Quang trung và hiếu thiên nhanh như ánh chớp hai người từ phục long cốc bay vút lên trời hướng phía quang trung thánh viện thẳng tiến.
Khi bay đến địa phận Thánh Nhật thành nơi gần nhất với thánh viện hai người vì không muốn gây sự chú ý cho người khác nên đã không tiếp tục ngự kiếm phi hành mà hạ suống đi bộ tận lực ẩn tàng khí tức theo cách mà kinh vân thần bí đó đã dạy.
“Ồ, Quang Trung ngươi xem, nơi này quả thật rất náo nhiệt khác hẳn với phục long cốc chúng ta ở” hiếu thiên cảm thán thốt lên.
“Ta cũng thấy vậy, ở đây tốt thật, quả không hổ danh vùng đất nằm dưới sự bao bọc của thiên địa đệ nhất môn phái” Quang Trung nói.
Hai người sau khi đi vòng vèo khắp nơi thăm thú cảnh vật cái gì cũng thấy mới thấy lạ quả thực có thể dùng hai người này để chứng minh cho câu nói”nhà quê ra tỉnh” . Đi một hồi lâu hai người vào một nhà trọ thuê một phòng để ở.
Quang Trung và hiếu thiên đang dùng bữa thì bỗng có một nam tử to lớn da đen như da trâu, trên mặt còn thấy rõ những vết bầm tím và vài vết thương lớn nhỏ trên người, rõ ràng hắn vừa cùng người khác giao đấu. giọng nói như bò rống đi vào nhà trọ bắt đầu quát nạt:
-Con mẹ nó, chủ quán đâu mang rượu ra đây cho ta.
Hắn đi đến bàn của Quang Trung và hiếu thiên đang ngồi, cánh tay sù sì đó đập mạnh xuống bàn giọng nói như ra lệnh:
“ Hai tên tiểu tử mau cút ra kia cho ta, đại gia ta đây còn phải tiếp một số đồng đạo”
Hiếu thiên thấy hắn ngang ngược như vậy nộ khí xung thiên định cho lão một chưởng nhưng Quang Trung đã nhanh tay kéo hắn lại nói:
“ Thôi ngươi hãy nhữờng cho vị đại gia này đi, ngươi không nhớ những lời sư phụ đã nói hay sao?”
Hiếu thiên “hừ” một tiếng rồi mới đứng dậy chịu chuyển sang bàn khác ngồi.
Một lúc sau, có một thanh niên cao lớn trên áo thêu hai chữ “hắc long” đi vào. Sau đó lại có một người phụ nữ nữa cưỡi chổi bay vào cùng ngồi ở bàn đó.
Hiếu thiên tí nữa thì thốt lên vì người này có lẽ chính là phù thuỷ mà sư phụ hắn vẫn nhắc tới, quả thật hắn rất kích động hắn còn muốn được nhìn thấy kị sỹ rồng trong truyền thuyết và pháp sư tinh thông pháp thuật.
Nhìn kĩ thì cái mụ phù thuỷ mới đi vào dung mạo của mụ có thể được xếp trong thấp đại “mỹ nhân” xấu nhất thế giới, hiếu thiên vừa nhìn thấy mặt mụ ta thì không còn có vẻ hào hứng nữa thay vào đó miếng thịt vừa bỏ vào miệng tí nữa thì phun ra- có thể nói là quá xấu quá kinh khủng.
Trông cái mặt của mụ ta thì có thể nói là quái dị, cái cằm thì khoằm khoằm nhọn hoắt, cái mũi như mũi diều hâu trên mặt nổi đầy nốt nhấp nhô như núi lửa trực phun, giọng nói thì nghe thật chói tai. Cả người từ đầu đến chân bao phủ bởi một lớp áo choàng màu đen.
Hai người vẫn tập chung theo dõi ba người kia thì được biết cái tên nam tử mặt mày sứt sẹo lúc đầu do gây hấn với người ta mà bị người ta đánh, đáng hận là kẻ đánh hắn lại chỉ dùng có một chân còn thân hình thì không hề suy chuyển. Hắn vốn là một trong những trưởng lão có danh tiếng của hắc long bang lại bị một tên vô danh tiêu tốt đánh cho bò lê bò càng mà không hề di động thân mình, kẻ đánh lão lại còn thách lão về mà gọi thêm đồng bọn tới hắn sẽ hầu hết đến một thì hắn đánh một đến trăm thì hắn đánh cả trăm đánh cho tới khi tất cả phải bò lê bò càng mà chui qua háng hắn mới thôi.
