- Grừ...
Nó ngồi xuống cạnh Phong, nó mệt, dầm mưa thích thật đấy nhưng đổi lại là sắp ốm rồi đây. Nó giật mình khi Phong dựa vào người nó.
- Hôm nay vui lắm, chỉ tiếc là không có em...nhưng mà ...anh mệt quá. cho anh mượn vai một lúc nhé...
Nó không nói gì mà để yên vậy, có lẽ hôm nay Phong rất mệt rồi, nhìn anh không còn vẻ khỏe khoắn bình thường nữa, nhưng mà nó cũng mệt mà, nó thấy chóng mặt, rồi nó ngủ quên...2 đứa...cùng nằm trên giường nó...
...................
- Zin! Dậy mau, tao có chuyện muốn nói với mày...
- Zin!!!
Nó nghe có tiếng người gọi nó, con Hip thì phải, nhưng nó không tài nào mở mắt ra được, 2 mắt nó nặng trĩu, rồi nó lại thiếp đi...
.....
Phong nghe tiếng Hip gọi nó nên cũng tỉnh dậy, bên cạnh cậu là nó, nghĩ tới việc vừa nằm ngủ cùng nó cậu lại nở nụ cười, nhưng mà sao con Hip cứ cố gắng gọi nó dậy thế nhỉ?
- Zin!!! Mày dậy ngay cho tao...
- Zin!!!!
Phong cũng thấy lạ là tại sao gọi mãi mà nó không dậy. Tay cậu khẽ đặt lên trán nó. Trời ơi, sao mà nóng thế này, cậu bắt đầu phát hoảng trong khi con bé kia (con Hip đó) cứ lay nó với cái giọng bực tức mãi thế. Cậu quát lên:
- My!!!! Em làm cái gì thế? Trời ơi, Zin sốt quá đây này, sao em cứ lay cô ấy như vậy, gọi cấp cứu nhanh...
- Anh Phong...em...
- Nhanh lên!!!_ Phong gầm lên
......
"Zin ah! Người Phong yêu là mày sao???"
----------------------------
chap 7
Đập vào mắt nó bây giờ là ánh sáng chói chang của mặt trời, ai mở rèm cửa phòng nó ra thế nhỉ? Vớ pé dế cưng ở đâu giường, 10h sáng rồi, ơ nhưng sao lại là thứ 3, hôm qua là chủ nhật cơ mà???, lết xuống tầng 1, đầu vẫn còn đau như búa bổ. Mùi gì thơm thế nhỉ? "Ọc ọc...", bụng nó biểu tình rồi đây này, đói quá. Đi theo tiếng gọi của "ông anh ruột", nó vào bếp, woa, trong bếp bây giờ là cảnh tượng có một không hai: hai "hoàng tử" đang...băm băm chặt chặt...nấu ăn ( lão Zun với Phong chứ còn ai nữa).
- Hơ hơ...hắt xì...
Hai thằng con trai ngừng tay, nhìn ra khỏi cửa, mừng húm:
- Dậy rồi hả con này? Tao cứ lo, còn đếch dám nói với ông bà già nữa...(đương nhiên không phải Phong nói rồi). Bình thường chả ốm đau gì...
- Em dậy rồi ah? Anh lo quá... (đấy, Phong là phải nhẹ nhàng thế này chứ)
- Vâng, hôm trước em nghịch mưa...nhưng sao hôm nay 2 anh lại nấu nhiều món thế? có khách ah?
- Khách nào? Nấu cho mày ăn hết đấy, tao biết thừa mày mà tỉnh dậy thì chỗ mày đến đầu tiên là bếp mà he he, ngủ suốt 2 ngày, con dở người.
- Ah, thảo nào em thấy lạ, hôm qua mới chủ nhật mà hôm nay lại là thứ 3 he he
Phong nhẹ nhàng đặt tay lên trán nó, nó đỏ bừng mặt:
- Hết sốt rồi, may quá, nhưng sao mặt em đỏ thế?
- Em...
- Hôm đấy My nó cứ lay mãi mà em không dậy, mà cái giọng nó còn bực bực nữa chứ, làm anh lộn hết cả ruột.
- My đến tìm em ah?
- Chứ còn gì nữa, mà mày làm cả bọn chúng nó cuống hết cả đít lên, Giang còn khóc nữa...
- Con Lùn nó khóc hả anh? Ối cha mẹ ơi, kỳ tích, em làm nó khóc này
- Uh, khóc to lắm, dù tao đã bảo mày là quái nhân, ngủ một giấc là khỏe ngay, thế mà cứ khóc mãi, tội nghiệp..
- Xời, em anh nằm vật vã mệt nhọc ốm yếu mà anh không thấy tội, lại đi tội con "người dưng nước lã" đấy, khóc mỗi tí thôi mà...
- Dưng cái gì? Chị dâu tương lai của mày đấy...
- Thôi, không cãi nhau nữa, lại ăn đi Zin, em đói mà, đúng không?
- Ơ...đúng là đang đói, tự nhiên tốn ít calo cãi nhau với lão già ấy, hứ...
- Thôi, lạy mẹ, mời mẹ xơi...
Nó xông vào cuộc chiến, toàn món ngon thế này, lại do 2 người đẹp trai nhất nhà nấu, ngu gì không ăn. Ăn xong, nó phi lên gác lấy điện thoại gọi cho đám chiến hữu.
- Alo, Lùn hả?
- Ối giời ah, con khốn này, bây giờ mới tỉnh ah?
- Oh, tỉnh rồi, xin lỗi đã làm mất mấy lít nước mắt của chị dâu..
- Còn mệt không?
- Khỏe như voi.
- Ông Zun nói đúng thật, mày đúng là quái nhân...
- Ờ, ông Zun nhà mày là anh của quái nhân, thôi không nói nữa, chúng mày đến nhà tao luôn đi, nhớ anh em quá.
- Rồi đến ngay đây.
..............................
Phòng nó
- Chào em Zin, lâu rồi không gặp anh cứ tưởng em chết rồi chứ?_ Phát ngôn bừa bãi, con Sứt xứng đáng nhận một cái cốc đầu.
- Con ỉn, mày rủa tao thế ah?
- Khiếp, tao chả thấy có đứa nào như mày, sốt đến 40 độ, thế mà ngủ một lèo 2 ngày rồi lại khỏe như trâu, yêu tinh...
- Ơ kìa em Cút, mình là đồng loại mà.
- Thôi không đủa nữa, tao không biết, tối nay con Zin phải bao anh em một chầu ở 999, thống nhất thế nhé.
- Ôi, chúng mày ác thế? Tao vừa ốm dậy mà đã bóc lột thế ah?
- Ơ kìa em Zin, mình là đồng loại mà_ cả lũ nhại lại cái giọng của nó.