Hồi kà bão lòng
Hồi ký Bão lòng - Những chuyện trong trại giam - phần 1
Phần 1
Lá»i tác giả :
Trên mặt bà n là táºp bản thảo ghi chép quãng thá»i gian tôi bị bắt vì tá»™i "cố ý gây thương tÃch", tôi tạm đặt tên cho tác phẩm nà y cá»§a mình là "Bão lòng". Äây là táºp bản thảo mà chúng tôi đánh giá là khá "nóng" và nhạy cảm. Ná»™i dung cuốn bản thảo đã được chúng tôi đưa ra trao đổi hà ng chục lần, giá» chỉ còn thiếu sá»± nháºn xét và cho ý kiến cá»§a thiếu tướng, nhà văn Hữu Ước và nhà văn Lê Lá»±u, Giám đốc Trung tâm Văn hoá Doanh nhân (những ngưá»i rất quan trá»ng trong "Há»™i đồng hương các nhà văn, nhà báo và văn nghệ sÄ© tỉnh Hưng Yên" cá»§a tôi).
Tôi còn nhá»› rất rõ lần trước, khi tôi gặp Nhà phê bình lý luáºn, hoạ sÄ© Phan Cẩm Thượng tại chùa Bút Tháp - Bắc Ninh, ông có nói má»™t câu khi tôi lạm bà n vá» sá»± Ä‘á»i: "Em ạ, bà n tay em có mặt trái mặt phải, em cứ láºt Ä‘i láºt lại mà coi, sá»± Ä‘á»i cÅ©ng thế, trái - phải - tốt - xấu - thiện - ác... khôn lưá»ng, tất cả chỉ cần láºt má»™t cái, thế là vạn sá»± đảo Ä‘iên...". Quả tháºt câu nói nghe qua chẳng có gì là đặc biệt, ấy thế mà cà ng ngẫm cà ng thấy nó thấm thÃa... Và giỠđây, trong táºp bản thảo nà y là cả má»™t "vòng quay Ä‘iên đảo"... Chắc hẳn rằng những ngưá»i trẻ tuổi khi Ä‘á»c hai cuốn sách nà y sẽ cảm nháºn và hiểu thêm được rất nhiá»u vá» cái mà ngưá»i ta gá»i là Sá»° ÄỜI , vá» cái mà ngưá»i ta gá»i là MẶT TRÃI cá»§a xã há»™i... (có những Ä‘iá»u trong cuá»™c sống ta suy nghÄ© đơn giản vô cùng, nhưng thá»±c tế lại không hỠđơn giản như váºy)...
PHẦN MỘT: ÄỊNH MỆNH HAY Sá»° TRẢ GIà CỦA TUá»”I TRẺ?
Tôi rÃt má»™t hÆ¡i thuốc tháºt dà i, đôi mắt lim dim, má»™t là n khói đặc quánh vây quanh. Hôm nay đã là ngà y 29 Tết...
Tôi quay lại hất tay ra hiệu, thằng Thăng rón rén bước đến
- Dạ, anh gá»i em?...
- Ừ bóp chân cho anh
- Dạ, vâng
- Tình hình thế nà o rồi?
- Dạ vẫn căng lắm anh ạ! Tà u vẫn chưa thể cáºp Bến
- Mẹ kiếp - tôi văng tục - Tết đến Ä‘Ãt rồi mà thế nà y thì chết à ?...
Tôi ngao ngán nhìn ra ngoà i, gió rét căm căm, mấy thằng lÃnh gác đứng yên bất động
- Thăng nà y, mà y thấy có buồn cưá»i không? Ai Ä‘á»i VIP như thế nà y, xe đưa xe đón, cÆ¡m bưng nước rót đến táºn mồm, được bảo vệ 24/24... thế mà vẫn cứ phải kiếp ve... sầu... chứ...
Thằng Thăng cưá»i gãi đầu không trả lá»i
- Thăng nà y, bảo chúng nó soạn đĩa cho anh
- Dạ anh muốn nghe nhạc gì ạ?
- Ờ, buồn thế nà y, mở “Tuyệt tình ca†đi em...
- Dạ, có ngay!
Không gian xung quanh lắng xuống, nhưá»ng lại là tiếng hát bi ai: “Từng đêm xuống ru em má»i mòn, từng đêm xuống yêu em vẫn còn, vì yêu em nên anh xót xa, tim anh xót xa đêm từng đêm...â€
Tiếng hát réo rắt, não lòng, não ruá»™t... những khuôn mặt đỠđẫn, bâng quÆ¡, ngoà i trá»i thỉnh thoảng gió vẫn rÃt lên từng chặp... Từ táºn đáy lòng tôi, bão bùng Ä‘ang giằng xé. Tôi nén tiếng thở dà i “biết bao giá» bão tan?â€...
>>>
Sáng thứ hai đầu tuần tôi ngá»§ dáºy rất sá»›m, tôi cố tạo vẻ tá»± tin tìm cho mình má»™t chút thăng bằng vá» mặt tinh thần, tôi xác Ä‘inh tư tưởng khi đã biết chắc sáng nay có má»™t chuyến chuyển can phạm từ Công an Quáºn Ä‘i Hoả Lò.
