Trước khi Hà n Tiếu gia nháºp “Tạo Hóa giá»›iâ€, ta vẫn là cao thá»§ cá»§a Äông Cá»±c.
Nhưng Hà n Tiếu đã tá»›i, trong vòng ba Ä‘ao y chém chết Sấu Nhân Äồ Thôi Tưởng, ngưá»i được dá»± định là giáo quan cá»§a y, gây chấn kinh khắp “Tạo Hóa giá»›iâ€.
Trung Cá»±c quyết định bồi dưỡng y thà nh sát thá»§ hạt giống. Ta mất liá»n bảy năm má»›i từ “số đông†trở thà nh sát thá»§ hạt giống, Hà n Tiếu chỉ cần có bảy thá»i thần.
Năm đó Hà n Tiếu mưá»i bốn tuổi.
Khi thu Ä‘ao hôm đó, ta nhìn thấy Hà n Tiếu, y tuy nhá» hÆ¡n ta ba tuổi nhưng tầm vóc tương tá»±, gương mặt y luôn tươi cưá»i, cÅ©ng như cái tên. Ta buá»™t miệng cho y biết tân giáo quan cá»§a y là Huyết Ly Hoắc Sưởng Thanh – cao thá»§ cá»±c kỳ tà n bạo. Y nghe xong chỉ lặng lẽ mỉm cưá»i: “Äa tạ huynh.â€
Hôm sau, y không xuất hiện, cả Hoắc Sưởng Thanh cũng mất bóng. Ta thầm lo lắng.
Äến tối ta má»›i thấy y Ä‘ang liệu thương trong Tẩy Thân trì, y gãy bốn chiếc xương sưá»n, tay trái máu thịt bầy nhầy.
“Tháºt ra đã phát sinh chuyện gì?†Ta há»i.
Mắt y lộ vẻ ranh mãnh: “Sau lưng đệ còn một mũi châm…†Y chỉ và o mông, khẽ thì thầm.
Ta báºt cưá»i vang, có Ä‘iá»u mắt ta ầng áºng nước, tiếng thì thầm cá»§a y lại vui vẻ.
Mưá»i lăm tuổi, y “đối quyết†lần đầu tiên trong “Sinh Tá» hảiâ€. Có mưá»i sáu ngưá»i tham gia nhưng chỉ má»™t ná»a được sống sót.
Lần đó có tá»›i 9 ngưá»i còn sống. Hà n Tiếu không giết đối thá»§, chỉ đánh rÆ¡i binh khà rồi quay Ä‘i.
“Hắn không đủ hung mãnh, không thể kÃch phát sát khà cá»§a tại hạ.†Y giải thÃch vá»›i Trung Cá»±c. Bởi là sát thá»§ hạt giống nên y không bị xá» tá» do là m sai luáºt lệ, chỉ bị đánh ba trăm ngá»n “dương cốt tiênâ€, nằm liệt giưá»ng suốt ba tháng trá»i.
Sau đó, má»—i lần “đối quyếtâ€, y Ä‘á»u được đối mặt vá»›i những cao thá»§ “đủ hung mãnh†để kÃch phát sát khÃ.
Trong ba năm, y lần lượt “đối quyết†vá»›i những đối thá»§ cỡ Äá»™c Phương Viên Khổng Hôi, Lục Giá»›i Minh Ma Cố Hồng Hương, Sát Lâm Thiên Hạ Thiệu Yên Hà , Tá» Thương Äá»™c Cô Khấp…
Tên bất kỳ ai trong số đó Ä‘á»u có thể dá»a trẻ con nÃn khóc lúc ná»a đêm, chỉ cần giết được má»™t kẻ tất được cá»u đại môn phái tặng danh xưng “đại hiệp†trên Kình Thiên sÆ¡n trang.
Hà n Tiếu vẫn mỉm cưá»i, lần lượt chém gục tất cả.
Ngà y xuân ba năm sau, ta “đối quyết†cùng Nhiếp Tiếu Hồng trong “Sinh Tá» hảiâ€.
Từ khi Hà n Tiếu không hạ sát thá»§, má»—i lần “đối quyết†đá»u có “Cá»±c Thần†giám trưá»ng để xác định chắc chắn trong hai ngưá»i tham gia chỉ có má»™t sống sót.
