Xem bài viết đơn
  #1  
Old 31-05-2008, 08:28 PM
The Creator's Avatar
The Creator The Creator is offline
57991135
Cạch !
 
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bài gởi: 1,152
Thá»i gian online: 1866199
Xu: 0
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
Äoạn Hồn Tuyệt Cung (Cổ Long) _ Äã post đủ bá»™.

Äoạn Hồn Tuyệt Cung
- Cổ Long -

ChÆ°Æ¡ng: 1

Má»™t đêm cuối đông. Tuyết vẫn còn rÆ¡i lả tả. Gió nổi lên từng cÆ¡n đùa cây rừng lã ngã trong dãy TrÆ°á»ng Ä‘á»™c sÆ¡n. Má»™t dãy núi cây cối um tùm nhÆ°ng cÅ©ng nổi tiếng vá» lam sÆ¡n chÆ°á»›ng khí. Song cÅ©ng tích tụ lắm dị thảo thiên niên. Bởi lắm nguy nan nên it kẻ lui tá»›i, chỉ có những tay giang hồ thượng đẳng hay kẻ chuyên tầm dị thảo má»›i dám qua lại trong dãy núi này mà thôị

Vậy mà đêm nay, gió lạnh tuyết rÆ¡i, má»™t mỹ phụ trang phục giang hồ, tóc rối tung theo gió cuốn, Ä‘ang nằm rạp trên lÆ°ng ô mã phi thật nhanh vào Ä‘á»™ng cốc của dãy TrÆ°á»ng Ä‘á»™c phong sÆ¡n.

Mỹ phụ vừa cho ngá»±a dừng lại trong Ä‘á»™c cốc, lảo đảo xuống ngá»±a, tay trái ôm má»™t gói da thú chặt vào trong lòng. Tay mặt vói ra phía sau bả vai, vá»›i đôi mắt mệt nhá»c nhÆ°ng chứa đầy căm há»n, rút má»™t mÅ©i kim trâm vàng óng ánh bật ra khá»i thịt. Má»™t dòng máu Ä‘en chảy tuôn theo Æ°á»›t đẩm tay áỠMỹ phụ nuốt vá»™i má»™t viên thuốc trắng đồng thá»i lấy má»™t chiếc lỠđổ bá»™t thuốc trắng rắc vào nÆ¡i vết thÆ°Æ¡ng.

Vừa lúc đó phía ngoài miệng cốc đã có tiếng binh khí va chạm, tiếng ngÆ°á»i hét vang vào trong cốc. Mỹ phụ trong thoáng chốc suy tÆ° rồi vá»™i vã Ä‘em cái gói bằng da thú đến bên con ô mã và nhanh nhẹn cá»™t gói này vào dÆ°á»›i bụng con ngựạ Xong mỹ phụ lại kéo hai vạt da lót dÆ°á»›i yên ngá»±a cho dài để phủ kín cái gói dÆ°á»›i bụng ngựạ

Bá»—ng hai bóng ngÆ°á»i phóng đến gần mỹ phụ hét lên:

- Hãy đưa ngay bộ bí kíp toàn thư cho chúng tạ

Mỹ phụ hất ngược mái tóc ra sau để lá»™ ra gÆ°Æ¡ng mặt nhÆ° tiên nữ lúc sa cÆ¡, nàng gằn giá»ng:

- Hay cho Song Hung Ma Trảo, chúng bay cÅ©ng cấu kết vá»›i bá»n Nhị Äiá»n và Tam Äá»™ng mÆ°u Ä‘oạt bí kíp nữa à?

Má»™t tên mặt dài nhÆ° ngá»±a, da xanh nhÆ° chàm cất tiếng cÆ°á»i khả ố đáp:

- Bí kíp toàn thÆ°, ngÆ°á»i võ lâm ai mà không thèm muốn, vậy nên Tiên CÆ¡ đừng vá»™i trách hai ta hợp lá»±c vá»›i gần má»—i trăm cao thủ võ lâm Ä‘á»™t công phu phụ Tiên CÆ¡.

Mỹ phụ gật đầu đáp:

- Song Hung nổi tiếng hung tàn bởi trảo quỉ, vậy giỠđây cÅ©ng còn gá»i ta bằng hai tiếng Tiên CÆ¡ à?

Tên kia lúc nãy giỠđứng lặng thinh, chá»±c chá» tấn công mỹ phụ nhÆ°ng giá» này hắn cÅ©ng nhe bá»™ răng quỉ trên khuôn mặt tròn lẳng vá»›i màu da Ä‘á» tía trả lá»i cho tên mặt ngá»±a:

- Ai mà không sợ Bích Lạc Tiên Cơ nhuyển tiên thần kiếm và phu quân của nàng là Thánh kiếm Nam Chính Hùng, một đôi giai nhân hành hiệp vang danh võ lâm với đại danh Tiên Kiếm Song Hiệp.

