Vô Danh
BÃch Vân Thần Chưởng
Hồi 1
Mưa gió máu tanh
ChÃnh giữa sân trưá»ng Phi Long sÆ¡n trang bảy vị lão nhân mình váºn võ phục, lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm đứng dà n hà ng ngang, mắt lá»™ tinh quang nhìn ra cổng.
PhÃa sau lưng trên hai trăm môn đồ, võ sÄ©, kiếm Ä‘ao tuốt trần vá»›i tư thế sẵn sà ng ứng chiến.
Bá»—ng má»™t trong bảy vị lão nhân cất giá»ng trầm trầm :
- Äặng huynh! Chúng ta Hưng Yên thất nghÄ©a danh trấn giang hồ há sợ bá»n ác đạo Thiết Hồng bang hay sao? Äệ quyết cùng bằng hữu má»™t tráºn tá» sinh vá»›i chúng.
Một lão nhân khác vỗ kiếm :
- Phải đấy! Äêm nay anh em chúng ta nhất quyết diệt trừ lão Vạn Nhất Thanh, bảo toà n Phi Long gia bảo.
Bầu không khà trong ngoà i Phi Long son trang cá»±c kỳ căng thẳng. Quần hùng im lặng đợi chá» má»™t tráºn đại huyết chiến sắp xảy ra.
Trăng lên cao!
Äá»™t nhiên từ cánh rừng già có nhiá»u tiếng hú hãi hùng vá»ng tá»›i.
Phi Long trang chá»§ Äặng Phổ tuốt thanh bảo kiếm quát :
- Các huynh đệ! Hãy chuẩn bị nhanh lên, bá»n chúng sắp đến nÆ¡i kìa.
Cùng lúc má»™t vị đại hán tay bồng má»™t hà i nhi từ trong bảo phóng tá»›i đứng trước mặt Äặng Phổ hô to :
- Bẩm Trang chủ, thuộc hạ đã chuẩn bị xong rồi...
Äặng Phổ phất tay sang đại hán :
- Vương Kinh! Ngươi hãy táºn tâm bảo vệ hà i tá» Äặng Kiếm Phi. Hãy chạy cho mau kẻo chẳng còn kịp nữa.
- Vâng.
Vương Kinh ứng thinh má»™t tiếng, bế xốc Äặng Kiếm Phi lên lưng phi thân qua bức tưá»ng phÃa tây, chạy thẳng và o cánh rừng già .
Vương Kinh len lá»i trong rừng khoảng năm sáu dặm, đột nhiên trong rừng có tiếng cưá»i khà khà , liá»n đó mưá»i hai tên đại hán xông ra.
Tên đại hán cầm quả chùy dây xÃch mặt mÅ©i hung tợn quát :
- Cẩu tặc, biết Ä‘iá»u hãy bó tay cho sá»›m, nghịch mạng ta chẻ xác ngươi ra.
Vương Kinh giáºt mình kinh hãi đặt Kiếm Phi đứng xuống đất, gấp rút :
- Thiếu gia hãy đứng đây, thuá»™c hạ giết bá»n nà y rồi sẽ chạy.
Hắn bước tá»›i đối diện bá»n đại hán :
- Các ngươi là ai?
Tên đại hán cầm chùy trợn mắt :
- Ta là Mạnh Dực, bộ thuộc Vạn Nhất Thanh được lệnh tới đây truy nã các ngươi.
Hắn trá» tay sang phÃa Kiếm Phi Ä‘ang đứng :
- Các chư huynh đệ mau bắt trói tên tiểu tỠkia đừng cho chạy thoát.
Một loạt tiếng hô vang, bốn chiếc bóng phóng tới, nhưng Vương Kinh đã quát :
- Äứng lại!
Cả bá»n dừng lại, Vương Kinh quay lại sau lưng nói nhanh :
- Thiếu gia! Hãy chạy cho mau!
Nhưng Kiếm Phi không chạy, thằng bé tuốt thanh Ä‘oản kiếm bên lưng ra tá»›i đứng phÃa sau lưng Vương Kinh, quay ngưá»i trở lại đỠphòng bá»n ma đầu tấn công lén :
Tên đại hán cầm chùy quát :
- Nạp mạng cho mau.
Hắn vung chùy giáng xuống đầu Vương Kinh. Vương Kinh vung kiếm lên, đạo quang xuất hiện.
Mưá»i má»™t tên đại hán kia ùa tá»›i vây chặt Vương Kinh và Kiếm Phi và o chÃnh giữa.