“Tạo Hóa giá»›i†tổng cá»™ng có chÃn “Cá»±c Thầnâ€, há» là chúa tể nÆ¡i đây, là tuyệt đỉnh cao thá»§ trong tuyệt đỉnh cao thá»§.
Nhưng ta không thể giết Nhiếp Tiếu Hồng.
Mưá»i năm trước trên đưá»ng ta bị áp giải đến “Tạo Hóa giá»›iâ€, má»™t tiểu cô nương da bánh máºt, mắt to tròn đưa cho ta má»™t chiếc lá sen quấn lại dá»±ng nước, giải thoát ta khá»i tuyệt vá»ng và sợ hãi.
Từ đó nà ng là hy vá»ng duy nhất giúp ta sống sót.
Hiện tại chúng ta đối diện nhau trong “Sinh Tá» hảiâ€, nhìn nhau tháºt sâu như má»—i lần dà n đội hình.
Trên Äại Tôn đà i cách trăm bước, má»™t vị Cá»±c Thần là Thiểm Ma Cố Ảnh lạnh lùng quan sát.
Ta và Nhiếp Tiếu Hồng, chỉ có má»™t ngưá»i được sống sót rá»i khá»i “Sinh Tá» hảiâ€.
Nhưng ta không thể giết nà ng, không thể, chết cũng không!
Lúc mặt trá»i xuống núi, ta ra khá»i “Sinh Tá» hảiâ€, tay xách đầu nà ng, mái tóc Ä‘en nhánh xòa qua cổ tay ra, cảm giác vô cùng ôn nhu.
Nà ng chết tại chiêu thứ một trăm bảy mươi ba. Song Mâu kiếm của nà ng lăng lệ mà quấn quýt, là loại kiếm pháp cực đẹp mắt. Nhưng vẫn không phải đối thủ của ta.
Nên ta cố tình để lá»™ sÆ¡ hở. Ở chiêu má»™t trăm bảy mươi ba, ta xuất ra đệ thất trảm Vá»ng Äoạn trong Ly Biệt Trảm
Lúc xoay mình, ta không thu kình, cũng không thi triển ba chiêu tinh diệu nối sau, chỉ toà n lực chém tới.
Nà ng chỉ cần dùng má»™t chiêu Túy Ngá»a Quỳnh Dao, bước chéo sang cúi ngưá»i xuống là sẽ đâm xuyên ngá»±c ta.
Niá»m ôn nhu lúc bị đâm đó là cảm thụ mỹ lệ.
Nhưng nà ng không bước chéo, cÅ©ng không xoay ngưá»i, cà ng không láºt kiếm đâm lại, mà đứng thẳng lướt qua ngưá»i ta.
Nhát đao đó là m đông cứng lòng ta.
Chiếc đầu xinh đẹp rÆ¡i xuống trước mặt ta, kỳ quái là không há» có nhiá»u máu chảy ra, hai mắt nà ng rÆ¡i xuống đôi dòng lệ đỠthẫm, nhuá»™m đỠcả đất trá»i.
Từ đó, mà u đỠnà y che phủ tất thảy của ta.
Mùa thu, Hà n Tiếu cùng Tằng Nga Nhi “đối quyếtâ€.
Lúc ta nghe thấy tin nà y, trong lòng co rút lại đầy thống khổ. Không ai hiểu rõ quan hệ giữa hai ngưá»i đó hÆ¡n ta. Cảm tình cá»§a há» còn sâu, còn bá»n hÆ¡n giữa ta và Nhiếp Tiếu Hồng.
Sáng sá»›m, ta nhìn theo má»™t trong những “Cá»±c Thần†là Vô Ngã Äồng Yêu Äinh Ná»™ Tinh Ä‘i và o “Sinh Tá» hảiâ€.
Suốt ngà y, ta đứng ngoà i “Sinh Tá» hảiâ€, lòng thầm hy vá»ng lúc Hà n Tiếu Ä‘i ra, ta vẫn thấy được nụ cưá»i xán lạn cá»§a y.
