“Huyền Tinh, làm sao vậy, có chuyện gì cao hứng à?” Tuyết Đình hỏi, nàng chưa từng thấy Huyền Tinh kích động như vậy.
“Ôi, một vị đai ca của đệ mới đến Hoa Du tinh vực, chính là La Tỏa người mà đệ đã kể với tỷ đấy.” Huyền Tinh giải thích với Tuyết Đình, trong khoảng thời gian này Huyền Tinh đã kể cho Tuyết Đình không ít chuyện về mình. Đương nhiên Huyền Tinh cũng nói qua cho Tuyết Đình về La Tỏa, chỉ không nhắc đến việc mình hồi sinh cùng với vị thần bí sư tôn kia.
“Ồ, có phải là La Tỏa mà đệ vẫn hay nói không? Chúc mừng đệ, huynh đệ các ngươi rốt cuộc đã có thể gặp nhau.” Tuyết Đình có chút hứng thú với La Tỏa.
“Đúng vậy, mười mấy năm rồi chưa gặp mặt.” Huyền Tinh hoài niệm đoạn thời gian đã ở chung với La Tỏa. Khi đến Tu Chân giới Huyền Tinh đã thử truyền tin cho La Tỏa nhưng không thấy đáp lại, rốt cuộc hôm nay cũng có tin của hắn, Huyền Tinh đương nhiên cao hứng rồi.
“Bây giờ chúng ta xuất phát đi, bọn họ hiện đang ở Du Minh tinh, Phá Thiên, ngươi không phải muốn đi ra ngoài a, lần này vi sư sẽ dẫn ngươi đi gặp sư thúc.”. Huyền Tinh chuẩn bị đi Du Minh tinh.
“ Hay a, hay a chúng ta đi thôi.” Phá Thiên hưng phấn la hét.
Tuyết Đình gật đầu tỏ vẻ đồng ý, vì vậy Huyền Tinh, Tuyết Đình, với Phá Thiên ba người cùng bay đến Truyền Thống trận.
“Thanh Tùng chưởng môn.” Huyền Tinh căn cứ vào địa chỉ mà La Tỏa đưa cho mình, đã tìm đến tiểu viện nơi bọn họ đang trú ngụ. Huyền Tinh vừa tìm ra tiểu viện đã phát giác Thanh Tùng thần sắc đau khổ đang ngồi ở đó.
Từ sau khi Thanh Tùng biết La Tỏa gây ra họa lớn thì lúc nào cũng mặt ủ mày chau, cảm thấy rất bất đắc dĩ với La Tỏa.
Bởi tâm tình không được tốt, Thanh Tùng sợ tẩu hỏa nhập ma nên không có dũng khí để tiếp tục tu luyện. Hôm nay đang ngồi ở chỗ này trĩu tâm tư, nghe thấy thanh âm quen thuộc truyền đến, ngẩng đầu lên phát hiên Huyền Tinh đang mỉm cười nhìn về phía mình,. Bên cạnh hắn còn có một vị nữ tử cùng với một nam hài mười hai,mười ba tuổi.
“Huyền Tinh?” lúc này Thanh Tùng cực kì kinh ngạc, bởi khi bọn họ và Huyền Tinh chia tay, Huyền Tinh mới chỉ đạt Kim Đan sơ kỳ. Hiện tại mới trải qua mười mấy năm nhưng Huyền Tinh đã đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh kỳ. Vốn cho rằng tốc độ tu luyện của Tiểu lục tử phái mình đã nhanh rồi, không nghĩ đến Huyền Tinh còn lợi hại hơn. Thanh Tùng không biết tiểu hài tử đang ở trướcmặt kia còn dị thường hơn, nghĩ đến Tiểu lục tử nhất thời Thanh Tùng cảm thấy mệt mỏi liền lắc lắc đầu không muốn nghĩ đến.
“Mới mười mấy năm a, ngươi như thế nào đã đạt đến Nguyên Anh kỳ, mặc dù biết ngươi không tầm thường, nhưng tốc độ tu luyện của ngươi như vậy khiến ta cảm thấy xấu hổ a.” Thanh Tùng cảm thán nói.
“Chỉ là vận khí của ta tốt chút ít thôi, Thanh Tùng chưởng môn, đây là vị bằng hữu của ta Tuyết Đình, còn đây là đồ đệ ta vừa mới thu nhận.” Huyền Tinh giới thiệu hai người với Thanh Tùng.
Thanh Tùng vừa rồi chỉ chú ý quan sát Huyền Tinh, không để ý đến Tuyết Đình cùng Phá Thiên, vì vậy đầu tiên hướng Tuyết Đình nhìn lại. Sâu không thể dò, Tuyết Đình đã khiến Thanh Tùng có cảm giác như vậy,”Thanh Tùng ra mắt tiền bối.” Thanh Tùng vội vàng hành lễ với Tuyết Đình.
“Thanh Tùng chưởng môn, không cần như vậy, ta cùng với Huyền Tinh là bằng hữu, từ nay về sau ngươi gọi ta là Tuyết Đình cũng được ” Tuyết Đình hào phóng nói.
“Cái này sao có thể..............”
“Thanh Tùng chưởng môn, ngươi cũng đừng có câu thúc nữa, tới đây Phá Thiên, đây là Thanh Tùng chưởng môn, ngươi tới bái kiến đi.” Huyền Tinh thấy Thanh Tùng vẫn còn trù trừ vì vậy vội vàng ngắt lời hắn.
“Phá Thiên ra mắt Thanh Tùng tiền bối.” thanh âm trẻ con của Phá Thiên vang lên.
