Mỗi ngày một bài thơ
Mùa xa….
Mùa Đông quê người lạnh lắm phải không anh?
Bờ sông nhỏ có còn loang loáng nắng
Cho mỗi sớm mai bước chân anh thầm lặng
Thơ thẩn nhìn ai đẩy chiếc nôi xinh...
Anh có còn nhớ Hà Nội lung linh?
Với những đêm Đông phong phanh tà áo mỏng
Chân anh bước giữa tuổi đời hoa mộng
Mơ thật dịu dàng một ánh mắt bờ môi..
Thạch Thảo đâu rồi? Ai hát khúc đơn côi
"Ta trao em một nhành hoa trắng mỏng
Là trao cả tình yêu đầu rung động"
Năm năm diệu kì, bỗng chốc hóa cơn mơ!
Anh bây giờ chắc vẫn muốn làm thơ..?
Nhưng cảm xúc chết dần theo ngày tháng.
Khi nỗi lo cứ chất chồng lên lãng mạn
Khi nỗi buồn làm chai sạn con tim...
Ba mùa đông - anh vẫn mãi đi tìm?
Mỏi mệt chưa anh, bao giờ dừng chân lại?
Có ánh mắt ngu ngơ nhìn anh ái ngại..
Mùa đông này, ai ủ ấm trái tim anh..?
Vân lam
|