Thanh niên cao lớn mình khoác chiếc áo có thêu hai chữ hắc long kia đập bàn phẫn nộ, hắn nói
“Hừ! tên đó đã quá coi thường hắc long bang chúng ta rồi đấy, để ta đi cho hắn một trận”
Người này chính là Mộ Dung Long con trai của bang chủ hắc long bang, tuy tuổi mới khoảng hai mươi tám nhưng ngộ tính phi phàm tu vị tiến triển kinh người đã luyện thành tuyệt học của long bang “ sát long thập quyết”, hắn hiện nay tại hắc long bang thì tu vị có lẽ chỉ thua phụ thân hắn và hai đại hộ pháp trưởng lão, nhưng tính cách vẫn còn sính cường hiếu chiến chỉ bị người khác khích một chút là có thể vì cái sỹ diện hão mà quyết tử chiến. Còn cái kẻ bị đánh cho thâm tím mặt mày thì tu vị tuy không cao nhưng do mồm mép nhanh nhẹn lại biết luồn lách lên đã lên tới cái chức trưởng lão chứ thực lực chẳng được bao nhiêu.
Mụ phù thuỷ ngồi đó phá lên cười ghê rợn, mụ nói:
“Hai vị bằng hữu hắc long bang thân mến, Thuỷ di nạp ta cũng sẽ giúp các ngươi một tay, ta cũng muốn xem kẻ đó là ai mà dám vuốt râu hùm”
Mụ phù thuỷ trong thập đại “mỹ nhân” này thật là gian ngoan quỷ quyệt, hiện tại mụ đang muốn gia ân cho hắc long bang một chút để sau này còn có điểm cần lợi dụng.
Thế là cả ba người bắt đầu cả ba người bắt đầu đi tới diễn võ trường của Thánh nhật thành. Nơi ấy đã có một người đứng đó từ trước, gã bỗng phá lên cười nói:
“Ô, kia không phải kẻ lúc nãy đã chui qua háng ta sao, bây giờ lại dẫn thêm hai kẻ nữa đến muốn tập thể chui qua háng của bổn đại gia sao?”
“Đồ xấc láo! ngươi lại dám xúc phạm đến danh dự của hắc long bang ta sao. Hôm nay Mộ dung long ta sẽ quyết lấy mạng ngươi” Mộ dung long đi lên phía trước nói.
“Ồ, hoá ra các ngươi lại là người của hắc long bang cơ đấy, mà hắc long bang thì sao Long chấn thiên ta khinh, chẳng thèm để vào mắt” Người kia cười khẩy.
Mộ dung long gầm lên một tiếng động trời cả người bùng lên hắc quang, nhanh như ánh chớp lao vào người tự xưng là long chấn thiên. Mụ phù thuỷ kia cũng cưỡi chổi phi lên trên không bắt đầu niệm chú từng đạo sấm sét, ma hoả, phép thuật mị nhân lần lượt giáng xuống đầu Long chấn thiên.
Long chấn thiên gầm lên một tiếng cả người bùng lên tử sắc quang mang huy động đầu quyền đánh về phía Mộ dung long.
“Thiết thủ thần long” Long chấn thiên hét to.
Mộ dung long cũng không dám lơi là hai tay hắn đan vào trước ngực huy động vẽ ra nửa vòng tròn rồi dụng lực đẩy ra, hình thành một con hắc long bay tới.
“Kháng long hữu hối” mộ dung long hét to.
Một quyền một chưởng chạm nhau tạo ra tiếng nổ kinh thiên động địa phong vân biến sắc, long chấn thiên lùi lại bảy bước, còn mộ dung long thì lùi lại hơn hai trượng miệng thổ ra một búm máu lớn. Lần giao đấu này mộ dung long thê thảm hơn.
