
30-05-2009, 08:43 PM
|
 |
Chí Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Nov 2008
Đến từ: hà nội
Bài gởi: 533
Thời gian online: 110804
Thanks: 7
Thanked 159 Times in 116 Posts
|
|
Quyển 1: Thiên Ý
Hồi 25: Thánh Quang Kết Giới
Nguồn: 360.yahoo.blog
Cả thần nữ và thánh nữ đều không rõ Vân long đã được ai cứu đi nhưng đã không còn quan trọng. Thần nữ dù sao mục đích cũng là đến giải nguy cho Vân Long. Nguyên lai nàng đang ở trong huyền viện truyền dạy cho các nữ hài tử thủy cầu thuật liền cảm nhận được một nỗi bất an mơ hồ trong lòng. Lại cảm nhận được sự bất an này chính là do u linh khí tức của nàng đem lại .
Ban đầu nàng chỉ muốn biết nhân vật nào lại phát ra u linh khí tức cầu cứu nàng mới theo u linh khí tìm đến đây. Không ngờ người đó lại là long nhi. càng không ngờ hơn nó lại có thể phát xuất ra u linh khí vốn chỉ có một mình nàng.
Hơn nữa hài tử này sao lại đắc tội với thánh nữ tỷ tỷ. Khiến cho thánh nữ phải huy động đến thánh quang kiếm tru diệt hiển nhiên tội trạng không hề tầm thường. Thần nữ do nghĩ một hồi vẫn không thấy minh bạch liền quay sang Ngọc Quan Âm hỏi.
-Ngọc tỷ tỷ? Sao lại phải xuống tay với Long nhi vậy?
Thánh nữ tuy đối với Vân Long chẳng còn sát ý nhưng nghe thần nữ đề cập đến hành vi khi phụ của Vân long thì vừa tức vừa ngượng. Có đều nàng đã độ qua nhất kiếp của cửu thiên huyền kiếp nên gần như mọi biểu hiện đều không có trên mặt.
Thần nữ mất công dò xét cũng không thu được chút kết quả nào.
Thánh nữ nghĩ vẩn vơ giây lát đột nhiên quay sang thần nữ nói một câu.
-Hoa muội! oa nhi đó không hề tầm thường, muội phải cẩn thận!
Thần nữ chưa kịp hỏi nguyên do đã thấy thánh nữ phiêu linh bay đi mất. Nàng ngơ ngẩn nhìn theo thánh quang giá y tiêu thất giữa không trung , tự thị hồ nghi bản thân.
- Thánh Quang kết giới! ....Lẽ nào Ngọc tỷ đã độ qua nhất kiếp!
Thần nữ sau cùng cũng thu lại cái nhìn. Ngọc thể có chút chấn động. Đến bây giờ bản thân nàng cũng thấy không sao hiểu thấu được Long nhi! Hài tử này cơ hồ vẫn còn che dấu nàng rất nhiều điều.
-Nhất định ta phải hỏi Long nhi cho rõ!
Nàng thở dài một tiếng cũng quay người phút chốc biến mất!
O0o
Gió miên man thổi, sương chầm chậm trôi, Vân Long cùng Tuyết cẩu sau khi chạy thoát đã không quay về Thánh Kiếm Viện. Vân Long thấy lòng không thoải mái đã cùng Tuyết cẩu dạo chơi một vòng trong thần viện.
Suốt dọc đường đi, Tuyết Cẩu không ngừng trông thấy Vân Long trên nét mặt hiện vẻ trầm tư không sao hiểu được đang nghĩ điều gì, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
Vân Long thực tâm đang nghĩ cách đối đáp sao với thần nữ. Nó tin chắc thần nữ không sớm thì muộn cũng đến tìm . Lúc đó nó phải nói sao đây?
-Ài!
Càng nghĩ Vân Long càng cảm thấy đau đầu chi bằng không nghĩ nữa.
