Lăng Äá»™ VÅ© hệ liệt - phần 10: Dị Linh
Lá»i tá»±a:
Trong má»™t lần đến Ấn Äá»™ vì vấn đỠvá» khoản công quý cá»§a tổ chức giao cho ‘Nguyên Dã Ưng’ Trầm Linh mà ‘Long Ưng’ Lăng Äá»™ VÅ© cÅ©ng bị cuốn xoay và o cuá»™c khai quáºt đại diện má»™t ná»n văn minh vÅ© trụ…
Äâu là ‘sá»± huyá»n bà cá»§a đồi chết.’
Thế giá»›i ‘cá»±c lạc’ cá»§a Pháºt giáo là nÆ¡i đâu, Hằng hà tại sao lại là nÆ¡i tÃn đồ Ấn độ tối tôn sùng…
Long Ưng cùng Nguyên Dã Ưng, hai nhân váºt có năng lá»±c tinh thần mạnh mẽ, hai nhân váºt tối kiệt suất cá»§a tổ chức ‘Kháng bạo liên minh’, hai bằng hữu, lại cùng hợp tác hà nh động…
lưutinh
Lăng Äá»™ VÅ© hệ liệt - Phần 10 – Dị Linh
Quà mừng năm mới tới 4vn.eu
Chương 01: Äổ quốc tranh hùng
Tác giả: Huỳnh Dị tiên sinh
Dịch giả: lưutinh
Biên dịch, biên táºp: lưutinh
Nguồn: 4vn.eu
Äổ trưá»ng[1] Grand nằm tại trung tâm New Delhi, thá»§ đô Ấn Äá»™. Là má»™t tòa kiến trúc kiểu cung Ä‘iện, diện tÃch chiếm hÆ¡n 4000 m2, từ cá»a chÃnh Ä‘i và o là đại hoa viên hết sức hoa lệ. Len lá»i trong những tán cây cắt tỉa má»™t cách nghệ thuáºt, là những tác phẩm Ä‘iêu khắc đá tinh mỹ, đỠtà i Ä‘á»u là vá» các nhân váºt thần thoại Tông giáo Ấn Äá»™, mang phong cách truyá»n thống, cổ sắc cổ hương.
Má»™t đà i phun nước đưá»ng kÃnh đạt từ sáu đến bảy mét, từng báºc từng báºc thá»m cuá»™n tròn thu dần, tầng tầng dâng lên trung tâm, trăm ngà n tia nước lá»›n nhá» bất đồng từ các vòi phun ngợp táºn trá»i, dưới áp suất, nước cùng những ngá»n đèn xanh và ng chá»›p hiện rá»±c rỡ cá»§a đổ trưá»ng, huyá»…n hóa thà nh từng dạng thức hoa văn, muôn hình vạn trạng, có khà phái thu nhiếp khiến ngưá»i phải trầm trồ ngắm nhìn. Trong thá»i tiết nóng ná»±c, hÆ¡i nước mát lạnh, cà ng là m ngưá»i tinh thần phấn chấn.
Äại hoa viên mỹ lệ trong tưá»ng cao bao bá»c, ngăn cách vá»›i má»™t Ấn Äá»™ bần cùng ngoà i kia.
8:20 tối.
Cánh cá»a sắt nặng ná» cá»§a hoa viên mở ra, từng Ä‘oà n từng Ä‘oà n xe sang trá»ng Ä‘i và o, không ngừng lại, mà cứ theo con đưá»ng xuyên qua hoa viên, đến cá»a chÃnh đổ trưá»ng.
Má»™t Ä‘oà n đại hán Ấn Äá»™ cưá»ng tráng vá»›i trang phục hồng, trên đầu chÃt khăn trắng, báºn bịu khai thông con đưá»ng trong hoa viên nhiệt náo.
Lăng Äá»™ VÅ© ngồi ở ghế sau má»™t taxi, Ä‘i sau má»™t chiếc Rolls – Royce, theo đưá»ng vòng quanh đà i phun, chuyển tá»›i cá»a chÃnh đổ trưá»ng.
Chiếc xe ngừng lại, cánh cá»a đã được má»™t hồng y đại hán nhanh chóng mở ra, cung kÃnh nghênh đón khách quý quang lâm.
Lăng Äá»™ VÅ© má»™t thân âu phục, khà vÅ© hiên ngang, khiến ngưá»i không dám cháºm trá»….
Chiếc xe Rolls-Royce phÃa trước cÅ©ng đã dừng, bước ra là má»™t mỹ nữ Ấn Äá»™ trong trang phục lụa má»ng truyá»n thống cá»§a đất nước, nét mặt như há»a, dáng vẻ vạn phần quyến rÅ©, đáng tiếc có chút diá»…m tục, nhưng cÅ©ng lại là pha vẻ hấp dẫn khiến ngưá»i mÆ¡ tưởng, có lẽ là vẻ quý phái trong giao tiếp.
Mỹ nữ nghiêng ngưá»i, thoáng nhìn thấy Lăng Äá»™ VÅ©, cúi đầu cưá»i nhẹ, rồi bước lên báºc thá»m và o đổ trưá»ng, tá»±a hồ có chút thưởng thức phong thái nhiếp nhân cá»§a hắn.
Lăng Äá»™ VÅ© trong lòng mỉm cưá»i. Äổ trưá»ng trừ bá» là địa phương biểu hiện tà i phú, còn là nÆ¡i kinh doanh mỹ lệ nhất.
Hắn thanh toán tiá»n xe, tiện tay thưởng cho đại hán mở cá»a đón chà o cá»§a đổ trưá»ng, theo bước mỹ nữ Ấn Äá»™ lên báºc thá»m.
Mỹ nữ Ấn Äá»™ dáng cao gầy động lòng ngưá»i, từng bước lên báºc thá»m thì tư thái lại cà ng thướt tha.
Mỹ nữ đúng là ân tứ của thượng đế đối với nam nhân.
Quay ngưá»i nhìn lại, nà ng lại nở má»™t nụ cưá»i, rồi thì bước và o đổ trưá»ng.
Lăng Äá»™ VÅ© tâm tình rất tốt, thoải mái bước và o trong đại sảnh đổ trưá»ng.
Cùng con đưá»ng Ä‘en, bụi bẩn ở ngoà i mà so sánh, đây đúng là má»™t thế giá»›i khiến ngưá»i khó thể tin tưởng.
