" Đệ tử thật xấu hổ, nãi nãi đó mạnh quá nhưng lại rất cứng đầu."
" Ngươi đương nhiên là rất may mắn !" Lăng Già Thượng Nhân cười cười, đem ba khỏa Ngưng Nhạc Châu trả về trên tay Khổng Trác, " Vốn ta định chờ ngươi về sẽ đưa cho ngươi một món pháp bảo thuận tay, nhưng giờ nhìn lại, chỉ còn có mấy món trấn sơn pháp bảo trong phái ra, mà ta thực sự không nỡ xuống tay, cho nên không có cái gì cho ngươi cái gì cả, ngươi cũng đừng trách ta a!"
Khổng Trác hắc hắc cười hai tiếng," Đệ tử lần này xuống núi gặp vận đen, xong cũng đã đạt được một chút này rồi, đâu còn muốn tham nhiều nữa, có được ba khỏa hạt châu này đã cảm thấy vô cùng may mắn rồi."
" Đúng, tham nhiều quá sẽ hỏng, đạo lí này ai cũng biết nhưng người chính thức có thể làm được lại không nhiều, kiếm pháp của ngươi đã đạt tới thất tầng, giờ ngươi nên cố gắng dụng tâm mà nghiên cứu đạo thuật đi."
" Đạo thuật ?"
" Đùng, pháp thuật, bây giờ ngươi đã bước chân vào cánh cửa Khí Hóa Thần rồi, nguyên thần ngày càng ổn định, đã tới lúc tu hành đạo thuật, La Phù ta tuy được xưng là kiếm phái, kiếm thuật cố nhiên là trọng yếu nhưng đạo thuật tu hành cũng tuyệt đối không yếu kém, ngươi chính là có Thổ thân thể, trong Tàng Kinh Các cũng có không ít đạo thuật phù hợp với ngươi, ngày mai ngươi đi xem, tìm một cái thích hợp mà tu luyện đi !"
" Tạ ơn sư bá !"
" Ngươi cũng không cần khách sáo như vậy !" Lăng Già Thượng Nhân nói," Ngươi vừa rồi có nói, ngươi giết mãng xà kia thu được nguyên linh của nó thành kiếm phách ?"
" Đúng vậy, đệ tử đã có ý nghĩ này !" Vừa nói, Khổng Trác liền cung kính đưa đoản kiếm mình đang cầm, giao lên tay của Lăng Già Thượng Nhân." Lăng Già Thượng Nhân tiếp nhận, cẩn thận nhìn một chút, vốn vẻ mặt rất bình thường nhưng khi tay lão chạm lên hoa văn hình mãng xà trên thân kiếm, liền nhịn không được hút một ngụm lương khí, thân thể cũng đột nhiên đứng thẳng.
Trên thân kiếm này không chỉ lộ ra yêu khí nồng hậu, dĩ nhiên cũng có một tia nhàn nhạt không thể nhận biết được rõ ràng, một hơi thở của viễn cổ hồng hoang hung thú trong truyền thuyết.
Loại hơi thở này....khiến lão chậm chạp, tính mạng cảm thấy không còn ý nghĩa nữa, cũng chỉ từng cảm thụ qua một lần.
Ánh mắt lão sáng rực lên, tay trái nhẹ nhàng phất một cái, khỏa hạt châu màu đỏ bay tới trước mắt, cùng ánh mắt lão nhẹ nhàng chạm một cái, không gian chung quanh liền sinh ra một tia ba động không thể nghe thấy, rồi như từng mảnh tro nhẹ nhàng hạ xuống mặt nước liền sinh ra ba động nhẵn nhụi vô cùng.
Sau đó, ánh mắt lão liền ảm đạm đi.
Đã quá muộn, muộn mất mười năm.
Nếu là mười năm trước, nếu như mình có cái này thì bây giờ lão là người đầu tiên trong lịch sử bốn ngàn năm của La Phù phái phi thăng, còn bây giờ ....
Lăng Già Thượng Nhân thở dài một hơi, cười cười, nhưng trong nét cười lại ẩn một tia khổ sở, một tia bất đắc dĩ cùng một tia kiên nghị, tự tin.
Hạt châu màu đỏ nọ lại chậm rãi bay đến trước mặt Khổng Trác.
" Vật này, đối với ngươi mang lại nhiều chỗ cực kì tốt, bây giờ Tiên Thiên Tử khí của ngươi đã đạt tới viên mãn của tầng bốn rồi, nguyên thần đã thành, hãy thu nó vào trong nguyên thần mà chăm sóc đi !"
" A?" Khổng Trác đầu tiên hơi sửng sốt một chút, rồi lập tức gật đầu," Vâng !"
Sau đó hé miệng, một cỗ tử khí từ trong miệng hắn phun ra, bao bọc lấy hạt châu nọ, khi tử khí cùng hạt châu đỏ chạm nhau, hạt châu phảng phất như bị cái gì đó kích thích, trong giây lát hồng quang rực rỡ. Sau đó, tất cả tử khí mà Khổng Trác phun ra đều bị nó hấp thu, mà hạt châu nọ cũng thu nhỏ lại, biến thành nhỏ vừa phải phi vào trong miệng Khổng Trác.
