Những bước nhảy trong đêm (phần 1)
Nguyá»…n Äình Tú
Äó là má»™t bước nhảy phi thân từ mái quán xuống vỉa hè. Bước nhảy có sắc mà u, như má»™t đóa quỳnh bừng nở rồi bị cuốn Ä‘i trong cÆ¡n gió lốc. Bước nhảy trong những giấc mÆ¡ tiên cảm cá»§a Duy cuối cùng đã hiện ra, có hình chim ưng, có hai mà u và ng Ä‘á», dưới ánh đèn đưá»ng má» nhạt cá»§a đêm ba mươi.
Má»—i khi nhắm mắt lại, bước nhảy thiếu nữ ấy lại cháºp chá»n hiện vá» trong Duy như má»™t ná»—i ám ảnh ngá»t ngà o và cay đắng...
Lần đầu tiên Duy rá»§ rê Quỳnh vá» quê chÆ¡i là và o đầu mùa thu. Thá»±c ra phải nói rằng đó là má»™t lá»i má»i tá»± nhiên và chân thà nh. Äó cÅ©ng là lần đầu tiên Duy biết thế nà o là má»™t sà n nhảy ở thá»§ đô. Và , đương nhiên, cÅ©ng là lần đầu tiên biết đến Quỳnh.
Hôm ấy là thứ bảy. Nhà trưá»ng cho các há»c viên nghỉ, những ai ở cách xa trưá»ng bán kÃnh 20 cây số thì được vá» nhà . Nhà Duy ở cách xa trưá»ng gấp 7 lần cái bán kÃnh ấy. Chợt thấy buồn. Äêm hôm trước heo may khẽ len lén tìm và o phòng ngá»§. Sáng ra lại thấy mấy chiếc lá và ng rá»›t bên hiên cá»a. Gió Ä‘i qua khóm cây trước cá»a phòng và có tiếng chim bay theo chiếc lá và ng vừa rụng. Mùa thu đã đến má»™t cách nhẹ nhà ng và khó nắm bắt như thế. Trước mắt Duy là hai ngà y nghỉ cuối tuần cá»±c kỳ thừa thãi. Duy Ä‘i bá»™ ra cổng trưá»ng và nhảy lên xe buýt. Tá»± nhiên Duy nghÄ© đến địa chỉ nhà má»™t ngưá»i quen. Ngưá»i quen nà y từng đến trưá»ng thăm Duy, lại đã bảo vá»›i Duy rằng cứ nhảy lên xe buýt số 31, nó sẽ đưa đến táºn cá»a nhà . Ngưá»i ấy là bạn cá»§a bố Duy. Ngưá»i ấy già u có và hà o hoa. Ngưá»i ấy có má»™t cáºu con trai bằng tuổi Duy. Ngưá»i ấy còn má»™t cô con gái nữa mà Duy chưa má»™t lần biết mặt. Duy gá»i ngưá»i ấy là “Chú Nhuáºnâ€.
Và chiếc xe buýt số 31 đã đưa Duy đến gặp Quỳnh. Nhà chú Nhuáºn đúng là già u có nhưng có vẻ gì đó bà ẩn. Äáºp và o mắt Duy là những báºc cầu thang huyết dụ lượn hình trôn ốc, tay vịn có hoa văn nhiá»u mà u. Loại trừ sá»± sặc sỡ thái quá thì đó là má»™t cái cầu thang đẹp và ấn tượng. Ngưá»i giúp việc đưa Duy và o vòng khách. Trong lúc Duy Ä‘ang quan sát già n đèn chùm mắc trên trần nhà thì từ những báºc cầu thang đẹp đó, cô gái có tên là Quỳnh hiện ra.
- Anh là anh Duy con bác Tốn ạ?
- Phải.
- Bố em thưá»ng nhắc đến bố anh. Kia, ảnh cá»§a bố em và bố anh hồi còn ở chiến trưá»ng đấy. Cả nhà em đã từng vá» nhà anh rồi, chỉ có má»—i mình em là chưa thôi.