Đột nhiên Vân Long quay sang Tuyết Cẩu bên cạnh hỏi.
-Tuyết Cẩu ! Ngươi nói xem chúng ta làm sao mới quay về được Đào Hoa Quốc. Ta nhớ mọi người ở đó quá!...Giá như còn lão Phong thần ở đây thì hay biết mấy!
-À quên mất là ngươi chỉ là một con tuyết cẩu làm sao đáp được lời của ta chứ?
Vân Long cười gượng tự cốc cốc vào đầu mình.
Tuyết Cẩu bị vân Long xem thường trong lòng rất tức giận nghĩ.
-ừm! Ai bảo ta không nói được , chỉ tại oa nhi ngươi chưa luyện thành tới mức có thể cùng tâm linh ta kết nối. ...hừm! Nếu không phải oa nhi ngươi không ngốc nghếch há không biết phá gian giới có thể đưa ta và ngươi quay trở lại Đào Hoa Quốc sao?..thật là xui xẻo mới kết bạn với ngươi?
Tuyết Cẩu liên tiếp gừ gừ làm Vân Long ngạc nhiên, nghĩ không thông, con tuyết cẩu này hóa ra tính khí thật hẹp hòi .
Lúc này trời đã quá trưa, cả Vân Long và Tuyết cẩu đều cảm thấy rất đói. Xung quanh là một khoảng đất rộng lớn , không khí khá trong lành. Nhìn qua những cột nước nhỏ như bong bóng bay loạn trên không trung Vân Long lập tức liên tưởng đến những chiếc bánh nhỏ xinh xắn bất giác đưa tay ra chộp lấy một cột bong bóng bỏ vào miệng.
Đến khi nuốt vào rồi nó mới nhận ra là mình vừa nuốt một cột nước nhỏ. vừa trôi xuống bụng đã cảm thấy rất khó chịu. Vân Long không ngừng nhăn mặt.
Tuyết Cẩu ngó lên khẽ cười thầm một tiếng.
-Đáng đời oa nhi tiểu quỷ! Ngươi không biết những cột nước này là một thủy cầu thuật có sức công phá cực đại sao..
Vân Long bị cái đau vô cớ từ phía dưới bụng truyền nên. Cảm tưởng như cả một ngọn sóng nước đang oanh tạc trong nội thể của nó! thì không ngừng rên rỉ.
-Chết ta!..
-Đáng đời! Ai bảo ngươi tham lam dám ăn cả thủy cầu của ta. Tiểu hắc tử ! Ngươi thấy sao?
Vân Long cười khổ nhìn người vừa lên tiếng là một tiểu nữ hài chỉ trạc tuổi như Phi Phụng. Nữ hài này rất chi là xinh xắn, đôi mắt đen láy đáng yêu vô ngần . Lúc này chiếc miệng nhỏ xinh đang mở ra hết cỡ nhìn vân Long cười tinh ngịch!
-Tiểu muội muội! Làm ơn lấy thủy cầu thuật cuả muội ra khỏi bụng ta...ta thực sự chịu không nổi rồi...?
Vân Long nhìn nữ hài than.
Nữ hài này khẽ cười nói.
-Xin lỗi...Ta chỉ mới học cách phát thủy cầu thuật thế nào chứ vẫn chưa biết làm thế nào mới thu lại được..
-Cái gì?
Vân Long gần như nhảy dựng cả lên khiến cho Tuyết cẩu bị cú nhảy này làm cho đau điếng không ngừng chửi rủa Vân Long.
-Oa nhi tiểu quỷ? Muốn hại chết lão tử hả?
Nữ hài trông thấy bộ dạng hoảng sợ của Vân Long , đôi mắt tinh anh nhìn nó cười hỏi.
-Ngươi sao phải sợ cuống lên như vậy! Chờ sau khi ta học được cách thu lại nhất định sẽ lấy ra giúp ngươi mà?
Vân Long thảm hại kêu!