Bỗng có một tiếng kêu thảm khốc, đại hán trúng nhằm lưỡi kiếm của Vương Kinh máu tuôn ra xối xả, té quị xuống đất...
Sau tiếng kêu đó, đã có má»™t ngưá»i kêu la thảm khốc và loạng choạng lui vá» phÃa sau ngay.
Mạnh Dá»±c cưá»i nhạt má»™t tiếng, tiến hai bước, tay trái khẽ nhấc, tay phải đẩy mạnh má»™t cái, có tiếng kêu “vùâ€. Chiếc chùy dây xÃch đã hóa thà nh má»™t đạo ô quang nhắm ngá»±c Vương Kinh tấn công luôn. Äồng thá»i má»™t lưỡi dao khác nhắm ngang lưng Kiếm Phi tấn công tá»›i.
Vương Kinh thấy váºy kinh hãi vô cùng, vá»™i nhảy sang bên má»™t bước, tránh né thế chùy còn đưa thanh Ä‘ao bên trái vá» phÃa sau để đỡ đơn Ä‘ao địch Ä‘ang tấn công thằng nhá». Cây Ä‘ao bên phải cá»§a y nhằm vai cá»§a tên sá» dụng đơn Ä‘ao chém luôn.
“Coong coong...†đom đóm lá»a bắn tung tóe, Vương Kinh đã vá»™i quay bước. Lại có tiếng kêu “vùâ€, chiếc chùy lại nhắm giữa ngá»±c y phi tá»›i.
Lúc ấy Vương Kinh mồ hôi nhá»… nhại, thở hồng há»™c như bò rống, múa tÃt thanh Ä‘ao khẽ bảo Kiếm Phi rằng :
- Thiếu gia mau chạy đi!
Nói xong y múa Ä‘ao nhằm tên đại hán sá» dụng đơn Ä‘ao phÃa bên trái chém luôn má»™t nhát. Äại hán ấy biết Vương Kinh sức mạnh thấy Ä‘ao chém tá»›i vá»™i nhảy sang trái tránh né.
Vương Kinh vá»™i đưa tay trái vá» phÃa sau, nắm tay Kiếm Phi nhanh nhẹn, chạy luôn.
Bỗng có một tiếng quát lớn :
- Chạy đi đâu?
Lại má»™t chiếc chùy nhằm sau lưng Kiếm Phi tấn công tá»›i. Vương Kinh thấy váºy cả kinh, tay trái đẩy mạnh Kiếm Phi vá» phÃa trước, còn tay phải múa Ä‘ao chém và o dây xÃch cá»§a xÃch chùy ấy.
Kiếm Phi bị y đẩy má»™t cái, bắn ra ngoà i xa, còn Vương Kinh vì thế mà cháºm má»™t bước, chỉ nghe tiếng kêu “bá»™pâ€, y liá»n la lá»›n :
- á»i chà ...
Má»™c khúc côn đã đánh trúng và o vai y, y thấy mình mẩy má»m nhÅ©n, chỉ xông lên được hai bước mồm đã há»™c máu tươi, vứt Ä‘ao xuống đất. Tiếp theo đó, y lại kêu “hự†má»™t tiếng nữa. Thì ra Vương Kinh lại bị xÃch chùy đánh trúng và o hông bên phải, y lại há»™c thêm má»™t bụm máu tươi nữa, ở dưới đất lăn Ä‘i lá»™n lại, mồm thì kêu gà o :
- Chạy... chạy mau...
- Khốn nạn!...
- Ôi chà ...
Một lưỡi đao sáng quắc của một đại hán đã chém xuống trúng ngay và o cổ của Vương Kinh, máu tươi bắn tung tóe, thế là một tên đầy tớ trung thà nh đã bị đối phương bao vây và giết chết.
Lúc ấy Kiếm Phi thấy váºn trợn xoe đôi mắt, nước mắt nhá» ròng xuống...
Äá»™ tnhiên y giÆ¡ thanh Ä‘oản kiếm ở trên tay lên, mồm quát lá»›n :
- Các ngươi mau thưá»ng mạng Vương thúc thúc cho ta Ä‘i.
Nói xong, cáºu bé xông ngay lại, má»™t tên đại hán thấy váºy cưá»i khì và đáp :
- Tiểu quỷ muốn chết phải không?
Nói xong, y múa đao nhắm đầu Kiếm Phi chém luôn.
Kiếm Phi tiến lên má»™t bước tránh khá»i thế dao, rồi đưa Ä‘oản kiếm lên đâm thẳng và o bụng đại hán ấy.