- Äúng.
- Anh Hải em bảo vá» nhà anh thÃch nhất là được Ä‘i tắm sông, rồi Ä‘i mót khoai và ăn trá»™m cam. Em không hiểu. Em còn bảo ở Hà Ná»™i có mấy nghìn má»™t cân cam, ăn nhòe, là m sao phải vá» quê nhà ngưá»i ta ăn cắp, mà cam ở quê chán chết, chua loét, đắng ngắt...
- Anh Hải có hay gá»i thư vá» không?
- Thư gì! Lúc nà o cần tiá»n thì bốc Ä‘iện thoại lên nói má»™t câu là mẹ em lại gá»i tiá»n sang ngay. Anh ấy chỉ cần tiá»n thôi chứ chẳng cần gì cả. Sinh nháºt em cÅ©ng chẳng thèm há»i thăm. Em thÃch má»™t cái áo lông Kănguru quá mà anh ấy không chịu mua cho em. Nhưng thôi em chẳng cần. Bố hứa là sẽ mua cho em.
- Bố mẹ em đi đến khi nà o mới v�
- Mẹ em Ä‘i miá»n Nam công tác, cuối tuần sau má»›i vá». Bố em thì phải tối muá»™n. Em gá»i di động cho bố rồi, bố em bảo phải giữ anh ở đây chÆ¡i đến sáng mai. Em sẽ tiếp anh.
Quỳnh có má»™t khuôn mặt rất xinh đẹp. Mái tóc hoe và ng. Son môi tô mà u hồng phấn. Dưới bá» môi đẹp như vẽ là hà m răng trắng Ä‘á»u. Cánh mÅ©i lấm tấm những hạt nhÅ© mà u bạc. Äôi mắt trong nhưng khi nheo lại thì hÆ¡i già và có vẻ từng trải. Trong nói năng đôi khi như má»™t kẻ thiếu dạy dá»— nhưng biết dừng lại đúng lúc, vì váºy vẫn còn có thể nháºn ra cô gái nà y từng được giáo dục rất chu đáo. Và phải thừa nháºn má»™t Ä‘iá»u, Quỳnh có giá»ng nói hay, cách diá»…n đạt rất “tá»± nhiên chá»§ nghÄ©aâ€. Cảm giác ban đầu cá»§a Duy khi tiếp xúc là hÆ¡i khó chịu. Nhưng sá»± chân thà nh cá»§a Quỳnh đã dần dần lấy lại thiện cảm trong Duy. Quỳnh vừa bước và o tuổi hai mươi, Ä‘ang là sinh viên năm thứ hai cá»§a trưá»ng Du lịch. Quỳnh bảo Duy: “Bây giá» em sẽ gá»i bá»n quá»· sứ đến đây. Trưa nay anh em mình quáºy tung cái nhà nà y lên. Anh Duy nhé?â€
Buổi trưa. Ba ngưá»i bạn cá»§a Quỳnh đến. Má»™t cáºu bạn trai cao lênh khênh, hÆ¡i gầy, tóc mà u Ä‘á», răng có đôi ba cái bịt và ng, mặt choán cặp kÃnh to đùng. Hai cô gái Ä‘á»u tóc nâu môi trầm, kÃnh gà i trên đầu, áo gió buá»™c dây, quần bò trá»… hông, dép cao gót, vai khoác túi da nhá» hai quai, mùi mỹ phẩm tá»a ra sá»±c nức. Cáºu bạn trai tên là Tuấn, cô gái có đôi kÃnh mà u rong biển tên Huệ, cô còn lại tên Hưá»ng.
