không phải là thánh nhân, đối với Lục tinh Đại mạo hiểm sư cũng vô cùng để ý đến.
Chỉ cần có chuyện mới, trong tửu quán sẽ vô cùng náo nhiệt. Mặc dù đều là loại rượu rẻ tiền, nhưng chỉ cần người uống rượu tâm tình tốt, cái gì mà chẳng như nhau. Lục tinh Đại mạo hiểm sư xuất hiện tại thành Madagascar, điều này khiến cho đám mạo hiểm giả hưng phấn dị thường. Nhân vật hùng mạnh như vậy đến đây chắc chắn là vì một nhiệm vụ vô cùng khó khăn, chẳng lẽ là đồ sát siêu giai hải yêu, thủy quái, hải ma?
Có khi chính là đã phát hiện ra một bảo tàng cực lớn dưới đáy biển chăng?
Dù sao đám mạo hiểm giả máu huyết sôi trào, câu chuyện bị tam sao thất bản bắt đầu truyền lưu, hơn nữa mỗi chuyện nói ra đều có vẻ hết sức chân thật, làm cho Caesar không biết nên khóc hay cười, mà bọn Isa không nhanh không chậm đang chờ đợi một lời giải thích hợp lý.
Việc đầu tiên chính là chia chác, mặc dù bọn Isa không cần, nhưng Caesar vẫn một mực chia ra, đám Caio cũng chỉ có thể nhận lấy, mỗi người được chia hai trăm năm mươi kim tệ.
“Cũng nên thành thật trả lời đi thôi, không nên dùng kim tệ mua chuộc bọn ta, nếu không nói, hắc hắc, chỉ cần ta ở đây hô lên một tiếng, ngươi chớ mong chạy ra khỏi thành Madagascar.” Caio cười rất là tà ác, nhưng mà mùi vị cay nồng của đám rượu tạp nham này khiến hắn không khỏi nhíu màu. Đối với một vị Xà âu tộc, yêu cầu đối với ẩm thực cũng rất là cao.
“Ai, thật sự còn oan hơn Thị Kính mà!” (Nguyên văn : Oan hơn Đậu Nga)
(Chú: Đậu Nga, là một mỹ nữ của Phí thị ngư tộc, vì thông gian với loài người, mà phải chịu thiên đạo vạn quả - xẻo thịt lột da. Hành hình xong, đáy biển liền đóng băng ba ngàn dặm. Sau này điều tra ra, nàng bị một tên quý tộc mưu sắc không thành mà vu hãm, cô gái này khi chết vẫn là một xử nữ, trở thành một đại kỳ oan trong lịch sử hải tộc, mà tên quý tộc này cũng bị trừ danh từ đó trở đi.)
(Chú của dịch giả : Tác giả thường xuyên đem các câu chuyện, thành ngữ của Trung Hoa xào nấu lại. Nỗi oan nàng Đậu Nga là một vở kinh kịch thuộc loại nổi tiếng nhất nhì Trung Quốc, của Quang Hán Khanh, chi tiết tác giả có thể xem tại đây: http://vietnamese.cri.cn/chinaabc/ch...pter150202.htm, nội dung câu chuyện thì cũng na ná như trong đoạn chế của tác giả)
“Caesar ca ca, ngươi cũng nên thành thật trả lời đi, nếu không ta sẽ dùng đến sát thủ giản đó!” Isa ngồi bên cạnh chớp chớp mắt cười nói.
Bất quá cách xưng hô của nàng khiến tóc gáy toàn thân Caesar dựng đứng cả lên, cho dù thanh âm đó thật là cực phẩm.
“Khục khục, là như thế này. Mấy năm trước cô công chúa bảo bối của Mỹ nhân ngư vương tộc hình như là bị con gì đó cắn, trúng độc rất nặng, cần phải có ma tinh của Lão mục tộc siêu giai hải yêu mới có thể trị liệu, nhưng mà cũng chỉ có vùng biển ‘Bách mộ tử vong’ mới có loại siêu giai hải yêu này.”