Äại hán không ngá» thằng nhá» nà y biết võ, nhất thá»i bị Kiếm Phi tấn công, khiến y cuống cả tay chân lên, phải lui vá» phÃa sau mấy bước má»›i tránh khá»i thế kiếm đó.
Các ngưá»i khác thấy váºy Ä‘á»u cưá»i ha hả. Äại hán ná» hổ thẹn vô cùng, hai má đỠbừng, mồm thì mắng chá»i :
- Quân khốn nạn.
Rồi y múa tÃt cây Ä‘ao nhằm hai vai cá»§a Kiếm Phi chém xuống.
Tuy Kiếm Phi được Phi Long trang chá»§ dạy cho Ãt kiếm pháp là Phi Long PhÃch Lôi Thá»§ Nháºt, nhưng chưa hỠđánh nhau vá»›i ai bao giá», nên không có kinh nghiệm nà o hết.
Lại thêm thấy nhà tan cá»a nát, lòng Ä‘au đớn khôn tả.
Vì váºy y thấy Ä‘ao cá»§a đối phương chém tá»›i, nghiến răng mÃm môi, múa kiếm xông lại nghênh đón tức thì. Chỉ nghe thấy kêu “coong†má»™t tiếng, Ä‘ao và kiếm cá»§a hai ngưá»i va chạm rất mạnh. Kiếm Phi lảo đảo lui vá» phÃa sau bốn bước, hổ khẩu Ä‘au nhức vô cùng.
Bá»—ng tên cầm phi chùy quay đầu nhìn vá» phÃa sÆ¡n trang và nói :
- Thôi mau kết liá»…u tÃnh mạng cá»§a thằng nhá» nà y Ä‘i.
Y chưa nói dứt, thì đột nhiên kêu lên :
- á»i chà !
Y vá»™i đưa hai tay lên ôm mặt từ từ ngồi xổm xuống, máu tươi ở trong tay rỉ ra liên tiếp. Sá»± việc xảy ra má»™t cách đột ngá»™t như váºy, ai nấy Ä‘á»u ngạc nhiên ngẩn ngưá»i ra không hiểu tại sao hết.
Lúc ấy trong rừng có má»™t tiếng cưá»i nhạt vá»ng ra, tiếp theo đó có má»™t cái bóng ngưá»i phi tá»›i nhanh như Ä‘iện chá»›p. Chỉ thấy bóng ngưá»i ấy chạy quanh má»™t vòng, thế là những tiếng kêu la thảm khốc nổi lên. Giết xong mấy ngưá»i đó, bóng Ä‘en ấy lại tá»›i cạnh Kiếm Phi. Thằng nhá» chưa kịp suy nghÄ© đã thấy lưng tê tái, mắt tối sầm lại, ngã lăn ra đất tức thì.
Trong lúc mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, y chỉ nghe thấy bên tai có tiếng gió kêu vù vù, hình như đằng vân giá vÅ© váºy, rồi dần dần cáºu bé mê man, hình như bất tỉnh hẳn.
Hồi 2
Kim Húc thần kiếm
Trên đỉnh đồi cao vút có hai bóng ngưá»i đứng đó. Má»™t lão nhân râu tóc bạc phÆ¡ và má»™t gã thiếu niên cá»±c kỳ tuấn tú. Chẳng hiểu há» xuất hiện từ bao giá».
Chợt lão nhân cất giá»ng trầm buồn :
- Kiếm Phi! Mưá»i năm qua con luyện võ công, giỠđã lá»›n khôn rồi, hôm nay là ngà y con dấn thân ra giang hồ tìm thù rá»a háºn và lai lịch cá»§a con, bản sư môn chúc con chóng đạt thà nh sứ mạng.
Thiếu niên tức Kiếm Phi vòng tay rơi nước mắt :
- Sư phụ! Con xin bái mạng.
Lão nhân thò tay rút thanh kiếm phát ra ánh sáng xanh rá»n lạnh lẽo và má»™t pho bà kÃp trao cho Kiếm Phi :
- Kiếm Phi! Äây là Kim Húc thần kiếm và bà kÃp Ảo Thiên quyá»n phổ, con hãy mang theo luyện táºp thêm cho đạt đến mức tinh diệu, có thể đương đầu vá»›i những kẻ tá» thù.
Kiếm Phi nháºn lấy hai bảo váºt, cúi xuống lạy lão nhân má»™t lạy, đứng dáºy bùi ngùi :
- Sư phụ! Con đi đây!