Việc đầu tiên cá»§a những ngưá»i trẻ tuổi nà y khi gặp nhau là mở nhạc. Cô gái tên Hưá»ng mang theo trong chiếc túi xách cá»§a mình má»™t tệp đĩa vá»›i đủ các loại nhạc tây, ta. “Tao quyết định rồi Quỳnh ạ. Tối thứ sáu tuần sau bá»n tao sẽ chÆ¡i đêm đầu tiên ở Hải Phòng. Bá»n tao đặt tên cho Ban nhạc là Những kẻ ngá»— ngược. Ông bầu bảo ngá»— ngược trong nghệ thuáºt là sá»± khÃch lệ nghệ thuáºt phát triển. Trong tá» rÆ¡i cá»§a bá»n tao cÅ©ng có những lá»i quảng cáo đại loại như thế. Chắc chắn là sẽ thà nh côngâ€. Hưá»ng Ä‘ang há»c năm cuối trưá»ng Trung cấp Văn hóa nghệ thuáºt. Lúc nãy Quỳnh giá»›i thiệu vá»›i Duy rằng Hưá»ng có biệt danh là Madonna. Quỳnh còn nói nhá» vá»›i Duy: “Con nà y có phong cách biểu diá»…n cá»±c kỳ bốc lá»aâ€. Sau khi uốn éo má»™t lúc theo Ä‘iệu nhạc phát ra từ chiếc đĩa mà u bạch kim, Hưá»ng “Madonna†như sá»±c nhá»› ra, vá»™i lục túi lấy mấy tấm ảnh đưa cho Quỳnh. “Mà y xem nà y, tao sẽ mặc những bá»™ nà y trong đêm nhạc đầu tiên. ÄÆ°á»£c không?â€. Quỳnh xem xong đưa cho Duy. Duy buá»™t miệng: “Nghe nói bây giá» ngưá»i ta cấm diá»…n viên ra sân khấu mặc trang phục hở rốn...?â€
- Ông anh yên tâm Ä‘i. Bá»n em sẽ có những chiêu đặc biệt để che nó Ä‘i và hở nó ra khi cần má»™t cách hợp lý. Mà ông anh là thế nà o vá»›i Quỳnh đấy? Chắc má»›i quen nó hả? - Hưá»ng bây giá» má»›i có vẻ để ý đến Duy.
- Má»›i quen.
- Anh ở phố nà o?
- Ở nơi mà sắp tới bạn sẽ xuống biểu diễn.
- À, em hiểu rồi. Con Quỳnh nà y sướng tháºt. Lúc nà o nó cÅ©ng có má»™t và i Gã tình si rong rêu kèm như kèm kem.
Nói xong câu ấy Hưá»ng lại chạy ra chá»— chiếc loa nhún nhảy theo má»™t Ä‘iệu nhạc má»›i. Quỳnh và Huệ Ä‘ang lúi húi Ä‘ang trong bếp chuẩn bị đồ ăn. Huệ có đôi mắt buồn buồn. Biệt danh cá»§a cô là Huệ sầu. Má»—i khi từ trong bếp Ä‘i ra, thấy Hưá»ng nhún nhảy, cô cÅ©ng nhảy theo. Cô nhảy đẹp chẳng kém gì Hưá»ng. Nhưng hình như cô không thÃch nhảy và o lúc nà y. Có lẽ cô cảm thấy mình còn Ä‘ang có phần trách nhiệm ở trong bếp. “Äừng nghe Waves of Danube, báºt Deililah Ä‘i, bà i 11 ấy, mà y vá»›i Tuấn nhảy Quick Waltz đẹp hÆ¡nâ€. “Sao mà y cứ nhảy Mambo mãi thế, thá» Ä‘i Samba xem nà o, chân nhảy Samba cá»§a mà y chưa thạo lắm đâuâ€. Äấy là những gì mà Huệ trao đổi vá»›i Hưá»ng. Huệ nói Ãt, nhưng