Lão đầu mang theo Tiêu Nhiên đi, trên đường Tiêu Nhiên không hề mở miệng nói một lời nào, ngay cả khi Tiêu Nhiên tò mò lúc lão đầu ngự kiếm phi hành.
Không phải Tiêu Nhiên không muốn hỏi, mà là hắn còn nhớ lời Lý Thiến nói.
"Con. Lúc đi thì phải làm thinh, ngươi nhất định không nên cùng lão nhân kia nói chuyện, như vậy lão nhân kia sẽ đưa ra thiệt nhiều cái tốt cho ngươi chơi.
Không chỉ cho ngươi chơi, hơn nữa ngươi còn có thể đặt ra yêu sách đối với hắn, căn cứ vào nhiều năm kinh nghiệm của ta, kế sách này cơ hội thành công là trăm phần trăm."
Tiêu Nhiên quả nhiên tuân theo lời Lý Thiến nói, dọc đường đi một câu cũng không cùng lão đầu trò chuyện. Lão đầu tìm mọi biện pháp cũng vô dụng.
Ngự kiếm phi hành đi rất nhanh, mới hơn nửa giờ đi ra đến địa phương trú ngụ của lão đầu.
Mới tới nơi đây, Tiêu Nhiên sợ ngây người.
Bốn phía đều là khu rừng rậm rạp, một vùng đất bằng phẳng được vây quanh tại trung ương bởi các loại cây cỏ
Chung quanh sinh vật sinh trưởng rất nhanh, rất nhiều con thú mà cho đến bây giờ Tiêu Nhiên cũng chưa từng thấy qua đang chơi đùa trên thảm cỏ. Thật là mạo hiểm khí đến đây.
Hàn khí thuỷ đàm nằm ở giữa khu đất này, không ngừng hướng bốn phía phun sương khói, có một căn phòng nhỏ toạ lạc ngay tại thủy đàm, xung quanh, được sương mù bao phủ, như ẩn như hiện, thập phần thần bí.
"Ta sau này ở nơi đây tu luyện sao? "
"Đúng, đây là địa phương ngươi sau này ở đây tu luyện, xinh đẹp không!"
"Lão đầu, có thể hỏi người một vấn đề không? " Tiêu nhiên vô tình nói.
"Vấn đề gì? Ngươi hỏi đi!"
"Người không phải nói ngừơi ở nơi này có rất tử quả sao? Ta như thế nào không phát hiện a! " Tiêu Nhiên vừa nói vừa nhìn chung quanh.
"Nga. Ngươi nói chính là linh quả đó a, nó bên trong môn phái của chúng ta a! "
"Chúng ta ở đây thì môn phái ở đâu nhỉ?"
"Ngươi xem căn phòng ở chỗ Tử hàn đàm kia kìa? Đó là nơi đặt môn phái của chúng ta, ngươi cũng không nên xem thường
Nó chính là một kiện thần khí, gọi là Vô Cực Kiền Khôn Cảnh, có thể lớn nhỏ, phòng ngự siêu cường, bên trong có rất nhiều không gian. Hơn nữa, kỳ diệu nhất chính là ở trong đó, thời gian 100 năm thì bên ngoài mới chỉ có 1 năm"
"Ta có thể vào xem không? " Tiêu Nhiên hỏi
"Đồ nhi a, ngươi bây giờ tu vi không đủ, là không thể đi vào lúc này, chỉ cần ngươi cố gắng tu luyện, là có thể sớm vào, tử quả nằm ở bên trong đó." (lại lừa gạt tiểu hài tử rồi)
"Được, tốt lắm, ta bây giờ bắt đầu tu luyện đi! Vì có thể sớm ăn tử quả, ta nhất định sẽ cố gắng." (Hiếm......Đến lúc khó khăn rồi xem ăn có nổi không? )
"Đồ nhi,... không cần vội, vi sư ...trước tiên giới thiệu cho ngươi một chút tình huống của chúng ta cùng với các môn phái Tu Chân Giới. Chúng ta Thánh Cực môn đến nay đã có hơn năm ngàn năm lịch sử rồi, Từ khi khai sơn tổ sư Cửu Dương Chân Nhân lập phái đến bây giờ, đã truyền qua năm đời. Mỗi một đời đều là đệ tử đơn truyền, khi ngươi tu luyện có thành tựu, đấy là lúc ngươi xuống núi lịch lãm.
Ngươi bây giờ là đệ tử đời thứ sáu của Thánh Cục môn, sau này cũng là chưởng môn đời thứ sáu. Cho nên ngươi muốn cố gắng tu luyện, sớm ngày đạt kết quả thì môn phái cũng phải có trách nhiệm, không uổng công ta khổ cực dạy ngươi."
