Lý Dương lấy ra từ trong Minh Quang giới một cái đan đỉnh lô (lò luyện đan) mà hắn đã sớm luyện hóa, hắn nhẹ nhàng đặt hắn ở giữa phòng khách. Đây là một cái đan đỉnh lô có phẩm chất tương đối kém trong số tất cả các đan đỉnh lô của Minh Quang đạo nhân, nó là một loại pháp bảo mà cấp bậc thuộc về trung phẩm linh khí.
Trong sự phân loại các loại pháp bảo của các giới, pháp bảo của Tu Chân giới bình thường được gọi là linh khí, pháp bảo của Tiên giới được gọi là tiên khí, pháp bảo của Thần giới được gọi là thần khí, pháp bảo của Ma giới, Yêu Linh giới, Pháp giới và Quỷ giới cũng đều dùng tên của các giới để đặt cho pháp bảo. Cấp bập của pháp bảo lại bốn cấp bậc chia làm hạ, trung, thượng và cực phẩm, trong đó cực phẩm linh khí trên một số phương diện thậm chí còn lợi hại hơn hạ phẩm tiên khí, bất quá nếu nhìn từ mặt chỉnh thể mà nhận xét thì nó vẫn kém hạ phẩm tiên khí một điểm, chút, dù sao linh khí cũng chỉ cần dùng chân nguyên lực để phát động, còn tiên khí lại phải dùng tiên nguyên lực để phát động, nếu xét về mặt lực lượng thì linh khí vẫn còn kém tiên khí một bậc.
Cái đan đỉnh lô mà Lý Dương sử dụng là trung phẩm linh khí, sau khi Lý Dương luyện hóa mới có thể sử dụng. Vốn với thực lực trước mắt chỉ là Khai Quang kỳ thì Lý Dương căn bản chẳng thể nào luyện hóa trung phẩm linh khí, ít nhất cũng phải đạt tới Nguyên Anh kỳ thì hắn mới có thể luyện hóa trung phẩm linh khí, bất quá hỏa nguyên lực của Lý Dương trải qua '' xúc tác'' của Diễm Linh, đã đạt tới rồi lục hồng sắc hỏa diễm (ngọn lửa màu đỏ xanh biếc) mà chỉ cao thủ Độ Kiếp kỳ mới có, mới có thể thuận lợi luyện hóa đan đỉnh lô này.
Kỳ thật với lục hồng sắc hỏa diễm của mình, Lý Dương hoàn toàn có thể luyện hóa linh khí có phẩm cấp cao hơn, thậm chí mất thêm vài ngày còn có thể luyện hóa cực phẩm linh khí, bất quá có thể luyện hóa cực phẩm linh khí là một chuyện, nhưng có thể tùy ý tự nhiên sử dụng nó hay không mới là nhân tố quan trọng hơn cả.
Lý Dương bây giờ cũng mới tiến nhập Khai Quang kỳ chẳng bao lâu, lại được Diễm Linh cải tạo thể chất, mặc dù trải qua thời gian củng cố, cảnh giới của hắn đã thập phần ổn định, nhưng hắn vẫn chưa thể sử dụng thượng phẩm linh khí thậm chí là cực phẩm linh khí đạt tới trình độ như bàn tay điều khiển các ngón tay . Mà điều kiện quan trọng nhất của luyện đan chính là phải khống chế thật tốt từng phân từng tấc một, chẳng những là phải nắm giữ thật tốt từng giây từng phút, mà đối với thứ tự của các loại tài liệu được cho vào trong lò, lượng dược liệu bỏ vào trong lò và hỏa hầu (độ lửa) cũng phải nắm chắc từng phân từng tấc, kể cả việc khống chế đan đỉnh lô, đối với việc sử dụng các loại luyện đan pháp quyết và rất nhiều nội dung khác, cho nên luyện đan cũng không phải chuyện đơn giản.
