Lăng phi tinh thần hải quả nhiên danh bất hư truyền, mỗi căn phòng của bọn họ đều thể hiện lối sống xa hoa nhất. Trong phòng Sư Sư chưa nói đến cách bày biện xa hoa phú quý, chỉ riêng chiếc giường đã đủ khiến người ta trợn mắt cứng lưỡi .
Có lẽ bộ mặt kỹ viện quan trọng nhất chính là cái giường, cho nên mỗi cái giường nơi này đều rộng chừng ba thước, dù có vài người lăn lóc bên trên cũng không thành vấn đề. Trên giường còn trang bị các loại máy móc để phục vụ con người, bất luận là nhiệt độ hay về mặt cảm giác cũng có thể làm đến hoàn mỹ.
Khiến kẻ khác hài lòng chính là dưới từng chiếc giường đều có một cao cấp phản trọng lực trang bị, có thể biến chiếc giường thành một chiếc giường phản trọng lực. Nói cách khác, chỉ cần ngươi cao hứng có thể tự chỉnh thành trạng thái không trọng lực.
Bởi vì ở Vũ trụ thời đại có một vài tư thế mới được phát minh mà chỉ có tại trạng thái không trọng lực mới có thể hoàn thành động tác, loại giường này chính là loại trang bị để thực hiện điều đó.
Nhưng Dương Hạo tựa hồ cũng không mà hắn chỉ nhàm chán ngồi cạnh bạn, lấy bộ điều khiển không ngừng thay đổi khung cảnh trong phòng. Vì để tăng thêm cảm giác cho khách nhân mỗi căn phòng đều được trang bị máy thay đổi phông cảnh, có thể dụng các nền ảnh được lưu trong bộ nhớ mà tạo ra khung cảnh giống thật như trong bệnh viện, trên lớp, ngoài ban công, cùng vài nền cảnh khác.
Át chủ bài Sư Sư của Lăng phi tinh thần hải một mình ngồi bên giường, trên mặt vẫn còn lớp khen che mặt, nàng tựa hồ đã quen bị người khác lãnh đạm cho nên cũng không tỏ thái độ gì.
Dương Hạo kỳ thật đang kịch liệt đấu tranh tư tưởng, hắn đã sắp bị Hỗn nguyên tử làm phiền mà chết, lão già đó đối với việc Dương Hạo mất trắng hai mươi vạn quả thực giận không thể nhịn được cho nên không ngừng giục Dương Hạo đổi một người đàn bà khác cho bõ.
Nhưng Dương Hạo lại không ngừng cự tuyệt đề nghị của Hỗn nguyên tử, hắn cảm thấy Sư Sư như vậy đã rất đáng thương, nếu tự mình lại đòi thay một người đàn bà khác sẽ thương tổn lòng tự tôn của nàng mất.
" Ta van ngươi, đồ đệ, ngươi còn quản tới lòng tự tôn của người đàn bà này sao ?" Hỗn nguyên tử không cam lòng.
" Ta không muốn." Dương Hạo rất kiên quyết, bởi vì cuộc sống của hắn trong học viện cơ hồ cũng tựa như Sư Sư nên có cảm giác người cùng cảnh ngộ.
" Chúng ta sao lại nảy ra một đồ đệ đạo đức như vậy......" Hỗn nguyên tử rất là bất mãn, hình như chỉ có bồi dưỡng Dương Hạo thành lang tâm cẩu phế mới tốt.
" Lão bớt nói đi." Dương Hạo đã rất buồn bực.
" Thế nhưng đồ đệ ngoan, kỳ thật tiền của ngươi cũng không xem như là tiêu phí." Hỗn nguyên tử không biết lại có chủ ý gì " Vừa rồi người đàn bà kia không phải nói sao, nội dung ước hẹn chính là người đàn bà này, tối hôm nay ngươi luyện tập trước một chút, tránh cho tới ngày đó phải luống cuống tay chân."
" Không thể nào, lão muốn ta lấy nàng làm vật thí nghiệm sao ?" Dương Hạo mở to hai mắt nhìn " Hình như không được đâu ?"
Hỗn nguyên tử ai thanh thán khí :" Hãy vứt hết cái tình cảm của ngươi đi, chuyện quan trọng là nếu thua trận đấu thì ngươi nhất định sẽ bị đuổi ra khỏi kinh thành, tới khi đó, ta lại đi đâu mà tìm tung tích của cừu nhân."
Dương Hạo vò vò đầu, không thể không thừa nhận lời Hỗn nguyên tử nói quả là có chút đạo lý. Trong trận đấu của mình với Lý Ba không thắng không được, hôm nay nếu đã mất tiền còn không bằng luyện tập một chút, xem cô Sư Sư này có điểm gì lợi hại.
Vừa nghĩ như thế, Dương Hạo bèn đứng lên quay đầu lại, cũng không tưởng rằng đúng lúc Sư Sư đang ngẩng đầu nhìn lên không trung. Vừa rồi lúc Dương Hạo bấm loạn máy tạo khung cảnh vừa vặn chỉnh thành nền trong vũ trụ, cho nên bây giờ cả căn phòng tựa như đang trong một tinh hệ, khắp nơi đều là ánh sao sáng ngời, vũ trụ quang lóe ra ánh hồng vọt qua bên người bọn họ. Nếu hoan hảo dưới khung cảnh này sẽ có một loại cảm giác thần bí tựa như làm việc đó trên phi thuyền trong vũ trụ. Nhưng Dương Hạo lại bị ánh mắt chăm chú của Sư Sư hấp dẫn. Người đàn bà trước mặt này hình như đối với mọi tình huống đều lạnh lùng thản nhiên, không ngờ đối với tinh không lại yêu thích như vậy.