Äến tối, cá»a “Sinh Tá» hải†chầm cháºm mở rá»™ng, chỉ có hai ngưá»i bước ra.
Hà n Tiếu không khiến ta thất vá»ng, gương mặt y vẫn đượm nụ cưá»i tươi như ánh nắng.
Tay y cầm đầu Äinh Ná»™ Tinh, Tằng Nga Nhi như con chim nhá» tá»±a và o mình y.
Y chỉ mỉm cưá»i vá»›i ta rồi nói: “Hẹn gặp lại huynh.â€
Äoạn y cùng Tằng Nga Nhi giết hết mưá»i tám há»™ quan cao thá»§ cá»§a Bất Äá»™ng Thiên Quan, vung Ä‘ao chém gục “Cá»±c Thần†Thiên VÅ© Äá»— Hức Thương – ngưá»i gác Thiên Quan để xông ra khá»i “Tạo Hóa giá»›iâ€.
Ná»a năm sau, cuối cùng cÅ©ng đến ngà y ta chÃnh thức “hạ giá»›iâ€.
Hôm đó, chỉ cần ta hoà n thà nh “huyết tế†theo truyá»n thống là sẽ được nháºn nhiệm vụ, táºn tình hưởng thụ.
“Huyết tế†là tráºn “đối quyết†sau cùng tại “Tạo Hóa giá»›iâ€. Äó là lần “đối quyết†tượng trưng bởi má»—i ngưá»i “hạ giá»›i†được quyá»n chá»n cao thá»§ cùng giao đấu..
Äối phương chỉ là con dê béo đợi mổ thịt.
Ãnh nắng đầu hạ sáng chói, toà n thể cao thá»§ “Tạo Hóa giá»›i†tụ táºp ở “Sinh Tá» hải†tiá»…n chân ta. Má»™t ngưá»i trong số há» sẽ trở thà nh đối tượng cho ta giết.
Ta liếc nhìn các thiếu niên cao thá»§ mặt mà y xanh lét rồi quay mình bước đến Äại Tôn đà i.
“Ta muốn đối quyết cùng ngà i.†Ta lớn tiếng.
Toà n trưá»ng lặng ngắt. Äối tượng ta khiêu chiến khiến há» không dám tin, đó là chá»§ nhân chân chÃnh cá»§a “Tạo Hóa giá»›iâ€: “Trung Cá»±c†Tư Äồ Trưá»ng Thiên! Xưa nay chưa ai thắng được Tư Äồ Trưá»ng Thiên!!
“Tốt lắm.†Hắn bình tÄ©nh đáp: “Ta chấp nháºn lá»i khiêu chiến cá»§a ngươi.â€
Gần hai mươi năm nay chưa có ai dám khiêu chiến với hắn, không ai sống sót được dưới lưỡi Thiên Vũ Luân Hồi đao của hắn.
Ta và hắn lạnh lùng nhìn nhau, tìm sơ hở của đối phương.
Hắn như đỉnh núi cao lặng lẽ, không thể lay động khiến ngưá»i khác có cảm giác bất khả chiến thắng.
Nhưng ta nghÄ© đến Hà n Tiếu từng nói vá»›i ta rằng “hẹn gặp lại huynhâ€. Vì thế nhất định ta phải gặp lại y.
Lúc đó ta sẽ tặng y Thiên VÅ© Luân Hồi Ä‘ao cá»§a Tư Äồ Trưá»ng Thiên. Lá»… váºt nà y vá»›i y quả tháºt khó kiếm.
Chợt ta thấy trong mắt Trung Cực một tia do dự.
Hắn không tìm được sơ hở của ta.
HÆ¡n ngà n lần “đối quyết†trong mưá»i năm đã khiến ta không còn sÆ¡ hở.
Một tia do dự đó của hắn đã trở thà nh nguyên do khiến hắn thất bại.
Ta khẽ bạt Ä‘ao, Ä‘ao phong phản chiếu ánh nắng, xán lạn như nụ cưá»i cá»§a Hà n Tiếu
Mà u đỠnhạt che phủ mắt ta tiêu tan trong sát na.
Dưới ánh nắng, ta --- mỉm cưá»i - - xuất Ä‘ao!