Chu Vũ chậm rãi từ trên cây tụt xuống, lúc hắn đến mặt đất thì trước mặt đã xuất hiện hai mỹ nữ, Hoàng y nữ tử cùng Hồng y nữ tử. Cây trong rừng như có thêm sinh khí, không khí tràn ngập mùi hương thơm ngát nhưng mùi hương này không giống như mùi thơm của hoa.
Hoàng y nữ tử thì lạnh băng còn Hồng y nữ tử thì trên mặt hơi có sắc hồng.
“Nhìn lén người trong phủ luyện kiếm, khó mà thoát tội, ngươi không biết sao?”
Hoàng y nữ tử mặt lạnh băng nói.
Thần sắc cỏ vẻ bất thiện nha, Chu Vũ thầm nghĩ nhưng ngoài miệng nói:
“Không biết!”
Hoàng y nữ tử cười lạnh:
“Ta cho ngươi hai sự lựa chọn, thứ nhất là chết, thứ hai là cắt lưỡi, ngươi chọn cách nào?”
Trừng phạt quả là rất nghiêm khắc nha! Chẳng lẽ đây là loại phương pháp luyện tập bí truyền và sợ hắn tiết lộ? Chu Vũ mỉm cười nói: “Ta chọn cách thứ ba!”
Hai nữ tử nhất thời sửng sốt, nhìn khuôn mặt tươi cười của hắn nhưng lại càng làm hai nàng thêm tức giận, Hoàng y nữ tử trừng mắt nói: “Không có cách thứ ba!”
Chu Vũ nói:
“Ta có thể giúp ngươi đưa ra phương pháp thứ ba, ta mời hai vị uống vài li rượu, ý hai nàng thế nào?”
“Như vậy thật tiện nghi cho ngươi quá!” Hoàng y nữ tử cười lạnh:
“Nếu ngươi không đưa ra cách lựa chọn, ta sẽ giúp ngươi!” Lời vừa nói dứt, cánh tay khẽ động mũi kiếm đã hướng cổ họng Chu Vũ đâm tới.
Chu Vũ nhìn thẳng vào mũi kiếm, thân hình vẫn bất động, đột nhiên cười:
“Thực sự ta không phải cố ý xem các ngươi luyện kiếm, bởi vì ta là một Du thi nhân, căn bản không hiểu gì về kiếm!”
“Dẻo miệng quá, ai tin được ngươi?” Xích địa một tiếng, mũi kiếm xuyên qua nhưng không có đâm trúng Chu Vũ, Hoàng y nữ tử đúng là đã động thủ thực sự nhưng cũng không có lấy đi tính mạng của hắn!
Hồng y nữ tử chợt vươn tay, mũi kiếm cách cổ họng Chu Vũ chừng 3 thốn thì dừng lại, nàng nhìn chằm chằm vào mặt Chu Vũ:
‘Ngươi thực sự là Du thi nhân? Ngươi không hiểu kiếm sao?”
Chu vũ thở dài nói:
“Du thi nhân chẳng lẽ là nghề nghiệp vinh quang sao? Không hiểu kiếm cũng doạ người sao? Chẳng lẽ ta có cơ hội giả mạo?”
Hổng y nữ tử nói: “Vậy tại sao ngươi ở trên cây nhìn trộm chúng ta luyện kiếm?”
Chu vũ do dự không trả lời, Hoàng y nữ tử lạnh lùng nói:
“Nếu có ý nghĩ hạ lưu thì tất nhiên không thể nói ra được rồi! Để bổn tiểu thư trực tiếp cho ngươi một kiếm sẽ giải quyết được ngay” Ý của nàng rất rõ ràng, nếu không phải nhìn lén các nàng luyện kiếm thì nhất định là có ý định nhìn lén nữ tử trong phủ, cái tội này còn lớn hơn nữa.
Chu vũ làm ra vẻ thành thật nói:
“Ta đến tìm nha đầu kia, tối hôm trước nàng đã giúp ta một lần, ta tới để cảm tạ nàng!”
Hai nàng đồng thời sửng sốt, Hồng y nữ tử nói:
“Nàng ta giúp ngươi cái gì?”
Chu vũ nói :
“Lúc ta sắp chết đói, nàng đã cho ta miếng thịt nên đã cứu ta không bị chết đói. Ngươi xem, đây là chiếc túi dùng để đựng thịt!” Nói xong hắn rút từ tay áo ra một cái túi vải.
Hoàng y nữ tử khinh bỉ nói: “Chỉ vì miếng thịt mà ngươi làm như vậy ư?”
Chu vũ nghiêm mặt nói: “Miếng thịt tuy nhỏ, nhưng đã cứu ta một mạng, ngươi nói ta há có thể không cảm tạ nàng ư?”
“Thật hay giả, ta có một biện pháp có thể chứng thực việc này” Hồng y nữ tử nói: “Trước tiên ngươi thu thanh kiếm lại đi!”