Tu chân giả trong Tu Chân giới có hứng thú với chuyện luyện đan cũng không ít, nhưng đại đa số tu chân giả cũng chỉ có thể xem chuyện luyện đan giống như một trò chơi đầy hứng thú, còn tu chân giả chánh thức coi chuyện luyện đan như một công việc rất có tiền đồ cũng chẳng có nhiều. Điều này chủ yếu cũng bởi vì luyện đan tiêu hoa quá lớn, nếu không có một danh sư chỉ đạo, cũng không có sự trợ giúp của một môn phái, muốn trở thành luyện đan đại sư thì cơ hồ chỉ là chuyện không tưởng.
Cái loại tài liệu (vật liệu, nguyên liệu) dùng cho việc luyện đan, chỉ dựa vào một người thôi thì rất khó nắm bắt được hết, đặc biệt là một số đan dược cao cấp, thì tài liệu cần thiết lại càng khó kiếm, thường thường chỉ có các đại môn phái mới có thể lưu giữ được tương đối đầy đủ. Mà khi luyện đan đối với việc nắm bắt từng phân từng tấc các công đoạn kể trên cũng cần phải có danh sư chỉ đạo, nếu không chỉ dựa vào bản thân từ từ mò mẫm, chẳng những lãng phí thời gian, chỉ nói đến chuyện lãng phí tài liệu cũng đã đủ để khiến một tu chân giả cảm thấy đau lòng rồi.
Minh Quang đạo nhân lúc đầu sở dĩ có thể trở thành luyện đan đại sư, chủ yếu là do lão nhặt được một bộ công pháp luyện đan, trong đó có không ít những phương thuôc bí truyền để luyện chế các loại đan dược mà cơ hồ đã thất truyền. Mà Minh Quang đạo nhân chính là dựa vào việc luyện chế các đan dược này mới dần dần tạo nên căn cơ để lão xây dựng đại nghiệp luyện đan, từ đo mà trở thành luyện đan đại sư.
Còn Lý Dương lại quá may mắn, hắn đã có được ký ức cũng như truyền thừa của Minh Quang đạo nhân, hơn nữa còn dung hợp ký ức này với ký ức của bản thân, điều này tương đương với việc Lý Dương nghiễm nhiên là một luyện đan đại sư.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thế này, lòng kính trọng cũng như sự ngưỡng mộ của Lý Dương đối với Minh Quang đạo nhân bỗng trở nên vô hạn. Vốn là Lý Dương đã rất cảm kích Minh Quang đạo nhân, cảm kích lão trước khi chết có thể lưu lại ký ức của mình, hơn nữa còn được hắn may mắn nhặt được.Còn Lý Dương vốn định thành lập môn phái, lấy Minh Quang đạo nhân làm khai phái tổ sư (sư tổ đã lập nên môn phái), nhưng hắn cũng còn rất nhiều chuyện lo lắng cho môn phái, có một luyện đan đại sư nổi danh như vậy làm khai phái tổ sư của môn phái mình, sức lực phải bỏ ra cũng không ít a!
Bất quá đối mặt với lần đầu tiên chính thức luyện đan, trong lòng Lý Dương đột nhiên tràn ngập cảm giác ngưỡng mộ với Minh Quang đạo nhân. Nghĩ đến Minh Quang đạo nhân lúc trở thành tu chân giả rồi bị hồn siêu lạc phách, nghĩ đến lão vẫn kiên định cố gắng tu luyện, càng nghĩ đến lão đã phải bỏ ra không biết bao nhiêu lần thực nghiệm mới chắt lọc ra được những điều tinh túy trong bộ công pháp luyện đan, kết quả của hết thảy những cố gắng này cuối cùng lại mang lại nhiều tiện nghi cho Lý Dương hắn đến thế……
"Ai ……" Thật sâu bên trong Lý Dương thở dài một tiếng, tựa hồ như trong nội tâm của hắn đang nói lời cảm tạ đối với Minh Quang đạo nhân.
"Đại sư huynh, huynh làm sao vậy?" Chứng kiến Lý Dương xuất ra đan đỉnh lô hậu nhưng không lập tức luyện đan ngay, ngược lại còn không rõ vì sao hắn ta lại thở dài như vậy, Âu Dương Thắng Nam nhịn không được hỏi.