“Đúng, đúng, ta cũng có nghe, Mỹ nhân ngư vương tộc đưa ra món tiền thưởng cực lớn, còn hứa hẹn ban cho tước vị quý tộc, hơn nữa cứu giúp công chúa là một chuyện vô cùng lãng mạn nữa, nói không chừng nhất cử có thể đoạt được trái tim người đẹp nữa. Bất quá sau này nhiệm vụ này được một người thần bí hoàn thành, nhưng mà không nhận lấy phần thưởng, thật đáng tiếc, quá lãng phí mà.”
Caio tiếc hận lắc đầu, không biết là tên đần nào lại ngu ngốc đến như vậy nữa.
“Việc này ta cũng có biết, Lão mục tộc siêu giai hải quái sở hữu năng lực ẩn hình, rất khó phát hiện, hơn nữa khả năng phòng ngự trước công kích của ma pháp là cực tốt, lại vì thân thể không có xương cốt, cơ hồ hoàn toàn miễn dịch với công kích vật lý. Đáng sợ nhất chính là cách công kích bằng tinh thần lực, khiến cho người ta khó lòng phòng bị, cho dù là nó chính diện đối kháng cũng có thể dễ dàng tiêu diệt một đoàn quân rồi ung dung tẩu thoát. Quả thực chính là ác ma dưới đáy biển, huống chi còn sinh sống tại vùng biển ‘ Bách mộ tử vong’ , sợ rằng đến cái bóng của nó cũng khó mà thấy được ... chẳng lẽ ...?”
Xoát, xoát, xoát, ba đạo ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Caesar.
“Không nên hiểu lầm, tình huống lúc ấy là thế này, vừa mới bước ra giang hồ, khó tránh khỏi tính tình tương đối bồng bột, mà trước phần thưởng cực lớn cùng sắc đẹp của công chúa, bao giờ cũng có những người ôm lòng thử vận may, mà ta lúc đó chính là một trong đám người ngu xuẩn ấy. Bất quá lúc người khác xông vào, ta bởi vì đau bụng nên đứng ở bên ngoài, những người đi vào không còn ai trở ra, nhưng mà cái con quái vật Lão mục tộc (chắc là Mực khổng lồ) lại lăn ra chết. Việc ta cần làm lúc ấy là đem thứ cần thiết lấy ra, sau đó nhanh như chớp tới lĩnh thưởng, nhưng mà nhịp tim của ta lúc ấy đập đã đạt đến ba trăm lần một phút.”
Nhìn vẻ mặt hồi tưởng của Caesar, ba người Isa trề môi khịt mũi, hiển nhiên không tin lắm, nếu như vậy tại sao không ở lại Mỹ nhân ngư vương cung. Nghe nói sự xinh đẹp của công chúa có thể khiến người mù cũng sáng mắt, người nhìn qua chân diện mục của nàng còn chưa thấy ai không bị mê hoặc cả.
“Hì hì, lão đại, công chúa bộ dạng thế nào, có xinh đẹp như trong truyền thuyết hay không, miêu tả tỉ mỉ chút xem nào?” Tên tiểu tử Xà âu tộc chính là một tiểu sắc lang điển hình, chỉ đến khi cần đến mới chịu kêu lão đại, tỷ như lúc ăn cơm với lúc này.
“Móa, cái gì cũng không nhìn thấy, còn thiếu chút nữa là lên đường luôn. Các ngươi nghĩ xem, bằng vào thực lực của ta làm sao có thể tìm được loại vật phẩm ấy. Một ít quý tộc còn chuẩn bị tìm một lý do để xử lý ta, đem công lao đưa cho con cái mình. Cuối cùng cái gì cũng không lấy được mà đành chuồn mất, cái Lục tinh huân chương của Mạo hiểm giả công hội là thu hoạch duy nhất, kết quả bây giờ lại càng thêm phiền phức.”