" Còn mãng bì cùng mãng giác ta cứ thu lại trước, ngày mai ta sẽ đưa cho Liễu sư thúc của ngươi, ngươi thấy sao?"
" Điều đó là đương nhiên !" Khổng Trác cười nói, cũng không thèm nhìn đến mãng bì trên bàn lấy một cái, nói đúng ra hắn cũng không có ý định dùng mãng bì này, thứ nhất nó quá lớn, thứ hai rất khó khăn để chế tạo, nếu vất đi thì đáng tiếc nên đã mang về giao cho Lăng Già Thượng Nhân xử lí, dù sao thì cuối cùng nếu làm ra thành phẩm dám chắc sẽ không thiếu phần của mình.
Mà Lăng Già Thượng Nhân hiển nhiên đối với thái độ của Khổng Trác rất mãn ý, mỉm cười gật đầu nói:" Tốt lắm, cũng khuya rồi, ngươi cũng về nghỉ ngơi đi !"
" Vâng !" Khổng Trác đứng dậy, hướng Lăng Già Thượng Nhân thi lễ, đang chuẩn bị bước đi thì tựa hồ như nghĩ tới việc gì, liền dừng lại nói:" Sư bá, đệ tử hôm nay về núi thấy có một sự kiện lạ ."
" Chuyện gì ?"
Khổng Trác bèn nói lại chuyện trên đường gặp phải hai tên tuần sơn giả mạo, Lăng Già Thượng Nhân cười cười:" Việc của hai tên tiểu tặc kia ta đã biết, không nên gây ra ảnh hưởng quá ồn ào, để Vân sư bá ngươi xử lí chuyện này."
Khổng Trác cũng cười cười," Nếu như vậy, đệ tử xin cáo lui."
Nói xong cung kính lùi ra ngoài.
" Mặc dù tuổi còn trẻ nhưng có khả năng đào tạo thành nhân tài." Nhìn Khổng Trác rời đi, trên mặt liền hiện thần thái hài lòng:" Mạc sư đệ thu đồ đệ này không sai a!"
Sáng sớm ngày thứ hai, trời còn chưa tỏ, Khổng Trác đã xuất hiện phía trước Tàng Kinh Lâu.
Mà một vài trưởng lão của Tàng Kinh Lâu cũng biết chuyện hôm nay Khổng Trác đến nên dọc đường đi Khổng Trác cũng không có gặp cản trở gì.
Khổng Trác đến Tàng Kinh lâu này không phải là lần đầu tiên, hắn đã giấu sư phụ len lén đến đây vài lần, bất quá vài lần đó hắn cũng chỉ đến nhìn cho biết thôi, chứ không có cái gì tốt cả.
Muốn vận dụng đạo thuật mà nói, cần có nguyên thần, mà ...lúc trước Khổng Trác chỉ là sanh hồn, cũng chưa đạt tới tiêu chuẩn thấp nhất của đạo thuật, cho nên vài lần đó hắn cũng chưa đạt được cái gì tốt.
Mà bây giờ cũng không giống với trước kia, lần này Khổng Trác tới là có mục đích.
Tàng Kinh Lâu rất lớn, chia làm ba bộ phận, phân biệt là Kiếm, Công, Pháp ba tầng.
Khổng Trác trực tiếp đi vào Thuật các ( tầng).
Vừa vào đến của Thuật tự các, ba mươi sáu giá sách cao cao hiện ra trước mặt Khổng Trác, mỗi giá sách đều cao hơn một trượng, để đầy sách.
Ba mươi sáu giá phân thành từng loại riêng biệt, trong đó viết về " Ngũ hành " có mười lăm giá, hai mươi mốt giá còn lại đều viết về " Kỳ môn ", mà trên mỗi giá trừ " Ngũ hành" cùng " Kỳ môn" ra, hoàn toàn có rất nhiều loại nhỏ, ví dụ như trên giá " Ngũ hành " có để cả năm loại kim mộc thủy hỏa thổ.
Khổng Trác không chút do dự, đến chỗ giá sách chứa " Hành Thổ ", sau đó tìm quyển có viết hai chữ " Độn thuật ".
Ngũ hành độn thuật, thổ độn.
Nếu nói trong ngũ hành dộn thuật.....nổi danh nhất chính là Thổ độn thuật mà mục tiêu đầu tiên của Khổng Trác chính là học được Thổ độn thuật chính tông.
Hắn cũng muốn mình học được ba loại thuật.
Thuật thứ nhất là Ngự vật, chỉ cần là người tu hành tu luyện đến một trình độ thâm hậu nhât định sẽ tự lãnh ngộ được đạo thuật tối cơ bản này
Thuật thứ hai là do chính thân thể của hắn chuyên hướng thành thuần hành Thổ, một loại thuộc tính phụ trợ, khống chế từ nguyên lực.
