Sáng hôm sau Vân long thức dậy từ rất sớm. Nó không ngừng nhìn quanh xem Thần nữ có ở trong phòng không nhưng Vân Long đã phải kinh ngạc. Từ lúc chia tay đến giờ nó vẫn chưa trông thấy thần nữ quay trở lại. Đây là biệt phòng của nàng. Không lẽ nàng có thể không cần ngủ sao?
Vân long đương lúc hiếu kì bỗng ngửi thấy từ người ngoài cửa một mùi u hương hết sức dễ chịu, trong đầu lập tức reo lên một tiếng vui mừng.
-Thần nữ!
Nó vừa reo xong thì cánh cửa phòng hé mở. Một bóng ảnh phiêu linh lướt vào . Khuôn mặt đẹp như thiên thần của Thần nữ đập vào mắt Vân Long lập tức khiến nó đờ đẫn. Nếu không phải vì Vân Long vẫn còn là một hài tử, Thần nữ nhất định vì cái nhìn si mê này sẽ trừng phạt hành vi thất thố của nó.
Nàng tuy không phải là một thần nữ băng lãnh nhưng ở một cái địa vị cao cao tại thượng ngay đến như thất tịch cũng không dám nhìn nàng như vậy.
Có thể nói Vân Long chính là người đầu tiên .
Vân Long căn bản không phân biệt lợi hại vẫn ngây ngô nhìn nàng, một hồi như thấy đã đủ nó mới cất tiếng hỏi.
-Tiên cô ! Sao Long nhi không thấy người trở về! Làm Long nhi lo quá!
Cách trả lời ngây ngô hết sức đáng yêu của nó làm thần nữ đối với hài tử này càng thêm yêu mến. Trong khi tuyết Cẩu ở bên cạnh lại khẽ cười thầm.
-Lão tử chưa thấy tiểu tử nào trơ tráo như vậy. Mà Tiểu nha đầu này cũng thật dễ bị lừa. Mấy lời đó của tiểu quỷ mà cũng tin được...hừm ngay cả ta là thần thú cũng không là đối thủ của tiểu quỷ...mấy con ma thú thì đáng gì chứ.
Trong khi tuyết cẩu còn đang nói thì Vân Long đã ba chân bốn cẳng lao nhanh vào lòng nàng. Thần nữ muốn tránh nhưng phút cuối lại mềm lòng, liền cúi xuống ôm nó. Cánh tay ngà ngọc vỗ nhẹ vào lưng Vân Long nói.
-Long nhi đừng lo. Sau này ở thần viện sẽ không có gì làm hại được long nhi!
Vân Long đang chiếm tiện nghi nào quan tâm những gì nàng nói. Cứ dúi đầu vào ngực nàng, hà hít hương thơm xử nữ thoát ra từ người thần nữ, thấy có chưa đủ, Vân long đột nhiên kề môi hôn nhẹ lên đôi nhũ phong nhu nhuyễn của nàng. tuy chỉ là một cái chạm nhẹ qua lớp y phục nhưng vẫn khiến cho Thần nữ run bắn toàn thân, lập tức buông bỏ nó xuống. Đôi mắt đẹp thoáng chút hằn lên một tia sáng lạnh lẽo nhìn Vân Long nhưng rồi rất nhanh biến mất sau đó.
Vân Long đối với tia nhìn này thực sự sợ hãi. Chưa từng thấy thần nữ giận dữ như vậy. Biết bản thân đã làm sai nghiêm trọng, Vân Long liền nặn ra bộ mặt hối lỗi nhìn Thần nữ, muốn nói hành vi lúc mới rồi là không cố ý.
Thần nữ vốn dĩ đã không còn giận nó, chỉ là đã thu lại nụ cười , khẽ nói.
-Long nhi! đi theo ta!
Nàng cầm tay Vân Long bất chấp nó đang nghĩ gì cũng liền kéo đó ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại một mình Tuyết Cẩu. Nó chứng kiến mọi chuyện vừa xảy ra, trong mắt không khỏi có chút khâm phục Vân Long.
-Tiểu Quỷ này quả nhiên lanh lợi. Ngay cả nha đầu đẹp như vậy cũng có thể chiếm được tiện nghi. Nó mà lớn thêm vài năm nữa chưa biết chừng với nha đầu này đã xảy ra chuyện. !
Tuyết Cẩu vừa nói xong liền mang bộ dạng lười biếng lằm lại. Đôi mắt lim dim lại từ từ khép chặt.
O0o
Vân Long theo thần nữ ra đến bên ngoài. Chỉ thấy nàng một tay vòng ra ôm lấy tấm lưng nhỏ nhắn của nó điểm nhẹ mũi hài bay lên. Thân ảnh thần nữ như hóa thành một vệt khói nhạt lao vút lên không trung chớp mắt đã thoát ra xa mấy mươi trượng.
