Ðề tài
:
Vô Lại Tiểu Tử - TG: Tâm Mộng
Xem bài viết đơn
#
17
30-05-2009, 05:41 PM
Davidvilla
Tiếp Nhập Ma Đạo
Tham gia: May 2009
Bài gởi: 74
Thời gian online: 0
Xu:
0
Thanks: 4
Thanked 72 Times in 24 Posts
Quyển 1: Thiên Ý
Chương 16
Thần Thú
Nguồn:
360.yahoo.blog
Vân Long sau khi cười một trận thỏa thê, bỗng lúc này mới nhớ đến tuyết cẩu liền ngoảnh sang lớp phong ảnh bên cạnh hỏi .
-Phong thần!..Lão nói xem con tuyết cẩu đó liệu còn có thể sống được không?
Phong thần không dấu nổi sự tự hào nói.
-Phong thần biến của ta đã xuất ra há lại không giết được một con tuyết cẩu tầm thường đó sao. Giờ này có khi nó đã tan xác rồi cũng lên.
Vân long khịt khịt mũi.
-Lão nói mà không biết ngượng. Bổn thiếu gia thấy lão suýt nữa thì bị con tuyết cẩu tầm thường đó hại cho không còn mệnh. ở đấy mà ba hoa...
Phong thần cười.
-Đánh xong rồi thì tiểu quỷ oa nhi ngươi cũng phải cho ta ba hoa một hồi chứ.
-Đi...đi...!
Vân Long chợt nói.
Phong thần liền hỏi.
-Đi đâu!..ta giờ chỉ muốn ngủ thôi. Oa nhi ngươi không phải đánh nên dĩ nhiên là không thấy mệt. Ta thì mệt đứt hơi rồi nè!
Vân Long bĩu môi.
-Thế mà có người vừa khoe mình tài giỏi xong đó, rõ là...không biết xấu hổ.
Phong thần mặc kệ vân Long rỉa móc tự triệt thoái phong ảnh chuẩn bị chui vào trong nội thể của vân Long. Vân Long thấy vậy thì tức tối dậm chân.
-lão mất dịch lão cứ ở đó mà ngủ. bổn thiếu gia đi tìm xác tuyết cẩu nướng, tới lúc đó lão đừng có mà thò mặt ra xin.
Không thấy Phong thần đáp. Vân long liền khua chân bước đi. Hai mắt không ngừng khám xét khắp nơi, một hồi cũng không thấy vết tích nào của Tuyết cẩu. trong lòng thầm nghĩ.
-Không khéo tuyết cẩu này đã bị đánh cho tan xác. Thật uổng phí!
Vân Long lúc này cũng đã thấy mệt liền tìm đến một hốc cây ngồi tránh nắng. Khuôn mặt nó đã lấm tấm những giọt mồ hôi to bằng hạt đậu. Vân Long cảm thấy khát nước vô cùng. Bỗng dưng thấy nhớ đến Hồ Điệp.
-Giá như có hồ điệp muội ở đây thì thật hay...?
Vân Long thốt lên bỗng mơ hồ nghe thấy một tiếng thở nhẹ, trông giống với tiếng thở của một nhân vật nào đó đang bị nội thương. Hiếu kì vân Long liền mon men tìm đến nơi phát ra tiếng thở. Nó đi vòng qua một lượt mấy tán cây cuối cùng cũng tới một cái hang đất nhỏ. Ước chừng chỉ vừa lọt người nó chui vào.
Vân Long do dự một lúc rồi cũng chui vào. Rõ ràng từ sau lần trở về từ Điệp Tộc, Vân Long đã can đảm hơn rất nhiều.
Chỉ thấy cái hang này khá là quanh co. Chui vào trong lập tức có cảm giác như đang xuống đến một vùng đất đầy khí u linh vô cùng đáng sợ. Vân Long xém chút đã bỏ chạy. Nhưng vì tò mò muốn xem chủ nhân của cái hang này là ai nên vẫn còn lán lại.
Dương quang bên ngoài không cách nào chui lọt vào đây. Vân long chỉ có nhờ vào một điểm sáng mơ hồ trước mặt để cất bước. Nó đi cũng được khá lâu mà vẫn chưa tới được điểm tận cùng của cái hang này. vân Long càng lúc càng thấy lạnh.
Bỗng một luồng khí lùa ra từ trong hang ập tới nội thể của vân long. Toàn thân nó lập tức băng lãnh ngay tại trận. Vân Long trong lớp băng bao bọc quanh thân vẫn hé miệng thốt.
-Phong Thần!
Vân long muốn gọi lão nhưng chợt nhớ ra lão đã chui vào trong nội thể của mình. Hiện giờ vân long đang bị đông cứng không cách nào khởi phát pháp quyết để triệu lão. Vân Long chỉ còn biết sợ hãi nhìn về phía trước.
Một đạo ảnh toàn thân trắng như tuyết từ từ di chuyển về phía vân Long. Vân Long lúc này đã trông rõ đạo ảnh đó là Tuyết cẩu.
-Vậy là Tuyết cẩu vẫn chưa chết!
Vân Long lo sợ tuyết cẩu sẽ dùng nó làm món điểm tâm khẽ run lên một cái.
Tuyết cẩu dừng lại ngay trước lớp băng trừng mắt lên nhìn Vân Long.
-Tiểu tạp chủng nhà ngươi rơi vào tay lão tử. Lão tử sẽ xé xác ngươi ra mà từ từ ngậm nhấm...cho ngươi biết thế nào là hậu quả dám động vào tuyết cẩu.
