Đột nhiên, người trẻ tuổi giơ cánh tay lên cao, thực đánh mất hình tượng hét lớn một tiếng: “Ngự Linh đại gia giá lâm!”
Phương Dật hoàn toàn bị người này làm té ngửa! Vừa một khắc trước vẫn là một bộ dáng văn nhã, sao giờ lại trở thành bộ dáng thế này?
Nam tử anh tuấn có chút thất vọng lắc lắc đầu, “Đại gia ta vậy mà lại xuất thủ cứu một nam nhân, ai!”
Phương Dật cũng lộ ra một loại biểu tình tương tự, cười nhạo: “Ta lại tưởng là một tiên nữ đến cứu ta, ai ngờ là một xú lão gia!”
Hai người bất mãn lẫn nhau cứ như vậy trừng mắt nhìn nhau.
Đột nhiên, Phương Dật thu hồi ánh mắt đang nhìn nam tử trẻ tuổi, tùy tiện chọn một phương hướng nhanh chóng chạy trốn, hắn không còn tâm tư để ý đến thể lực của hắn, bởi vì nhóm hắc y nhân nhất định sẽ xuống dưới vách núi đen để tìm kiếm hắn, thật vất vả mới thoát khỏi bọn họ, Phương Dật sao có thể ngốc đến nỗi chờ bọn họ tới bắt đây?
Nam tử anh tuấn sửng sốt một chút, ngay sau đó hóa thành một đạo bạch quang, dưới sự kinh ngạc của Phương Dật, nhanh chóng chui vào trong cơ thể Phương Dật!
Sau khi tìm được đường sống trong chỗ chết, động tác Phương Dật lại nhanh nhẹn hơn rất nhiều! Điểm này, Phương Dật cũng để ý thấy!
Dưới sự hiếu kỳ, Phương Dật bắt đầu cùng nam tử trẻ tuổi bắt chuyện, mà nam tử trẻ tuổi tựa như thật lâu chưa có nói chuyện, hai người ăn khớp với nhau, đương nhiên, bọn họ nói chuyện trong lòng với nhau, tựa như truyền âm vậy.
Bài thơ trong quảng trường đại điện Luyện Tông là Âm Dương Song Dịch Tam Tuyệt Bút, thân phận nam tử trẻ tuổi đúng là một trong Tam Tuyệt Bút – Ngự Linh Tuyệt Bút! Hơn nữa làm Thần Châu chí bảo, bọn họ cũng có thể biến thành hình người!
Năm mươi năm trước, tân thánh chủ Trầm Chiến Thiên vừa mới thống nhất Tam Môn, vì tranh đoạt Ngự Linh Tuyệt Bút còn lại trong Luyện Tông, suất lĩnh Ma Môn đệ tử hướng Ngũ Tông phát động tiến công, Luyện Tông tông chủ thứ hai mươi ba Lục Vũ độc chiến với Trầm Chiến Thiên, cuối cùng cả hai song song mất tích, Ma Môn lại phân ra tam môn.
Trong tràng đại chiến kia, vì không muốn Trầm Chiến Thiên đoạt được Ngự Linh, Ngũ Tông tông chủ liên hợp phong ấn hắn, mãi đến khi Phương Dật rơi xuống vực, Ngự Linh bị hồn lực siêu cường kia thức tỉnh. Đồng thời, hắn cũng phát hiện Phương Dật và hắn bị người dùng Phong Ấn Thuật đem sinh mệnh lực liên kết với nhau, cho nên Ngự Linh mới ra tay cứu Phương Dật! Mà bản thể Ngự Linh lại nằm trong cơ thể Phương Dật, cho nên hắn chỉ có thể ở phụ cận Phương Dật!
Cùng với Ngự Linh nói chuyện, Phương Dật liền hiểu ra, tám năm trước Vu Thần cùng với Minh Nguyệt đoạt được Ngự Linh bị phong ấn, sau đó lại phong ấn trong cơ thể mình. Còn có mục tiêu của hắc y nhân, cũng là Ngự Linh Tuyệt Bút! Về phần phương pháp truyền âm này, có lẽ là phản ứng từ Sinh Tử Tỏa đi?