Vân Long dù đã từng được đạp phong thoát đi nhưng tốc độ đó so với những gì thần nữ đang di chuyển thực chẳng đáng vào đâu, trong lòng vô cùng hiếu kì. Đôi mắt to tròn không ngừng liếc nhìn thần nữ hỏi.
-Tiên Cô! Làm sao để bay lên giống như người vậy?
Thần nữ dù đang chú tâm bay nhưng nghe nó hỏi vẫn mỉm cười đáp.
-Đây là Thần Vân ảnh! Nếu Long nhi có thể học được thần vân ảnh hay một thân pháp tương tự cũng có thể bay lên được. Hoàn toàn không có gì là khó khăn cả.
Vân Long đối với kiến giải của nàng cảm thấy vô cùng thích thú liền hỏi tiếp.
-Nói như tiên cô chỉ cần Vân Long học được thần Vân Ảnh này thì cũng có thể bay lên được giống như người phải không?
-Uh!
Thần nữ khẽ gật đầu. Vân Long hai mắt bỗng sáng lên. Một cánh tay khẽ kéo kéo lấy vạt áo của Thần nữ nói.
-Thần nữ dạy cho Long nhi Thần Vân Ảnh nha!
Bộ dạng của nó rõ ràng là đang nài nỉ giống như một đứa trẻ thực sự rất đáng yêu, thần nữ đối với nó phải nói rằng tình yêu thương tự nhiên phát triển nên đâu thể không đáp ứng lời thỉnh cầu của nó.
-Long nhi muốn học ta sẽ dạy cho Long nhi!
Nàng thốt xong lập tức nghe thấy tiếng cười vui vẻ của Vân Long, trong lòng bất giác cũng cảm thấy ấm áp.
Gió trên cao đìu hiu thổi tới khiến cho một vài sợi tóc mây của Thần nữ vô tình quệt vào mặt Vân Long. Vân long đang mơ mộng nghĩ đến cảnh tượng nó dùng Thần Vân Ảnh dạo chơi trên trời bỗng nhiên bị hương thơm thánh khiết từ tóc nàng lay tỉnh.
Đôi mắt tròn xoe nhìn vào Thần nữ. Vân Long không thể không suýt soa, nữ tử trước mặt nó quả thực quá đẹp . Nàng đẹp như vầng thái dương, mỹ lệ mà thánh khiết. Đặc biệt ánh mắt lúc nào cũng nhu nhuyễn rất có hồn. Tâm tình chỉ mới lớn của nó không ngờ đã bị vẻ đẹp của nàng làm cho xáo trộn.
Sau gần một canh giờ đằng vân lướt đi, hai người cũng tới được một khoảng đất trống . Thần nữ từ trên cao khẽ hạ thân xuống bên một phiến đá. Vân Long đến lúc này mới đưa mắt ngó quanh. Nó trông thấy bên dưới là một bãi cỏ khá rộng.
Ở bãi cỏ này xuất hiện một đám thiếu niên trẻ tuổi đang ồn ào huyên náo lời qua tiếng lại trông rất rôm rả. Bỗng nhiên có một thiếu niên vừa quay mặt nhìn về phía Vân Long. Trông thấy thần nữ phía sau liền kêu lớn một tiếng.
-Thần...nữ...tiểu..sư...cô!
Thiếu niên này vừa thốt xong lập tức đã làm cho đám thiếu niên gần 50 tên đều im bặt quay người lại. Một vài tên đang cưỡi trên lưng một con vật trông rất quái dị, tay hươ kiếm giao chiến vừa trông thấy Thần nữ cũng lập tức đình chiến. Mấy con thú dưới thân chúng bỗng lồng lên.
-Úi Cha!
Mấy thiếu niên này không kịp điều khiển đều bị mấy con thú của mình hất ngã chỏng chơ trên đất.
Vân Long quan sát từ này giờ trong lòng không ngừng cười thầm.
-Đám thiếu niên này xem ra cũng biết thưởng thức đó chứ...
Nhìn thấy mấy con thú tuy nhỏ nhưng mang những hình dáng hết sức cổ quái có con giống với hỏa kì lân, có con lại giống như một con chim phượng hoàng, một vài con thì cái đầu giống rồng nhưng lại có đôi cánh của dơi. Vân Long trong lòng thấy rất thắc mắc.
Nó từ nhỏ sống trong cung nên đối với những con dị thú này chưa từng nhìn, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe ai nhắc đến, Bao nhiêu hiếu kì Vân Long đều quay sang hỏi Thần nữ.