HÆ¡n trăm đèn thá»§y tinh thể báºt sáng, chiếu khắp không gian rá»™ng lá»›n, là m ngưá»i hoà n toà n liên tưởng không được tá»›i mà n đêm bên ngoà i, không nhá»› nổi trá»i tối phải vá» mà cứ thế gia nháºp phương thức sinh hoạt nÆ¡i đây.
Ná»n nhà chắc chắn vá»›i đá cẩm thạch mà u hạt dẻ, không nhiá»…m má»™t hạt bụi, lợi dụng bất đồng chất đá cùng đưá»ng vân, bố trà thà nh từng loại hoa văn tráng lệ Ä‘a dạng, mặt ná»n lấp lánh ánh phản chiếu, sắc mà u kì dị, là m ngưá»i có má»™t loại cảm giác kỳ quái không tháºt.
Lăng Äá»™ VÅ© thầm khen, ngưá»i thiết kế đổ trưá»ng nà y, không hổ là cao thá»§. Bầu không khà như tháºt như ảo, đúng là là m đổ đồ ở đây mà điên đảo, túy sanh má»™ng tá».
Hắn chú ý thấy cả đại sảnh rá»™ng lá»›n không há» có má»™t chiếc đồng hồ nà o, đúng là đổ đồ Ä‘á»u là đổ đánh giai thiên hôn địa, còn ai hứng thú mà chú ý thá»i gian.
Bên trong đổ trưá»ng ngợp bóng ngưá»i, là hà ng nghìn nhân sÄ© từ các quốc gia bất đồng, vây quanh bốn, năm mươi dạng thức bà n đổ, táºn tình đánh cá.
Những nữ tá» trang phục Ấn độ truyá»n thống, giống như xuyên hoa thải Ä‘iệp, như bay như múa qua lại, phục vụ những dạng thức đồ uống cùng các loại dịch vụ.
Mỹ nữ Ấn Äá»™ tá»›i cùng má»™t lượt vá»›i hắn đã sá»›m không thấy bóng dáng, Lăng Äá»™ VÅ© thu hồi ‘sắc’ tâm, âm thầm toan tÃnh, phải như thế nà o má»›i tìm ra ngưá»i hắn cần.
“Tiên sinh!†Má»™t thanh âm cung kÃnh, vang lên tại bên trái hắn.
Lăng Äá»™ VÅ© hướng ánh mắt nhìn sang.
Là má»™t thanh niên tầm mưá»i bảy mưá»i tám tuổi, cung kÃnh khom ngưá»i chà o hắn.
Thanh niên vẻ mặt lanh lợi, tay chân linh hoạt, phi thưá»ng nhạy bén.
Thanh niên vừa tiếp xúc vá»›i ánh mắt lợi hại cá»§a Lăng Äá»™ VÅ© thì giáºt mình, liên tiếp thối lui hai bước, rụt rè há»i: “Tiên sinh! Ngà i có hứng thú đổ gì? Tiểu sinh là cố vấn đánh bạc tốt nhất, hà ng tháºt giá tốt, chỉ cần là khi ngà i thắng thì thưởng cho chút đỉnh!â€
Tiếng Anh khá là lưu loát.
Lăng Äá»™ VÅ© tỉnh ra, nguyên lai là má»™t tiểu há»—n há»—n dá»±a thế đổ trưá»ng kiếm chút cÆ¡m, ngá»™ tưởng hắn là đại hà o khách, nghÄ© thầm thế cÅ©ng hay, má»›i há»i: “Ngưá»i có nhìn thấy hay không má»™t ngưá»i Tây Ban Nha rất cao lá»›n?†Lấy tay là m ra má»™t tư thái ráºm râu trên mặt, Ä‘ang định bổ sung thì…
Thanh niên hưng phấn kêu lên: “Váºy nhất định là thuyá»n trưởng rồi…†rồi thấp giá»ng lại, thần bà nói: “Ông ấy lúc nà y là nhân váºt tiếng tăm ở đây, đã thắng rất nhiá»u rất nhiá»u tiá»n…â€
Lăng Äá»™ VÅ© nói: â€œÄÆ°a ta Ä‘i gặp ông ấy, thưởng cho ngưá»i mưá»i đô (Mỹ).â€
Thanh niên vừa nghe có thưởng, tinh thần phấn chấn, nhưng rất nhanh lại chuyển thà nh biểu tình chán nản, lắc đầu đáp: “Thuyá»n trưởng tại trong quý tân thất[2], ngưá»i thưá»ng nghiêm cấm bước và o…â€
Lăng Äá»™ VÅ© biết bình thưá»ng đổ trưá»ng Ä‘á»u có những phòng bạc đặc biệt, chỉ chiêu đãi những đại khách có thân pháºn, ngưá»i thưá»ng nghiêm cấm Ä‘i và o, mà quý tân thất lại cà ng được coi như thánh địa, khác hẳn những phòng đặc biệt khác, thế nhưng hắn không quá để ý tá»›i quy cá»§ nà y, nói: “Có thể hay không Ä‘i và o, ngưá»i không cần để ý, chỉ cần ngưá»i đưa ta tá»›i trước cá»a quý tân thất, còn việc khác để ta.â€
Thanh niên liếc mắt, má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không tin ngưá»i trước mặt có kỳ mưu diệu kế gì để và o được quý tân thất, bất quá đã có 10 đô công lợi, còn quản chuyện khác là m gì, chỉ sợ Lăng Äá»™ VÅ© đổi ý, vá»™i và ng Ä‘i trước dẫn đưá»ng.
Hai ngưá»i băng qua đại đưá»ng.
Một bên đi, một bên thanh niên khoa trương những kỹ xảo đánh bạc tất thắng của mình, cà ng nói cà ng linh hoạt.
Lăng Äá»™ VÅ© nghe hắn thao thao bất tuyệt, nhịn không được xen lá»i há»i: “Ngưá»i nếu đã đổ thì thắng, tá»± mình sao không đổ?â€
Thanh niên nhún nhún vai, là m ra tư thái là không thể tránh được, nói: “Bá»n há» liá»n cắt gân Ä‘oạn cốt tôi liá»n. Ai! Cho dù tôi dá»±a và o bản lÄ©nh cá»§a mình, kiếm được Ãt tiá»n, ra cá»a thì cÅ©ng hÆ¡n chÃn phần lá»t và o túi tiá»n các đại gia canh cá»a rồi.†Rồi vừa vá»— ngá»±c, tá» vẻ nói: “Bất quá tôi tại New Delhi nà y, bằng nà y tuổi dá»±a và o chân tà i tháºt lá»±c là má»™t trong những ngưá»i kiếm tiá»n tối thà nh công và được nhiá»u.†Má»™t bá»™ dáng không muốn để Lăng Äá»™ VÅ© xem thưá»ng.