Lúc này lão đầu đang suy nghĩ: "Đến lúc đó, ta có thể giải thoát rồi, rốt cục có thể không lo đến cái chức chưởng môn, người bình thường không ai không thích tiền, thương thay ta lớn đến từng này tuổi rồi, ngay cả một đồng cũng không có a. Hơn nữa ta rốt cục có thể theo đuổi Tử Vân Tiên Tử. Tử Vân Tiên Tử càng ngày càng đẹp, Lần đầu tiên thấy nàng ta đã thề phải đem nàng lên giường, nhưng vì sư môn tại Tu Chân Giới biết tin tức đó, đem ta giam lại một ngày một đêm, bắt đem chung thân đại sự đó đặt ở một bên, ta dễ dàng chấp nhận sao! "
Lúc này, trên đỉnh Tử Vân sơn, mây mù tầng tầng lớp lớp, một tia quang mang màu tím chợt loé lên, xuyên qua mây trắng, rơi xuống thảm cỏ ở sườn núi.
Đến gần mới thấy, một nữ nhân mặc trang phục cổ đại màu tím đứng ở trên cỏ, chỉ thấy nàng cau mày, lầm bầm lầu bầu, "Sao gần đây thâm tâm mình máy động liên tục nhỉ? Nhất định là cái lão Cửu Huyễn tục tĩu kia lại mò tới. Lần trước báo hại ta thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma, lần này nhất định phải giáo huấn hắn. A, nhưng mà ta không phải đối thủ của lão.
Hay là, đi bế quan tu luyện để trốn lão!"
"Tiểu Liên, sư phụ đi bế quan, mười năm không muốn thấy bất luận kẻ nào, ngươi tự mình tu luyện đi nha! " Chỉ thấy nàng truyền âm ra sau cho đồ đệ, rồi biến mất.
Trở lại với thầy trò Tiêu Nhiên bên này.
"Bây giờ tu chân môn phái chia làm hai loại, một loại là nội tu, một loại là ngoại tu, đa số môn phái đều là nội tu. Chỉ có một số ít môn phái thuộc loại yêu, linh mới lựa chọn ngoại tu. Bên nội tu chủ yếu là tụ tập thiên địa linh khí cho vào trong cơ thể, kết thành nguyên anh,
Nội tu rất nhiều tác dụng trong việc biển đổi thiên địa nguyên khí trong cơ thể, như là mang ra sử dụng các loại pháp quyết có uy lực cường đại. Còn nội tu tu giả chủ yếu học theo sách vở.
Linh khí trong cơ thể, chủ yếu là để rèn luyện thân thể, khiến tự bản thân sản sinh ra lực công kích cường đại, luyện đến hậu kỳ thì thân thể có thể có thể so với một kiện pháp khí. Nói tóm lại bên nội tu thì lực công kích cường đại, nhưng bản thân phòng ngự không được tốt lắm.
Mà nội tu nếu luyện được phòng ngự thân thể cường đại, lúc gặp phải thiên kiếp thì sẽ tương đối dễ dàng vượt qua. Bình thường cấp độ tu luyện nội tu chia làm bảy tầng
Ích Cốc, Tâm Động, Kim Đan, Nguyên Anh, Linh Tịch, Độ Kiếp, Đại Thừa, tương ứng với mỗi tầng là Trúc Thể, Đoán Cân, Luyện Cốt, Tu Tâm, Kết Thần, Tố Thể, Dưỡng Thần. Bởi vì bây giờ tại địa cầu, lực lượng khoa học kỹ thuật phát triển nhanh làm cho linh khí biến đổi, trở nên càng ngày càng ít, cho nên có rất ít người luyện được đến Nguyên Anh cảnh giới."
"Sư phó, vậy người bây giờ cảnh giới là cái gì a? " Tiêu nhiên hỏi
"A a, sư phó ta có thể nói là cao thủ đại thừa." Cửu Huyễn chân nhân nói xong, kiêu ngạo giơ giơ tay chỉ chỉ lên đầu.
Cửu Huyễn đưa Tiêu Nhiên vào căn phòng nhỏ, chỉ vào một bức hoạ trên tường rồi nói:
"Đây là Tổ sư của chúng ta, Cửu Dương chân nhân, bây giờ bắt đầu bái sư, trước mặt tổ sư dập đầu lạy chín lạy."
Sau khi Tiêu Nhiên cúi lạy xong, Cửu Huyễn trịnh trọng vái:
"Tổ sư tại thượng, đệ tử Cửu Huyễn đời thứ năm hiện thu Tiêu Nhiên làm Đại đệ tử đời thứ sáu, bây giờ báo......ngươi sau này cũng làm như ta đó nghen! "
"Nga, sư phó, ta bây giờ không thể nhớ được, cũng không biết sau này có nhớ được những lời đó không nữa a? " Tiêu Nhiên vô ý tứ nói.