-Tiểu muội muội không biết cách thu lại sao lại còn phát ra để nó chạy lung tung vậy...ta..
Vân Long không sao nói tiếp được nữa vì cơn đau lại bộc phát làm nó đau đến toát mồ hôi.
Nữ hài nhìn nó áy náy.
-Ngươi không cần phải tỏ ra đau đớn như thế chứ...
Vân Long nhìn nữ hài nghĩ thầm.
-Nàng thử nuốt thủy cầu thuật vào xem có thấy đau đớn như vậy không?
Nữ hài thấy nó chỉ nhìn mình mà không nói gì thì tức tối dậm chân nói.
-Hắc tử ngươi thật hẹp hòi...ngươi nuốt mất thủy cầu thuật của ta , ta còn không giận sao ngươi lại giận ta chứ?
-Nữ hài này ngang ngược quá!...Xem ra còn hơn cả nhị vị tiểu nương tử.
Vân Long vẫn lặng thinh không đáp.
Đột nhiên nữ hài ngọc thủ xinh xắn xuất hiện một tinh cầu nhỏ như bong bóng. Miệng anh đào khẽ chu lại một tiếng.
-Ta rất là hào phóng..ngươi với thủy cầu của ta rất có nhã hứng, vậy để ta tặng thêm cho ngươi một thủy cầu nữa. nha.
-Cái gì?
Vân long đột nhiên hét lớn một tiếng. Cánh tay vỗ mạnh xuống thân thể trắng như tuyết của Tuyết Cẩu.
-Chạy thôi!
Tuyết Cẩu vốn đang lim dim bị cái vỗ này thì nổi nóng suýt chút nữa thì hất cả thân hình của Vân Long ngã xuống đất.
-Oa nhi muốn chết hả?
Tuy vậy khi trông thấy một thủy tinh cầu đang thoát đến chỗ này lập tức Tuyết Cẩu không chờ Vân Long lên tiếng lần thứ hai đã co chân chạy thục mạng.
-Hưm! Oa nhi ngươi lại đắc tội với nữ nhân!....lớn nhỏ ngươi cũng dám đắc tội xem ra tiểu mệnh của cả ta và ngươi đã sớm không giữ được.
Cả hai lao vút ra khỏi đương trường nhanh như một cơn gió.
Đám nữ hài xung quanh đang tu luyện thủy cầu thuật cũng bị hành động này của Vân long làm cho kinh động. Bao nhiêu ánh mắt hiếu kì nhìn nó.
Hốt nhiên nữ hài từ phía sau hét lên một tiếng lanh lảnh.
-Mau vây lấy hắn cho ta?
Lập tức đã có bốn tiểu nữ hài lao ra chặn đường của Tuyết Cẩu. Thủy tinh cầu tụ trên tay đã chớp nhoáng thoát ra .
Vân Long mắt thấy bốn khối tinh cầu bay đến phía mình thì kinh hãi, trong lúc quẫn bách lấy tay khua loạn. Một đạo kiếm không có nhiều uy lực vẫn khiến ba khối tinh cầu đổi hướng đằng không bay lên.
Đám nữ hài không ngờ thủy tinh cầu cuả mình không kích trúng được đối phương, tâm lí hiếu thắng khiến các nàng nhất quyết không chịu buông tha cho một hắc tử như Vân Long.
Ngay lập tức những khối tinh cầu lại được triệu lại . Lần này có tới mười mấy tiểu nữ hài xuất thủ. Cả rừng tinh cầu cũng lúc chụp đến nhân ảnh của Vân Long và Tuyết Cẩu.
Vân Long trông thấy vậy thì đã sợ đến vỡ mật. Cuối cùng nó cũng biết được sự lợi hại của Huyền Viện không phải chỉ là lời đồn thổi. Trong lúc không biết cách ứng phó ra sao chỉ còn biết trông mong vào vận số của bản thân.
|