“ Phá cho ta “ theo thanh âm của Tùy Phong, quá khảm kiếm hóa thành một thanh cự kiếm màu lam, thủy hệ kiếm khí cường đại hướng dực thiên liệt hổ bổ xuống. Quá khảm kiếm nhanh chóng bổ tới liệt hổ, dực thiên liệt hổ nhận ra sự công kích của quá khảm kiếm, dực trảo hướng cự kiếm màu làm tấn công.
“ Đang “ lợi trảo của dực thiên liệt hổ ngăn quá khảm kiếm biến thành cự kiếm mảu lam. Quá khảm kiếm bị dực thiên liệt hổ đánh văng ra phía sau, Tùy Phong lập tức thổ ra một ngụm máu tươi, Tùy Phong vạn vạn lần không nghĩ đến dực thiên liệt hổ lại cường đại đến thế, có thể đánh ra một kích, làm chính mình bị thương chứ.
Kỳ thật dực thiên liệt hổ không phải không bị thương, vừa rồi kiếm khí của của quá khảm kiếm cũng làm nó bị thương một chút, nhưng không có trọng thương giống như Tùy Phong. Hãn Vũ hiển nhiên nhận ra dực thiên liệt hổ bị thương, lập tức triển khai công kích mãnh liệt, phá thiên tiên không ngừng công kích về dực thiên liệt hổ.
Hãn Vũ không ngừng thúc giục phá thiên tiên công kích dực thiên liệt hổ, phá thiên tiên trong tay Hãn Vũ lien tục phát ra hồng mang, vô số đạo tiên ảnh hướng dực thiên liệt hổ công kích. Dực thiên liệt hổ mặc dù bị thương, nhưng dù sao nó cũng là boss cấp 30, trong miệng phát ra tam muội chân hỏa, đem công kích của Hãn Vũ hóa giải.
Tùy Phong thấy tình hình không ổn, vội vàng thúc dục ngũ bính phi kiếm công kích tới, ngũ bính phí kiếm xung quanh dực thiên liệt hổ hình thành ngũ hành trận, tương sanh tương khắc, đem ngũ bính phí kiếm phát ra uy lực lớn nhất.
Dực thiên liệt hổ bị Tùy Phong công kích, tức giận ngửa mặt lên trên rống giận, bay đến giữa không trung, phát ra tam muội chân hỏa, hướng ngũ bính phi kiếm công kích. Chiến đấu biến thành không chiến, dực thiên bay lên trời, mà ngũ bính phi kiếm theo sát phái sau. Tùy Phong cùng Hãn Vũ bây giờ chỉ còn cách nhìn dực thiên liệt hổ chiến đấu với ngũ bính phi kiếm. Quang mang của ngũ bính phi kiếm đang dần dần mờ nhạt, uy lực công kích cũng giảm xuống rõ rệt, trên mặt đất Tùy Phong cũng còn đang bị thương, không được bao lâu, Hãn Vũ nhìn cuộc chiến trên không trung, trong lòng cấp bách, pháp bảo ngụ vật phi hành của mình cũng bị hao tổn, không còn cách nào để bay lên.
Ngoài ý muốn, Hãn Vũ phát hiện một cái động phủ của Tán Tiên, kết quả không cẩn thận đụng phải cơ quan , vì vậy mà đã thả con dực thiên liệt hổ này. Dực thiên liệt hổ được thả ra, liền lập tức hướng Hãn Vũ tấn công. Bất quá Hãn Vũ lại dùng ngự vật phi hành mà bỏ trốn, không nghĩ tới nữa đường lại bị hỏa cầu công kích, vì vậy mà bay vào người Tùy Phong.
Vào lúc này, hai người Tùy Phong đang chiến đấu với dực thiên liệt hổ, miễn cưỡng ngang tay. Nhìn cuộc chiến trên không trung ngày càng kịch liệt, Tùy Phong cùng Hãn Vũ ngày càng khẩn trương, diệu kim kiếm một trong ngũ bính phi kiếm quang mang đã lờ mờ đi, ma quang mang của khảm tinh kiếm cũng lờ mờ đi nhiều, bây giờ chỉ còn nghĩa cách, quá khảm cùng hoàng hoa tam bính phi kiếm là còn phát ra quang mang.
Tam bính phi kiếm do có quan hệ thuộc tính, dực thiên liệt hổ nhất thời thúc thủ vô sách. Mặc dù kiếm của Tùy Phong là gần đến linh khí, nhưng dù sao cũng chưa đạt tới, kiếm thức cũng phi thường yếu ớt, hơn nữa Tùy Phong ban nãy chỉ là công kích bình thường với dực thiên liệt hổ mà thôi, chưa có chiến thuật công kích.