"Vậy cố gắng nhớ lại đi, nếu chỗ nào không nhớ được tí nữa hỏi vi sư sẽ nói lại cho! "
"Tốt lắm, bây giờ ta bắt đầu truyền cho ngươi bổn môn công pháp, nếu ngươi thấy có cái gì không hiểu, được phép hỏi."
Cửu Huyễn chân nhân nói xong, một chưởng phách xuống đầu Tiêu Nhiên, Tiêu Nhiên trực tiếp ngất đi.
Nếu có người chứng kiến, nhất định sẽ rất kinh ngạc. Hiện trường xuất hiện một màn quỷ dị.
Chỉ thấy một lão đầu mặt phát ra luồng hồng quang, một tay đặt trên đầu tiểu hài tử, mà tiểu hài tử kia lại đang trôi nổi trên không trung, toàn thân toả ra luồng sáng màu hồng chói mắt.
"A, già rồi, mới thi triển đại pháp có một lúc mà đã mệt mỏi như vậy. " Cửu Huyễn chân nhân ngồi ở trên mặt đất vận khí để tu bổ, tự nhủ.
Tiêu Nhiên từ từ tỉnh lại, phát hiện mình nằm trên một chiếc giường bằng đá, không biết làm từ vật liệu gì mà từ chiếc giường toả ra một tia lãnh khí, từ từ truyền vào thân thể, quả thực là thoải mái không thể tả được.
Tiêu Nhiên cố gắng hồi tưởng lại những chuyện vừa xảy ra, đột nhiên phát hiện trong đầu mình có thêm rất nhiều thứ. Nhàn nhã vô sự, Tiêu Nhiên bắt đầu tìm hiểu.
Nguyên lai là Thánh Cực môn tu luyện pháp điển, tên gọi là Thánh Cực Môn Dương Viêm Quyết. Nhìn kỹ, phát hiện ngoài phương pháp tu luyện Thánh Cực Môn, trong đầu còn phân tích sự bất đồng của Dương Viêm Quyết so với một số phương pháp tu luyện của các môn phái khác. Tu luyện Thánh Cực Môn Dương Viêm Quyết lúc mới đầu so với các công pháp khác thì không khác nhau mấy. Nhưng khi tu luyện đến Nguyên Anh kỳ thì lại hoàn toàn không đồng nhất.
Đối với môn phái bình thường, tu luyện đến Nguyên Anh Kỳ thì bắt đầu tu luyện Nguyên Thần, nhưng phương pháp tu luyện của Thánh Cực môn lại chỉ ra rằng khi tu luyện đến Nguyên Anh Kỳ thì lập tức phát tán Nguyên Anh ra ngoài cơ thể. Khi phát tán Nguyên Anh ra rồi thì phóng xuất năng lượng ra theo, chuyển từ nội tu sang ngoại tu. Nguyên Anh phóng xuất ra sẽ trực tiếp cải tạo cơ thể, lúc đó là lúc lợi dụng thiên địa linh khí, vừa dùng Nguyên Anh tu luyện thân thể, lại vừa lấy linh khí bồi bổ Nguyên Anh, tức là lúc đó sẽ đồng thời tu luyện cả nội tu và ngoại tu
"Người sáng tạo ra pháp quyết, thật đúng là thiên tài, luyện loại phương pháp này ai mà nghĩ được, có ai dám khi mới hình thành Nguyên Anh đã trực tiếp phát tán nó a! " Tiêu Nhiên nghĩ vậy.
Cửa mở ra, Cửu Huyễn chân nhân đi đến, nói
"Đồ nhi, pháp quyết bổn môn tu luyện ngươi đã thấy được, có phải có cảm giác rất lợi hại hay không! Ngươi ...trước tiên nghỉ ngơi một chút,
Chúng ta ngày mai bắt đầu chánh thức tu luyện. "
Cửu Huyễn lấy ra một cái hồ lô, đưa cho liễu Tiêu Nhiên rồi nói:
"Đây là bình đan dược, ngươi mỗi ngày dùng một viên. " Nói xong, đi ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Kiếp sống tu luyện của Tiêu Nhiên từ đó chính thức bắt đầu.
Trong bốn mươi chín ngày đầu tiên, Tiêu Nhiên phải ngâm mình trong bồn thuốc, mỗi ngày 12 giờ. Cửu Huyễn chân nhân đã tìm hiểu rất kỹ và điều chế hàng trăm hàng ngàn linh dược trân quý, bỏ vào bồn ngâm cũng như cho Tiêu Nhiên ăn.