Không lẽ số pháºn Ä‘ang đùa giỡn vá»›i tôi? Không lẽ thông tin ngưá»i ta cố tình muốn hại tôi là có tháºt?…
Äêm qua hầu như tôi không ngá»§, cứ cháºp chá»n vá»›i những suy nghÄ© miên man và lo lắng, đôi lúc tôi bị giáºt mình bởi những tiếng động vô hình, cảm giác như có má»™t thế giá»›i khác lạ, kỳ bà ngay xung quanh,… ngay cả cái ánh đèn và ng đục ở ngoà i sân kia cÅ©ng như là má»™t sá»± Ä‘eo bám, móc mói… Những cÆ¡n gió nhẹ nhà ng ngà y thưá»ng thÆ¡ má»™ng và dịu êm, đêm nay nó văng vẳng, quằn quại như những tiếng cưá»i lạnh lùng và man rợ…
Tôi như má»™t kẻ ở cõi u mê không phương hướng… sáng nay sá»± tá»± tin nÆ¡i tôi thá»±c sá»± là giả tạo, có những luồng suy nghÄ© xé nát tinh thần tôi, mang đến cho tôi má»™t niá»m Ä‘au khôn xiết, sá»± thăng bằng trong thoáng chốc trở nên xô lệch. Tư tưởng xác định nhưng tôi vẫn hoang mang… Tôi phải Ä‘i, má»™t chuyến Ä‘i bắt buá»™c, mà bất trắc là điá»u đã được báo trước, ở cái chốn “địa ngục trần gian†kia chưa bao giá» có khái niệm cho hai chữ “bình anâ€â€¦
>>>
Tôi lặng lẽ nghe Ä‘á»c tên, lặng lẽ nhặt má»™t và i bá»™ quần áo, lặng lẽ chà o má»i ngưá»i và lặng lẽ bước ra xe…
Thằng Minh, cái thằng hà ng ngà y vẫn thưá»ng dà nh cho tôi những miếng ăn ngon, tếu táo: Anh Æ¡i, mình Ä‘i chung má»™t con “a còng†nhé?… Tôi cưá»i mà miệng méo xệch - giá» nà y mà nó vẫn còn đùa được…
Sau khi ký nháºn ná»™i vụ, cứ hai thằng bị còng tay bằng má»™t chiếc khoá số 8, còn tôi chẳng biết do may mắn, do gia đình tôi đã “biết Ä‘iá»u†vá»›i há», do tôi là ngưá»i có há»c nhất, tá»™i nhẹ nhất… hay do lý do gì đó mà tôi không bị… còng tay…
Chuyến Ä‘i nà y cả thảy có 9 ngưá»i, tất cả được nhồi và o má»™t chiếc xe thùng tráºt trá»™i và kÃn mÃt - chiếc xe mà lÅ© can phạm vẫn thưá»ng gá»i là “bao diêm†hay “thùng kem†gì gì đó…
Nóng ná»±c và ngá»™t ngạt quá, cái thùng nà y thiết kế để chứa 4 ngưá»i, váºy mà nó nhồi đến 9… Chúng tôi cố ngoi ngóc hướng cổ vá» phÃa cái lá»— thông hÆ¡i duy nhất trên nóc thùng, nắng đầu mùa oi bức và khó chịu…
Chiếc xe rùng rùng lắc lư, chúng tôi bắt đầu hà nh trình đánh Ä‘u cùng số pháºn. Qua khe kÃnh nhá», xã há»™i tháºt an bình, cảnh váºt và con ngưá»i trông má»›i gần gÅ©i và dá»… thương là m sao, cảm nháºn vá» má»™t tình yêu bá»—ng trá»—i dáºy hÆ¡n bao giá» hết, cái tình yêu mà khi ở ngoà i không mấy khi trân trá»ng - tình yêu dà nh cho sá»± tá»± do.
LÅ© can phạm chẳng nói gì, chúng chuyá»n tay cho nhau hút Ä‘iếu thuốc là o cuối cùng chúng mang theo, Ä‘iếu thuốc như má»™t con sâu kèn khổng lồ quấn bằng giấy báo, không khà đã ngá»™t ngạt lại cà ng thêm ngá»™t ngạt bởi khói. Tôi nhắm mắt đỠđẫn, mồ hôi đầm đìa như tắm, tôi nhá»› nhà …
Tôi cÅ©ng đã từng nếm trải qua nhiá»u bước thăng trầm và sóng gió trong cuá»™c Ä‘á»i, cÅ©ng bao nhiêu lần tôi vượt qua được bởi má»™t niá»m tin sắt đá, không lẽ giỠđây , đứng trước má»™t chuyến Ä‘i tôi lại yếu Ä‘uối thế nà y?… Không, tôi không phải là con ngưá»i hèn nhát như thế. Khổ Ä‘au ư? Tôi chịu được. Vất vả ư? Tôi chịu được.... Váºy tôi sợ cái gì? - Äiá»u tôi sợ ở đây, nó giống như má»™t chiếc thòng lá»ng vô hình thắt và o cổ, và cÅ©ng bởi vì tôi không thấy nó nên tôi sợ, chẳng khác nà o ngưá»i mù Ä‘i trên đưá»ng mà lại thiếu chiếc gáºy… những bước Ä‘i phÃa trước là má» mịt, tôi bị mất Ä‘i cái quyá»n tối thiểu cá»§a má»™t con ngưá»i - quyá»n công dân. Ná»—i sợ là m ngưá»i mà không được là m ngưá»i là ở chá»— đó. Tôi sợ, cái sợ cá»§a má»™t con ngưá»i khi đã hiểu và thấm thÃa vá» mặt phải cá»§a cuá»™c sống, giá trị cá»§a má»™t cuá»™c sống tá»± do không có gì sánh nổi.