Hắn gật gù rồi tiếp:

- Vì vậy mới có đêm hôm naỵ

Vừa lúc đó từ phía ngoài miệng cốc, má»™t thanh niên hán tá»­, bạch y bào máu nhuá»™m gần hết, tay cầm thanh báu kiếm loạng choạng chạy vàá»

Mỹ phụ hốt hoảng gào lên:

- Phu quân ....

Nàng vừa hét vừa lao lại, nhÆ°ng Song Hung đã chuẩn bị liá»n hợp lá»±c, bốn cánh tay tung liá»n bốn trảo quỉ chá»›p giăng chận ngay mỹ phụ lạị Bích Lạc Tiên CÆ¡ vá»™i vung nhuyển tiên kiếm phản công quỉ trảá»

Cùng lúc đó có hơn mấy chục cao thủ Hắc đạo ùa vào cốc, thế là một cuộc đụng độ lại tiếp diễn.

Lúc này Nam Chính Hùng đã má»i mệt, vì cuá»™c tá»­ chiến đã kéo dài từ đầm Dạ Mục, đến Ä‘á»™c cốc cố ngăn kẻ thù cho Bích Lạc Tiên CÆ¡ cùng ô mã chạy trÆ°á»›c nhÆ°ng địch nhân quá đông và gồm những tay cao thủ liên hợp, luân chiến nên Thánh kiếm Nam Chính Hùng đã bị mấy vết thÆ°Æ¡ng máu ra nên giảm sức.

Tuy vậy mang danh Thánh kiếm nên Ä‘Æ°á»ng kiếm của Nam Chính Hùng vá»›i những tuyệt chiêu tàn khốc đã làm thiệt hại không ít cho bá»n Hắc đạá»

Äá»™t nhiên Bích Lạc Tiên CÆ¡ thoát ra miệng cốc. Thấy vậy Thánh kiếm Nam Chính Hùng cÅ©ng không chậm trá»… băng mình theá» NhÆ°ng hai ngÆ°á»i vừa thoát Ä‘i đã hÆ¡n bốn chục tên hắc đạo phóng theá»

Thánh kiếm Nam Chính Hùng và Bích Lạc Tiên CÆ¡ thoát khá»i cốc là chạy theo triá»n dãy TrÆ°á»ng Äá»™c Phong sÆ¡n lên hẳn trên đỉnh cao đầy tuyết trắng.

Hai ngÆ°á»i vừa dừng chân đã có hÆ¡n năm mÆ°Æ¡i cao thủ hắc đạo mai phục sẵn bổ vây hai ngÆ°á»i vào giữạ

Má»™t giá»ng nói nhÆ° lệnh vỡ vang lên:

- Äêm nay trên đỉnh băng sÆ¡n này là tuyệt địa của hai ngươị

Thánh kiếm Nam Chính Hùng nổi giận, gằn từng tiếng:

- Nhị vị Äiện chủ và tam vị Äá»™ng chủ cÅ©ng có mặt ở đây nữa à?

- Tại sao không? Vì chúng ta cần xem cho biết má»™t bảo vật võ lâm ngàn năm đâu dá»… tìm. Vậy vợ chồng ngÆ°Æ¡i biết Ä‘iá»u thì hãy Ä‘Æ°a ra đây, để cùng được chết toàn thây bên nhaụ

- Chừng nào vợ chồng ta không có mặt trên thế gian này, lúc đó chúng bay tự do tự tại, còn bây giỠhãy động thủ.

Lá»i vừa dứt, Thánh kiếm Nam Chính Hùng và Bích Lạc Tiên CÆ¡ nhuyá»…n tiên thần kiếm hợp công vá»›i gần má»™t trăm cao thủ hắc đạo giang hồ.

Cuá»™c lÆ°u huyết thế gian hi hữu trên đỉnh băng sÆ¡n được ghi lại nhÆ° má»™t huyá»n thoại trong suốt má»™t đêm đông gió tuyết vì má»™t bảo vật võ lâm nÆ¡i dãy TrÆ°á»ng Äá»™c Phong sÆ¡n.

Những ngày mùa xuân sắp đến. NgÆ°á»i nÆ¡i thành thị đã tấp nập mua sắm để chuẩn bị đón xuân.

Các quán hàng ngÆ°á»i ngÆ°á»i chen chúc.