Caesar bất đắc dĩ nhún nhún vai, thực lực của hắn không kém, nhưng nếu nói hắn có thể xông vào vùng biển ‘Bách mộ tử vong’ giết chết siêu cấp hải quái, mà không hề thương tổn rời đi, quỷ cũng không tin. Mà bọn họ cũng đều hiểu được kiểu làm việc của quý tộc, nếu như ngươi có thực lực thì cũng thôi, còn cỡ như Caesar thì chẳng những không được cái gì hay, mà rất có thể còn bị nguy hiểm đến tính mạng. Tính toán trước sau, Caesar coi như tỉnh táo.
“Ngươi có cảm thấy rất đáng tiếc vì không gặp được nàng công chúa xinh đẹp đó hay không?” Isa cười nói.
Nàng công chúa xinh đẹp? Mảnh ký ức bị Caesar chôn sâu trong đáy lòng được lôi lên, Elena, nàng sống có tốt không. Hỡi nàng công chúa nhỏ xinh đẹp, nàng có còn nhớ đến cậu bé từng cùng mình nấu ăn chung không?
Nghĩ đến đây, Caesar cũng cười khổ một trận, đã bao nhiêu năm rồi, ai còn để ý đến chuyện lúc còn nhỏ chứ? Đó bất quá cũng chỉ là một đoạn hồi ức thú vị mà thôi, tam công chúa của Hải long tộc, thiên chi kiều nữ, tình nhân trong mộng của tất cả thanh niên hải tộc, còn hắn là cái loại gì chứ?
Caesar không muốn suy nghĩ nhiều, nhưng có những khi quả thật là thân bất do kỷ.
Isa lặng lẽ nhìn Caesar. Trong nháy mắt, đôi tròng mắt đen kia đã tản mát ra một thứ tình cảm u buồn mà thâm thúy, khiến cho trái tim nàng không biết tại sao lại run rẩy.
“A a, có cái gì mà đáng tiếc, công chúa với ta không phải là cùng một loại người. Gặp nhau không bằng chẳng gặp, đỡ mất công mang lại ảo tưởng không thực tế!” Caesar tự giễu nói, nhưng có thể nhìn ra được là hắn căn bản không hề để ý gì đến Mỹ nhân ngư công chúa.
“Hắc hắc, lão đại, lần sau nếu có chuyện tốt như vậy nữa, ta thay ngươi đi, chết dưới khóm mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu, ái da.”
Anh chàng Caio đáng thương bị một cái thủy cầu đánh ngã lăn quay. Kỳ thật ai cũng biết anh chàng này là một nhà lý luận điển hình, ngoại trừ chí biết nói miệng ra, cái gì cũng chưa từng làm.
“Isa không nên bạo lực như vậy chứ, cẩn thận không khéo không gả cho ai được đấy!”
“Hừ, bổn tiểu thư vẫn chưa cần đến ngươi quan tâm!”
Điểm này Caesar và Triết Biệt đều không hẹn mà cùng gật đầu. Dung mạo của Isa thật sự không có điểm nào chê, mặc dù không biết Hải tộc tam đại mỹ nữ hình dạng rốt cuộc là như thế nào, nhưng xinh đẹp thì cùng lắm cũng chỉ đến thế là cùng, chỉ bất quá là thân phận của các nàng khiến các nàng tăng thêm một bậc mà thôi.
“Ừm, ừm, cứ vậy đi, bọn ta giải tán tại đây đi xử lý việc của mình. Sáng sớm ngày mai đến đây tập hợp, có ý kiến gì không?” Mang danh là lão đại của mạo hiểm tiểu đội, loại tạp sự này đương nhiên do Caesar làm.
Ba người Isa yên lặng gật đầu. Chỉ trong chốc lát trong quán rượu chỉ còn lại Caesar. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve cổ tay mình, nơi đó có một đoạn ký ức duy nhất của hắn. Rượu thật là một thứ đồ tốt, nó cỏ thể khiến người ta quên đi, cũng có thể khiến người ta nhớ lại.
Isa, Caio, Triết Biệt ba người vừa rời khỏi quán rượu liền lập tức không thấy bóng dáng nữa, rất hiển nhiên cả ba người đều không muốn bị người khác theo dõi mình, mà tại phương diện này cả ba người cũng đều rất thành thục.