Lăng Äá»™ VÅ© lại thÃch thanh niên thẳng thắn như thế. Kỳ tháºt hắn không biết, thanh niên nà y cho tá»›i giá» không có thói quen đối vá»›i ngưá»i nói thẳng, chỉ bất quá Lăng Äá»™ VÅ© vá»›i hai mắt sáng thấu lòng ngưá»i, tá»± có khà độ như thần, có má»™t cổ lá»±c lượng khiến ngưá»i nói tháºt. Bất tri bất giác mà mang những lá»i trong lòng nói ra.
Hai ngưá»i rá»i khá»i đại đưá»ng đông đúc, qua má»™t phòng cho các con bạc tạm nghỉ, rồi bước lên má»™t hà nh lang dà i, Ä‘i tá»›i má»™t cánh cá»a lá»›n cá»§a má»™t con đưá»ng khác.
Trước cá»a có hai đại hán áo hồng quần trắng, nhìn thấy thanh niên, đã dụng tiếng Ấn Äá»™ quát há»i: “A Tu! NÆ¡i nà y là nÆ¡i ngưá»i tá»›i sao?â€
Ấn Äá»™ dân cư vượt qua bảy trăm triệu, gần sát Trung Quốc, chá»§ng tá»™c Ä‘a dạng, mà tối là m chÃnh phá»§ trung ương nhức đầu, chÃnh là ngôn ngữ vừa Ä‘a dạng vừa há»—n tạp, có ngưá»i đã nói từ má»™t thôn Ấn Äá»™ Ä‘i sang thôn kế đã phải dùng ngôn ngữ khác, thì tuyệt không quá khoa trương.
Tổng quát thì, những ngôn ngữ cÆ¡ bản tại Ấn Äá»™ có thể phân thà nh bốn ngữ hệ lá»›n: đó là tiếng Hindi, Dravidian, tiếng Hán Tạng[3] cùng Nam à ngữ hệ[4].
Giá»›i quan chức sá» dụng chÃnh là tiếng Anh cùng tiếng Hindi.
Lăng Äá»™ VÅ© thá»i niên thiếu thì trải qua tại Tây Tạng, dưới sá»± chỉ đạo cá»§a các tăng tạng, tinh thông kinh văn dụng tiếng Ấn Äá»™ cổ Phạn ngữ, cÅ©ng cùng nguồn gốc từ xưa vá»›i tiếng Hindi, lại thêm theo há»c táºp vá»›i những Tạng tăng thông hiểu tiếng Hindi, cho nên hắn không há» khó khăn nghe hiểu được đại hán cùng thanh niên A Tu dùng tiếng bản ngữ đối đáp.
A Tu hướng tá»›i đại hán A Du kia nói: “Huynh đệ! Äây là đại hà o khách khó cầu, cÅ©ng là bằng hữu cá»§a thuyá»n trưởng.â€
Kỳ tháºt hắn đưa Lăng Äá»™ VÅ© đến đây, đã tÃnh là hoà n thà nh nhiệm vụ, có mưá»i đô nằm gá»n trong túi rồi. Nhưng hắn đối vá»›i Lăng Äá»™ VÅ© lại rất hảo cảm, vừa là biết quy cá»§ đặc biệt cá»§a đổ trưá»ng, quý tân khách có lệ không tiếp khách lạ, nên vì Lăng Äá»™ VÅ© mà cố chút sức nhá» bé, múa mép má»™t phen.
Äại hán ánh mắt chuyển đến Lăng Äá»™ VÅ©, vốn định thẳng lá»i cá»± tuyệt, nhưng là Lăng Äá»™ VÅ© khà thế hÆ¡n ngưá»i, đôi mắt sáng như hổ bức, không khá»i ngữ khà má»m Ä‘i, nói: “Tiên sinh! Ngưá»i có thẻ phỉnh hay không, quý tân khách bên trong đổ thấp nhất hạn ngạch cÅ©ng đã là …†Nói rất là khách khÃ, nhưng cÅ©ng tá» như biết rõ cân lượng cá»§a Lăng Äá»™ VÅ©.
Lăng Äá»™ VÅ© cưá»i nhẹ, từ trong túi lấy ra má»™t táºp Ä‘á»u là những tá» 100 đô, không chút để ý đưa cho A Tu, bảo: “Giúp ta đổi thẻ đánh bạc Ä‘i.â€
A Tu theo quán tÃnh đưa tay ra nháºn, rồi má»›i đột nhiên tỉnh ngá»™ từng nà y Ãt nhất cÅ©ng là hÆ¡n vạn đô tiá»n mặt, con mắt trừng ra. Ngà y thưá»ng nhanh nhạy như hắn, giá» phút nà y lại nói không ra lá»i, Lăng Äá»™ VÅ© tin hắn như thế, nếu không phải kẻ ngu thì cÅ©ng là chân chÃnh đại hà o khách.
Lăng Äá»™ VÅ© hiểu rõ suy nghÄ© cá»§a hắn, quát: “Còn không mau Ä‘i!†A Tu lúc nà y má»›i bước vá»™i.
Bá»n đại hán mở to mắt nhìn, đã tiếp xúc nhiá»u sẽ không vì từng vạn đô ấy mà giáºt mình, Ä‘iá»u là m bá»n há» kinh ngạc chÃnh là thái độ không chút để tâm cá»§a Lăng Äá»™ VÅ©.
Lúc nà y, má»™t trung niên Ấn Äá»™ tầm hÆ¡n bốn mươi tuổi, thân pháºn rõ rà ng là cao hÆ¡n hai gã Ä‘i ra, lá»… phép thưa: “Tiên sinh muốn và o quý tân thất sao? Nhưng quý tân thất đã có ngưá»i bao trá»n, tháºt thứ lá»—i quá!â€
Lăng Äá»™ VÅ© nghe ngữ khà kiên quyết cá»§a hắn, nhẫn nại há»i: “Xin há»i Trầm Linh tiến sÄ© phải chăng ở trong, ta muốn gặp ông ấy nói và i câu.â€
Nam tỠ“Ồ†lên má»™t tiếng, đáp lá»i: “Tháºt không khéo! Trầm Linh tiến sÄ© từng chỉ định, tại khi ông ấy đánh bạc, sẽ không gặp bất luáºn kẻ nà o.â€
Lăng Äá»™ VÅ© có chút buồn bá»±c, đêm nay tầm 2:30 thì đáp phi cÆ¡ tá»›i New York rồi, là m gì có thá»i gian dây dưa chá»— nà y, Ä‘ang tÃnh việc nà y phải bá» sao, chÃnh là lÄ©nh tụ tối cao cá»§a tổ chức hắn là ‘Kháng bạo liên minh’ Ä‘Ãch thân thỉnh cầu việc nà y, không muốn ná»a đưá»ng mà phế, hÆ¡n nữa má»™t nguyên nhân quá nặng yếu là , hắn cÅ©ng muốn gặp lại lão bằng hữu đã lâu không thấy, là má»™t trong những ngưá»i hắn tối tôn kÃnh.