Äại tá»­u lâu Thanh Xuân Má»™ng cÅ©ng đã chật khách. Lúc đó, má»™t lão ông râu năm chòm bạc phếu, mình mặc thanh bào, tay cầm chiếc quạt Ä‘ang dắt má»™t đứa bé lên mÆ°á»i, bÆ°á»›c vào tá»­u quán Ä‘Æ°a mắt tìm bàn ngồi thì từ phía trong có má»™t lão ăn mày tay cầm bầu rượu, chệnh choạng bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt ông lão thanh bào, chụp vai ông ta, sặc mùi rượu lên tiếng há»i:

- La huynh, còn nhớ thằng ăn mày này không?

Lão trượng mặc thanh bào, nét mặt vui mừng nhÆ° bắt được bạn hiá»n lâu ngày, đáp ngạc nhiên:

- Trá»i Æ¡i! Äã hÆ¡n mÆ°á»i năm rồi mà Giang huynh cÅ©ng vẫn không rá»i bầu rượụ

Lão ăn mày vừa kéo lão trượng mặc thanh bào vào chiếc bàn lão ta đang ngồi lúc nãy tận phía trong vừa nói:

- Hãy vào đây cái đã. Chúng mình chén tạc chén thù cho bỠnhững ngày xa cách.

Vừa ngồi xong, lão ăn mày nhìn đứa bé há»i lão trượng mặc thanh bào:

- Äứa bé này .... là gì của La huynh vậỷ

Lão trượng mặc thanh bào vừa xoa đầu thằng bé vừa đáp:

- Cháu của đệ đó.

- Ủa! La huynh đâu có con sao có cháủ

Lão trượng mặc thanh bào muốn ngăn nhÆ°ng cÅ©ng chẳng kịp nữa rồị Lập tức liếc mắt nhìn thằng bé rồi cÆ°á»i dã lã vá»›i lão ăn mày:

- Giang huynh chÆ°a biết đấy thôi, chứ đứa bé này tên là Äông Bích vì cha mẹ nó chẳng may bạo bịnh qua Ä‘á»i rồi ký thác lại cho lão từ thưở má»›i sinh đến giỠđấy chứ.

Nói xong, lão quay sang thằng bé, ôn tồn nói:

- Äông nhi, cháu bái kiến Giang lão tiá»n bối đị

Äông nhi bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt lão ăn mày toan cúi xuống chào thì lão ăn mày đã Ä‘Æ°a cái bầu rượu ra cản và cÆ°á»i khá» khà vá»›i Äông Bích:

- Ông cháu thì lúc nào cÅ©ng lá»… nghi phiá»n phức. Lão không thích đâu, cháu cứ tá»± nhiên đị

Äông Bích bị lão ăn mày cản lại nên không hành lá»… bái kiến được liá»n nghe lão trượng mặc thanh bào khẽ bảo:

- Lão tiá»n bối đã không thích thì thôi, cháu nên tuân lá»i ngÆ°á»i vậỵ

Rồi lão nói tiếp:

- Nhân dịp này, ông cÅ©ng cho cháu biết là lão tiá»n bối đây là má»™t ngÆ°á»i bạn hiá»n của ông, phÆ°Æ¡ng danh của ngÆ°á»i là Giang Thượng Khả vá»›i đại hiệu giang hồ là Túy Hồ Lão Tá»­.

Lão ăn mày tu má»™t hÆ¡i rượu nÆ¡i bầu rồi xua tay lia lịa cÆ°á»i khá» khà:

- La huynh, lão là kẻ ăn mày, nay đây mai đó, nhà không có một mái, thân sống lênh đênh theo gió bụi mây ngàn, tên hiệu đó có là gì đâu, chẳng qua giang hồ bạn hữu gán cho xú hiệu vì tật uống rượu ưa say của đệ đấy thôị

Lão Ä‘Æ°a bầu rượu lên nốc má»™t hÆ¡i nữa rồi tiếp liá»n:

- Có cái danh mà thiên hạ giang hồ đến phải ca tụng là Ngá»± Thanh Y-Lang, tay thần dược của tiên đế và là quan ngá»± sữ của Thanh triá»u đã dứt bá» quan chức vá» mặc thanh bào phiêu diêu nÆ¡i rừng cao núi thẳm để tìm chế danh dược, mai ẩn cái tên La Hồng Chấn có đúng nhÆ° vậy không, La huynh?