Hết lần này đến lần khác, dực thiên liệt hổ phân chia cao thấp cùng ngũ bính phi kiếm, mà pháp bảo cách xa chủ nhân quá, thì chủ nhân không cách nào phát ra mệnh lệnh được, nếu xảy ra trường hợp này thì pháp bảo sẽ làm theo mệnh lệnh trước đó của chủ nhân mà hành động, mà khoảng cách tu vi của người chơi tăng, nếu tu vi đạt tới đại la kim tiên, bất kể chủ nhân ở khoảng cách rất xa đi chăng nữa, cũng có thể hạ mệnh lệnh cho pháp bảo.Bất quá linh thức có thể câu thông với pháp bảo, chủ nhân có thể thông qua thần thức mà điều khiển pháp bảo.
Hãn Vũ gấp gáp quay về phía Tùy Phong nói:
- Phi kiếm của ngươi sắp không được rồi, nếu không chúng ta điều khiển nó xuống mặt đất, sau đó dùng vũ kỹ đối phó với dực thiên liệt hổ, nhìn bộ dáng của ngươi là kiếm tu của Thục Sơn phái phải không? Sử dụng vũ kỹ mà nói, chúng ta hai mặt giáp công chắc hẳn không có vấn đề gì.
Tùy Phong bây giờ thật sự khóc không ra nước mắt, phi kiếm vừa hư tổn không lâu, hảo tổn mất chin phần, thật sự là không may. Nói tiếp:
- Ta cũng muốn, nhưng ta không có vũ kỹ, ta là tán tu !
Hãn Vũ nghe Tùy Phong nói xong, thiếu điều muốn hộc máu té xỉu, một kiếm tu không có võ kỹ, nói ra sợ cũng không có ai tin. Hãn Vũ vốn còn một tia hy vọng, nhưng xem ra tắt hẳn rồi.Hãn Vũ không dễ dàng buông tha, tại đai lưng trữ vật không ngừng tìm kiếm pháp bảo đánh bại dực thiên liệt hổ. Có lẽ trời không phụ lòng của hai người, cự nhiên làm cho Hãn Vũ phát hiện được cự đao, một lần nữa chứng kiến hy vọng của Hãn Vũ được thắp sáng.
Vẻ mặt nghi hoặc nhìn nàng, trong lòng lại nghĩ pháp bảo trên không trung đang liều mạng, ngươi ở chỗ này cao hứng cái gì chứ. Hãn Vũ xuất ra một pháp quyết, thanh tiểu đao này lớn ra rất nhiều, bay lơ lững ỡ trên không, Tùy Phong nhìn nàng lien tiếp các chuỗi cử động. Hãn Vũ nhìn Tùy Phong giống như cái đầu gỗ, đứng một nơi, vội vàng nói:
- Nhanh lên một chút, chúng ta bay lên trên không, đến lúc đó… ngươi trước hết đem hồi thực đan ngậm trong miệng, sau đó đem ch6n nguyên chuyển cho phi kiếm, sau đó phát ra tuyệt chiêu, mà ta thừa cơ mà phát ra công kích.
Tùy Phong lúc này mới hiểu rõ hành động của Hãn Vũ, hắn bây giờ chân nguyên cũng đủ xuất ra hai lần tuyệt chiêu, nhưng mà hắn chưa bao giờ thử qua, hai người bước lên tiểu đao( lúc này đã lớn ra rồi, hướng ngự kiếm giống nhau), Hãn Vũ xuất ra một pháp quyết, phi đao bay tận trời xanh.
Tùy Phong chưa bao giờ có cảm giác phi hành, tựu ngay cả phi cơ cũng chỉ ngồi có hai lần, huống chi bây giờ có thể hoàn toàn hưởng thụ cảm giác được phi hành, làm cho Tùy Phong không nhịn được hưng phấn hét lên vài tiếng. Mặc dù Tùy Phong vô cùng hưng phấn, nhưng hắn vẫn còn lý trí tay đặt trên vai của Hãn Vũ.
Bây giờ đã tới gần pháp bảo, Tùy Phong vội vàng đem chân nguyên trong cơ thể chuyễn vào trong ngũ bính phi kiếm, ngũ bính phi kiếm nhất thời khôi phục lại, Tùy Phong đem ngũ bính phi kiếm phân biệt thành tổ hợp, nghĩa cách cùng khảm tinh mà quá khảm cùng diệu kim phân biệt chia thành hai đợt công kích dực thiên liệt hổ, mà hoàn hoa kiếm Tùy Phong cho nó tùy thời đánh lén dực thiên liệt hổ.
Hãn Vũ xuất ra quán hồng cung, hướng dực thiên liệt hổ phát ra công kích. Dực vào ngũ hành tổ hợp cùng với sự công kích hỗ trợ của Hãn Vũ, hai người rốt cục cũng thành công thay đổi cục diện. Hãn Vũ nhìn tình huống trước mắt sau đó nói:
- Ta lợi dụng pháp thuật phong ma đem vây khốn nó, sau nó ngươi một kiếm hướng nó đâm tới, khi ngươi té xuống trước, ta sẽ đem ngươi đi.