Äang do dá»±, má»™t mùi hương thoảng tá»›i.
Má»™t thanh âm thấp nhẹ mà thu hút vang lên tại bên tai hắn: “Thương Äồng! Vị tiên sinh nà y là bằng hữu cá»§a ta, ta có thể má»i ngưá»i theo ta cùng tiến và o quý tân khách được chứ?â€
Lăng Äá»™ VÅ© quay sang nhìn, Ä‘áºp và o mắt là hình ảnh nữ tỠẤn Äá»™ vá»›i những đưá»ng nét mỹ lệ, trước mắt như sáng lên.
ChÃnh là vị mỹ nữ Ấn Äá»™ xảo ngá»™ ngoà i cá»a vừa rồi.
Từ góc độ nà y nhìn sang, diá»…m sắc cá»§a nà ng cà ng là m động lòng ngưá»i.
Nữ tá» hướng tá»›i hắn cưá»i, Lăng Äá»™ VÅ© láºp tức liên tưởng tá»›i câu thÆ¡:
“Hồi đầu nhất tiếu bách mị sinh.â€
(Quay đầu cưá»i nhẹ quyến rÅ© vạn phần.)
Äại hán vừa bước ra thần sắc phi thưá»ng xấu hổ, kinh hãi nói: “Bằng hữu cá»§a Vân Ti Lan tiểu thư, chúng ta đương nhiên là hết lòng chiêu đãi, chỉ là … Äại tiểu thư Ä‘ang ở bên trong…â€
Vân Ti Lan sắc mặt trầm xuống, nói: “Hải Lam Na cÅ©ng ở trong sao, váºy cà ng tốt, chúng ta đã tháºt lâu không có gặp mặt, ta nghÄ© nà ng so vá»›i ngưá»i lại cà ng hoan nghênh ta.â€
Lăng Äá»™ VÅ© trong lòng không biết nói gì, nữ tá» dụng từ sắc bén bức nhân, tháºt muốn xem nam tá» vừa vênh váo tá»± đắc nà y như thế nà o ngăn cản.
Äại hán bồi ra má»™t vẻ tươi cưá»i, khom ngưá»i là m ra tư thế đón chà o và o cá»a, nói: “Vân Ti Lan tiểu thư quá lá»i, Thương Äồng hoan nghênh còn không kịp, má»i và o! Má»i và o!â€
Lăng Äá»™ VÅ© thấy Thương Äồng trong sát na đã thay thà nh vẻ cưá»i nịnh, hiện ra thần sắc kinh dị, thầm nghÄ© mỹ nữ Vân Ti Lan nhất định là có lai lịch lá»›n vô cùng, nếu không Thương Äồng loại giang hồ lão luyện ăn cÆ¡m đổ trưá»ng nà y, tuyệt không thể có cỠđộng thất thố như thế. Vá» phần đại tiểu thư kia, lại không biết là nhân váºt hiển hách thế nà o.
Vân Ti Lan hướng sang Lăng Äá»™ VÅ© cưá»i nhẹ, lại giống như cưá»i nhạo Thương Äồng tiá»n ngạo háºu cung[5], Ä‘iểm chu sa giữa trán nà ng lấp lánh, cà ng là m nổi báºt hai con ngươi Ä‘en nhánh trong cặp mắt ngá»i sáng.
Lăng Äá»™ VÅ© là m ra cá» chỉ má»i nà ng Ä‘i trước.
Vân Ti Lan vuốt lại mái tóc, ưu nhã cất bước và o trong hà nh đang tới quý tân khách.
Lăng Äá»™ VÅ© Ä‘ang bước được và i bước, thanh âm cá»§a A Tu đã vang lên ở phÃa sau: “Tiên sinh! Các thẻ phỉnh đã được đổi rồi.â€
Lăng Äá»™ VÅ© quay đầu nhìn lại, A Tu lo lắng vẫy vẫy các thẻ nÆ¡i tay, nguyên lai thá»§ vệ đã ngăn cản hắn ở ngoà i cá»a.
A Tu trên mặt trà n ngáºp thần sắc chá» mong, Lăng Äá»™ VÅ© biết được thiếu niên không biết trá»i cao đất dà y nà y cÅ©ng muốn được tiến và o quý tân khách đại khai nhãn giá»›i, nghÄ© đến, hắn vốn là muốn đưa mình kiến thức nÆ¡i nà y, mà buồn cưá»i, giá» ngược lại không phải là Lăng Äá»™ VÅ© mang hắn Ä‘i kiến thức sao.
Lăng Äá»™ VÅ© nhìn sang phÃa Thương Äồng mỉm cưá»i: “Äây là bằng hữu cÅ©ng là đồng bạn cá»§a ta, ta có thể má»i hắn cùng và o chứ?â€
Thương Äồng nhìn ý há»i Vân Ti Lan, ngưá»i sau lại cố ý là m khó, ngẩng đầu nhìn lên, không biểu lá»™ được ý gì cho hắn Ä‘oán, Thương Äồng ngẫm nghÄ©, thôi thì ngưá»i cÅ©ng đã Ä‘i và o, sau nà y nếu có bị Äại tiểu thư trách tá»™i, cÅ©ng chỉ có thể tÃnh cả lên ngưá»i Vân Ti Lan, vì váºy đáp: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là được, má»i và o!â€
A Tu hoan hô thà nh tiếng, theo sau Lăng Äá»™ VÅ© cùng Vân Ti Lan, bước và o trong đưá»ng hà nh lang dà i thông tá»›i quý tân khách. Lăng Äá»™ VÅ© tiếp nháºn những thẻ phỉnh từ tay hắn, nghÄ© thầm nếu dạng A Tu thế nà y lấy tiá»n trao lại cho hắn, nói ra chỉ sợ khó có ngưá»i tin.