-Tiên Cô!. Những con thú kia là gì vậy!
Thần nữ nhìn nó cười đáp.
-Đó là những con thần thú được thần viện nuôi dưỡng .
-Thần thú!
Vân Long không ngừng lẩm bẩm . Đối với thần thú gì đó nó cũng hoàn toàn mù mờ. Tuy Tuyết Cẩu mà nó mới thu phục cũng là một con thần thú nhưng Vân Long không hề biết.
Song vốn thông minh , Vân Long hiểu rằng một loài vật mà được xưng là thần nhất định phải có một cái gì đó để tự phụ . Sau khi quan sát một hồi Vân Long vẫn chưa nhận thấy khả năng lợi hại của đám thần thú này đành lắc đầu.
Chợt nhớ ra còn một điểm chưa thỏa đáng, Vân Long một lần nữa lên tiếng hỏi.
-Tiên Cô! Thần thú này cũng có thể cưỡi được sao?
Những câu hỏi của Vân Long thực sự rất ngô nghê, Thần nữ tuy đáp mà trong lời nói đã hàm chứa tiếu ý.
-Đám người kia là đệ tử của Thánh Kiếm Viện. Trước khi nhập môn đều được tới thần thú giới để lựa chọn cho mình một con thú phù hợp. Khi đã nắm qua căn bản của thuật ngự thú thì việc cưỡi lên nó là rất dễ dàng.
Vân Long nghe nàng giải thích hốt nhiên hỏi.
-Tiên cô đưa long nhi đến đây phải chăng là muốn để Long nhi theo học ở Thánh Kiếm Viện này!
Nó vừa hỏi xong lập tức đôi mắt tròn đen dán chặt vào khuôn mặt mỹ tuyệt của Thần nữ chờ đợi câu trả lời.
Thần nữ lúc này đang có thần sắc kinh ngạc tột độ. Thực sự Vân Long quá thông minh. Ý định đưa nó đến Thánh Kiếm Viện này nàng chỉ vừa mới nghĩ đến không ngờ Vân Long còn nhỏ như vậy đã có thể đoán ra tâm ý của nàng.
Phải biết ở Thần Viện thì ngoại trừ Thánh kiếm Viện do Hạ Nguyên cai quản , thì còn có sáu viện khác do lần lượt thất tịch đảm đương chức phận viện chủ.
Ẩn Viện của nhị sư ca Thái Phong Vũ , Ngự Kiếm Viện của tam sư ca Hằng Phong, Ảo Tiễn Viện của tứ sư ca Thanh Lôi, Thư Viện của Ngũ sư ca Mộ Tịch, Tu Viện của Lục sư tỷ Ngọc Quan Âm, và cuối cùng chính Huyền Viện của nàng.
Trong thất viện, ngoại trừ Huyền Viện và tu Viện không thu nhận nam đệ tử thì kì dư năm viện còn lại đều thích hợp để Vân Long tu luyện. Nhưng nàng nhận thấy Vân Long có khả năng đặc biệt với loài thú nên mới tính đưa nó đến Thánh Kiếm Viện của Hạ Nguyên.
Nay nghe Vân Long hỏi vậy chưa kịp trả lời thì đột nhiên thấy đám thiếu niên bên dưới hô lớn một tiếng.
-Sư Phụ!
Nàng hiếu kì nhìn xuống phía dưới. Chỉ thấy một đạo nhân ảnh cưỡi Kì Lân đang bay đến phía nàng. Lập tức khóe miệng anh đào hé nở nụ cười nói.
-Sư ca! huynh tới rồi hả. Muội đang muốn tìm huynh!
-Ha!..Ha!...Tiểu sư muội của ta sao hôm nay lại khách khí vậy!
Hạ Nguyên từ trên lưng kì lân đáp xuống, đi đến trước mặt thần nữ. Trông thấy Vân Long khẽ cười một tiếng.
-Tiểu huynh đệ vẫn khỏe chứ?
Vân Long ban đầu chính là bị uy thế bức nhân của Hạ Nguyên uy hiếp khiến cho toàn thân chấn động, đặc biệt khi trông thấy thân hỏa kì lân to lớn, rực lên một màu đỏ lựng thì bàng hoàng. Con hỏa kì lân này chiếu ánh mắt nhìn nó đăm đăm bỗng nhiên cao hứng rống lên một tiếng.
Tiếng rống không lớn lắm nhưng cũng đủ khiến cho đám thiếu niên bên dưới chấn động. Ngay cả Hạ Nguyên là chủ nhân của Hỏa kì Lân cũng không hiểu vì nguyên do gì mà nó lại cao hứng như lúc này. Thần quang lấp lánh nhìn Vân Long thăm dò thấy nó đang cúi người xuống thi lễ.