Nghe xong tiếng của Phá Thiên, Thanh Tùng xoay người nhìn về phía Phá Thiên, bắt gặp đôi mắt to xanh lục đang đảo liên hồi, hắn và Tiểu lục tử thật giống nhau a.
“ha ha, Phá Thiên so...........” nhưng Thanh Tùng mới nói được nửa câu đã dừng lại, bởi lão đã phát hiện tu vi của Phá Thiên: Kim Đan sơ kỳ!
“Phá Thiên ngươi tu luyện được bao lâu rồi hả.” Thanh Tùng có chút không thể tiếp nhận sự thực rằng Phá Thiên tuổi còn nhỏ mà đã tu vi cao như vậy, sau đó lão nghi ngờ Phá Thiên từ nhỏ đã được Huyền Tinh dụng linh dược nuôi lớn.
“Năm năm.” lời của Phá Thiên hung hăng đánh sâu vào thâm tâm Thanh Tùng..
“Năm năm, năm năm...... hảo........ hảo....... hảo a, tốt lắm.” Thanh Tùng cũng không biết tâm tình của mình lúc này hình dung ra sao nữa.
Hai mươi năm trước, trong mắt mình người có tốc độ tu luyện nhanh nhất là La Sách, không quá ba mươi năm đã đạt tới Kim Đan kỳ, mà lúc nói chuyện với Tuyết Đình thì trong mắt hắn tốc độ tu luyện nhanh nhất chính là Huyền Tinh, nhưng xoay người lại nói chuyện với Phá Thiên đột nhiên cảm thấy mình đang nằm mơ?
“Thanh Tùng chưởng môn, ngươi không cần kinh ngạc, Phá Thiên có thể thành công như vậy đều có nguyên nhân, một lát nữa ta sẽ nói cho ngươi nghe, Lôi chưởng môn bọn họ đâu rồi, còn có La đại ca hiện ở nơi nào?” Huyền Tinh thấy bộ dạng Thanh Tùng đang bị vây trong trạng thái chóng mặt liền đánh thức lão.
“Ồ, Lôi Viêm bọn họ đang tu luyện, để ta đi gọi bọn hắn.” Thanh Tùng rốt cuộc cũng tỉnh tâm lại.
“Thanh Tùng chưởng môn, bọn họ đều đang tu luyện không cần gọi bọn họ nữa, La đại ca hắn làm sao? Chẳng lẽ cũng tu luyện?”, Huyền Tinh ngăn Thanh Tùng lại, đối với sự tu luyện của Lôi Viêm, Liễu Nguyệt hắn không cảm giác làm kì quái gì , nếu quả thực La Tỏa tu luyện thì có chút không trôi, tính cách của La Tỏa mình hiểu rất rõ, hơn nữa hắn cũng vừa mới truyền tin đến.
“Tiểu lục tử a, cái tên hỗn đản đó lần này đã gây ra phiền phức lớn.” trong khoảng thời gian này Thanh Tùng vẫn quản thúc tên La Tỏa xấu xa này, ngay cả cái tên Tiểu lục tử cũng rất ít khi nhắc đến.
“Ồ, chuyện gì vậy?” Huyền Tinh nghi hoặc hỏi, La Tỏa truyền tin cho mình cũng không có nói hắn đã gặp phiền toái gì, chỉ nói là hiện hắn đang ở Du Minh tinh, nói nếu mình có thời gian thì đến gặp hắn.
Lúc này nghe Thanh Tùng nói vậy, Huyền Tinh mới phát hiện có điều không đúng, nếu La Tỏa có gặp sự tình gì, biết mình ở Hoa Lâm tinh hắn chắc chắn sẽ vội đi tìm mình, không để mình đi tìm hắn. Vì tâm tình khi đó của mình kích động cho nên đã không phát hiện điểm nào không đúng.
“Ai, cái này là việc của ba tháng trước....” vì vậy Thanh Tùng đem sự tình từ đầu đến cuối kể cho Huyền Tinh.
“ Cái tên Lưu Cương kia thật đáng chết, La đại ca làm vậy là đúng, đổi lại là ta, ta cũng sẽ giết hắn.” sau khi nghe Thanh Tùng kể xong tất cả mọi chuyện, Huyền Tinh tỏ vẻ đồng tình với cách làm của La Tỏa.
“Ai......Huyền Tinh, ngươi không hiểu nỗi khổ trong lòng của ta rồi, cái thân xác già nua này của ta lẽ nào lại không sợ Hoa Diễn tông, nhưng môn hạ của ta còn có trăm tên đệ tử, ta không thể không quan tâm cho bọn họ a.” Thanh Tùng bất đắc dĩ nói.
Huyền Tinh nghe Thanh Tùng nói như vậy cũng đủ thấy sự không coi thường của lão:” Thanh Tùng chưởng môn, La đại ca làm như vậy cũng vì bị ép buộc, ngươi xem có thể đưa hắn ra ngoài trước được không, vả lại hắn có phải đang thật sự diện bích không, không chừng hắn bây giờ còn đang ngủ a.”
“Hắn dám...........” Thanh Tùng giọng nói ban đầu rất chắc chắn, nhưng sau đó bản thân lão lại không có chút khí lực, đúng vậy, mình đã phạt hắn diện bích, chẳng lẽ hắn thật sự có thể ở chỗ đó mà sám hối tu luyện sao? nếu như vậy làm sao Huyền Tinh lại tìm đến nơi đây được?
“Tiểu lục tử, hỗn đản, đi ra cho ta......” Thanh Tùng tức giận chạy đến phòng La Tỏa.
Tuyết Đình và Huyền Tinh nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra nụ cười.
“ Ha ha....... Thanh Tùng tiền bối thật là có ý tứ a” lúc này Phá Thiên vui vẻ cười phá lên.