Nhìn con đưá»ng phÃa sau cứ mãi lùi xa, tôi cố kìm những giá»t nước mắt cứ chá»±c trà o ra, tôi không phải loại ngưá»i cứ động tà khó khăn, khổ Ä‘au là khóc, váºy mà lần nà y tôi đã phải khóc vì sá»± dà y vò, dằn vặt… Ôi nước mắt cá»§a đà n ông, nó như hà ng vạn mÅ©i dao bầm dáºp lên thân xác, Ä‘au, nhưng biết trách ai đây?…
>>>
Chiếc xe thùng Ä‘i chầm cháºm rồi dừng lại, cánh cá»a vừa mở, má»™t là n gió nhẹ à o đến, sá»± thoáng mát cá»§a khà trá»i là m khuôn mặt tôi giãn ra đôi chút, chúng tôi bị lùa và o má»™t cái phòng trá»±c ban, nÆ¡i mà sau nà y tôi còn được biết đến vá»›i cái tên do lÅ© tù gá»i: “Cá»™t Äồng Hồâ€. Chúng tôi tiếp tục bị lùa và o má»™t cái phòng chá» phÃa sau “Cá»™t Äồng Hồ†để chá» là m thá»§ tục khám sức khoẻ nháºp trại. Trong phòng lúc nà y có nhiá»u can phạm từ các Quáºn khác đưa lên cÅ©ng Ä‘ang là m thá»§ tục chá» như chúng tôi.
Má»i ngưá»i được tháo còng và xếp hà ng ngồi thứ tá»± dưới đất. Tôi nhắm mắt, ngón tay bấm chặt và o nhau…
Chừng 15 phút, một tay y tế đeo hà m đại uý bước và o, anh ta ngồi xuống bà n và bắt đầu việc khám sức khoẻ…
- Nguyá»…n Hữu Äức
- Dạ, có… - thằng tên Äức lom khom đứng dáºy và tiến vá» phÃa tay y tế
- Cút mẹ mà y xa ra, cách 3m - tay y tế quát
Thằng tên Äức luống cuống đứng lại vì bị quát, tôi thì ngỡ ngà ng không hiểu, không lẽ tay y tế nà y sợ bị… lây bệnh? Hay là sợ bị… ám sát???… Mà đứng thế thì khám cái mẹ gì, hắn nhìn can phạm bằng con mắt đầy vi trùng - Bây giá» tôi má»›i tin lá»i anh em nói khi còn ở Quáºn. Tôi hiểu vì sao cán bá»™ ở đây bị lÅ© tù gá»i là … chó và ng, quả là khét - khét tháºt - Mẹ tiên sư, chúng nó bố Ä‘á»i quá…
- Cởi hết quần áo ra
Thằng Äức láºp cáºp cởi quần áo dà i
- Ä. mẹ mà y chứ, không biết thế nà o là cởi hết à ?
Thằng Äức ngÆ¡ ngác rồi cÅ©ng tụt nốt cái quần đùi…
- Hút hay chÃch?
- Dạ… cháu không nghiện
- Quay đằng sau... ÄÆ°á»£c rồi... Thằng tiếp theo…
á»i giá»i, khám sức khoẻ kiểu mẹ gì váºy? Khám bằng mắt à ?… Thằng y tế nà y tà i giá»i quá - Thánh tháºt - nó khám chưa đến 2 phút má»—i ngưá»i, khám như váºy mà có thể ghi đầy đủ chiá»u cao, cân nặng, huyết áp, tim mạch, tai mÅ©i há»ng…???… Quả là đại tà i, đại tà i… Thế nà y mà cụ Hải Thượng Lãn Ông có sống lại, chắc là cụ sẽ phải chắp tay mà vái thua cái thằng cha y tế nà y thôi. Không thể chấp nháºn được.
Tôi cÅ©ng phải trải qua việc khám y như những thằng kia, tuy nhiên do đã rút kinh nghiệm, tôi cứ răm rắp thá»±c hiện nên không bị quát lấy má»™t câu. Phải cắn răng mà chịu thôi. Vẫn còn nhiá»u cá»a ải lắm. Tôi nén tiếng thở dà i, lòng nghe xót xa quá…
>>>
Phần khám sức khoẻ kết thúc, tôi được gá»i lên là m thá»§ tục nháºn số giam và buồng giam, má»™t tay quản giáo đưa cho tôi má»™t miếng bìa chỉ nhá» bằng đốt ngón tay, có ghi số 1957P.