Hoàng y nữ tử chậm rãi hạ mũi kiếm xuống, thân ảnh của hồng y nữ tử chợt loé lên xuyên qua tưởng mà nhảy vào, tưởng này cũng phải cao đến một trượng, nàng có thể trực tiếp nhảy qua, thân pháp cũng không phải là tệ.
Chu vũ nhìn mũi kiếm vừa được hoàng y nữ tử thu lại, thở phào nhẹ nhõm: “Cũng tốt rồi, đừng có hơi một chút là lấy kiếm giết người như vậy, cô nương cũng nóng tính a!”
Hoàng y nữ tử tức giận nói: “Người sai trước là ngươi, còn giám trách móc ta sao?
Chu vũ không phục nói” “Ta từ phương xa đến đây, chỉ vì cảm tạ ân nhân, có làm gì đâu? Nhưng thật ra các ngươi hơi tý là đòi giết người, uy danh Đại kiếm thánh như vậy, chẳng lẽ dạy con cháu như vậy?”
Lời này nói ra, đối với Đại kiếm thánh có chút bất kính, hoàng y nữ tử đối với gia gia của mình cực kỳ kính trọng, nghe như thế làm sao chịu được, sắc mặt chợt đỏ bừng, xích địa một tiếng giơ kiếm nhằm hắn đâm tới, một kiếm này cực nhanh cũng cực kỳ ác độc, Chu vũ nhất thời lửa giận bốc lên, Hảo a, không thể cùng đàn bà nói lý lẽ được! Lui lại phía sau mặc dù có chút chật vật nhưng cũng có thể thoát được một kiếm rất hiểm này, hoàng y nữ tử giận quá, mũi kiếm vừa chuyển hướng cổ họng hắn đâm tới, lúc đầu vốn định chỉ làm hắn bị thương nhưng bây giờ nàng rất khoát lấy đi tính mạng của hắn! Chu vũ xoay người hướng vào đám cây trong rừng chạy tới, hoàng y nữ tử thế nào lại có thể để hắn chạy thoát, mau chóng đuổi theo, mũi kiếm hướng phía sau lưng hắn đâm tới, một kiếm này nhìn qua nhất định là xuyên qua người hắn nhưng Chu vũ thân thể thật đúng là rất kỳ diệu, chỉ nghe xích địa một tiếng, mũi kiếm đã đâm trúng vào cây đại thụ xuyên qua một thước có dư.
Chu vũ thân hình vừa động đã đứng đối diện với nàng, lạnh lùng nói: “Ngươi thật sự muốn giết ta?” Nói gì thì việc này cũng có giới hạn, một chiêu vừa rồi nhất định là lấy mạng của hắn, hắn dĩ nhiên không thể nhịn được nữa.
Hoàng y nữ tử dùng sức rút mạnh một cái, trường kiếm một lần nữa rút ra, cười lạnh: “Ta có thể không giết ngươi nhưng không thể tha ngươi một kiếm!”
Chu vũ đột nhiên vung hữu thủ lên một cái, một bó lá cây to bay lên, tầm mắt của hoàng y nữ tử toàn bộ bị lá cây ngăn lại, theo đó một người liền xuất hiện cạnh nàng, trường kiếm của nàng căn bản không cách gì thu lại kịp, khẩn trương, tay trái đột ngột chém ra nhưng tay vừa nhấc đột nhiên cả người nàng bị hai cánh tay mạnh mẽ ôm lấy không chỉ có hai tay không mà toàn thân của nàng cũng bị người ta ôm trọn, cả hai ngã xuống đất, đinh địa một tiếng trường kiếm của nàng đã bị rơi xuống đất, tiếng nàng kinh hãi kêu lên.
Trong nháy mắt, nàng nhất thời cảm thấy có một loại cảm giác khác lạ rất mãnh liệt, tự nhiên nàng lại bị một nam nhân ôm lấy, một chân của nam nhân gắt gao chẹn ngay vào giữa hai chân của nàng bộ ngực bạo mãn của nàng cũng ngực của hắn dính sát vào nhau, tư thế … có chút gì đó mập mờ!
“Thả ta ra, ta … ta muốn giết ngươi!” Nữ tử thất thanh kêu lên.
Chu vũ cười hì hì nói: “Ngươi muốn giết ta? Ta như thế nào lại buông ngươi ra chứ! Chẳng lẽ ta không muốn sống nữa? Trừ phi ngươi đáp ứng không giết ta” Một nữ tử bị ôm trong lòng, vừa hương diễm, vừa mềm mại, chính hắn bình sanh cũng rất ít được diễm ngộ như thế, như thế nào có thể dễ dàng buông ra chứ huống chi hắn lại có một lý do vô cùng chính đáng đó là vì bảo trù tính mạng của mình.
“Ta muốn giết ngươi! Ngươi chờ đó, không giết ngươi không được!” Nữ tử trên mặt vừa trắng vừa đỏ.