Lão mặc thanh bào nhìn bạn cảm thông:

- Giang huynh nhắc lại tiên đế làm lòng đệ chợt thấy nao nao, quyến luyến cho tình vua tôi đậm đà, rồi tiên đế Ä‘á»™t ngá»™t ra Ä‘i, cho bầy tôi trung phải căm hận mÆ°u gian của nịnh thần, đành dứt áo ra Ä‘i khá»i vòng kiá»m tá»a danh lợị

Lão ăn mày tức Túy Hồ lão tá»­ Giang Thượng Khả Ä‘ang mãi miết chuyện vãn vá»›i lão trượng mặc thanh bào tức là Ngá»± Thanh Y lang La Hồng Chấn mà quên bẳng Ä‘i thằng bé mang tên Äông Bích, nên Túy Hồ lão tá»­ nói lên vá»›i Ngá»± Thanh Y lang:

- Chúng ta cứ mãi miết luận đàm mà để cháu Äông Bích ngồi buồn má»—i mình vậỵ

- Äã mÆ°á»i năm qua, hôm nay đệ má»›i Ä‘Æ°a nó ra thị thành cho biết cảnh phong lÆ°u, tấp nập, chứ ở nhà mãi, bắt nó vùi đầu trong bút nghiên và theo đệ hái thuốc, cứu ngÆ°á»i, bắt mạch, sợ nó chán nản, buồn phiá»n, hÆ¡n nữa cÅ©ng là dịp để cho cháu há»c thêm lịch duyệt, so sánh cái há»c trong văn chÆ°Æ¡ng, sách vở vá»›i thá»±c tiếng trên Ä‘á»i ô trá»c nàỵ

Túy Hồ lão tử gật đầu tán đồng:

- Phải phải, nên lắm nên lắm, ngÆ°á»i xÆ°a có nói "Ä‘i má»™t ngày đàng, há»c má»™t sàng khôn", huynh xá»­ sá»± nhÆ° vậy là phải lắm.

Rồi đột nhiên lão ngừng lại nói để cho Ngự Thanh Y Lang chú ý hơn:

- NhÆ°ng theo đệ, đệ cứ thắc mắc trong lòng là tại sao La huynh không cho cháu Äông Bích tập luyện võ công. Vì theo con mắt của đệ, thì đệ thấy thiếu sót Ä‘iá»u đó là làm mai má»™t cho má»™t thể chất căn cÆ¡ thành tá»±u thiên tài, trăm năm khó tìm, thiện ý của đệ nhÆ° vậy huynh có thấy đúng được chá»— nào không?

- Vá»›i cặp mắt sắc bén của Giang huynh thì đệ xin thán phục. NhÆ°ng vì huynh há»i thì đệ cÅ©ng xin bày tỠý hÆ°á»›ng của đệ mà theo đó là đệ nghÄ© rằng cháu Äông Bích, thiên căn cốt cách được trá»i nắn thật hiếm hoi má»›i tìm thấy, nhÆ°ng cứ lấy cái võ há»c làm sức mạnh cho công lý thì trên giang hồ sao có được thanh bình trong tình thÆ°Æ¡ng.

Ngự Thanh Y Lang trầm ngâm, rồi nói:

- Mà dẫu cho có dụng võ há»c thì phải có căn bản vá» văn há»c, luyện tánh dưỡng tâm, nhÆ° vậy cái văn má»›i tải được cái võ há»c thì lúc đó văn võ uyên thâm đạt thành má»›i phô diá»…n cái sở há»c tải được cái đạo mÆ°u phúc cho quần hùng, bá tánh.

Từ lúc đầu đến giá», Äông Bích vẫn ngồi lẳng lặng vừa nghe vừa ăn bữa cÆ¡m chiá»u cùng hai vị lão trượng, nhÆ°ng khi nghe Ngá»± Thanh Y Lang bàn vá» cái văn há»c, cái võ há»c vá»›i cái đạo làm ngÆ°á»i nên cậu má»›i lên tiếng góp ý vá»›i giá»ng chá»­ng chạt.

- ThÆ°a ngoại, thÆ°a Túy lão tiá»n bối, theo sá»± hiểu biết thô thiển của cháu thì trong cái văn chÆ°Æ¡ng, sách vở cÅ©ng có hàng hà sa số đủ loại vì kẻ viết sách vá»›i từng mục đích riêng của há». Nếu được Ä‘á»c các bảo thÆ° thì sá»± hữu ích thật là muôn ngàn cÅ©ng nhÆ° khi va chạm vá»›i cõi Ä‘á»i phức tạp bởi lòng ngÆ°á»i man trá mà biết phân biệt giữa tà và chánh không có nguồn, bá» ngăn cách, vì trong Phật môn có câu "bá» dao đồ tể có thể trở vá» vá»›i Phật". NhÆ° vậy con ngÆ°á»i có thể hôm nay dẫm trong nguồn mê tá»™i ác nhÆ°ng nếu được giác tỉnh, hồi đầu quay vá» Ä‘Æ°á»ng thẳng nẻo ngay thì lúc đó má»›i khó xá»­ cho quan niệm hẹp hòi và nhÆ° thế cÅ©ng đủ thấy lòng ngÆ°á»i khó Ä‘o, khó dò.