Tửu điếm xa hoa nhất thành Madagascar, đây chính là sản nghiệp của hải tộc siêu cấp phú thương Carlo gia tộc, mà nó còn là một trong chuỗi các tửu điếm hào hoa Kim Bối Bối do thiên tài buôn bán Isabella tiểu thư đích thân xây dựng nên. Gia tộc Carlo tuy không phải là quý tộc, nhưng cho dù là vương tôc cũng không dám coi thường thế lực của bọn họ, mà gia tộc Carlo cũng không có ý dựa dẫm vào bất cứ một vương tộc nào. Thương nhân cần nhất là các thế lực bình hành, bọn họ mới có thể kiếm tiền tốt nhất, một khi dây dưa với một cái vương tộc, tuyệt không có thể đạt đến trình độ có thể ngang ngửa với Lục đại vương tộc như bây giờ.
Tửu điếm Kim Bối Bối chỉ tiếp vương tộc, quý tộc cùng phú thương, chuẩn tắc của bọn họ là không cầu tốt nhất, nhưng cầu nhanh nhất. Tốt nhất là một thứ vĩnh viễn không có biên giới, nhưng lòng ham hư vinh của người ta lại có thể lợi dụng. Có thể vào ở trong Kim Bối Bối chính là tượng trưng cho thân phận, đương nhiên các loại phục vụ cũng đều đáp ứng đủ các loại ý thích.
Tại phòng vương tộc hào hoa nhất Kim Bối Bối tửu điếm, một bầy thị nữ đang vây quanh một cô gái như tiên trên trời ồn ào bận rộn. Dung mạo của thiếu nữ có thể khiến trăm hoa thất sắc, nhưng ở dung mạo xinh đẹp này, đôi mắt sáng rực vẫn là chỗ hấp dẫn nhất, một khi gặp ánh mắt ấy, thần kinh đều có chút mơ màng.
“Tiểu thư, người chịu khổ rồi. Đang yên đang ổn sao lại đi ra ngoài lịch lãm làm chi, người xem vải vóc kém như vậy sẽ làm tổn thương da thịt mềm mại của người đó.” Một người trung niên Phí thị tộc quản gia đang lảm nhảm nói, nhưng sự quan tâm đối với nữ hài tử có thể dễ dàng nhận thấy. Quả thật da thịt của thiếu nữ phảng phất rất dễ rách, mỗi một tấc đều bóng loáng như nhau.
Vị tiểu thư lại phì cười nói : “Đâu có khoa trương như vậy chứ, bất quá đám quần áo này mặc quả thật quá khổ sở đi. A a, hóa trang thuật đến từ thương nhân loài người thật là tốt, chỉ là khi hóa trang có điểm phiền toái thôi.”
“Tiểu thư, người lần này rời đi cũng không mang theo thị vệ, lão gia và phu nhân hết sức tức giận, không nên để các ngài ấy lo lắng nữa.”
“Được rồi, vú ơi, yên tâm đi, con đây toàn thân đều là vũ khí, cho dù là một đội quân đến muốn làm hại con cũng rất khó khăn. Huống chi người ta cũng là một vị ma pháp sư rất lợi hại nữa mà.”
Cô gái xinh đẹp hiển nhiên đang rất vui vẻ, nhìn vào gương thưởng thức vẻ xinh đẹp của mình, bộ quần áo xa hoa tinh tế đem những đường cong trên thân thể nàng hiển lộ vô nghi.
“Vô tình lấy được ma tinh của Lão mục tộc siêu giai hải yêu, trên đời này làm gì có chuyện xảo như vậy chứ. Caesar, ngươi rốt cuộc là ai đây?” Trên mặt thiếu nữ hiện ra một nụ cười nhàn nhạt, hưng phấn, còn có không cam lòng. Đối với nàng mà nói, trên thế giới này việc thú vị cũng không nhiều, có thể khiến cho nàng hứng thú lại càng ít, chẳng biết tại sao nàng đột nhiên cảm thấy cuộc sống bây giờ rất thú vị, hơn nữa một giây mỗi phút đều đối với việc sắp xảy đến tràn ngập chờ mong.
