Trích:
Nguyên văn bởi boooom
Nghe có vẻ tâm huyết quá nhỉ ! Tui thì lại thấy truyện này nhàm, vì sao ư? vì trong truyện chỉ có một và chỉ một thiên tài mà thôi, quá trình tu luyện quá dễ và chẳng bao giờ thực sự nguy hiểm đến tính mạng. Có ai có thể cảm nhận được một lần gay cấn đến nghẹt thở, hay tuyệt vọng đến cùng cực chưa...Một câu truyện hay phải khơi dậy những cảm xúc trong lòng người đọc, có thể hài hước, có thể lãng mạn, có thể sầu bi hoặc đưa ta khám phá những điều mới lạ...còn truyện này đọc đến giờ tui chả cảm thấy cái gì cả, cũng chỉ bình thường mà thôi.
|
tôi nói thật chứ để mà bây giờ tìm được 1 bộ chiện như ông nói ấy,không biết đến đời nào,tác giả để có 1 đứa con tinh thần mà được sự ủng hộ nhiệt tình của người đọc thì phải bỏ ra nhiều công sức và cần nào thời gian.đằng này lão cà chua này viết nhiều như thế mà lai liên tọi thế này.quan trọng là chiện này nó chỉ mang tính giải trí cho vui thôi,chứ đâu phải để nghiền ngẫm nghiên cứu gì đâu???.nhiều chiện đọc thì cứ đọc thôi,bộ nào mà cũng có cái gì đó để thẩm thấu thì còn gì để phân biệt chiện hay với chiện không hay...