Chà ng đưa mắt nhìn lão nhân lần chót, rồi quay mình phi thân xuống núi.
Lúc ấy mặt trá»i đã lên tá»›i đỉnh đầu, trên đưá»ng cái quan Ä‘i Trịnh gia thôn, có má»™t thiếu niên áo trắng Ä‘ang thá»§ng thỉnh tiến bước. Ngưá»i đó chÃnh là Kiếm Phi má»›i rá»i khá»i núi Bát-ha-nô ở tỉnh Giang Tây.
Äá»™t nhiên có tiếng vó ngá»±a ở phÃa sau vá»ng tá»›i. Chà ng quay đầu lại nhìn, thấy hai ngưá»i Ä‘ang cỡi ngá»±a phi nước đại tiến tá»›i, chà ng vá»™i nép sang bên để tránh. Hai con ngá»±a đó lướt qua ngưá»i chà ng phi thẳng vá» phÃa trước, nhưng mặt chà ng đã bị phá»§ má»™t lá»›p bụi cát khá dầy.
Chà ng ngẩng đầu lên háºm há»±c nhìn hai ngưá»i ấy má»™t cái. Chà ng thấy hai đại hán đó ăn mặc võ trang kiểu quan ngoại, khi chúng phi ngá»±a qua cạnh chà ng, má»™t tên trong bá»n còn quay lại lưá»m nhìn chà ng, mồm thì mắng chá»i :
- Quân khốn kiếp, chắc ngươi không muốn sống chăng?
Tiếng nói đó chưa dứt, thì ngựa của chúng đã đi xa rồi.
Kiếm Phi vừa đưa tay vừa phá»§i bụi, rồi tiến thẳng vá» phÃa Trịnh gia thôn.
Khi tá»›i Trịnh gia thôn thì vừa đúng ngá», chà ng đã thấy đói bụng, liá»n và o trong phố lá»›n, tá»›i trước cá»a tiệm Trịnh Kỳ bán thịt bò. Mùi thịt thÆ¡m ở bên trong bốc ra đã là m cho chà ng thêm rá» dãi. Tên phổ kỵ thấy chà ng đứng ngắm nhìn, vá»™i chạy ra vái chà o nghênh đón :
- Má»i khách quan và o xÆ¡i thịt bò, thịt cá»§a chúng tôi ngon lắm, và tiệm cá»§a chúng tôi cÅ©ng là má»™t tiệm rất có tiếng ở bổn thà nh.
Kiếm Phi liá»n và o trong tiệm, thấy tiệm khá lá»›n rá»™ng nhưng rất ồn à o vì khách ăn đông đảo vô cùng. Chà ng Ä‘ang đói bụng, vừa và o tá»›i nÆ¡i đưa mắt nhìn chung quanh thấy khách ăn Ä‘a số là đại hán mặc võ trang nhưng ngưá»i nà o ngưá»i nấy mãi cúi đầu ăn hay nói chuyện chứ không ai để ý đến chà ng cả.
Chà ng thấy không có chá»— nà o trống Ä‘ang định Ä‘i ra thì bá»—ng thấy có đôi mắt sáng quắc Ä‘ang ngắm nhìn mình, chà ng giả bá»™ không để ý tá»›i, ngó Ä‘i phÃa khác. Hai đại hán cỡi ngá»±a Ä‘i qua lúc nãy Ä‘ang ngồi ở cái bà n gần đó, má»™t tên chú ý chà ng, chÃnh là tên mắng chá»i. Chà ng ngước đầu nhìn lên lầu, thấy trên đó rất yên tÄ©nh, Ä‘oán chắc vắng vẻ không có ai nên thá»§ng thỉnh bước lại cầu thang để lên trên lầu, ngỠđâu lúc chà ng lên cầu thang, thì tên ná» cÅ©ng đứng dáºy, dùng tay chỉ và o mặt chà ng quát bảo :
- Dừng lại.
Chà ng quay lại há»i :
- Có chuyện gì?
Tên đại hán ná» liá»n đột ngá»™t xông tá»›i tấn công, nhưng Kiếm Phi nhanh tay hÆ¡n đánh cho hắn má»™t quyá»n ngã nhà o.
Gã chưởng quầy hốt hoảng chạy ra nói :
- Khánh quan xin dừng tay lại, chuyện nà y khách quan gánh không nổi đâu.