- CÆ¡m áo gạo tiá»n đấy con ạ, nhá»› mà há»c thuá»™c
Tôi vâng - nhưng mà mẹ nó chứ, tôi có hiểu nó nói gì đâu, mãi sau nà y tôi má»›i biết rằng, khi bất cứ can phạm nà o là m thá»§ tục tạm giữ, tạm giam thì Ä‘á»u được phát má»™t số như váºy để theo dõi, sau nà y muốn gá»i ai nó chỉ cần Ä‘á»c cái số đó lên là xong - Cái số đó lÅ© can phạm vẫn gá»i trần trụi là … “số tùâ€.
Thái độ cá»§a lÅ© quản giáo ở đây tháºt sá»± là m tôi khó chịu, dưá»ng như cứ can phạm nà o và o đây cÅ©ng Ä‘á»u bị chúng nó coi không bằng con váºt, chúng nó chẳng cần quan tâm đến già trẻ, lá»›n bé, tá»™i nặng, tá»™i nhẹ, bị oan hay không oan… cứ can phạm là chúng nó sừng sá»™ mà y tao… ngứa mắt là nó vác *** ngá»±a (dùi cui) ra nó phang ngay, kể cả là can phạm có bằng tuồi hoặc lá»›n hÆ¡n cả tuổi cá»§a bố chúng nó…
Biết là m sao được đây, “cá ở trên thá»›tâ€, léng phéng nó đánh cho bá» mẹ, cho nên tốt nhất trong lúc nà y phải đặt chữ “nhẫn†lên đầu tiên. Tôi nghÄ© tôi cần phải nhẫn nhịn để đấu tranh vá»›i chÃnh cái tá»™i danh “cố ý gây thương tÃch†cá»§a tôi - cái tá»™i mà như bình thưá»ng ngưá»i ta sẽ không khởi tố nếu không có đơn kiện, hoặc sá»± việc xảy ra quá nghiêm trá»ng gây thương tÃch nặng - tôi rÆ¡i và o trưá»ng hợp thứ nhất, tôi bị ngưá»i ta cố tình lu loa kiện cáo.
Tháºt ra tôi cÅ©ng không biết phải trách ai… chỉ biết nói “giá như…â€â€¦ giá như nó không cố tình chÆ¡i tôi, giá như hôm đó tôi không uống quá nhiá»u rượu, giá như hôm đó tôi và bạn tôi bình tÄ©nh hÆ¡n, giá như cú đánh cá»§a tôi chỉ và o ngưá»i nó chứ không trúng đúng và o đầu, giá như và giá như… ôi giá như…
GiỠthì muộn mất rồi…
Tháºt sá»± tôi không muốn mình là má»™t thằng tù như thế nà y, thế - thá»i bây giá» Ä‘ang không thuá»™c vá» tôi…
>>>
Tôi bước qua má»™t cái cá»a vá»›i má»™t khoảng sân nhá», sừng sững trước mặt là má»™t bức tưá»ng Ä‘en xám xịt, cao chừng 6 - 7m, có dây thép gai giăng kÃn, bên trong là má»™t hà ng dây Ä‘iện gắn và o những con sứ chạy dà i tưởng như vô táºn… cao hÆ¡n nữa là những cái chòi gác lêu nghêu giống như những cái đồn bốt thá»i chiến tranh mà tôi từng được biết đến qua sách báo, phim ảnh… tất cả Ä‘áºp và o mắt tôi. Má»™t cảm giác lạnh chạy dá»c khắp sống lưng… Tôi bước những bước cháºm chạp, ngÆ¡ ngác…
Sau khi bị lá»™t quần áo, ná»™i vụ má»™t lần nữa để khám xét, kiểm tra xem có mang đồ cấm và o không… chúng tôi ngồi xếp thà nh hai hà ng và chỠđợi… 11 giá» trưa - tôi khát khô cả cổ, miệng đắng ngắt… Từ bên trong, tôi nhìn thấy có má»™t nhóm ngưá»i trong trang phục kẻ sá»c, trang phục mà lÅ© tù gá»i là JUVE - ý ám chỉ nó kẻ sá»c giống trang phục thi đấu cá»§a CLB Juventus cá»§a à - Ä‘i ra, chắc là đi lấy cung… Mắt tôi hoa lên, nếu ở ngoà i xã há»™i gặp lÅ© ngưá»i mặc bá»™ đồ nà y, tôi sẽ coi khinh lắm, thế mà giỠđây… Tôi Ä‘ang là ai thế nà y hả Trá»i???…
Äúng lúc ấy tôi nghe tiếng loẻng xoẻng, tôi quay đầu lại, có hai phạm nhân vá»›i vẻ mặt thất thần, xanh xao, tay bị còng, chân bị xÃch… má»—i ngưá»i được ốp bởi 5 chú áo và ng. Tôi nghe có tiếng xì xà o “Thân *** cá và Nam Cu chÃnh đấy†– “Hai tá» tù trốn trại má»›i bị bắt lại đấy†– “Bá»n nà y chỉ hai tháng nữa là bắn thôi†– “Thấy bảo vụ nà y có hÆ¡n hai chục thằng bị kháºt, từ giám đốc trại trở xuống†– “KÃn cổng cao tưá»ng, lối Ä‘i duy nhất, bảo vệ 3 – 4 vòng, 24/24h, khoá mấy lá»›p cá»a sắt kÃn bưng…†– “Chắc là có tay trong rồi…â€â€¦
Tôi cứ lắng nghe từng câu má»™t như váºy, cho đến khi có tiếng quát
- Mấy thằng kia câm mồm, thÃch chuyện không, bố đá chết mẹ mà y bây giá»â€¦
À, thì ra là … bố công an trá»±c ban Ä‘ang nhắc nhở lÅ© tù tráºt tá»±. Má»i ngưá»i im lặng, còn tôi thì cứ bị ám ảnh mãi vá» hình ảnh cá»§a hai kẻ tá» tù, nghÄ© đến hai cái xác chết chưa chôn ấy mà rùng mình…
.......................................
