Trích:
Nguyên văn bởi viet05
Đọc truyện xong có ai ngộ được "Đạo" không ????
|
Tui cảm thấy rất thú vị về bộ chuyện này, đặc biệt là đọc kết hợp với mấy quyên thiên văn thường thức, xin chia sẻ với anh em vài suy nghĩ, hay nói cách khác là xin diễn giải lại mấy cái lý luận nhập nhằng về đạo của ông tác giả theo ý hiểu của tui.
Nói "đạo" thì quả thật là mơ hồ, nói "Triết" thì có vẻ gần gũi hơn. Giải nghĩa một chút thì đạo chính là "đường", và nói theo nghĩa khoa học thì "đạo" chính là các quy tắc hình thành, vận hành và phát triển của vũ trụ. Đạo này gọi là "đạo của tự nhiên". Triết học duy vật cổ phương đông có nói, con đường hình thành của vũ trụ là "từ một sinh ra hai, hai ra bốn,..., từ đó sinh ra vạn vật chúng sinh" (thái cực sinh lưỡng nghi, lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái, ....). Lý luận này tương đối phù hợp với một trong các giả thuyết về sự hình thành vũ trụ mà các nhà vật lý thiên văn đề xuất: Vụ trụ mà chúng ta đang ở trong được sinh ra từ một vụ nổ gọi là Big Bag, trước vụ nổ đó, vũ trụ chỉ là "MỘT" "hạt" có kích cỡ rất bé, có thể tưởng tượng cỡ như "phân tử" (tât nhiên là nhỏ hơn). Do kích thước bé mà lại tích tụ một khối năng lượng vô cùng lớn nên mới có vụ nổ big bang đó. Sau vụ nổ đó vũ trụ lớn dần theo cả 4 chiều, 3 chiều không gian và 1 chiều thời gian (mỗi chiều hiện tại cỡ 14 tỷ năm ánh sáng), và trong quá trình này, vô số "hành tinh" sinh và diệt... Vụ trụ được điều tiết và cân bằng bởi 4 loại lực cơ bản, và mọi thứ được tạo nên từ hạt cơ bản nhất được biết đến là hạt quark (chi tiết hơn bà con nên tìm đọc và quyến sách khoa học thường thức về thiên văn như của ông Trịnh Xuân Thuận)... Như vậy, về mặt tự nhiên, thì "quả đất này" và mọi sinh vật trong đó cũng như bất cự một "thứ gì khác" trong vũ trụ đều chỉ là một "điểm" và một "bước" trong quá trình phát triển của vũ trụ và sinh ra, vận hành, mất đi không nằm ngoài các quy tắc cơ bản của vũ trụ. Và con người tất nhiên lại càng nhỏ bé, và tuân theo các quy luật đó. Nói như vậy có nghĩa là mọi thứ đã được "sắp xếp và quyết định" trước cho "chúng ta" hết rồi :D. Cho nên mới có thuyết "vô vi",... trong đạo lão, hay mấy thứ "sinh tử luân hồi", hay "giải thoat",... trong đạo phật. Phật giáo và Đạo giáo giông nhau ở điểm này, đều xuất phát từ quan điểm "duy vật" về vũ trụ. Cho nên mấy lão Lão Tử, Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn mới là đệ tử của Hồng Quân, đại biểu của "luật tự nhiên". "Thánh nhân" hiểu rõ điều này, nên tự tách mình ra khỏi "nhân loại", và để nó tự là nó mà không can thiệp vào.
Tuy nhiên, vụ trụ hình thành vạn vật, nhưng một khi vạn vật được hình thành thì lại là "chủ thể" của vũ trụ. Như con người chẳng hạn, trái đất sinh ra chúng ta, nhưng hiện tại chúng ta là chủ thể của trái đất. Như vây, từ góc độ bản thân ta, ta lại lấy mình làm trung tâm, chứ không phải lấy trái đất hay rộng hơn là vũ trụ làm trung tâm. Vũ trụ nó đã "như thế", cho nên ta chỉ cần hiểu nó, nhưng chúng ta phải "sống cho chúng ta"... Đây có lẽ chính là đạo của TTT.
Còn tui, tui tất nhiên chẳng ngộ ra đạo gì hết, chỉ ngộ ra là "lao động là vinh quang". Cho nên tui yêu mấy người lao động chăm chỉ lắm, như mấy dịch giả của mình đấy. cảm ơn các bác dịch giả đã mang đến cho bọn tui bộ truyện thật hay này.