Khi Lý Dương chuẩn bị luyện đan, tất cả mọi người đã tạo thành một vòng tròn quanh hắn, chuẩn bị quan sát Lý Dương luyện đan. Chuyện Lý Dương sau này sẽ thành lập môn phái thì bọn họ ai cũng viết, mà chưởng môn nhân Lý Dương lại là luyện đan đại sư, vậy những phần tử trong lực lượng trung kiên của môn phái này như bọn họ tất nhiên cũng phải tinh thông phương pháp luyện đan rồi, cho dù không thể nói là hoàn toàn tinh thông, nhưng ít ra cũng có thể nói được đôi chút.
Nếu không đâu phải chỉ bọn họ mất thể diện, mà còn cả thể diện của môn phái nữa a! Hơn nữa người của Đường gia và Hầu Ngâm Tùng cảm thấy thập phần hứng thú với chuyện luyện đan, tương lai cũng sẽ chọn luyện đan làm thủ đoạn chủ yếu để sinh tồn của mình, họ tự nhiên cực kỳ coi trọng cách thức luyện đan của Lý Dương.
Lý Dương nhìn Âu Dương Thắng Nam và những người xung quanh đang quan sát hắn, hắn mở miệng nói: " Không biết có chuyện gì đã xảy ra nhỉ, ta thấy đồ vật trước mắt này, đột nhiên có một loại cảm giác chẳng nói được nên lời với Minh Quang đạo nhân, tựa hồ là kính ngưỡng, cảm kích, tôn kính …… ừm, ta cũng không thể nói rõ được."
"Ha ha, tiền nhân tài thụ hậu nhân thừa lương (Đời trước trồng đây, đời sau được hưởng bóng râm => tương tự như câu ăn quả nhớ kẻ trồng cây của Việt Nam), cậu bây giờ bây giờ đã có thể xem như luyện đan đại sư trong Tu Chân giới, nhưng sở dĩ cậu có thể có thành tựu thế này, tất cả nguyên nhân đều là bởi vì Minh Quang đạo nhân, cho nên cậu đột nhiên có cảm giác thế này cũng không có gì kỳ quái." Bạch Mộ Nhiên là một người đã từng trải bèn cười nói.
"Ngưu Đốn (Newton, nhà vật lý, toán học triết học và thiên văn học nổi tiếng ngươì Anh, sinh này 4/1/1963 - mất ngày 31/3/1727) nói những lời này rất đúng, ' Nếu Nói Ta Cao Hơn Những Người Khác, Đó Là Bởi Vì Ta Đang Đứng Trên Vai Của Người Khổng Lồ'.
Cậu hôm nay có cảm giác thế này, cũng là bởi vì cậu đang đứng trên vai của Minh Quang đạo nhân. Cho nên cậu mới có chút cảm giác áy náy với Minh Quang đạo nhân mà thôi, nếu cậu có thể đem việc luyện đan phát dương quang đại, trở thành luyện đan đại sư vĩ đại nhất của cả Tu Chân giới, không phải, mà là luyện đan đại sư vĩ đại nhất của tất cả các giới, như vậy Minh Quang đạo nhân nếu có linh thiêng cũng cảm thấy vô cùng vui mừng." Đường Phóng cũng nhân nhân cơ hội này động viên hắn.
" Không sai, Minh Quang đạo nhân bây giờ đã chết, cho nên cậu có thể cảm thấy không thể làm một chút gì đó mà báo đáp cho ông ấy. Kỳ thật những điều mà cậu có thể làm rất nhiều, tỷ như cậu thành lập một môn phái ở Tu Chân giới, không phải ông ấy sẽ trở thành tổ sư hay sao? Nếu cậu có thể đem môn phái này phát dương quang đại, vậy Minh Quang đạo nhân sẽ được rất nhiều người hoài niệm, thay vì chỉ có mình cậu hoài niệm ông ấy thì có thêm bao nhiêu người tôn kính ông ấy, cảm kích ông ấy, điều đó lại càng khiến ông ấy vui hơn." Âu Dương Chấn Hùng cũng không cam lòng bị bỏ rơi đằng sau, nói.