qua những gì cô nói đủ để Duy nháºn thấy cô cÅ©ng là má»™t ngưá»i có hiểu biết vỠâm nhạc, hoặc Ãt ra cô cÅ©ng là má»™t Madonna như Hưá»ng. Tuấn rút bao thuốc lá lạ hoắc ra má»i Duy. Trong khi Tuấn Ä‘ang là m động tác xoay chiếc báºt lá»a để bắn tia nhiệt ra mồi thuốc cho Duy thì Quỳnh bá»—ng đưa tay từ phÃa sau ra rút phắt Ä‘iếu thuốc trên môi Duy. “Thuốc gì đây hả Tuấn? Em xin lá»—i anh Duy nhé! Äể em lấy thuốc cá»§a bố em ra má»i anh. Anh không hút được thuốc nà y đâu, bạn em chÆ¡i nặng đô lắmâ€. Tuấn ngước mắt lên há»i Quỳnh: “Sao thế? Bạn đặc biệt à ? Chưa dÃnh phải không?â€. Quỳnh thản nhiên: “Vô trùngâ€
Duy cảm thấy mình Ä‘ang rÆ¡i và o má»™t tình huống rất không thuáºn lợi, tháºm chà không cẩn tháºn sẽ trở nên thừa thãi và lố bịch. Những con ngưá»i Ä‘ang ngồi trước Duy có cuá»™c sống rất khác. Há» Ä‘ang rất tá»± tin vá»›i má»—i hà nh động, cá» chỉ cá»§a mình. Và tháºt lạ, tất cả những gì toát ra từ há» sao lại tá»± nhiên đến mức phi lý thế kia? Sá»± xinh đẹp phi lý! Sá»± già u có phi lý! Sá»± tá»± tin phi lý! Sá»± sà nh Ä‘iệu phi lý!... Nhưng hình như chÃnh Duy má»›i có vẻ như Ä‘ang phi lý trong con mắt há»!?
Và bữa cÆ¡m được dá»n ra. Không khà có vẻ thân máºt hÆ¡n. Hưá»ng “Madonna†bắt đầu bá»™c lá»™ những nét hồn háºu và dá»… mến. Huệ vẫn mang ánh mắt buồn buồn nhưng đã cưá»i nhiá»u hÆ¡n. Tuấn thì trẻ thÆ¡ trở lại khi nói rằng lâu lắm rồi má»›i được ăn rau dá»n luá»™c, tá»± nhiên thấy nhá»› mẹ quá. Mẹ Tuấn chết khi cáºu ấy má»›i lên mưá»i tuổi. Bố Tuấn là chá»§ má»™t cá»a hiệu và ng ở Hà ng Bạc. Tuấn Ä‘ang há»c Quản trị kinh doanh nhưng những gì cáºu há»c được không hÆ¡n kinh nghiệm quản lý cá»§a bố, và đương nhiên, chẳng có lý gì khiến cáºu phải chăm đến trưá»ng. Huệ và Quỳnh có vẻ thân nhau hÆ¡n. Có lẽ vì cả hai cùng há»c Du lịch. Thức uống là rượu tây ngâm vá»›i những lát chanh cắt má»ng. Riêng Tuấn uống kiểu khác. Cáºu ta trá»™n rượu vá»›i sôda rồi lắc cho sá»§i bá»t lên trước khi uống. Quỳnh có vẻ cÅ©ng thÃch uống kiểu đó. Quỳnh gá»i đó là “Cooktai răng và ngâ€. Răng và ng là biệt danh cá»§a Tuấn. Duy ăn uống má»™t cách cầm chừng. Yếm thế cÅ©ng có, tá»± ti cÅ©ng có, nhưng thÃch quan sát thì đúng hÆ¡n. Duy rất muốn có cÆ¡ há»™i để khai mở những tâm hồn Ä‘ang mưng mẩy lên vì rượu kia nhưng sẽ không bắt đầu theo kiểu “Nghe nói bây giá» ngưá»i ta cấm diá»…n viên ra sân khấu mặc trang phục hở rốn...?