Thương Äồng cÅ©ng Ä‘i theo ở cuối, thần sắc như thưá»ng, quả cÅ©ng đúng là nhân váºt sấn bước giang hồ.
Hai bên hà nh lang treo tá»›i hÆ¡n hai mươi bức há»a cao rá»™ng Ä‘á»u là hai feet, sắc mà u Ä‘áºm rá»±c rỡ, tinh xảo khéo léo.
Vân Ti Lan thấy hắn lưu tâm tá»›i những bức tranh hai bên đưá»ng, cưá»i bảo: “Äây là những bức há»a nổi tiếng cá»§a nước ta, tuy kÃch thước nhá», nhưng ná»™i dung phong phú, há»a công tinh tế lừng danh thế giá»›i.â€
Lăng Äá»™ VÅ© vừa Ä‘i vừa thưởng thức từng tác phẩm, trong lòng dâng má»™t ý niệm, chÃnh là ngưá»i tuyển các bức tranh để treo lên nà y có tầm thưởng thức cá»±c kỳ cao, khác xa thưá»ng tục, nghÄ© không ra trong đổ trưá»ng, lại có nhân váºt báºc nà y.
Thương Äồng ở phÃa sau nói vá»ng lên: “Tá»›i rồi!â€
Lăng Äá»™ VÅ© tâm thần má»›i từ những bức há»a động lòng ngưá»i tỉnh lại, quay và o quý tân khách.
Nếu nói đại đưá»ng bên ngoà i là thị táºp huyên náo, thì bên trong nà y lại như thiện thất yên tÄ©nh.
Không gian khoáng đạt, nhưng không nghe thấy ná»a thanh âm ồn nháo.
Tại má»™t bà n đánh bạc lá»›n trong đại sảnh, hÆ¡n mưá»i nam, nữ đứng có ngồi có, tá»±a hồ là đá»u không muốn phá khai sá»± tÄ©nh lặng ở đây, nÃn thở tÄ©nh khà mà chú ý tá»›i đổ cục trên bà n, không ngưá»i lưu ý tá»›i có kẻ khác tiến và o.
Má»™t cổ vô hình áp lá»±c, mấy ngưá»i Lăng Äá»™ VÅ© má»›i và o, đã cảm nháºn được hà o khà khẩn trương vô cùng.
Mấy ngưá»i Lăng Äá»™ VÅ© không đợi kịp đã tá»›i gần bà n đổ xem.
Äang quan chiến mấy ngưá»i nam nữ liếc mắt tá»›i bá»n há», rồi lại chuyển lại trên bà n, dưá»ng như bà n bạc có má»™t từ lá»±c thu nhiếp má»i ánh mắt.
Chỉ má»™t nam má»™t nữ Ä‘ang đối đổ, là hoà n toà n không để ý có ngưá»i gia nháºp.
Ãnh mắt hai ngưá»i giao nhau, như Ä‘ao kiếm giao kÃch tại không trung.
Bá»n há» chÃnh là muốn xâm nháºp sâu thẳm trong linh hồn đối phương, rồi quyết định từng bước hà nh động.
“Ồ!†A Tu nhịn không được kinh hãi than.
Lăng Äá»™ VÅ© rất lý giải cảm thụ cá»§a A Tu, bởi vì hắn cÅ©ng vì cục thế trên bà n mà chấn động tâm can.
Phương thức đổ chÃnh là “Thoại sá»± bà i.â€
Ở trung tâm cá»§a chiếc bà n, các thẻ phỉnh chất như núi cao, má»—i phỉnh cá»§a đổ trưá»ng Ä‘á»u là lấy đơn vị đô Mỹ, ước tÃnh ở đây đã tá»›i gần trăm vạn.
Trước mắt nam tá» là bốn lá bà i, đã ngả là 3 con Ãt, còn bên nữ là bốn lá, ngả ra lại chÃnh là 3 con K.
Chiếu theo những lá bà i láºt, nam chÃnh là thắng nữ không còn nghi ngá».
Vấn đỠchÃnh là để bà i còn chưa láºt.
Giả thiết để bà i cá»§a nam là Ãt, váºy vô luáºn để bà i cá»§a nữ là gì, cÅ©ng là tất bại không phải bà n, thế bà i tối đại đương nhiên là bốn con Ãt, tiếp theo má»›i là bốn con K.
Äổ cục tá»›i đây đã là phút giây phân sinh tá».
Lăng Äá»™ VÅ© không khá»i phải quan tâm, bởi vì nam tá» kia chÃnh là ngưá»i mà lần nà y hắn đặc biệt đến để tìm, Trầm Linh tiến sÄ©, mà túi tiá»n cá»§a Trầm tiến sÄ©, có năm trăm vạn đô, thì là đến từ tổ chức Kháng bạo liên minh cá»§a hắn, mà hắn chÃnh là phục mệnh Cao SÆ¡n Ưng đến để nhìn “cáºn cảnh tình hình†công quỹ.
Trầm Linh tiến sÄ© chÃnh là má»™t trong những nhân váºt tối cao tầng trong tổ chức, ‘Bát Ưng’, trên quốc tế còn là má»™t thám hiểm gia cùng lữ hà nh gia trứ danh.
Trầm Linh có biệt hiệu là ‘Nguyên Dã Ưng.’ (Nguyên dã: Vùng quê)
Lăng Äá»™ VÅ© có biệt hiệu là ‘Long Ưng.’
Trong tổ chức, cả hai Ä‘á»u nhà những nhân váºt tối kiệt xuất.
Má»™t đầu vá»›i tóc nâu Ä‘en ánh kim, không dà i không ngắn, chia ngôi tá» chỉnh. MÅ©i thẳng cao, ở dưới là râu quai nón ánh và ng ráºm rạp, góc cạnh sắc nét, đôi môi gây cảm giác kiên nghị trác tuyệt cÅ©ng vì thế vùi dấu bên trong. Cả dáng ngưá»i tháºt cao lá»›n, dù là đang ngồi ở đây, cÅ©ng trông như là má»™t tòa núi bất động, khà thế bức nhân.
Tối là m ngưá»i khắc sâu ấn tượng là hai mắt lấp lánh hữu thần cá»§a hắn, xạ xuất hà n mang là m ngưá»i tâm quý.
Lúc nà y ánh mắt nhiếp nhân cá»§a Trầm Linh, ngưng vá»ng tại má»™t vị trà trên bà n tranh hùng không nhưá»ng vá»›i nữ tỠẤn Äá»™.
Thần thái cá»§a nữ tá», má»™t chút cÅ©ng không thua kém Vân Ti Lan.