-Tiền..bối!
Vân Long đối với Hạ Nguyên thực sự không biết xưng hô ra sao cho phải liền cứ dùng hai từ tiền bối mà gọi. Trong thất tịch, Hạ Nguyên tuy là người đứng đầu nhưng cũng là nhân vật hào sảng nhất. Nghiêm mà ấm áp, đối với cách xưng hô của Vân Long thấy rất không thoải mái nhưng vẫn không nói gì.
Đám thiếu niên bên dưới không ngừng nhìn Vân Long như nhìn một sinh vật lạ. Không tưởng nổi nó lại có liên quan với cả sư phụ và thần nữ tiểu sư cô của chúng. Ban đầu chũng còn tưởng Vân Long là một con vật xấu xí nào đó mới được thần nữ tiểu sư cô thu phục chứ.
Bây giờ phát giác ra Vân Long là người, cả bọn không khỏi có chút gì đó đố kị.
Vân Long đối với đám thiếu niên không để tâm mà chỉ ngầm quan sát Hạ Nguyên. Người này Vân Long đã từng nghe thấy tiếng lúc ở trong rừng. Và sau đó cũng có duyên gặp mặt. Nhưng sau mỗi lần chạm mặt nó vẫn cảm thấy có chút gì đó chấn động. Nhất thời không thể lí giải được.
Hạ Nguyên chỉ thăm dò Vân Long giây lát bằng một cỗ ý niệm nhưng không ngờ khí tức trong người Vân Long tự động ẩn thân khiến cho Hạ Nguyên đã thử qua hai lần toàn kinh bát mạch của Vân Long vẫn không phát hiện ra dị trạng gì. Sau một hồi chỉ thấy Hạ Nguyên hướng về phía Thần nữ cười sảng nói.
-Hoa muội! Muốn tìm ta phải chăng vì muốn ta an bài cho vị tiểu huynh đệ này?
Thần nữ không che dấu khẽ gật đầu nói.
-Muội quả là có ý đó. Hoàn cảnh của Long nhi rất đáng thương, muội muốn lưu Long nhi lại nhưng vì Huyền Viện của muội không cho phép thu nhận nam nhân đệ tử nên muội nghĩ Long nhi ở chỗ huynh sẽ thích hợp nhất.
Vân Long nghe vậy không khỏi có chút chán nản. Nó căn bản đâu có muốn tu luyện gì đó ở cái Thần viện này. Chẳng qua trước lúc chưa có cách nào quay trở lại Đào Hoa Quốc , Vân Long đành để mặc họ an bài. Song thực tâm nó vẫn muốn tới huyền Viện của Thần nữ.
Hạ Nguyên thực sự ngay từ đầu gặp Vân Long đã thấy rất hợp mắt. Hài tử này ngoại trừ dị trạng trên mặt còn kì dư đều bộc lộ mộ vẻ lanh lợi đáng yêu nếu được y mài dũa chưa biết chừng tương lai sẽ trở thành Đệ nhất thánh kiếm sĩ của thần khí đế quốc.
Do đó trước đề xuất của thần nữ, Hạ Nguyên không có lí do nào để khước từ.
-Tiểu sư muội an tâm! Ta nhất định sẽ an bài thật tốt cho vị tiểu huynh đệ này!
Thần nữ cảm thấy như vừa trút được một gánh nặng ,liền nở một nụ cười thoát tục.
-Đa tạ huynh!
Đoạn quay sang Vân Long nói.
-Long nhi! Có Đại sư ca chiếu cố cho Long nhi! Hài tử phải nhớ chăm chỉ tu luyện! Đừng để ta thất vọng đó.
Vân Long muốn nói nó muốn theo nàng nhưng trông thấy ánh mắt kì vọng của Thần nữ dành cho nó, Vân long đành bấm bụng nói ngược lại.
-Tiên Cô an tâm! Long nhi sẽ không để cho người phải thất vọng.
Thần nữ mỉm cười nhìn nó. Đoạn quay sang Hạ Nguyên.
-Muội đành phải làm phiền đến đại sư ca!
Thốt xong đã thấy nàng phiêu linh bay lên. Thân thể nhẹ tựa như một ngọn nhu phong phút chốc lao đi mất dạng. Vân Long ngơ ngẩn nhìn theo bóng ảnh tuyệt mỹ của nàng cảm thấy lòng chùng xuống.
Hạ Nguyên thấy thần tình ngơ ngẩn của nó không khỏi mỉm cười.
-Tiểu huynh đệ đi thôi!
Vân Long vô thức để mặc cho Hạ Nguyên kéo xuống .