â€. Cách và o chuyện như thế bất ổn. Quỳnh là má»™t ngưá»i thông minh và nhạy cảm. Cô không ngừng cố gắng để có sá»± hiểu nhau hÆ¡n giữa Duy và những ngưá»i bạn cá»§a mình nhưng nghe ra vẫn “lệch kênhâ€. Thá»±c ra Duy cÅ©ng Ä‘ang là mối báºn tâm cá»§a chÃnh bản thân cô. “Anh bảo anh há»c chuyển loại à ? Là há»c cái gì cÆ¡?â€. “Trước anh là sÄ© quan chỉ huy, bây giá» anh há»c chuyển loại sang sÄ© quan chÃnh trịâ€. “Thế là không là m chỉ huy nữa à ?â€. “Vẫn là m chỉ huy nhưng trước đây chỉ huy vá» quân sá»± còn sau khi chuyển loại sẽ chỉ huy vá» chÃnh trịâ€. Không ngá» những từ “Quân sá»±â€, “ChÃnh trị†lại là m những ngưá»i bạn cá»§a Quỳnh có những liên tưởng tháºt kỳ quặc. Tuấn bảo:
- Thế nghÄ©a là anh biết bắn súng phải không? Thằng bạn em thÃch chÆ¡i đồ “nóng†ấy lắm. Bữa trước nó mua được má»™t khẩu K54. Ba vé rưỡi. Nếu nó nghe lá»i em chỉ dùng đồ “lạnh†cảnh cáo thôi chắc không dÃnh án nặng đến thế. Bây giá» thì vác đá ở Thanh Hóa rồi. Mà anh bắn có giá»i không? Hôm nó mang súng ra khoe em, em cÅ©ng hÆ¡i ngán. Nó cÅ©ng bắn chưa thạo. Nó bắn được má»—i viên rồi quăng súng bá» chạy. Sau bố mẹ nó đưa nó ra tá»± thú.
- Nói chuyện súng ống là m gì, khiếp lên được!
Hưá»ng cÅ©ng bắt đầu và o chuyện má»™t cách hà o hứng. Sau khi cắt lá»i Tuấn, “Madonna†quay sang Duy:
- Anh bảo anh há»c chÃnh trị á? Em là em chúa ghét những chuyện chÃnh trị. Thế mà bố em suốt ngà y nghe thá»i sá»±. Sáng ra nghe bản tin buổi sáng. Rồi vá»™i và ng ra bảng tin công cá»™ng Ä‘á»c Nhân dân, Quân đội, Hà Ná»™i má»›i. Rồi lại nghe bản tin buổi trưa, buổi chiá»u, buổi tối, bản tin cuối ngà y. Xem ti vi chưa đủ, lại còn kè kè cái đà i nhá» xÃu bên mình nữa. Nghe đà i trong nước xong lại nghe đà i BBC, RFI. Rồi ra cá»a hong hóng, há»… gặp mấy ông bạn già vá» hưu là lại lôi và o nhà hà n huyên, lại I rắc chết bao nhiêu thằng Mỹ, Bin La Ä‘en còn sống hay đã chết, bá»n khá»§ng bố đánh bom nhà hát ở Nga, cái anh Triá»u Tiên mà cÅ©ng dám chÆ¡i vá»›i hạt nhân, nguyên tá» má»›i khiếp chứ, ông A-ra-phát chuyến nà y chắc chết, bà Tống Mỹ Linh thì chết rồi, chết tháºt rồi, cả báo lẫn đà i Ä‘á»u đưa tin thì chắc không sai đâu...