Nếu muốn Lăng Äá»™ VÅ© hình dung tá»›i nữ tá» nà y, chỉ có thể dụng bốn chữ “băng cÆ¡ ngá»c cốt[6].â€
Nữ tá» má»™t thân lụa trắng, chu sa Ä‘iểm trán, thanh lệ động lòng ngưá»i. Niên ká»· ước chừng hai bảy, hai tám, có má»™t cổ khà chất thanh nhã, cao quý Ä‘oan chÃnh, khiến ngưá»i tháºt khó mà liên tưởng nà ng và đánh bạc tại cùng má»™t nÆ¡i.
Nhìn dáng vẻ cung kÃnh cá»§a ngưá»i xem, dá»… nháºn ra nà ng nhất định là thân pháºn cùng địa vị cá»±c cao.
Ãnh mắt thâm thÃa, má»™t tia bất loạn đáp lá»… nhãn thần sắc bén cá»§a Trầm Linh, không ná»a Ä‘iểm khiếp sợ, có phong phạm cao thá»§ đổ quốc nhất phái, Lăng Äá»™ VÅ© cÅ©ng không khá»i bá»™i phục.
Hắn trong lòng hiện ra má»™t ý niệm: nữ tá» xinh đẹp tuyệt trần nà y, nhất định là Äại tiểu thư trong lá»i Thương Äồng, Hải Lam Na trong lá»i Vân Ti Lan, tháºt đúng là má»™t danh tá»± mỹ lệ.
Hải Lam Na đánh vỡ bầu không khà trầm mặc khiến ngưá»i chịu không nổi, cưá»i nhạt, cất ra thanh âm trong trẻo: “Cân vá»›i ngưá»i mưá»i vạn.â€
Ãnh mắt đảo qua những thẻ phỉnh chất như núi trước mặt Trầm Linh, không chút lưu tâm há»i: “Äấy là tất cả thẻ trên tay ngưá»i Ä‘i!â€
Quan sát giả má»™t tráºn tao động, kinh hãi vá»›i trà ng đổ nà y.
Các thẻ đánh bạc trên tay Trầm Linh, Ãt nhất đáng giá tá»›i sáu mươi vạn đô Mỹ, hÆ¡n nữa lúc trước các thẻ đã xuất ra, trên bà n tổng cá»™ng số thẻ đã đạt tá»›i hÆ¡n hai trăm vạn.
Trầm Linh mắt sáng như ánh đèn, đột nhiên cưá»i rá»™, tại trong đại sảnh rá»™ng lá»›n mà yên tÄ©nh nà y, lại có chút chói tai.
Tiếng cưá»i hà o hùng đột nhiên dừng lại, Trầm Linh vươn ngưá»i ngẩng lên, rồi lại hồi phục ánh mắt nhìn thẳng, táºp trung tá»›i Hải Lam Na, trầm giá»ng hô: “Thống khoái! Thống khoái!â€
Cháºm rãi quay đầu, nhìn sang phÃa trái hắn là Lăng Äá»™ VÅ©, bình tÄ©nh há»i: “Long Ưng! Giả dụ là ngưá»i, thì nên là m sao?â€
Như là kỳ phong đột xuất[7], ánh mắt má»i ngưá»i không khá»i táºp trung tá»›i Lăng Äá»™ VÅ©, ánh mắt Hải Lam Na cÅ©ng hướng vá» phÃa hắn, lần đầu cảm giác tá»›i sá»± tồn tại cá»§a nhân váºt phi phà m nà y.
Lăng Äá»™ VÅ© ung dung như thưá»ng, mỉm cưá»i đáp: “ Ngưá»i có thể thay đổi váºn mệnh sao? ÄÆ°Æ¡ng nhiên là xả mệnh bồi thục nữ Ä‘i thôi!â€
Trầm Linh không nhịn được báºt cưá»i, phất tay nói: “Lăng Äá»™ VÅ© không hổ là Lăng Äá»™ VÅ©!†rồi chuyển sang phÃa Hải Lam Na: “Lá»i hắn nói cÅ©ng chÃnh là lá»i ta, ta theo đủ!â€
Má»i ngưá»i đồng loạt rá»™ lên, rồi lại hoà n toà n tÄ©nh mặc, chỠđợi để bà i cuối cùng.
Má»™t đại hán Ấn Äá»™ tầm hÆ¡n năm mươi tuổi phụ trách phát bà i, hắn thuần thục từ trong bá»™ bà i chia ra hai lá, phân phát tá»›i trước mặt đôi nam nữ Ä‘ang giằng co khó phân thắng bại nà y.
Khi hắn phát bà i thì, kẻ lưu tâm Ä‘á»u có thể thấy tay hắn có chút run động nhá», biểu hiện cá»§a tâm tình khẩn trương.
Trầm Linh tùy tiện láºt bà i, chÃnh là lá hai bÃch.
Hải Lam Na vươn ngá»c thá»§ thon dà i Ä‘á»u đặn, móng tay tại lá bà i nhẹ nhà ng gẩy. Lá bà i báºt lên, xoay mấy vòng, rÆ¡i lại mặt bà n, vừa vặn được láºt lên.
Má»i ngưá»i đồng loạt kinh ngạc tán thán.
Lại là một con K.
Hải Lam Na ngá»a bà i chÃnh là bốn con K.
Trừ phi Trầm Linh để bà i là Ãt, nếu không hãm thân và o tất bại chi cục.
Ãnh mắt má»i ngưá»i Ä‘á»u táºp trung tá»›i nét mặt Trầm Linh.
Trầm Linh diện dung lại bình tÄ©nh như thưá»ng, cháºm rãi đứng lên.
Hắn thân hình rất cao, cốt cách thô đại, cơ thể cân xứng, toát lên vẻ đẹp sung mãn của một thể dục gia.
Má»i ngưá»i nghi hoặc nhìn hắn.
Äến tá»™t cùng để bà i cá»§a hắn là gì?
Trầm Linh ra khá»i ý liệu má»i ngưá»i cưá»i ha hả, tách ra chúng nhân, Ä‘i tá»›i bên Lăng Äô VÅ©, bá vai hắn, hướng đại môn mà đi, vừa Ä‘i vừa cưá»i nói: “Thống khoái! Thống khoái!â€
Má»i ngưá»i lúc nà y má»›i biết được hắn đã thua, thua tá»›i hai trăm vạn đô.
Hắn thá»§y chung không có công khai láºt ra để bà i.