HÆ¡n 12 giá»â€¦
- Tất cả đứng dáºy, thằng nà o nghe Ä‘á»c tên thì Ä‘á»c to số giam lên rồi xếp hà ng ra đây
- … ÄÆ°á»£c rồi… Äi - Chúng tôi bắt đầu Ä‘i theo tay quản giáo trên tay Ä‘eo băng đỠcó chữ “trá»±c trạiâ€. Qua má»™t cái cá»a đầu tiên có chốt gác, chúng tôi Ä‘i dá»c theo má»™t cái hà nh lang dà i chừng hÆ¡m trăm mét, bên trên là mái bê tông, cạnh hai bên là tưá»ng bao xung quanh cuá»™n ôm lấy các khu nhà , tôi để ý, cÅ©ng chỉ có lối Ä‘i nà y là lối Ä‘i duy nhất thông ra ngoà i. Không ai nói gì, không khà lạnh lẽo và ảm đạm, chắc là há» Ä‘ang đưa chúng tôi và o buồng giam đây…
Chúng tôi rẽ trái, Ä‘i qua má»™t căn phòng thông giữa bên trong và bên ngoà i, căn phòng nà y là nÆ¡i trá»±c ban cá»§a đội chỉ huy quản giáo, lÅ© tù gá»i đây là "Ban đội" - má»™t căn phòng khá tiêu chuẩn vá»›i bể cá cảnh, truyá»n hình cáp, có má»™t và i vị Ä‘eo hà m cấp tá Ä‘ang ngồi ghếch chân uống nước... Mẹ, nhìn chúng nó rõ oai - chỉ má»—i tá»™i... oai được ở cái xó nà y thôi, oai vá»›i mấy thằng tù thôi... chứ ở ngoà i, cỡ đấy có mà nhiá»u như... lợn con...
Những dãy buồng giam bắt đầu hiện ra...
Những dãy buồng giam bắt đầu hiện ra trước mắt. Tôi cảm thấy choáng và sốc tháºt sá»±. Có khoảng 3.000 can phạm, phạm nhân bị giam giữ ở khu vá»±c nà y. Các buồng giam được thiết kế như những cái chuồng cá»p khổng lồ, má»—i buồng có “mặt tiá»n†chừng 6m vá»›i 3 lá»›p “lồng sắtâ€, tất cả được thể hiện bằng má»™t mà u Ä‘en xám xịt và u ám. Khu vá»±c tạm giam, tạm giữ ở đây được phân theo “thứ hạng†cá»§a tù, loại tiá»n án đầu má»™t dãy, tiá»n án thứ hai má»™t dãy, và từ tiá»n án tiá»n sá»± thứ ba thì cho và o má»™t dãy đặc biệt…
Ngay phÃa ngoà i cùng là má»™t dãy 4 buồng dà nh cho những ngưá»i có từ 3 tiá»n án tiá»n sá»± trở lên. Chúng tôi Ä‘ang Ä‘i qua đó…
“Sếp Æ¡i cho thằng Hà n Quốc kia và o đây†– “Ê thằng tóc và ng, đưa mẹ mà y hết đồ đây†– “Thằng tóc dà i kia nữa… cho và o đâyâ€â€¦.
Mẹ Æ¡i, nó bảo thằng “tóc dà i†tức là nó bảo con đấy… Khiếp quá, thằng nà o thằng nấy trần trùng trục, thằng nà o cÅ©ng xăm trổ kÃn ngưá»i… Má»—i buồng nà y có khoảng 40 thằng, mà nhìn thằng nà o cÅ©ng… khiếp như nhau. LÅ© tù đầu vì chưa biết mô tê gì, thấy váºy thì sợ, chân tay “xoắn†hết lại như cái… quẩy thừng… Và o buồng thế nà y, chỉ cần má»—i thằng nó… búng cho má»™t cái cÅ©ng đủ chết rồi...