Nhưng đâu chỉ có thế ma pháp cấm chế, điện lôi, ma hỏa đang nhanh chóng đánh xuống long chấn thiên hắn tuy đã cố gắng tránh những đạo lôi điện, nhưng bị mị nhân ma pháp thuật của mụ phù thuỷ cưỡi chổi làm cho mất hết tinh thần cả người dường như bị đông cứng, ăn nguyên cả một cột ma hoả vào người. Tuy hắn đã cố gắng điều chỉnh lại trạng thái vận chân khí hộ thể màu tử sắc lên ngăn chặn cột ma hoả đó nhưng hắn vẫn bị đánh văng ra xa hơn chục trượng miệng thổ ra từng ngụm tiên huyết chân khí hộ thể đã bị vỡ nát, cánh tay phải đã bị ma hoả đó nướng đến khét lẹt, đen sì.
Quang Trung và hiếu thiên ở ngoài quan chiến không khỏi tặc lưỡi than pháp thuật của mụ phù thuỷ này thật là quá kinh hãi.
Mộ Dung long lúc nãy đang điều tức phục hồi công lực sau một đòn va chạm kinh thiên địa lúc nãy, phải biết hắn cũng được dương danh trong thập đại thanh niên tuyệt thế cao thủ lúc nãy một đòn toàn lực lại chỉ có thể đánh ngang với tên vô danh tiểu tốt kia chư không muốn nói là còn trọng thương thê thảm hơn.
Mụ phù thuỷ lúc nãy do đang chiếm được ưu thế nên nhanh chóng tiếp tục truy kích, mụ nhanh chóng rút ở trong người ra một cái bình trong suốt ở bên trong có một thứ dung dịch màu xanh đang sôi sùng sục, nhìn qua đã biết là kịch độc. Mụ đổ chất độc đó ra miệng lẩm nhẩm đọc ma chú, chất độc nhanh chóng lớn lên rồi hoá thành trận mưa chất độc trút suống người long chấn thiên.
Chỉ thấy chất động dây vào đâu bất kể kim loại hay gỗ đá đều tan chảy ra hết chứ đừng nói đến thân thể người thường, bao nhiêu người ở ngoài quan chiến đều hét lên thể thảm cả người đều tan chảy thành vũng máu khi dính phải chất độc này (hình như còn hơn cả axít sunfuric đặc nóng gấp trăm lần)
Cả sàn thi đấu bằng đá hoa cương cứng rắn cũng bị cái chất độc kinh khủng kia ăn mòn thành trăm nghìn lỗ ở những nơi nó rơi xuống, bây giờ sân đấu đã nhằng nhịt toàn lỗ là lỗ trông như tổ ong.
Quang Trung và hiếu thiên nhanh chóng lùi lại. Mụ phù thuỷ cưỡi chổi trên cao đang cười nghe thật ghê rợn
Mộ Dung long cũng không bỏ qua cơ hội dùng hết sức đánh ra một đòn mạnh nhất trong sát long thập quyết
“Sát tuyệt long” Mộ dung long hét lớn hai tay huy vũ chưởng như bài sơn đảo hải nhanh chóng đánh xuống đầu long chấn thiên . Chỉ thấy chưởng chiêu giống như những lưỡi đao dài hơn chục trượng điên cuồng bổ suống dày đặc, chưởng chiêu mật như núi khiến ánh mặt trời cũng không xuyên qua nổi, lại nặng như thái sơn.
Quang Trung đứng ngoài quan chiến không biết vì sao không hề có hảo cảm với bộ pháp quyết này.
Một chiêu sát tuyệt long uy lực vô song ấy cùng cơn mưa chất độc của mụ phù thuỷ cùng nhau ập xuống liên thủ vây công thì ngay đến tuyệt đại cao thủ cũng phải lắc đầu lè lưỡi.
“Buuuuungggg”
Một tiếng nổ vang rội ở giữa diễn võ trường, mọi người quan chiến không một ai nghĩ long chấn thiên lại có thể thoát khỏi một đòn vây công kinh thiên động địa của hai tuyệt đại cao thủ.
Mọi người ở ngoài bắt đầu bàn tán khen ngợi sức mạnh của một trong thanh niên thập đại cao thủ phong vân thiên hạ, đồng thời kinh hãi trước phép thuật, ma chú của mụ phù thuỷ cưỡi chổi kia.