
30-05-2009, 08:38 PM
|
 |
Chí Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Nov 2008
Đến từ: hà nội
Bài gởi: 533
Thời gian online: 110804
Thanks: 7
Thanked 159 Times in 116 Posts
|
|
Quyển 1: Thiên Ý
Hồi 21 : Tiểu Tử Phong lưu
Nguồn: 360.yahoo.blog
Không lâu sau đoàn người của Thất Tịch cũng đi đến.
-Ủa sao ở đây lại có một oa nhi vậy?
Thần nữ khẽ nói trong khi đã bước lại gần Vân long. Chỉ thấy trên đất là một tiểu oa nhi toàn thân đen trũi, khuôn mặt còn đen hơn đang nằm co quắp trên phiến đá. Bên cạnh là một con tuyết cẩu, Trong lòng không khỏi hiếu kì.
Nàng liền ngưng tu một cỗ ý niệm thăm dò cả Vân long và tuyết cẩu nhưng không phát hiên ra điều gì liền hướng về phái sáu người còn lại nói.
-Chỉ là một tiểu hài và một con thú bình thường.
Hạ Nguyên khẽ nhíu mày?
-Sao nó có thể xuất hiện ở đây được?
Bảy người đưa mắt nhìn nhau dĩ nhiên vẫn còn hết sưc nghi ngờ, đột nhiên vân long kêu lên một tiếng.
-Ây Da!
Tiếng kêu của nó làm cả 7 người giật mình. Thần nữ quay lại nhìn nó. Vân long vừa trông thấy diện mạo như thiến thần của nàng bỗng nhiên chấn động, nước dãi chảy đầy miệng.
-Úi da! Đẹp còn hơn cả Vân tỷ nữa!
Nó vừa thủ thầm bỗng nhiên liền kêu lớn một tiếng.
-Long nhi sợ quá!
Thần nữa chưa kịp có phản ứng gì tiểu quỷ Vân long đã lao đến ôm cứng lấy chân nàng. Nó vừa cố vùi đầu vào chiếc váy bạch y thánh khiết của nàng vừa nặn ra mấy giọt lệ trên mặt mếu máo nói.
-Tiên cô! Long nhi sợ quá!
Thần nữ định đẩy nó ra nhưng thấy nó nhất quyết không chịu buông, hơn nữa những giọt lệ của nó hiện lên mặt đáng thương vô cùng. Tài diễn xuất cuả nó đã đạt đến mức thần sĩ khiến nàng cầm lòng không được liền cúi xuống bế nó lên.
-Úi cha!
Vân Long sung sướng ngửi hương thơm thánh khiết thoát ra từ cơ thể nàng đến ngây ngốc, cái đầu dơ bẩn của nó không phân biệt cứ thế dúi vào ngực nàng. Hai cánh tay đen như than mặc nhiên quấn lấy tấm thân thon mịn của nàng.
-Quả thật dễ chịu vô cùng!
Khóe miệng không dấu nổi nụ cười thỏa mãn. May là nó đang úp mặt trên ngực thần nữ nên mới không bị ai phát hiện.
Tuy nó là một tiểu hài thần nữ bị cảnh này cũng không khỏi ngượng ngịu, khuôn mặt tuyệt mỹ phảng phất nắng hồng, khẽ dịu dàng kéo Vân Long ra nói.
-long nhi đừng sợ. không sao rồi!
Vân long đang chiếm tiện nghi đâu dễ gì buông ra. Nó vẫn cứ bám chặt trên người thần nữ nói.
-Con ma thú ấy hại chết song thân của Long nhi còn định hại cả long nhi nữa...long nhi sợ lắm!
Thần nữ buộc phải dỗ dành nó . Tên quỷ vân long này căn bản là nghĩ bậy ra một lí do nào đấy, nhưng không ngờ nó lại bất hiếu tới như vậy. Dám lôi cả song thân nó ra mà than thực là hết cách.
Thất tịch dĩ nhiên có chút không tin nhưng vẫn không có cách tra ra, hơn nữa Vân long chỉ là một hài tử bình thường nên chẳng ai tỏ ra ý gì.
Vân long tranh thủ khuấy động tấm lòng trắc ẩn của thần nữ sau cùng cũng buộc được nàng đưa cả nó và tuyết cẩu về thần viện.
Vân long đối với cái thần khí đế quốc này còn lạ lẫm , nhưng nó bắt đầu cảm thấy hứng thú với cái đế quốc này. Nhất là trên đường đi nó không ngừng được thần nữ ôm ấp, đến khi ngủ cũng nhất định đòi nàng ru nó. Vân Long tuy chưa có hành vi nào quá đà nhưng thực sự đã khiến cho thất tịch không mấy vui vẻ nhất là đám nam nhân. Ai ngờ vị muội muội xinh đẹp như vậy lại suốt ngày bị tên tiểu hài quỷ bám nhẵng.
Thực là tức chết đi được.
|