Sau khi dừng lại để chuyển giao phạm nhân đã có tiá»n án cho các dãy khác, chúng tôi tiếp tục rẽ trái lên cầu thang tầng 2. Cả khu lẻ nà y có hÆ¡n má»™t trăm buồng giam, bao gồm cả buồng ca dà nh cho nam can phạm phạm trá»ng án và tá» hình (trại có các khu lẻ, khu chẵn riêng biệt). Chúng tôi Ä‘i theo má»™t cái hà nh lang trên không, đúng hÆ¡n là má»™t cái cầu nổi bằng bê tông nối giữa các khu giam vá»›i nhau, lÅ© tù gá»i đây là cái “Cầu Kiá»uâ€. Chúng tôi dừng lại ở má»™t cái ngã tư, chá»— tiếp giáp cá»§a 4 hướng cầu đổ vá» (má»—i hướng dà i hà ng trăm mét), lại tiếp tục việc chuyển giao can phạm…
Chỉ còn 4 can phạm phạm tá»™i lần đầu, chúng tôi tiếp tục rẽ trái, tôi không còn định hình được lối Ä‘i vừa qua nữa, tất cả như má»™t mê cung chẳng biết đưá»ng nà o mà lần, cÅ©ng đã Ä‘i mấy trăm mét rồi mà vẫn chưa đến được nÆ¡i phải đến…
>>>
- Ông Ä... Æ¡i, ra mà nháºn lÃnh má»›i nà y!
Từ trong một cái buồng có ghi chữ “Quản giáo†có một tay thượng uý với vẻ mặt ngái ngủ bước ra
- Quân ở đâu thế?
- Äống Äa, Hoà n Kiếm.
- Rồi, ông cứ để hồ sơ lên bà n cho tôi
…
- Mấy thằng nà y ngồi gá»n và o góc.
Tay thượng uý vừa quát vừa ngồi xuống ghế. Tá»™i nghiệp cho má»™t “thằngâ€â€¦ râu tóc bạc phÆ¡, đáng tuổi bố nó cứ lóng ngóng, láºp cáºp và loay hoay vá»›i túi ná»™i vụ lỉnh kỉnh…
- Thằng nà o là thằng N...?
- Dạ, cháu ạ!
Tay quản giáo soi đi soi lại hồ sơ của tôi
- Giám đốc à ? Nhà quan tâm chứ?…
- Dạ vâng.
- Quà cáp có gá»i Ä‘á»u không?
- Dạ có. Cháu và o đây có gì chưa biết mong thầy chỉ bảo, giúp đỡ (trong các trại giam, chá»§ yếu phạm nhân gá»i quản giáo là thầy và xưng con - trong khi quy định cá»§a Bá»™ Công an là gá»i cán bá»™, xưng tôi, tôi há»c được chiêu gá»i bá»n nà y bằng “thầy†từ khi còn ở Quáºn), cháu và gia đình sẽ không quên Æ¡n thầy đâu ạ
- ÄÆ°á»£c rồi, Ä‘á»c số Ä‘iện thoại Ä‘i…
- Dạ… 715 xxxx…
- Gặp ai?
- Dạ gặp……
- Có vợ chưa?
- Dạ chưa, có ngưá»i yêu thôi…
- Äá»c nốt tên và số Ä‘iện thoại cá»§a ngưá»i yêu Ä‘i…
Sau khi ghi xong địa chỉ và số điện thoại của tôi, tay quản giáo soi qua mấy bộ hồ sơ khác rồi vứt toẹt ngay xuống bà n.
Ông già ban nãy láºp cáºp: “Dạ xin cán bá»™ báo giúp số Ä‘iện thoại….†– Tay quản giáo trừng mắt: “Ngồi mẹ mà y im, gia đình có quan tâm thì tá»± mà mò đến…â€. Mặt ông già tiu nghỉu, hình như con ông ta nghiện, mang heroin vá» nhà chÆ¡i, bị công an bắt, ông ta đứng ra nháºn thay?! Kể cÅ©ng tá»™i cho ông ta khi mà ông ta đã quá già rồi…
Tôi thừa hiểu việc quan tâm cá»§a tay quản giáo kia vá»›i tôi sau khi hắn Ä‘á»c xong lý lịch cá»§a tôi. Cuá»™c sống tháºt sá»± cá»§a hắn ta là ở chá»— nà y đây, má»—i má»™t cái hồ sÆ¡ đẹp là má»™t cÆ¡ há»™i kiếm tiá»n tháºt sá»± cá»§a hắn… Qua sông phải luỵ đò, biết là m sao được bây giá»â€¦
Äang là buổi trưa, tay quản giáo mở khoá và nhốt tạm chúng tôi và o buồng tạm giữ…
Tôi ngồi phịch xuống ná»n nhà , vừa mệt, vừa đói, vừa khát… Khốn nạn cho cái thân tôi, chẳng biết gia đình đã biết được tôi được đưa lên đây chưa? “Mình đã nhá» gá»i Ä‘iện vá» nhà trước khi Ä‘i rồi, cả Hà nữa, em đã nháºn được thư cá»§a tôi chưa?â€â€¦
Nhục nhã quá, còn mặt mÅ©i nà o mà gặp lại má»i ngưá»i nữa chứ, mất rồi, mất hết rồi, công danh sá»± nghiệp cá»§a tôi Æ¡i, cuá»™c sống cá»§a tôi Æ¡i…sẽ còn lại gì? Còn lại gì??? Ngà y mai, ngà y kia, rồi ngà y kìa nữa… Cái gì Ä‘ang đón chá» tôi ở cái nÆ¡i tối tăm nà y? Không! Không! Không!… Hãy tỉnh lại Ä‘i..., hãy ra khá»i cÆ¡n ác má»™ng nà y Ä‘i… Không…
>>>
Chúng tôi được gá»i ra kiểm tra ná»™i vụ và đóng số giam và o quần áo, lúc ấy là 14h. Xong xuôi, chúng tôi được đưa vá» buồng giam, “và o buồng chấp hà nh nghiêm nghe chưa?†- nói rồi tay quản giáo mở cá»a buồng giam số 19C, tôi và má»™t thằng nữa cùng được đưa và o buồng nà y, để chúng tôi và o xong tay quản giáo khoát tay rồi đóng sầm cá»a lại, sau đó hắn gá»i má»™t thằng to cao, có lẽ là trưởng buồng ra cá»a và nói má»™t Ä‘iá»u gì đó (sau nà y tôi biết đó là máºt lệnh không được đánh tôi, phải sắp xếp chá»— tốt cho tôi, nhưng phải doạ để… đưa và o “khuônâ€) .