Hôm nay hắn học thuật thứ ba, thổ độn thuật.
Đương nhiên như vậy, hắn cũng không khách khí, là một người tu hành có thể chất thuần hành Thổ, nên bây giờ hắn đối với Thổ pháp thuật cơ hồ có sự lãnh ngộ trời sinh, nên học phương pháp Thổ độn thuật cũng không quá khó khăn. Khổng Trác chỉ cần xem qua là hiểu, nên xem một quyển sách về Thổ độn thuật tự nhiên có lĩnh ngộ ngay.
Nói ra, hắn cũng biết rõ tình trạng thảm hại của mình, một đệ tử bình thường của La Phù, tu luyện tới giai đoạn này, cơ bản cũng nắm giữ hơn hai mươi loại thuật.
Đương nhiên, đây chỉ là những loại đạo thuật cơ bản nhất, nhưng đúng là những đạo thuật này làm cho Khổng Trác có chút hâm mộ. Chỉ là những đạo thuật của hắn đều do sư phụ chỉ dạy, mà sư phụ của hắn lại không muốn hòa cùng cách dạy với người khác, tự nhiên sẽ không dạy những cái đó.
Trụ cột của đạo thuật chính là nguyên thần, bản chất đầy đủ đây chính là việc sử dụng năng lượng trong thiên địa, bất quá những lời này nghe thì đơn giản, nói cũng đơn giản, nhưng làm thì sao đây ?
Thật khó khăn a!
Cũng như cổ phiếu thôi, bình thường chỉ cần không phải kẻ ngu đều biết có phiếu này có khả năng tăng mãi mãi, nhưng chính thức kiếm được tiền thì có mấy ai ?
Cổ thần* rất hiếm, mà người tu hành thiên tài cũng là hi hữu.
Lúc Mặc Hưu đi, Khổng Trác nguyên thần chưa thành, mà bây giờ khi Khổng Trác đã hình thành nguyên thần, thì Mặc Hưu lại không có mặt, bởi vậy trong thời gian này, Khổng Trác chỉ có thể nâng cấp công phu ở kiếm thuật, đối với đạo thuật của bản môn thì tạm thời không thể không dừng lại. Nhưng bây giờ cơ hội của hắn đã tới.
Xem xong mấy cuốn về Thổ độn thuật, hắn lại tìm trên giá một quyển của bản môn về cách khống chế nguyên từ lực. So với Thổ độn thuật, loại.... pháp thuật này ít cao thâm hơn, mà Khổng Trác khi đọc thì hiểu cũng chậm hơn rất nhiều, bất quá thu hoạch so với hắn tưởng tượng còn nhiều hơn. Lĩnh ngộ của hắn đối với nguyên từ lực tựa như đốn ngộ bình thường, khởi điểm ban đầu của hắn so với tu thuật giả bình thường cao hơn rất nhiều, bây giờ có sách giảng giải tường tận, cùng với lĩnh ngộ ban đầu của hắn giờ ngang nhau, chỉ trong có mấy canh giờ, giải thích đối với từ nguyên đâu chỉ cao hơn có mười lần.
Mà khi hắn cảm thấy hài lòng buông quyển sách xuống, thì cũng đã đến đêm tối, mặt trời lặn về hướng tây, bầu trời đã dần dần tối sầm xuống.
Phản xạ đầu tiên của hắn, Khổng Trác thấy bụng mình tựa hồ ọc ọc kêu lên, đương nhiên đó là ảo giác của hắn, hắn tu hành đến trình độ này rồi, cơ hồ có thể tích cốc mười ngày nửa tháng không ăn đều không có cảm giác gì cả, chỉ là tính cách của Khổng Trác, một ngày không ăn là không cảm thấy thoải mái.
" Thật sự là không hết giận à !" Khổng Trác vỗ vỗ lên khuôn bụng to tướng, nhưng cũng không có ra khỏi Tàng Kinh Lâu.
Hắn chỉ có thời gian ba ngày, mà từ tình huống xem xét của ngày hôm nay thì thời gian ba ngày có vẻ không đủ.
Đi tới một cái giá ở phía trước, cẩn thận tìm kiếm một phen, cuối cùng trên mặt một chiếc đàn thấy được một quyển đạo thuật kì thư, xem qua với tốc độ cực nhanh rồi cất trở lại trên giá.
Sau đó hắn lui lại mấy bước, ánh mắt phóng tìm cả phóng nhìn cả thuật tự lâu, tìm một giá sách hợp nhãn, hắn sẽ tìm một môn đạo thuật cho chính mình.
Tham nhiều sẽ hỏng, đây là câu nói mà Mặc Hưu thường xuyên nói bên tai hắn, mà hắn cũng nhớ lắm.
Ánh mắt chậm rãi dời từ trên mặt giá sách " Ngũ hành", di dời tới trên hai mươi mốt cái giá chứa " Kỳ thư ", cuối cùng ánh mắt hắn tập trung tại bên trên một giá sách màu xám.