" Ngươi...... Ngươi thích nhìn vũ trụ?" Dương Hạo đi tới cạnh Sư Sư khẽ lên tiếng " Đã từng ngồi trên phi thuyền chưa ?"
" Ta có một chiếc phi thuyền rất nhỏ, lúc nhàn rỗi thường bay đến tinh cầu phụ cận dạo chơi." Sư Sư vừa mở miệng phát ra thanh âm cực kỳ dễ nghe, tựa như tiếng đồ sứ va chạm rất trong trẻo.
Dương Hạo không khỏi ngẩn ra, ngay cả hắn cũng mới chỉ ngồi trên phi thuyền vận chuyển hàng giữa các tinh hệ, cho tới bây giờ cũng chưa từng ngồi trên phi thuyền tư nhân, không ngờ người kia còn có riêng một chiếc, thoạt nhìn làm hồng bài quả thật là có tiền.
" Vậy sao ngươi còn phải ở tại chỗ này?" Dương Hạo không hiểu " Ngươi có thể dụng phi thuyền chạy đi a, ngươi trốn rồi ai có thể bắt được ngươi."
Sư Sư thản nhiên nhìn hắn :" Trốn ? Chạy tới đâu để trốn ? Đàn bà từ Thiên sứ tinh không là tình nhân của người khác cũng là làm kỹ nữ của Lăng phi tinh thần hải, bất luận chạy trốn tới tinh hệ nào Lăng phi tinh thần hải đều có biện pháp bắt người trở về."
" Vậy ngươi cũng chỉ có thể sống tiếp như vậy sao ?" Dương Hạo cảm giác được nàng không phải loại người dễ chấp nhận số phận.
Sư Sư mặc dù có danh là đứng đầu kỹ nữ nhưng trên thực tế lại chỉ là đối tượng giễu cợt của đám nam nhân mà thôi, trong kỹ viện một người đàn bà chỉ có thể nhìn mà không thể chạm vào như vậy chẳng khác gì một đồ vật trang trí, một người còn sống lại chỉ làm nền cho cảnh vật ngẫm lại cũng sẽ khiến người cảm giác được không vui.
Sư Sư đột nhiên bắt đầu cởi áo ngoài của mình, nàng bất quá chỉ mặc vài lớp áo mỏng mà thôi, thoáng chốc đã lộ ra làn da min màng trắng trong như ngọc, dưới ánh tinh quang từ vũ trụ chiếu rọi còn tràn ngập tánh mạng lực, dường như dưới làn da thịt kia sức sống đang không ngừng lưu động.
" U...... Cái này, kỳ thật ta......" Dương Hạo vốn định thử một chút xem có thể dụng đan dược đối phó Sư Sư hay không, nhưng người đàn bà này đã chủ động như vậy nên ngược lại còn luống cuống tay chân không thể ngồi yên được.
" Đồ đệ, người đàn bà này là cực phẩm a! Dù có chết cũng không thiệt đâu, ngươi lên đi." Hỗn nguyên tử lại đi ra truyền thụ kinh nghiệm của lão, thoạt nhìn đã rõ lão đang đem tất cả dục vọng của mình đều ký thác trên người Dương Hạo.
Có điều Dương Hạo lại không muốn làm thay cho một lão quỷ mấy ngàn tuổi, hắn cuống quít quay đầu :" Sư tiểu thư, chúng ta nói chuyện phiếm là được rồi ."
" Nói chuyện phiếm?" Sư Sư cười đầy khổ sở " Mặc dù không thể lên giường cùng ngươi nhưng ít ra cũng cho ngươi nhìn một cái mới không lãng phí hai mươi vạn kia chứ."
Dương Hạo trầm mặc không nói gì, kỳ thật hắn vẫn cảm nhận được Sư Sư đang không ngừng cởi bỏ bộ quần áo trên người, hắn đã dụng một ý chí lực rất lớn mới có thể cản mình không quay đầu lại thưởng thức.
" Trước kia đám nam nhân còn chưa thất vọng đối với ta, đừng nói hai mươi vạn mà cho dù hai trăm vạn đều cũng nguyện ý trả." Sư Sư tựa ở mép giường " Nhưng bây giờ, một đêm của ta lại chỉ kiếm được hơn mười tệ, người đàn bà kém cỏi nhất đại khái cũng đáng tiền hơn so với ta."
Dương Hạo rốt cục không thể đè được dục vọng trong lòng xuống nữa đành quay đầu lại nhìn, nhưng vừa liếc mắt đã khiến ngọn lửa trong thân thể hắn không ngừng dâng lên. Thân thể của Sư Sư quả là hoàn mỹ nhất trong các người hắn đã từng thấy, đã không thể sử dụng tuyến điều hoặc đường cong để hình dung, mỗi một phân da thịt, mỗi một đường cong trên thân thể của Sư Sư đều tuyệt mỹ tựa như do tạo hóa xếp đặt, căn bản là không hề có tỳ vết nào, ngay cả một nét, một điểm cũng không sai sót. Dạng vóc người hoàn toàn có thể đặt làm vóc dáng hoàn mỹ nhất cho tất cả đàn bà trên đời.