Nhìn khuôn mặt kiều diễm như vậy, từng trận hương thơm bay vào lỗ mũi làm cho Chu vũ tâm thần bị kích động một phen, cho đến tận bây giờ hắn cũng chưa từng cũng một nữ tử ở trong trạng thái mập mờ như vậy, cho dù là Thi ty Nhi thì hắn nhiều nhất cũng chỉ để nàng tựa trên đùi mà ngủ, lúc này đem một mĩ nữ đè dưới hạ thân, nhất thời thân thể hắn có chút phản ứng, trực tiếp là toàn thân nóng lên, một cỗ kích thích chưa từng có hiện lên trong lòng hắn.
Đột nhiên bên tai truyền đến tiếng kêu sợ hãi: “Các ngươi … các ngươi .. làm … làm cái gì thế này?”
Chu vũ giật bắn người lên, trên mặt đỏ hồng mộ mảng, vừa rồi cũng là do tâm thần kích động mới không nghe được có ngoại nhân tiến vào, đương nhiên nhìn thấy như vậy ngoài hồng y nữ tử còn có tiểu nha đầu kia nữa, hai người vẻ mặt ngạc nhiên nhìn bọn họ, hồng y nữ tử trên mặt màu hồng bao phủ khắp khuôn mặt lan xuống đến cả chiếc cổ cao trắng ngần.
Hoàng y nữ tử tốc độ so với hắn cũng chậm hơn một chút, giật bắn người đứng dậy ánh mắt nhìn khắp nơi để tìm Kiếm, nhưng rất tiếc kiếm của nàng đã bị lá cây trùm kín.
Chu vũ thẹn thùng giải thích: “Muội muội của ngươi muốn giết ta, cho nên … Cho nên ta …”
“Đồ vô sỉ, hoàng y nữ tử rốt cục cũng tìm được kiếm của nàng, bắt đầu nhắc kiếm báo thù, Chu vũ liền co chân chạy trốn, vòng qua bên cạnh hồng y nữ tử, hồng y nữ tỷ bàn tay vừa xuất liền chộp cứng bả vai của muội muội: “Muội muội, ta đã hỏi rõ ràng, hắn đúng là Du thi nhân, đích xác là không hiểu kiếm, không cần giết hắn!”
Hoàng y nữ tử kêu lên: “Ta không thể không giết hắn được!”
“Gia gia biết sẽ rất tức giận” Hồng y nữ tử kéo nàng ra xa.
“Ngươi đến làm gì?” Trong rừng cây an tĩnh truyền đến một âm thanh ôn nhu, chính là của Nha đầu kia.
“Ta nghĩ đến cảm ơn ngươi!” Chu vũ nói.
Nha đầu ánh mắt thoáng hiện lên một tia kỳ qoái: “Ngươi đúng là một người nhiều chuyện, nếu chỉ vì cảm ơn một người mà đánh mất cả mạng của mình thì có đáng giá không?”
Chu vũ thở dài nói: “Nữ nhân này thực sự là không được chỉ dạy, thật không thể cùng nàng nói lỹ lẽ!”
Nha đầu thản nhiên nói: “Chúng ta là người như vậy, sao có thể cùng người khắp nơi nói lỹ lẽ được chứ?” Đầu nàng cúi xuống, đích thực là một lời nói không có lý lẽ gì hết, trong mắt nàng, Nha đầu và Du thi nhân giống nhau, cũng thuộc người không cần nói đến lý lẽ!
Chu vũ đồng tình nói: “Ngươi hầu hạ đại tiểu thư đứng lên nói như vậy cũng khó cho ngươi”
Nha đầu bình tĩnh nói: “Ta thấy thế cũng là một thói quen tốt thôi”
Thói quen, phải chịu bao nhiêu oan ức ư? Chu vũ nói: “Có thể tìm một chỗ nói chuyện không?”
Nha đầu ngẩng đầu hỏi: “Nói chuyện gì?”
“Ta cảm giác chúng ta là những người có chút giống nhau, hẳn là có nhiều điểm chung” Ý tứ của Chu vũ rõ ràng thừa nhận nàng và hắn cùng là những hạ nhân, mà bọn họ đều có những bí mật của riêng mình.
Nha đầu lắc đầu: “Chúng ta không giống nhau, cũng sẽ không có cùng tiếng nói chung …! Ta về đây, mặt khác ngươi cũng lên đi đi, đây là lời khuyến cáo của ta” Nói xong, nàng xoay người đi luôn, căn bản không để cho hắn có cơ hội mở miệng.
Chu vũ ngơ ngác xuất thần, Nha đầu này quả nhiên cực kỳ khôn khéo, hơn nữa sự nghi ngờ trong lòng cũng rất nặng, như vậy dụng mỹ nam kế với nha đầu này có chút khó khăn, bởi nàng bất kỳ kẻ nào cũng không tin tưởng, tương tự một người bị thương, rất là cô độc!