Một năm tiếp theo, Tiêu Nhiên đã trở thành dược tử, ngoại trừ những lúc tu luyện, còn lại là lại phục linh đan diệu dược. Đừng xem thường Tiêu Nhiên còn tuổi nhỏ, một ngày ngồi thiền tu luyện mười hai giờ mà vẫn không cảm thấy khó chịu.
Nếu có người tu chân chứng kiến Tiêu Nhiên sử dụng nhiều linh dược như vậy, ăn linh đan như ăn đậu phộng, nhất định sẽ kêu to "Ông Trời không công bình, cùng là người, tại sao lại thiên vị như vậy chứ? "
Trong nháy mắt, 4 năm qua đi, một già một trẻ đang nhàn nhã dạo chơi trên thảm cỏ nói chuyện phiếm.
Sau 4 năm, Tiêu Nhiên cũng đã tu luyện Thánh Cực Dương Viêm quyết đạt đến cảnh giới Nguyên Anh. Mặc dù căn cơ của Tiêu Nhiên rất tốt, nhưng có thể nói, mỗi ngày xơi cả đống “đậu phộng” mới là nguyên nhân chính khiến cho Tiêu Nhiên đạt tới Nguyên Anh kỳ nhanh như vậy.
Mặt khác nơi đây cũng vắng lặng, chẳng có ai lui tới. Nếu người tu chân bên ngoài biết được thì bọn họ cũng sẽ tìm mọi cách để lẻn vào. Không biết lúc đó điều gì sẽ xảy ra.
Ta quả nhiên là thiên tài, mới 4 năm, ta đã đào tạo được một đồ đệ tu luyện đến cảnh giới Nguyên Anh." Lão đầu rất cao hứng
Đang muốn nói tiếp …
"Ta van ngươi, lão đầu, rõ ràng hay là bản thân ta căn cốt cực kỳ tốt, thiên tư thông minh, anh tuấn tiêu sái, phong lưu thích tháp......(giảm bớt hơn một nghìn chữ) mới tu luyện được đến như vậy a! " Tiêu Nhiên có vẻ giận dữ nói.
"Cái gì, rõ ràng là ta dạy có phương pháp a! " Lão đầu nói lại
"Lại phải tranh luận, ngươi có thấy rằng chưa một lần nào ngươi thắng được ta a! Cũng không nhìn lại xem ta là ai? " Tiêu Nhiên chuẩn bị cùng lão đầu đấu khẩu.
"Được rồi, không nhắc đến chuyện này nữa. Hôm nay Nguyên Anh đã hình thành, là lúc ngươi đi vào bên trong Thần khí để tu luyện." Lão đầu chậm rãi nói.
"Ta phải đi vào bao lâu!? " Tiêu Nhiên hỏi
"Chờ ngươi có cảm giác muốn độ kiếp là có thể đi ra, dựa theo tốc độ tu luyện của ngươi bây giờ, cũng không cần nhiều thời gian lắm đâu." Cửu huyễn nghĩ thầm, "Hắc hắc, cả năm mới có một ngày thông minh a, chính ta sử dụng thần khí cũng mất đến 700 năm thời gian trong đó mới đạt tới độ kiếp cảnh giới. Đến lượt ngươi, ta đem thời gian điều chỉnh lên một chút, ít nhất cũng phải cho ngươi 10 năm sau mới có thể đi ra, không thể cho ngươi vượt qua ta được. Ai bảo tiểu tử ngươi lén uống trộm bình rượu 900 năm của ta. Ôi, rượu của ta…
(Có sư phụ như thế thật sao? )
"Ta đi vào đây "
"Chờ một chút, dứt khoát hôm nay ta đem chuyện ngươi uống trộm rượu cảnh cáo ngươi nghen, không thì độ bốn năm sau, ngươi lại quên mất. Nếu có quên, ta cũng sẽ giúp ngươi nhớ lại"
Cửu Huyễn nói còn chưa dứt lời, chỉ thấy một đạo quang hiện chớp lên, Tiêu Nhiên đã không thấy tăm hơi, tốc độ so với Tiên nhân còn nhanh hơn rất nhiều.
Vào trong Thần khí, Tiêu Nhiên vỗ vỗ ngực thở phàp, "Nguy hiểm thật a! Cũng không nghĩ là ngươi nói cái gì công dụng của hiệu, cửu kính, cửu bảo, cửu gia (rượu cồn, tửu bảo, tửu gia), chỉ bất quá là len lén uống trộm một chút của ngươi thôi, ngươi cũng rắp tâm trả thù ta a. "