Tùy Phong nghe Hãn Vũ nói, sau đó sợ hãi hỏi:
- Ta van ngươi, nơi này trời cao như vậy, từ nơi này té xuống, khẳng định là phân thân toái cốt. Tại sao ngươi không đi, dực thiên liệt hổ là ngươi đem tới mà.
Hãn Vũ bắt đầu tẩy não Tùy Phong:
- Sẽ không sao đâu, ta sẽ tiếp được ngươi, ngươi xem ta té từ trên cao xuống mà có sao đâu, nơi này là trò chơi, sẽ không đau. Yên tâm, tóm lại là không có chuyện gì cả, nếu ngươi không liều mạng thì hai chúng ta chết chắc.
Tùy Phong nhớ Hãn Vũ từ trên trời té xuống, đụng ngay trên người hắn. Bây giờ chỉ hận chính mình không có cách nào phi hành, Tùy Phong có cảm giác điên lên, không biết nhân sinh bất đắc dĩ hay là trò chơi bất đắc dĩ đây. Tùy Phong đem diệu kim kiếm triệu hồi vào trong tay, chuẩn bị theo kế hoạch của Hãn Vũ.
Hãn Vũ tay kết pháp quyết, trong miệng chậm rãi thì thầm:
¬¬- Thiên địa sát khí, ma phong tụ hình, phong tỏa vạn vật, phong ma trói buộc.
Theo chú ngữ của Hãn Vũ, Tùy Phong nhất thời cảm giác từng đạo âm phong, ma phong cương khí cương đại chậm rãi hội tụ, hình thành một hắc long quyển phong, đem dực thiên liệt hổ vây khống nó. Hãn Vũ xuất ra một cái phong phù, dán lên trên người của Tùy Phong, sau đó nói:
- Có cái phong phù này, ngươi có thể xuyên qua hắc long quyển phong, ngươi phải nhanh một chút, phong ma trói buộc chỉ vây khốn nó ba phút mà thôi.
Hãn Vũ đem phi đao đến gần hắc long quyển phong, sau đó nói:
- Ngươi từ nơi này nhảy xuống, nhất định sẽ đâm trúng nó.
Tùy Phong nhìn khoảng cách của mình và dực thiên liệt hổ, nói tiếp:
- vẫn còn rất xa, vạn nhất có cái gì ngoài ý muốn, ta có thể thật sự xong đời.
Hãn Vũ có chút nhịn không được nói:
- Nhanh lên một chút, không có việc gì cả, ngươi rốt cuộc có phải là nam nhân không hả, con bà mẹ nó.
Tùy Phong nói tiếp:
- Theo ta cái này có hay không phải nam nhân, không có quan hệ. Vấn đề là khoảng cách rất cao, sẽ ngã chết đó.
Hãn Vũ tẩy não không được dùng đến uy bức:
- Ngươi có đi không ?
- Thật sự không muốn đi !
- A! cứu mạng!
Hãn Vũ thấy không thể nào khuyên được Tùy Phong, đã khuyên không được, tựu trực tiếp một cước đá Tùy Phong xuống. Trên không trung chỉ nghe thấy tiếng thét giống như giết heo kêu. Tùy Phong nắm chặt hai mắt, không dám nhìn xuống.
Tùy Phong quyết định liều mạng, mở hai mắt ra, đem toan thân chân nguyên chuyển vào trong diệu kim kiếm, diệu kim kiếm phát ra một đạo kim mang, trực xuyên qua dực thiên liệt hổ.Dực thiên liệt hổ rống lên một tiếng, sau đó hoa thành mảnh nhỏ. Dực thiên liệt hổ bị Tùy Phong giết chết, hắc long quyển phong mất đi mục tiêu, lập tức tiêu tán mất. Hắc long quyển phong vừa tiêu tán, Tùy Phong nhanh chóng rơi xuống.
- Cứu mạng! Hãn Vũ mau cứu ta !
Tùy Phong phát ra tiếng giết heo vang tận trời xanh, Hãn Vũ khống chế phi đao dưới chân, xoay 45 độ phi hành xuống phía dưới, rất nhanh bay xuống dưới. Mắt thấy chính mình rơi xuống mặt đất, Tùy Phong nhắm chặt hai mắt, không dám nhìn xuống. Một lát sau, Tùy Phong không có cảm giác đau đớn gì, chẳng lẽ từ trên trời rơi xuống tử vong, không có chút gì đau đớn cả. Tùy Phong mở hai mắt ra nhìn, chính mình đang ngồi trên phi đao của Hãn Vũ, mà Hãn Vũ ngồi trên phi đao, thở hồng hộc.
Lúc này cuối cùng hữu kinh vô hiễm vượt qua, Tùy Phong cảm thán trò chơi kích thích làm người chơi dễ bị bệnh tim lắm a, Tùy Phong bây giờ còn đang đổ mồ hôi lạnh, áo vải trên người thấm đầy mồ hôi, Trong nhật ký của Tùy Phong viết xuống những lời này, người có bệnh tuyệt đối không thể chơi chí tôn.