Em bảo hôm nay Michael Jackson biểu diá»…n ở Nháºt đấy, tuyển cả trẻ em Việt Nam để phụ há»a cho chương trình nữa, há» mà chá»n mình thì sướng quá. Bố em bảo hay ho gì cái trò gà o thét nhà nhố, nhún nhảy Ä‘iên cuồng ấy mà mà y cứ xà xá»›n. Ngà y xưa mẹ mà y là m văn công nhưng ná»n nã, thuỳ mị chứ như chúng mà y bây giá» cứ cong cá»›n, há»… lên sân khấu là phải gà o, phải nhảy song phi, phải nhắm tịt mắt, những cái ấy đừng khoe ra trước mắt tao, tao mà điên tiết là tao cho mấy cái bạt tai. Em bảo bà Tống MÄ© Linh chết thì liên quan gì đến bố mà bố cứ sùng sục lên thế? Bà ấy có tốt đẹp gì đâu. Bố mà chưa thông báo được cho ai cái tin bà ấy chết thì ấm trà trong bá»™ ấm chén bát trà ng kia chắc chắn là không còn hương vị gì nữa, tháºm chà ăn cÆ¡m cÅ©ng thấy đắng miệng. Bố quan tâm đã đà nh bố lại bắt cả nhà phải quan tâm theo, có phải bố là m khổ má»i ngưá»i không? Bố em ngồi đỠra má»™t lúc rồi bảo: Cút, cái loại xướng ca vô loà i chúng mà y thì biết cái gì! Em dắt xe ra khá»i nhà bảo, vô loà i mà má»—i đêm nhả ra và i câu ú á»› thu vá» và i chục triệu catsê thì ai cÅ©ng muốn vô loà i cả. Bố em ném theo cái chén giả cổ. Em lặn luôn má»™t hÆ¡i ná»a tháng. Hôm qua bố gá»i Ä‘iện bảo em vá» nhưng em bảo bao giỠđà i đưa tin bốn chÃn ngà y bà Tống MÄ© Linh xong rồi con vá», không bố lại thấy cái tin ấy nó mất thiêng Ä‘i...
Hưá»ng kể đến đây thì cả nhóm Ä‘á»u đã ngấm rượu. Quỳnh cùng hai cô bạn gái kéo nhau lên gác ngá»§, Duy và Tuấn nằm luôn trên ghế, nhắm mắt lại là quên trá»i đất, chẳng còn biết ngoà i kia nắng có còn mà u máºt ong không và lá và ng có còn rụng tÆ¡i bá»i xuống mặt phố? Không biết Duy sẽ còn ngá»§ bao lâu nữa nếu không có tiếng chuông Ä‘iện thoại reo. Quỳnh nghe Ä‘iện xong thông báo rằng bố em Ä‘ang phải đưa Ä‘oà n doanh nhân Äức lên thăm khu Äồng Mô, có thể phải ngá»§ lại, mai má»›i vá», bảo anh Duy cứ ở nhà chÆ¡i, muốn Ä‘i đâu thì em đưa Ä‘i. Rồi Quỳnh há»i Duy: “Anh có biết nhảy không?â€. Duy gáºt đầu. Quỳnh bảo: “Cả bá»n tắm rá»a Ä‘i rồi tối nay Ä‘i dancingâ€. Tuấn từ trong buồng tắm chạy ra bảo: “Ừ, được đấy, Let’s dance!â€. Hưá»ng và Huệ nãy giỠđứng tháºp thò trên những báºc cầu thang mà u huyết dụ, nghe váºy liá»n đồng thanh hô: “Ok, Let’s dance!â€