Túy Hồ lão tử vỗ tay đánh đốp một cái, gật đầu khen ngợi:

- Hay lắm, cháu má»›i bằng chừng ấy tuổi mà lý luận thông suốt, hợp đạo, hợp lẽ lắm. NhÆ°ng lão vẫn nghÄ© rằng ngoại cháu không cho cháu hấp thụ ná»n võ há»c là Ä‘iá»u thiếu sót.

Ngá»± Thanh Y Lang chận lá»i ngay:

- Giang huynh nói vậy, chứ nhÆ° thân đệ đây có biết gì là võ công, mà thấy vậy hay hÆ¡n, vì tránh được những cuá»™c đụng Ä‘á»™ lÆ°u huyết gây ân oán trong giang hồ triá»n miên bất tận.

Lão ngần ngừ giây lát rồi nhìn Äông Bích và Túy Hồ Lão tá»­ nói thong thả:

- Tuy vậy, nhÆ°ng đối vá»›i cháu Äông Bích nếu có cÆ¡ duyên, đệ đâu cố hẹp hòi, bo bo theo lối cố chấp.

Hai già má»™t trẻ luận đàm cho đến nến đèn trong tá»­u lầu đã lên má»›i rá»i bàn ăn, rồi cùng lên lầu trên mÆ°á»›n phòng trá» ngụ qua đêm.

Má»™t tên Ä‘iếm nhị vừa Ä‘Æ°a ba ngÆ°á»i vào má»™t căn phòng rá»™ng lá»›n nói lấy lòng khách trá».

- Căn phòng này dành cho khách thượng lÆ°u nhÆ° tam vị, tuy tiá»n thuê có đắt chút ít, nhÆ°ng chắc chắn tam vị cùng chung ngụ vá»›i má»i tiện nghi thoải máị

Ngự Thanh Y Lang quay bảo điếm nhị:

- Bây giỠcòn sớm, nhưng đến khoảng hết canh hai ngươi nhớ mang lên cho ta một khay trà thượng hạng nhé!

Tên điếm nhị rối rít:

- Dạ, dạ vâng, con sẽ Ä‘Æ°a loại trà thượng hảo hạng cho chÆ° vị, mà chÆ° vị thích loại Bạch cúc trà hay Long tỉnh trà vì hai loại này Ä‘á»u thuá»™c loại thượng hảo hạn ở đâỵ

- Nhà ngÆ°Æ¡i chá»n cho ta loại Long Tỉnh trà vì loại này hÆ°Æ¡ng vị thắm đậm hÆ¡n.

Tên Ä‘iếm nhị lại rối rít dạ vâng rồi rút lui sau khi cung cấp má»i cần thiết cho gian phòng mà hai già má»™t trẻ trú ngụ.

Äai tá»­u lâu Thanh Xuân Má»™ng được dá»±ng cạnh giòng Äại Thủy nên giá» này đứng trên lầu của tá»­u lầu nhìn được ra đến mặt sông vá»›i cảnh thuyá»n ghe đủ loại, đủ cở, đèn sáng chạy xuôi ngược dập dìụ

Cả ba mãi miết ngắm cảnh thuyá»n đèn trên sông mà quên Ä‘i thá»i gian, cho đến khi bóng thuyá»n đã vắng ngắt trên sông, lúc đó cả ba má»›i quay vào phòng.

Gian phòng có ba chiếc giÆ°á»ng nên Äông Bích xin phép Ngá»± Thanh Y Lang và Túy Hồ Lão tá»­ để Ä‘i nghÄ© trÆ°á»›c. Nó bèn lên giÆ°á»ng nằm quay mặt vào phía tÆ°á»ng không buồn Ä‘á»™ng đậy nhÆ° ngÆ°á»i đã ngủ, nhÆ°ng thật ra nó đã có chủ ý. Vì lúc chiá»u, trong cuá»™c nói chuyện giữa Ngá»± Thanh Y Lang và Túy Hồ Lão Tá»­ đã Ä‘á» cập đến thân phận của nó nhÆ°ng từ lúc nhỠđến giá», mặc dù sống trong tình thÆ°Æ¡ng trá»n vẹn, cÅ©ng nhÆ° sá»± săn sóc đầy đủ của ngoại nó là Ngá»± Thanh Y Lang nhÆ°ng chÆ°a bao giỠông nói cho nó biết vá» thân thế của cha mẹ nó. Äêm nay, nó hy vá»ng ngoại nó sẽ cho Túy Hồ Lão Tá»­ biết má»™t vài Ä‘iá»u vì ngoại nó đã gá»i trà để uống đêm. Nó Ä‘oán thế nên giả đồng xin phép Ä‘i ngủ sá»›m để khá»i trở ngại cho hai ngÆ°á»i và biết đâu nó sẽ được nghe lén vá» thân thế, dẫu biết rằng nghe lén là không tốt, song đó là Ä‘iá»u hệ trá»ng cho cuá»™c Ä‘á»i nó. Nó cố dằn sá»± nôn nao trong dạ, và thầm khấn cho cÆ¡ há»™i mà nó nghÄ© sẽ xảy rạ