Tôi biết rằng tôi đã chÃnh thức rÆ¡i và o “vòng xoáy†từ giá» phút nà y. Tôi đã nghe kể nhiá»u vá» tù ở cái Hoả Lò nà y, tôi biết có nhiá»u Ä‘iá»u kinh khá»§ng lắm, toà n những “ná»—i kinh hoà ng†cả, má»›i nghe kể đã “vãi linh hồn†rồi… Liệu rồi đây tôi sẽ ra sao khi mà tôi Ä‘ang là “diá»…n viên†chÃnh?
Tôi bước và o, không dám nhìn, cũng không dám cả thở mạnh…
- Dạ em chà o các anh
- Ä.mẹ, chà o to cái mồm lên
Tôi giáºt bắn mình vì tiếng chá»i, không thể hình dung được rằng tôi Ä‘ang đưá»ng đưá»ng là Giám đốc má»™t Công ty, tôi chỉ có biết quát ngưá»i khác chứ đâu có để cho ai quát mình… váºy mà đằng nà y nó lại chá»i mình má»›i ức chứ… Tôi cố nhẫn nại…
- Bước nhanh mẹ mà y lên, ngồi và o góc bên trái, tối nay các bố sẽ sỠđến chúng mà y!
Tôi bước nhanh vá» phÃa cuối buồng, hai bên là hai cái bục xi măng, gá»i là “MÀâ€, ở giữa là lối Ä‘i như cái mương nước, gá»i là “LÃ’NG MÀâ€, tất cả những “khái niệm ngôn ngữ†ấy và o đây tôi má»›i được biết.
Tôi bước lên “mà †phÃa bên trái, ngồi và o góc cuối cùng, tôi liếc mắt nhìn nhanh ra xung quanh, hai bên “mà †là hai hà ng ngưá»i cởi trần trùng trục, im phăng phắc và ngồi cùng theo má»™t tư thế “hai chân bó gốiâ€, chỉ có duy nhất má»™t và i thằng bên trên và mấy thằng Ä‘ang cầm bát chia cÆ¡m là được quyá»n Ä‘i lại.
Tôi ngồi xuống, cÅ©ng “bó gối†như lÅ© ngưá»i kia, mồ hôi ra ướt đẫm chiếc áo, nóng kinh khá»§ng, tôi run rẩy khi nghÄ© đến việc tối nay chúng sẽ đánh tôi chết, tim tôi Ä‘áºp mạnh…
- Anh em xuống tắm
Tôi nghe tiếng hô, rồi thấy từng ngưá»i thứ tá»± xuống bể nước, rồi lại thứ tá»± lên, rất nhanh… Tôi không nhìn xuống, đó là “kinh nghiệm†đầu tiên tôi “há»c†được khi còn ở Quáºn, đó là : Chá»› có nhìn lung tung, nếu không sẽ bị chúng nó “búng†cho vỡ… “phaâ€â€¦
- Äại ca Æ¡i có cho hai thằng lÃnh má»›i xuống tắm không?
- Hôm nay đại xá, cho tắm luôn!
- Ê lÃnh má»›i, xuống tắm!
Tôi đứng dáºy láºp cáºp cởi quần áo, ở dưới vẫn còn má»™t lÅ©, Ä‘á»u “như con nhá»™ng†hết, thế là tôi cÅ©ng phải… “nhá»™ng†theo, thằng lÃnh má»›i kia Ä‘ang loay hoay thì má»™t thằng ngồi trên nóc bể quát : “ngồi gần mẹ mà y và o đâyâ€. Äến lượt tôi, tôi ngồi xuống, thằng ngồi trên nóc bể thò gáo múc nước rồi dá»™i từ đầu tôi trở xuống… “kỳ cá» cho hết mùi…â€xã há»™i†đi…â€
Äang nóng, bức bối từ sáng, nay được dá»™i gáo nước mát tháºt, tôi nghển cổ chá» nó dá»™i cho gáo thứ hai, những chẳng thấy nó đả động gì, má»™t lát sau nó múc và dá»™i à o cho tôi hai gáo nữa rồi quát: “xong rồi, chim cútâ€â€¦ Tôi ngÆ¡ ngác, tức là chỉ được tắm đúng 3 gáo, mẹ cha nó chứ, 3 gáo thì chưa đủ ướt ngưá»i nói gì đến tắm. Nhục tháºt, nhìn cái mặt thằng oắt con chỉ chừng 20 tuổi đầy vẻ trâng tráo, nó chá»i lÅ© ngưá»i Ä‘ang tắm dưới bể nước như hát hay. Tôi vốn nóng tÃnh, quả tháºt trong lúc nà y tâm trạng bức xúc và bất cần… tôi chỉ muốn nhảy và o “quại†và o mặt nó và i quả cho bõ tức, nhưng chợt nhá»› đến lá»i cảnh báo cá»§a má»™t tay “tù già †ở Quáºn: Chá»› manh động và phải cẩn tháºn vá»›i lÅ© ‘chó đà nâ€. Tôi kìm lại, nghÄ© cÅ©ng phải, nhịn nhục lúc nà y là trên hết, “tránh voi chẳng xấu mặt nà oâ€, đến như HÀN TÃN bên TÀU trước khi nổi tiếng chả từng phải chui qua háng má»™t gã bán thịt để bảo toà n tÃnh mạng đó sao!