Sau đó, Phương Dật lại có được một cái tin tức: Lấy nhân thể phong ấn vật chí bảo này, người bị đặt phong ấn lên, linh nguyên đều bị chí bảo trong cơ thể áp chế mà tạm thời biến mất, thân thể cũng sẽ suy yếu, cho đến lúc chí bảo thức tỉnh, mới có thể khôi phục bình thường!
Nguyên lai cơ thể yếu ớt lắm bệnh của Phương Dật, còn bị trở thành phế nhân, hết thảy đều là Ngự Linh ban tặng! Hiện tại, Ngự Linh đã giác tỉnh, Phương Dật cũng đã hoàn toàn khôi phục bình thường!
Tuy rằng thân thể Phương Dật khôi phục bình thường, nhưng sau khi chạy ra khỏi thảo nguyên tiến vào trong một rừng cây, Phương Dật đã cảm thấy đầu váng mắt hoa khó thở. Đừng quên, bây giờ Phương Dật mới chỉ là một thiếu niên mười hai tuổi, hơn nữa lại thiếu rèn luyện!
Đúng vào lúc thể lực Phương Dật đã hết, sắp ngã xuống rồi, phía sau hắn, đột nhiên bay đến một thân cây coi như tráng kiện đã lập tức nâng thân thể Phương Dật lên, cấp tốc bay về phía trước!
“Tiểu tử, tuy rằng bổn đại gia không biết ngươi vì sao lại chạy, bất quá hay là ta giúp ngươi một chút a!” Thanh âm của Ngự Linh vang lên trong đầu Phương Dật.
Phương Dật đột nhiên lộ ra vẻ mỉm cười quỷ dị, hỏi trong lòng: “Linh thuật này của ngươi là cái gì?”
Ngự Linh đã trải qua ba ngàn năm đương nhiên hiểu được ý tứ của Phương Dật: “Bổn đại gia không dùng linh thuật, cũng không có linh thuật bí tịch! Chí bảo đều có được một năng lực thuộc về mình, năng lực của bổn đại gia là khống chế vật, thậm chí là pháp bảo! Cái tên Ngự Linh cũng vì vậy mà có!”
Đối với năng lực cụ thể của Ngự Linh Phương Dật vẫn không hiểu biết nhiều lắm, Ngự Linh không có linh thuật, cũng không có linh thuật bí tịch, Phương Dật nên đi tìm ai học linh thuật đây?
Xem ra, con đường báo thù của Phương Dật cũng không bằng phẳng!
Bóng đêm mông lung, trong sơn động, bên cạnh đống lửa trại, lâu lâu toát ra tiếng “bùm bùm” do bó củi bạo liệt mà thành, hai thân ảnh đang ngồi cạnh nhau, giống như đang thở dài vậy.
Dưới sự trợ giúp của Ngự Linh, qua nửa ngày chạy như điên, Phương Dật đã hoàn toàn thoát khỏi hắc y nhân và Luyện Tông, hiện tại Phương Dật đã hoàn toàn tự do!
Thật lâu sau khi thở dài, Phương Dật đã đem toàn bộ cố sự tại thế giới này của hắn kể cho Ngự Linh
Nghe xong cố sự của Phương Dật, Ngự Linh kiến nghị hắn nên một bên tăng lên thực lực, một bên điều tra thân phận hắc y nhân, như vậy mới có thể vì cha mẹ hắn báo thù! Tốt nhất là đi Cầm Tông tu luyện, bởi vì trước khi Ngự Linh bị phong ấn cũng đã nghe Cầm Tông nổi danh là nhiều mỹ nữ!
Xem ra Ngự Linh cũng là một sắc lang!
Phương Dật tuy cũng thích mỹ nữ, nhưng cuối cùng hắn quyết định đi Họa Tông. Đừng quên, kiếp trước tạo nghệ của Phương Dật ở phương diện hội họa lại là rất cao!
Dù sao Họa Tông và Cầm Tông đều ở phía tây Đại Hán đế quốc, khoảng cách cũng không xa, Ngự Linh cũng không kiên trì nữa.
“Chỉ là, Ngũ Tông tuyển đồ đã qua, phải làm sao mới có thể gia nhập Họa Tông?” Phương Dật thở dài, chẳng lẽ hắn phải đợi tiếp tám năm?