Nó chá» chá»±c mãi rồi nó nghÄ© miên man. Nó nghÄ© đến những ngày ở nhà. Ngoại nó luôn luôn bắt nó phải Ä‘á»c, phải há»c biết bao sách vở, chá»— nào nó không hiểu được là nó há»i ngoại nó. Ngoài việc há»c hành văn chÆ°Æ¡ng kinh sách, ngoại nó lại bày vẽ nó cach thức nhận bệnh, kiểm mạch, chế luyện Ä‘an dược mà vì vậy trong mÆ°á»i năm qua, nó được huấn luyện má»—i cách căn bản vá» cái há»c văn chÆ°Æ¡ng, y lý kinh mạch. Nó Ä‘ang để ý tưởng trở vá» vá»›i quá khứ thì có tiếng gõ cá»­a làm nó giật mình. Thì ra tiếng Ä‘iếm nhị bÆ°ng trà nhÆ° lá»i dặn của khách.

Sau khi Ä‘iếm nhị lùi ra, cá»­a được đóng lại, Ngá»± Thanh Y Lang tay rót trà má»i Túy Hồ Lão Tá»­:

- Äệ biết rằng Giang huynh chỉ thích rượu, nhÆ°ng Giang huynh cÅ©ng nên nhấm nháp chén trà để đổi mùi hÆ°Æ¡ng vị vậy, Giang huynh có thấy khó chịu lắm không?

- Ồ! La huynh sao bày vẽ quá. Dẫu đệ không biết uống trà, đệ cũng không dám chối từ, huống hồ đệ cũng thích loại Long Tỉnh trà đậm đà hương vị này lắm chứ!

Cả hai cÆ°á»i ra chiá»u đắc ý tÆ°Æ¡ng phùng.

Chợt Túy Hồ Lão Tử vừa để chén trà xuống với dáng nghiêm trang nhắc nhở:

- Mỗi lần đệ nhấm trà lại nhớ đến đại ca của La huynh, không biết bây giỠlão ở đâủ

Ngự Thanh Y Lang trầm ngâm buồn bã thở dài:

- Nhắc đến sÆ° huynh của đệ làm đệ cảm thấy má»™t sá»± éo le kỳ lạ. Bởi vì đệ và sÆ° huynh của đệ thân tình từ thưở trẻ thÆ¡, cùng chung má»™t ý thích là tìm há»c vá» y dược.

NhÆ°ng sau đó, bởi chữ tình ngang trái thế nào mà sÆ° huynh của đệ liá»n dứt tình ra Ä‘i phiêu diêu mây ngàn không còn biết dấu tích. Tuy nhiên, trong mÆ°á»i năm gần đây, đệ có nghe giang hồ đồn đại vá» tài thánh dược của má»™t nhân vật kỳ quái, đệ định tâm tìm kiếm, để cần biết nhân tài má»™t lần và xem ra có thể may mắn biết dấu tích sÆ° huynh của đệ.

Túy Hồ Lão Tử gật gù:

- Chí phải, chí phải, mà có lẽ nhân vật nào đó tài dược hơn được huynh không, chứ hiện nay ai mà qua nổi huynh nữa chứ?

- Giang huynh khéo khen cho đệ thêm hổ thẹn. Äệ nghÄ© rằng so vá»›i nhân vật đó chắc đệ còn thua kém nhiá»á»¥

Túy Hồ Lão Tử xua tay nói:

- Chuyện đó chưa minh chứng rõ ràng, đợi ngày nào có sự gặp gỡ hẳn hay, mà nhân vật đó đại hiệu gì huynh có rõ không?

- Nếu không biết được đại hiệu thì đệ đâu dám Ä‘á» cập đến. NgÆ°á»i đó có tên hiệu là Thánh Dược Äá»™c Cô SÄ©.

- Äệ Ä‘i đây đó cÅ©ng quá nhiá»u, vậy mà chÆ°a được nghe đến tên hiệu đó. Äúng là nghá» nào tài ấy, cÅ©ng chẳng qua La huynh là tay thần y nên má»›i tìm biết được.