Vân Long tiếp nhận cái nhìn ấy càng không giữ được bình tĩnh. Tuyết cẩu khẽ gầm gừ giơ một chân chuẩn bị chạm vào vân long.
-Ngươi dám động vào bổn thiếu gia sao. Bổn thiếu gia mà thoát được nhất định phải chu di tất tần tật con cháu chút chít 1988 đời tổ tông nhà ngươi.
Vân long ra sức quát nhưng thanh âm không sao thoát ra khỏi phiến băng,
Tuyết Cẩu không khỏi cảm thấy lạ. Vân long không cần có sự trợ giúp của Phong thần vẫn có thể không bị khí băng hủy diệt.
Nếu ngay cả một tiểu tử bất học vô thuật như Vân long cũng không thu thập được thì sau này nó nào dám ra ngoài tự vỗ ngực xưng là thân thú. Tuyết cẩu do nghĩ vậy liên phún ra một lớp băng thứ hai. Chỉ thấy lớp băng này lao xuyên qua lớp băng thứ nhất như một thanh kiếm đâm vào phía trước thể pháp của vân Long.
Vân Long mắt trông thấy thanh kiếm sắp đâm vào mình nhưng vẫn vô lực phản kháng. Trong lòng dấy lên một cảm xúc khó tả vô tình đã kích động năng lượng của Xá lị Và linh ẩn quang khí.
Hai đạo khí này tuy luôn ở trong cái thế đối địch nhưng tiềm ẩn ở trong nội thể vân Long cũng khá lâu, vốn khí cũng có linh tính đã xem vân long như chủ nhân của mình. Nay bị vân Long vô thức gọi ra lập tức cùng lúc xuất hiện trong nội thể vân long ào ạt tản đi khắp toàn kinh bát mạch.
Dưới sự tiếp trợ của hai cường đại khí thực toàn thân Vân long bỗng tán xạ ra hồng quang vạn trượng . Lớp hồng quang này bá đạo vô cùng khí thoát ra chạm phải lớp băng ngăn cản thì không ngừng công kích.
Tuyết cẩu bên ngoài cũng bị cường đại quang mang này làm cho run sợ.
Vân Long chỉ cảm thấy trong lòng khó chịu chỉ muốn xả hết khí ra khỏi cơ thể liên quy tụ khí thức toàn thân hét lên một tiếng.
-Phá!
Lập tức một cỗ siêu khí cường đại lấy thân hình Vân Long làm trung tâm ào ạt lan ra các hướng. Thanh băng kiếm chạm phải đầu tiên nhanh chóng vỡ nát. Tiếp đó cả lớp băng khí bao phủ bên ngoài cũng vỡ nát theo. Dường như vẫn chưa thấy thỏa mãn, Vân long thúc cỗ cường đại khí lực này đánh sập luôn cả cái hang cuả tuyết Cẩu.
Đất đá rào rào từ bên trên rơi xuống chạm phải tầng sắc quang mang của vân long tự động tạt sang hai bên. Tuyết Cẩu lúc này vừa phải lo chống lại quang khí của vân Long vừa phải nhảy tránh đá bên trên càng lúc càng tỏ ra lúng túng.
-Ầm!
Cỗ siêu năng lượng cường đại vừa chấn thân ảnh của Tuyết Cẩu chui tít vào bên trong. Vân Long lắng nghe thấy một loạt tiếng đổ vỡ và những tiếng chấn động liên thanh cường lực càng lúc càng nhỏ dần. Tin chắc rằng Tuyết cẩu nhận một kích vừa rồi không chết thì cũng bị ném bay đi xa chí ít cũng phải mấy chục dặm. Vân Long không khỏi đắc ý mỉm cười.
Tuy nhiên nó chợt thất kinh khi nhận thấy khí tức trong người đó thoát ra vẫn chưa muốn dừng lại. Vấn đề là bây giờ nó đã hết đối tượng công kích. Vân long chỉ còn cách chuốc toàn bộ cỗ siêu năng lượng cảu nó xuống nên đất bên dưới.
-Bùng!
một tiếng chấn động làm đất trên thảo nguyên rung lên bần bật. Cỗ siêu cường lực cuả vân Long đánh tan lớp đất bên trên còn khoét sâu xuống bên dưới mãi cho đến khi hình thành lên một cái giếng nhỏ. Đúng lúc đó thì một cột nước bên dưới phụt lên kích trúng Vân Long.
-úi! Cha mẹ ơi!
Vân Long than thầm một tiếng toàn thân nó đã bị cột nước hất bắn lên cao xuyên qua lõ hổng bên trên cứ bay lên cao mãi cho tới khi nó cảm thấy với tay lên đã tóm được mây lúc này mới hết đà. Thân hình nó lập tức gieo xuống. Lúc lên đã vậy mà lúc trở xuống cơ hồ còn nhanh hơn gấp bội.
Vân Long chỉ cảm giác lớp không khí không ngừng ma sát lấy toàn thân nó khiến nó đau đớn vô cùng.
-Cứ đà này không rơi xuống tan xác mới là lạ.!
Vân Long than thầm một tiếng luôn miệng gọi lão phong thần nhưng lúc này nó chẳng còn lấy chút sức lực nào để vận pháp quyết. Nó đành phó mặc cho số mệnh chỉ là thấy không cam tâm.
Tài sản của Davidvilla
Chữ ký của
Davidvilla
Diễn đàn được phát triển dựa trên sự đóng góp của các thành viên
Hãy nhấn nút +1 và like để truyện ra nhanh và phong phú hơn
Davidvilla
Xem hồ sơ
Gởi nhắn tin tới Davidvilla
Tìm bài gởi bởi Davidvilla