Có thể là đang nghĩ đến việc gì xấu hổ, thiếu nữ vội vàng che gương mặt đỏ bừng của mình.
Lúc này Caio đang ăn to uống lớn. Bày trước mắt hắn chính là loại rượu tốt nhất có thể tìm thấy tại thành Madagascar.
“Vương tử điện hạ, ngài đã lấy được thẻ Tam tinh mạo hiểm, có thể chấm dứt lịch lãm được rồi.”
Nơi Caio đang ở chính là cửa hàng vũ khí của Xà âu tộc, một tên chiến sĩ cự hình Xà âu đang khuỵu chân quỳ gối bên cạnh.
Ngoài Lục đại vương tộc còn có một số hải tộc trực hệ vương tộc. Trong hải tộc được coi như tiêu chuẩn quý tộc, so với quý tộc bình thường thì cao hơn, nhưng so với Lục đại vương tộc lại kém một chút, nhưng không có quan hệ chủ phó, chỉ bất quá là tượng trưng cho thân phận mà thôi. Mà con dân của bọn họ chính là bình dân, nhưng con dân của Lục đại vương tộc lại là quý tộc bình thường. Dù sao sức chiến đấu của Lục đại vương tộc quả thật mạnh mẽ, nhưng số lượng lại cực kỳ ít ỏi, bọn họ vì hải tộc đã hi sinh và cống hiến rất lớn, nên mới có địa vị như bây giờ. Đương nhiên loại quý tộc này cũng có rất nhiều, một số ít cũng chẳng có thế lực gì, chỉ bất quá là một loại xưng hô vinh dự, chứ không có ý nghĩa thực tế.
“Được rồi, được rồi, không nên lải nhải trong lúc ta đang ăn uống, coi chừng ta một cước đá chết ngươi bây giờ!”
Caio đang ăn khí thế bừng bừng, nếu trước đây có người dám tại lúc này lảm nhảm với hắn đã sớm bị một cuớc đá bay. Bất quá kể từ khi gặp gỡ Caesar, con người cũng thay đổi rất nhiều.
Thật là thú vị, Lão mục tộc siêu giai hải yêu một khi chết đi, thân thể liền biến thành cứng rắn như thép luyện, muốn phá ra thân thể nó lấy ra ma tinh không phải là một việc dễ dàng. Lúc ấy Caesar làm sao có thể lấy ra được đây?
Người rất thú vị, sự rất hưng phấn đây!
“Vương tử điện hạ, cái này ... bệ hạ nói, ngài đã đủ tư cách nhập học rồi. Nghe nói công chúa Elena và Clara cũng đều lựa chọn Edinburgh vương tộc học viện, nên ... Ý của bệ hạ là ...”
Véo ... oanh!
“Bà nội ngươi, ta sớm đã nói, nếu còn nói nhảm sẽ đá bay ngươi, dám coi lời ta như gió thoảng bên tai sao. Thật là, ông già đầu óc lẩm cẩm hay sao, hai cô ả mắt mọc trên đỉnh đầu ấy ta đây không có hứng thú, còn không đáng yêu bằng cây hải thần chiến phủ này nữa!”
Vừa nói vừa vuốt ve cây phủ của mình, uống rượu ừng ực, ăn uống nhồm nhoàm.
Triết Biệt lại rất đơn giản, chỉ là tìm một cái cửa hàng vũ khí bình thường bổ sung một ít mũi tên. Là một loại giải trí của quý tộc, để phù hợp với sở thích của đám người có tiền này, thượng đẳng cung tên đều có bán, đương nhiên ma pháp tiễn quý giá không phải là sự lựa chọn của Triết Biệt.
Sau khi đem mình vũ trang xong, Triết Biệt không có quay lại quán rượu, mà tìm một bãi tảo lớn yên tĩnh, lẳng lặng nằm trên đó, nhìn về phương xa, không biết đang suy nghĩ cái gì
Last edited by DoctorCrazy; 06-06-2010 at 12:00 PM.
|