Sau những câu chuyện đắc ý là má»™t ngụm trà thấm giá»ng.

Rồi Túy Hồ Lão Tá»­ quay nhìn vá» phía Äông Bích, thấy nó ngủ yên nên má»›i quay sang há»i Ngá»± Thanh Y Lang:

- Bây giá», nếu có thể thì huynh cho đệ biết vá» trÆ°á»ng hợp nào mà huynh có được cậu bé Äông Bích quá khôi ngô, thông minh và căn cÆ¡ hiếm thấy làm đệ thấy thích nó quá.

Ngự Thanh Y Lang dễ dãi:

- Chuyện gì chứ việc ấy đệ xin trình bày với huynh ngaỵ

Lão uống ngụm trà nữa rồi bắt đầu kể:

- Giang huynh à, hôm đó vào má»™t ngày cuối đông, cách nay đã hÆ¡n mÆ°á»i năm. Buổi sáng hôm đó tuyết vẫn còn rÆ¡i nÆ¡i miá»n núi TrÆ°á»ng Äá»™c Phong sÆ¡n. Äệ tìm các loại thuốc thông thÆ°á»ng thôị Nên đệ lại tiếp tục vào Ä‘á»™c cốc dÆ°á»›i chân dãy TrÆ°á»ng Äá»™c Phong sÆ¡n nhÆ°ng vừa vào thì đệ nghe tiếng trẻ con khóc lên mấy tiếng có vẻ yếu á»›t lắm. Äệ tìm mãi, bá»—ng thấy má»™t con ngá»±a ô nằm chết trong má»™t lùm cây mà tuyết rÆ¡i phủ đầỵ Äệ lại men đến, lúc này nghe tiếng khóc của đứa trẻ chá»— con ngá»±a nên không còn ngần ngại nữa, đệ moi tuyết lên thì dÆ°á»›i bụng con ngá»±a còn có má»™t gói bằng da thú. Äệ vá»™i vàng mở Ä‘em ra và khi cái bao da được mở tung ra, đệ má»›i thấy má»™t thằng bé Ä‘ang lạnh cóng, khóc ú á»›. Thằng bé này chắc cÅ©ng vừa sinh hạ má»™t đôi ngày thôị Song nó nhá» có bao da thú che tuyết lạnh chứ nếu không thì không cách gì đệ cứu sống nó được. Äệ vá»™i vàng Ä‘em hồi dÆ°Æ¡ng sinh khí dược hoàn má»›m cho nó và rồi mang vá» tệ gia mÆ°á»›n ngÆ°á»i nuôi nấng cho đến khi biết Ä‘i biết nói, đệ má»›i huấn dạy văn chÆ°Æ¡ng, phong cách và ngoài ra đệ còn ra công chăm luyện cho nó những gì đệ hiểu biết vá» ngành y lý. NhỠđược sá»± thông minh tá»™t chúng, nó thu đạt má»™t cách dá»… dàng. Rồi nó ngày càng khôi ngô, vÆ°Æ¡ng vỉ. Sá»± mến yêu của đệ đối vá»›i nó có thể là tá»™t cùng. Và đệ lúc nào cÅ©ng thích có nó ở bên cạnh bàn chuyện văn chÆ°Æ¡ng thế sá»± trong những giá» nhàn rỗị

Từ nãy đến giá» Túy Hồ Lão Tá»­ yên lặng lắng nghe Ngá»± Thanh Y Lang lược kể. Äến đây lão má»›i lên tiếng:

- Rồi La huynh nghÄ© thế mà đặt cho nó cái tên Äông Bích hay là cha mẹ nó có để tên há» tông tích lạị

Ngá»± Thanh Y Lang mỉm cÆ°á»i trả lá»i:

- Thật khi đặt tên cho nó, đệ không có nghÄ© gì sâu xa cả. Thứ nhất là đệ thấy trong ngÆ°á»i nó có mang má»™t viên ngá»c bích hình bát giác, có lẽ là cha mẹ nó lÆ°u lại cái di vật cuối cùng này cho nó và đệ tìm gặp nó vào mùa đông nên đệ đặt nó là Äông Bích.

Lão ngừng lại, uống một hớp trà rồi tiếp:

- HÆ¡n nữa, chữ Äông Bích là tên của má»™t ngôi sao trong thập nhị bát tú, thuá»™c văn chÆ°Æ¡ng mà đệ có hoài bảo là nó sẽ nở mày nở mặt vá»›i thiên hạ bằng sở há»c văn chÆ°Æ¡ng. Chính vì vậy mà đệ dùng má»™t chữ kép Ä‘iển tích, mang Æ°á»›c vá»ng của đệ và cùng hòa hợp vá»›i sở vật của nó và mùa sinh ra nó để hợp tên mà đặt.