Lăng Äá»™ VÅ© không kịp cùng Vân Ti Lan nói chuyện, cùng Trầm Linh ná»a bá vai ná»a ôm, ra phÃa cá»a phòng quý tân khách.
Hai ngưá»i theo đưá»ng cÅ©, xuyên qua đại đưá»ng náo nhiệt cá»§a đổ trưá»ng, dá»c đưá»ng Ä‘á»u có ngưá»i hướng Trầm Linh chà o há»i, chÃnh là Trầm Linh lại tại đắm chìm suy nghÄ©, thấy như không thấy, nghe tá»±a không nghe.
Lăng Äá»™ VÅ© cưá»i nói: “Bất phục khà sao? Lão Trầm!â€
Trầm Linh liếc mắt nhìn hắn, lại há»i sang lá»i khác:
“Nữ nhi kia có phải hay không tuyệt tá»›i cá»±c Ä‘iểm?â€
Lăng Äá»™ VÅ© nghÄ© không ra hắn lại nói được những lá»i nà y, ngạc nhiên lạ lùng, gáºt đầu đáp: “Tháºt là tinh thải tuyệt luân!â€
Trầm Linh nghe tá»›i Lăng Äá»™ VÅ© đồng ý, láºp tức cà ng cao hứng, bước chân cà ng ung dung thoải mái, từ cá»a lá»›n đại đưá»ng đổ trưá»ng Ä‘i ra.
Trước mặt là hồ phun nước hoa lệ, trăm ngà n ánh sáng chá»›p lóe từ những tia nước, mặc dù trá»i ngoà i đổ trưá»ng nóng bức ngưá»i, vẫn là là m bá»n hắn tinh thần sảng khoái không Ãt.
Có tiếng chân cấp bách từ sau truyá»n tá»›i.
Hai ngưá»i quay đầu lại nhìn, nguyên lai là thanh niên Ấn Äá»™ kia, A Tu.
A Tu chạy như không kịp thở, Ä‘i tá»›i tầm ba feet trước mặt bá»n hắn, ngừng lại, đột nhiên trừng mắt cứng lưỡi, nhìn lại mình cÅ©ng không biết chạy đến đây là m gì.
Lăng Äá»™ VÅ© lấy ra mưá»i tá» 100 đô, nói: “A! Xin lá»—i! Äây là thù lao cá»§a ngưá»i!â€
A Tu mặt hồng lên, kiên quyết lắc đầu: “Không! Tôi không phải tá»›i lấy tiá»n cá»§a ngà i, hai ngưá»i các ngà i Ä‘á»u là anh hùng hảo hán…†theo đó xấu hổ cúi đầu là nhÃ: “Tôi là muốn kết giao bằng hữu vá»›i hai ngà i.â€
Hai ngưá»i đồng thá»i ngẩn ra, không nghÄ© ra là ý niệm trong lòng tiểu hà i là thế.
Lăng Äá»™ VÅ© nhẹ đáp: “Chúng ta sá»›m đã là bằng hữu.†Rồi đưa nắm tiá»n lên, đút và o túi áo hắn, tiếp: “Äây coi như tiá»n vé, để ngà y khác ngưá»i tá»›i thăm chúng ta.â€
A Tư do dá»± má»™t chốc, rốt cuá»™c gáºt đầu nói: â€œÄÆ°á»£c! Tôi nhất định kiếm đủ lữ phÃ, sau đó đến tìm ngà i, bất quá, ngà i đến lúc đó nhất định phải lấy lá»… bằng hữu chiêu đãi tôi a!â€
Lăng Äá»™ VÅ© nở nụ cưá»i, lấy ra má»™t card, nói: â€œÄÆ°á»£c! Quân tá» nhất ngôn. Chỉ cần ngưá»i gá»i tá»›i số Ä‘iện thoại trên nà y, sau đó để lại phương thức liên lạc, ta liá»n có thể tìm được ngưá»i.â€
A Tu hưng phấn nhảy dá»±ng lên, trân trá»ng thu hồi tấm card, chuyển sang Trầm Linh nói: “Thuyá»n trưởng! Ngà i là tôi tối bá»™i phục đổ đồ, tại trong lòng trong mắt tôi, ngà i vÄ©nh viá»…n không có đổ bại, tôi muốn há»i ngà i má»™t vấn đỠđược không.â€
Trầm Linh cưá»i nói: “Nói Ä‘i, tiểu bằng hữu.â€
Lăng Äá»™ VÅ© ngắt lá»i há»i: “Tại sao lại gá»i hắn là thuyá»n trưởng?â€
Trầm Linh ngắt: “Không nên cắt đứt vấn đỠcá»§a hắn!†Hắn tá»±a hồ không muốn Lăng Äá»™ VÅ© biết được nguyên nhân A Tu gá»i hắn là Thuyá»n trưởng.
A Tu nghiêm sắc mặt nói: “Tôi khẩn cầu ngưá»i, có thể nói cho tôi biết để bà i lúc nãy là gì không?â€
Trầm Linh trong mắt bắn ra hà n mang sắc lạnh, trầm giá»ng nói: “Ngưá»i có xem qua hay không?â€
A Tu nói: “Tôi không có xem qua, chỉ có Äại tiểu thư xem qua, nà ng xem xong sắc mặt rất là kỳ quái.â€
Lăng Äá»™ VÅ© không khá»i ngạc nhiên. Nhá»› tá»›i Hải Lam Na tÄ©nh lạnh tá»± nhiên, có thể là m nà ng thần sắc thay đổi, váºy để bà i đương nhiên có Ä‘iểm đặc biệt.
Trầm Linh hừ lên má»™t tiếng, nói: “Äã tối rồi! Chúng ta nên Ä‘i thôi.â€
Xoay ngưá»i hướng tá»›i chiếc tắc xi Ä‘áºu dưới báºc thá»m cất bước.
Lăng Äá»™ VÅ© hiểu rõ tÃnh cách Trầm Linh, không muốn nói chÃnh là không nói, không ai có thể thay đổi chá»§ ý cá»§a hắn.