Tôi bắt đầu bà i há»c vá» chữ “NHẪN†kể từ khi bước và o vòng lao lý như thế đó.
>>>
Tắm xong chừng 10 phút thì tôi nghe thấy tiếng hô: “Buồng xếp hà ng ăn cÆ¡mâ€
Thế là lục tục má»™t lÅ© xếp hà ng dưá»i lòng “mà â€, tôi cÅ©ng Ä‘i theo và xếp ở cuối cùng, tôi nghe tiếng râm ran ở phÃa trước “em má»i các anh ăn cÆ¡mâ€â€¦ Thì ra là tiếng má»i lÅ© ngưá»i được ngồi ăn ở trong nhà , còn bá»n tôi phải ra ngoà i “lồngâ€. “lồng†ở đây là má»™t cái ô nhá» ngoà i cùng rá»™ng chừng hÆ¡n chục mét vuông, dùng để chứa đồ ăn và ăn uống ở đó, đó là quy định cá»§a trại (nhưng thá»±c tế nÆ¡i đây, các quy định không tồn tại).
Tôi bước ra sau cùng và tất nhiên cÅ©ng phải dùng má»™t câu quen thuá»™c cá»§a lÅ© ngưá»i Ä‘i trước “em má»i các anh ăn cÆ¡mâ€.
Ra ngoà i lồng, má»™t thằng đứng sẵn đưa từng bát cho từng ngưá»i. Tôi nháºn má»™t bát cÆ¡m, bên trên có cắm má»™t chiếc thìa nhá»±a, gá»i là thìa cho oai chứ thá»±c ra chỉ là má»™t mảnh vỡ cá»§a cái thìa, bằng 1/3 cái thìa bình thưá»ng, cầm còn khó chứ nói gì đến chuyện dùng để xúc cÆ¡m.
Tôi được bố trà và o má»™t nhóm ngồi khoảng 10 ngưá»i, có sẵn hai bát rau muống hấp, thế nhưng nhìn và o hai bát rau tôi thấy lợm giá»ng, rau thì Ä‘en sì sì, để nguyên cả gốc, dá»…, đất cát, lại còn có cả sâu nữa… (ở đây sau nà y tôi còn chứng kiến có lần trong bát rau có má»™t con sâu to bằng ngón tay cái… kinh quá). Nói hÆ¡i ngoa chứ, cái rau nà y cứ để thế, lợn nó Ä‘i qua nó cÅ©ng phải lắc đầu ngao ngán chứ nói gì đến ngưá»i… Thế mà lÅ© ngưá»i kia vẫn phải nhặt từng ngá»n và chấm và o má»™t bát nước bể pha vá»›i muối, bên cạnh là 2 bát nước bể khác được dùng thay cho canh, đây là cái thứ nước được lá»c qua má»™t cái… khăn mặt, nguồn nước được lấy từ giếng khoan cá»§a trại, nước ô nhiá»…m và bẩn đến mức nếu múc ra để cháºu thì chỉ và i phút sẽ thấy đầy váng và cặn và ng trong đó, có lẽ cÅ©ng vì dùng cái nước nà y mà gần như 100% lÅ© tù ở đây bị mắc bệnh đái rắt, nước đái cứ hệt như là mà u cá»§a… chè Thái pha đặc váºy… cứ gá»i là kinh hồn luôn!
Tôi cÅ©ng hình dung ra cảnh khổ trước khi đến đây, nhưng khổ như thế nà y thì tôi không hình dung nổi. Tôi cố khá»u mấy hạt cÆ¡m không, có lẽ nếu không phải do đói từ sáng thì tôi đã không ăn.
Sau khi xong bữa, chúng tôi mang bát và o để ở dưới bể, rồi lại tiếp tục “đóng và o góc†và “bó gối†y như lúc trước.
Chán thế nà y là cùng, còn Ä‘iá»u gì sẽ chỠđợi tôi nữa đây? Äầu óc tôi như có tổ ong bên trong váºy, cú ù hết cả lên, tháºt là tệ hại.
Last edited by ♥huytuandc♥; 20-11-2009 at 03:41 PM.
|