Quỳnh đưa Duy lên tầng ba, mở cá»a má»™t phòng nhá» và bảo: “Äây là phòng anh Hải. Có phòng tắm trong đó. Anh cứ lấy đồ cá»§a anh Hải mà mặcâ€. Rồi cô lại tất tả chạy xuống tầng dưới. Duy tiến lại phÃa cá»a sổ kéo rèm. Ngoà i trá»i thà nh phố đã lên đèn. Cả bá»n đã ngá»§ như chết bốn, năm tiếng đồng hồ liá»n. Duy đưa tay quá» tìm công tắc Ä‘iện. Ãnh sáng bừng lên và Duy nhìn thấy tấm ảnh Hải chụp cùng vá»›i mình bên bá» sông quê hai chục năm vá» trước lồng trong khung kÃnh để ở đầu giưá»ng. Ngà y đó chú Nhuáºn chưa già u như bây giá». Chú đưa cáºu con trai lá»›n vá» nhà Duy chÆ¡i. Hình như đó là thá»i kỳ chú Nhuáºn và vợ có có má»™t sá»± trục trặc nhá» nà o đấy. Cáºu con trai chú Nhuáºn rất thÃch Duy. Hai đứa thưá»ng ra sông chÆ¡i. Ở đó có bãi cói, có cù lao, có đám trẻ nhà quê chân tình và tháºt thà , có những trò chÆ¡i giản dị, có cả những bà máºt mỠám trẻ thÆ¡. Hải mang theo chiếc máy ảnh tá»± động. Hải hướng dẫn cho má»i ngưá»i chụp nhưng hình như cả cuá»™n phim chỉ có má»—i tấm ảnh Ä‘ang đặt ở đầu giưá»ng nà y là đạt yêu cầu. Hai chú nhóc cưá»i toe toét bên bá» sông đầy lau sáºy, sau lưng là dòng phù sa, tiếp nữa là bãi ngô chạy dà i, rồi đám mây trắng Ä‘ang trôi trên ná»n trá»i xa hừng nắng. Hải ở chÆ¡i nhà Duy má»™t tuần. Sau đó chú Nhuáºn cùng vợ quay lại đón Hải vá» thà nh phố. Bố Duy bảo: “Thôi, thông cảm được mà vá» vá»›i nhau là tốt rồiâ€. Quỳnh là kết quả sau nà y cá»§a sá»± “thông cảm được mà vá» vá»›i nhau†ấy. Bây giá» thì Hải Ä‘ang ở nước ngoà i. Há»c quay phim hay đạo diá»…n gì đó. Có lẽ cÅ©ng đã quên Duy vá»›i cái bá» sông đầy nắng gió và lau sáºy nà y rồi?
Duy tắm xong thì Quỳnh chạy lên lục lá»i đống quần áo treo trong tá»§ cá»§a Hải. Cô yêu cầu Duy mặc quần âu, xÆ¡ mi dà i tay, “đóng thùngâ€, Ä‘i già y da Ä‘en rá»™ng mÅ©i. Rất may những thứ đó Hải để lại nhiá»u và Duy diện khá vừa. Quỳnh bảo: “Những thứ nà y em mua cho anh Hải đấy. Nhưng anh ấy luôn dè bỉu nó. Anh ấy có vẻ ghét emâ€. Duy ngạc nhiên: “Sao lại có thể ghét má»™t cô em gái như Quỳnh nhỉ?â€. “Anh ấy xung khắc cả vá»›i mẹ em nữa. Có lần anh ấy bảo vá»›i mẹ em là má»—i khi nhìn thấy em anh ấy lại không muốn tha thứ cho mẹ. Mẹ em có lá»—i lầm gì? Dưá»ng như mẹ cÅ©ng không yêu em. Chỉ có bố yêu em thôi. Em hiểu rằng, chẳng qua bố yêu mẹ nên bố yêu cả lá»—i lầm cá»§a mẹ mà thôi!â€
Duy bắt đầu lá» má» hiểu ra những bà ẩn trong ngôi nhà cá»§a chú Nhuáºn. Khi Duy bước xuống tầng dưới thì thấy xuất hiện thêm hai cáºu bạn trai và má»™t cô bạn gái nữa cá»§a Quỳnh Ä‘ang ngồi chỠở phòng khách. Duy hÆ¡i lúng túng khi ngồi lên chiếc xe tay ga cá»§a Quỳnh. Duy chưa Ä‘i xe tay ga bao giá». Quỳnh có vẻ hồn nhiên, không để ý đến sá»± lúng túng ấy cá»§a Duy, cô hướng dẫn Duy cách nổ máy rồi thÃch thú khi thấy chiếc xe chồm lên, lao và o dòng ngưá»i đông đúc trên đưá»ng phố. Sà n nhảy nằm gần má»™t ngã tư.