“Căn cứ quy củ mấy ngàn năm lưu truyền xuống của Ngũ Tông, hai tháng sau kì tuyển đồ, Ngũ Tông lại ở bản môn một lần nữa cử hành một nghi thức nhập môn, nói trắng ra là thực chiến!” Ngự Linh nghĩ nghĩ, lại nói: “Dù sao Ngũ Tông tám năm mới cử hành một lần tuyển đồ, mà nghi thức nhập môn này chính là vì cấp những người không qua được kì tuyển đồ kia một cơ hội!”
“Thật sao?” Phương Dật nhất thời mừng rỡ, đây không phải là may mắn với mình sao?
“Đừng cao hứng quá sớm! Tiểu tử, nghi thức nhập môn này chỉ có hai loại người tham gia, loại thứ nhất chính là những người còn sót không có mặt trong lần tuyển đồ kia của Ngũ Tông, bất quá loại người như vậy cơ bản là không tồn tại, loại thứ hai kia chính là… Kẻ điên! Phương pháp Ngũ Tông tuyển đồ rất đơn giản, phải trải qua một lần khiêu chiến khó khăn, cũng chính là tràng thực chiến ở nghi thức nhập môn kia!”
Nghe xong lời Ngự Linh nói, Phương Dật không khỏi trầm mặc, xem ra xuất hiện tại nghi thức nhập môn này đều là cực độ tự phụ, hơn nữa là người có thực lực!
Thấy Phương Dật không nói gì, Ngự Linh cười nhạt: “Mặc kệ nói gì thì nói, trước hết ta cứ tu luyện a! Đại gia ta không có linh thuật, cũng không đồng nghĩa là không có phương pháp tu luyện linh lực!”
Phương Dật lập tức bừng tỉnh, lúc trước hắn vẫn bị linh thuật trói buộc, hoàn toàn quên mất, tu luyện căn bản là ở linh lực!
Nếu tu luyện, linh nguyên kia chính là mấu chốt, vì thế để cho Ngự Linh vận dụng năng lực nội thị (*) của mình, xem xét linh nguyên của mình, khi hồn lực cường đại đến một trình độ nhất định là có thể tiến hành nội thị.
Nhưng kết quả lại làm hai người chấn động, Phương Dật có hai linh nguyên!
“Tiểu tử, ngươi là người sao?” Ngự Linh trợn mắt há mồm nhìn Phương Dật, tựa như nhìn thấy quái vật!
Linh hồn, có thể chia thành linh nguyên và hồn lực, lưỡng thế làm người, Phương Dật thực sự có hai cái linh hồn, kiếp trước và kiếp này, xem ra cái cường đại hồn lực mà Phương Dật có được kia cũng không phải ngẫu nhiên!
Phương Dật cũng không khỏi ngây dại một chút, ở trong Luyện Tông cũng bởi không có một tia linh lực mà bị phán là phế nhân, trong nháy mắt lại biến thành hai linh nguyên, sự tương phản thật sự quá lớn!
“Hai linh nguyên? Nên tu luyện như thế nào?” Phương Dật hưng phấn nói.
“Rất đơn giản, vứt bỏ tạp niệm, nhắm mắt lại, dùng hồn lực cảm thụ cỗ vô hình lực linh nguyên trong cơ thể ngươi, sau đó dẫn đường cho nó ra bên ngoài, đây là cách tu luyện đơn giản nhất, ta đi ngủ, hửng đông lại đi về phía tây!”
Nói xong những lời này, Ngữ Linh tựa như rất vô trách nhiệm chui vào trong cơ thể Phương Dật, đồng thời thầm nghĩ nói: “Tiểu tử ngươi trước tiên chậm rãi xem thế nào, chờ đến lúc ngươi cảm giác không ra được linh lực, đại gia sẽ giúp ngươi một chút!”
Không để ý tới Ngự Linh nữa, Phương Dật hiện tại như tràn đầy sức mạnh, đạt được tự do, có được linh nguyên, lại có phương pháp tu luyện đơn giản, Phương Dật liền nhắm hai mắt lại, bắt đầu lần đầu tiên tu luyện của hắn.
---------------------------------
(*) Nội thị: Nội là bên trong, thị là nhìn, nội thị hẳn là nhìn được bên trong cơ thể của mình ( như linh nguyên, v...v... chứ không phải chỉ theo nghĩa đen )