Túy Hồ Lão Tử ngắt ngang:

- Còn há» của nó, nếu huynh không biết sao không để há» của huynh mà lại để tên không vậỵ chẳng lẽ nó mang há» Äông?

- CÅ©ng ở chá»— đệ chẳng biết há» của cha mẹ nó nên đệ không muốn hồ đồ mà cứ để vậy mà đợi trá»i cao dun dủi cho nó tìm gặp cha mẹ nó, lúc đó nó gán cái há» vào cÅ©ng chẳng saá»

- La huynh thật là ngÆ°á»i ngay thẳng, nhÆ°ng nhÆ° vậy ắt trong lòng La huynh đã ngá» rằng má»™t ngày nào đó La huynh phải cho cháu Äông Bích tầm sÆ° há»c võ để cho nó tìm thù chứ.

Ngự Thanh Y Lang gật gù:

- Không phải là đệ cố chấp hẹp hòi, trá»ng văn khinh võ nhÆ° đã trình bày vá»›i huynh, nên đệ nghÄ© rằng, trÆ°á»›c hết nó phải có má»™t căn bản văn há»c, rồi sau sẽ tùy duyên ngá»™ riêng tÆ° của nó mà an bài cho hành trình mai hậu của nó vậỵ

Hai vị lão trượng chuyện trò thật đắc ý, và cÅ©ng tưởng rằng cậu bé Äông Bích đã thả hồn trong giấc ngủ nhiá»u má»™ng đến. NhÆ°ng thật ra nó vẫn thức và thức má»™t cách tỉnh táỠNó ghi vào lòng cuá»™c đàm thoại nàỵ Cuá»™c đàm thoại mà mÆ°á»i năm nay nó hằng mong Æ°á»›c mà chẳng bao giá» ngoại nó hé môi cho nó biết. Và giỠđây, nó hiểu được thân thế của nó mù mịt. Cha mẹ của nó đã nhÆ° thế nào và tại sao lại bá» nó bên con ngá»±a chết trong vùng băng tuyết. Äã mÆ°á»i năm rồi nó sống trong khắc khoải mong chá» của má»™t đứa trẻ thông minh tuyệt vá»á»‹ Nó yên lặng nằm quay mặt vào trong tÆ°á»ng mà tưởng nghÄ© trong muôn ngàn ý nghÄ© để tưởng tượng hình ảnh của cha mẹ nó. Sá»± bi thÆ°Æ¡ng cùng cá»±c đã làm cho nÆ°á»›c mắt nó rÆ¡i Æ°á»›c lạnh bên má nên nó giật mình, nhÆ°ng may thay lúc này trong phòng đèn tắt. Ngá»± Thanh Y Lang và Túy Hồ Lão Tá»­ đã Ä‘i nghỉ nên chẳng ai thấy cảnh thÆ°Æ¡ng tâm, Ä‘au lòng nàỵ Rồi nó lại suy nghÄ© và Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a tay sá» miếng ngá»c bích hình bát giác Ä‘eo nÆ¡i ngá»±c mà thấy mến yêu má»™t cách lạ lùng và tha thiết hÆ¡n bao giá» hết. Những hình ảnh chập chá»n đến vá»›i nó theo sá»± tưởng tượng dồi dào của nó. Nó suy luận và cho rằng cha mẹ hẳn phải là ngÆ°á»i trong giá»›i võ lâm vì nó nằm bên cạnh con ngá»±a chết trong vùng tuyết giá, nÆ¡i Ä‘á»™c cốc hiểm nguy thì kẻ thÆ°á»ng tình chẳng bao giá» bén mảng đến làm gì. Nếu không thì nó bị ngÆ°á»i bắt và rồi ngÆ°á»i này có lẽ bị giết đồng thá»i vá»›i con ngựạ NhÆ°ng cách nào rồi nó cÅ©ng nghÄ© rằng cha mẹ nó cÅ©ng đã bị kẻ nào giết chết ngay lúc nó vừa sinh rạ NhÆ° vậy thì nó phải tìm cho ra kẻ thù để biết thân phận và cha mẹ nó. Nó nghÄ© mãi, nghÄ© cho đến lúc mệt quá, nó thiếp Ä‘i trong cÆ¡n má»™ng hãi hùng, triá»n miên dằn vặt nó, Ä‘ang nung nấu, manh nha cho sá»± bất bình trong uất hận của tuổi trẻ.
Tài sản của The Creator