Äi tá»›i taxi, Trầm Linh dừng lại, xoay ngưá»i, há»i: “Lần nà y tá»›i tìm ta, không phải là vì năm trăm vạn đô mà tổ chức cấp ta đấy chứ?â€
Lăng Äá»™ VÅ© tá» tế quan sát hắn má»™t hồi, gáºt đầu trả lá»i: “Äấy cÅ©ng không phải việc gì lá»›n, ta có thể Ä‘iá»n ra cho ngưá»i, ta cÅ©ng đã bảo vá»›i Cao SÆ¡n Ứng, ngưá»i là m như váºy, nhất định có lý do cá»§a ngưá»i, bất quá ta Ä‘Ãch xác là kiếm cái cá»› nà y, đến thăm ngưá»i, ba giá» sau thì ta tá»›i phi trưá»ng, đáp chuyến máy bay tá»›i New York.†Nhìn lại cổ tay, rồi cưá»i: “Chúng ta còn có thá»i gian uống chén cafe, chúc mừng ngưá»i đổ bại.â€
Trầm Linh cưá»i chá»i lên má»™t tiếng, nói: “Cho ta Ä‘iá»n lấp năm trăm vạn? Ngưá»i tháºt là cứu tinh cá»§a ta.â€
Lăng Äá»™ VÅ© nghiêm sắc mặt há»i: “Ngưá»i mua bán cổ váºt, từng vì tổ chức buôn bán lá»i hÆ¡n hà ng trăm triệu đô, ngưá»i luôn không chút để ý, vì sao giá» lại há»™i dụng công khoản đánh bạc?â€
Trầm Linh nói: “Không nên há»i?â€
Lăng Äá»™ VÅ© nói: “Có thể nà o không há»i? Vạn thá»§y thiên sÆ¡n[8] từ Nam Mỹ đáp má»™t vòng lá»›n tá»›i Ấn Äá»™, chÃnh là muốn há»i ngưá»i những lá»i nà y. Cao SÆ¡n Ưng nói vá»›i ta, sáu tháng trước hắn chuyển tá»›i há»™ khẩu cho ngưá»i năm trăm vạn đô, là để ngưá»i lấy ra hiện kim, tá»›i Cambodia giao cho má»™t tổ chức ngầm bà máºt, nhưng tổ chức ngầm nà y vẫn chưa nháºn được ná»a phần tiá»n, mà ngưá»i lại mất Ä‘i bóng dáng, đến gần đây má»›i biết ngưá»i đã tá»›i nÆ¡i nà y, Cao SÆ¡n Ưng biết rõ giao tình giữa ta vá»›i ngưá»i, má»›i thẩy cái bánh bao nóng bá»ng nà y sang ta, tại công tại tư, ngươi cÅ©ng hẳn là có má»™t công đạo chứ.â€
Trầm Linh trầm mặc má»™t lát, rồi ngẩng đầu, trong mắt bắn ra thâm háºu cảm tình, nói: “Tiểu Lăng! Tháºt sá»± không nên há»i. Ta còn muốn cầu ngưá»i má»™t việc.â€
Lăng Äá»™ VÅ© kinh ngạc kêu lên: “Cái gì! Thế giá»›i kẻ kiên cưá»ng hà ng đầu, chân đạp toà n hung địa hiểm ác khắp quả đất như Trầm Linh tiến sÄ©, lại há»™i cầu ngưá»i, ta tháºt sá»± là vinh hạnh cá»±c kỳ!â€
Trầm Linh tức giáºn mắng xổ má»™t trà ng từ văn mỹ tá»›i thô thoại, rồi nghiêm mặt nói: “Ta yêu cầu nhưng còn kèm má»™t Ä‘iá»u kiện.â€
Lăng Äá»™ VÅ© nghe thấy hắn thỉnh cầu lại còn có Ä‘iá»u kiện, tức giáºn hừ lên: “Rá»a tai lắng nghe.â€
Trầm Linh không để ý tá»›i phản ứng cá»§a Lăng Äá»™ VÅ©, nói: “Rất đơn giản, chÃnh là không nên há»i lý do.â€
Lăng Äá»™ VÅ© thở dà i nói: “Nói Ä‘i! Thượng đế an bà i ta là lão bằng hữu cá»§a ngưá»i, còn có thể lá»±a chá»n được sao?â€
Trầm Linh nói: “Không phải thượng đế, mà là váºn mệnh. Thần váºn mệnh tá»›i từng sợi tóc, con số, lá»›n nhá» Ä‘á»u từ quyết định cá»§a hắn. Hắc! Cho nên hắn vá»™i Ä‘em ngưá»i tống cho ta, giải quyết nan đỠhiện tại cá»§a ta.â€
Lăng Äá»™ VÅ© nói: “Nói Ä‘i!â€
Trầm Linh trá»±c tiếp nói: “Ta còn cần tám trăm vạn đô.†Rồi nhấc tay là m má»™t cấm chỉ thá»§ thế hướng tá»›i Lăng Äá»™ VÅ©, nói: “Hắc! Nhá»› kỹ! Không nên há»i nguyên nhân.â€
Lăng Äá»™ VÅ© trong mắt lóe lên thần quang, ngưng thị nhìn đối phương. Trầm Linh thản nhiên nhìn lại, không có chút bá»™ dáng xấu hổ.
Lăng Äá»™ VÅ© bừng tỉnh nói: “Ta rõ rà ng rồi, ngưá»i tá»›i đổ trưá»ng nà y, chÃnh là muốn thắng tá»›i khoản tiá»n nà y.â€
Trầm Linh không lá»™ vẻ gì, nói: “Như thế nà o?â€
Lăng Äá»™ VÅ© nhá»› tá»›i tà i khoản cá»§a Ba Cá»±c (xem Hồ Tế), việc nà y xem ra nhá» như lông mao, bất đắc dÄ© thở dà i má»™t hÆ¡i: â€œÄÆ°á»£c rồi!â€
Trầm Linh nở nụ cưá»i, vá»— vá»— bả vai Lăng Äá»™ VÅ©, xoay ngưá»i bước lên ghế sau cá»§a taxi, Lăng Äá»™ VÅ© cÅ©ng lên theo.
Chú thÃch:
[1] Äổ trưá»ng: casino
[2] Quý tân thất: phòng khách quý, phòng VIP đặc biệt
[3] Hán tạng ngữ hệ: cũng là ngữ hệ Sino-Tibetan
[4] Nam à ngữ hệ: cũng là hệ ngôn ngữ South Asian
[5] Tiá»n ngạo háºu cung: trước ngạo mạn sau cung kÃnh.
[6] Băng cÆ¡ ngá»c cốt: thanh cao thoát tục.
[7] Kỳ phong đột xuất: Gió lạ thổi vô cùng kỳ dị.
[8] Vạn thá»§y thiên sÆ¡n: trăm sông ngà n núi, ý bảo đưá»ng Ä‘i xa xôi gian khổ.
Hết chương 01.
Last edited by luutinh; 04-02-2009 at 04:11 PM.
|