Kiếm Phi giÆ¡ tay chỉ cái ghế ở trước mặt má»i chưởng quầy ngồi, mặt chà ng tá» vẻ ngÆ¡ ngác há»i :
- Chưởng quầy nói như thế có nghĩa là gì?
- Mấy ngưá»i mà khách quan vừa đánh Ä‘áºp, há» có ngưá»i oai lá»±c rất mạnh đỡ đầu.
Ngà y hôm nay thiếu chá»§ cá»§a chúng đã đặt bữa tiệc ở trên lầu nà y, theo ý má»— thì quan khách mau lên đưá»ng tránh mặt ông ta thì hÆ¡n.
Kiếm Phi cưá»i nhạt má»™t tiếng rồi bụng bảo dạ :
- “Hừ, ngươi còn giả bá»™ có lòng tốt vá»›i ta như thế là m chi. Bảo ta mau lên đưá»ng, trên đưá»ng vắng ngưá»i để các ngươi ra tay hạ thá»§ ta tiện hÆ¡n chứ gì?â€
NghÄ© Ä‘oạn, chà ng vừa cưá»i vừa đáp :
- Cám ơn chưởng quầy đã có lòng chỉ bảo cho, tại hạ sẽ tự biết lo liệu lấy...
Chà ng Ä‘ang nói thì bá»—ng đằng xa có tiếng vó ngá»±a nhá»™n nhịp vá»ng tá»›i, ngưá»i chưởng quầy hÆ¡i biến sắc mặt, nhưng lại giữ được bình tÄ©nh ngay vừa cưá»i vừa há»i :
- Khách quan quý tÃnh đại danh là gì?
Kiếm Phi không trả lá»i, trái lại còn há»i tên chưởng quầy ấy rằng :
- Thiếu chá»§ cá»§a chúng là ngưá»i như thế nà o?
Ngưá»i chưởng quầy ha hả cưá»i và đáp :
- Khách quan cứ ngồi đây nháºu nhẹt Ä‘i, tôi còn phải xuống trông nom công việc dưới nhà .
Nói xong, y đứng dáºy Ä‘i xuống dưới lầu tức thì.
Lúc ấy tiếng vó ngá»±a tá»›i trước cá»a tá»u lầu nà y Ä‘á»u ngừng ngay.
Má»™t lát sau có tiếng chân bước lên cầu thang rất nhá»™n nhịp, tiếp theo đó có chÃn ngưá»i đại hán trung niên, má»—i ngưá»i Ä‘á»u ăn váºn má»™t kiểu quần áo, dùng Ä‘i tá»›i cái bà n đã bà y sẵn bát đũa ngồi xuống. Liá»n có phổ ky chạy lên rót rượu cho mấy ngưá»i ấy.
Kiếm Phi đưa mắt liếc nhìn, thấy chÃn ngưá»i ná» tinh thần sung túc, hai mắt sáng quắc, hai thái dương huyệt gò cao. Ngưá»i nà o ngưá»i nấy hẳn Ä‘á»u là những tay võ công cao siêu thâm háºu cả. Chúng vừa ngồi xuống xong, má»™t đại hán râu ria xồm xoà m cưá»i nhạt má»™t tiếng nhìn Kiếm Phi và nói :
- Nhãi con lại đây.
Kiếm Phi vẫn ngồi yên, ung dung cầm chén rượu lên há»›p và cầm đũa gắp thức ăn bá» và o mồm nhai như thưá»ng chứ không thèm đếm xỉa đến tên ấy.
Äại hán ná» thấy thái độ thản nhiên cá»§a chà ng tức giáºn vô cùng, liá»n đứng dáºy quát há»i :
- Nhãi con! Lão gá»i ngươi tá»›i ngươi có nghe thấy không?
Kiếm Phi lạnh lùng ngá»ng đầu lên liếc nhìn y má»™t cái. Tên đại hán đó ngẩn ngưá»i ra, rùng mình kinh hãi và nghÄ© thầm :
- “Äôi mắt cá»§a tiểu tá» nà y sao sắc bén thế?â€
Nhưng y thấy bá»™ mặt vênh váo cá»§a chà ng thì là m sao mà chịu nhịn được liá»n cầm đôi đũa lên nhắm hai mắt chà ng ném tá»›i. Kiếm Phi vừa gắp má»™t miếng thịt bò lên định ăn, thấy váºy thuáºn tay hất má»™t cái, đồng thá»i chà ng giÆ¡ đôi đũa lên khẽ gạt đôi đũa cá»§a địch, chỉ nghe thấy hai tiếng kêu “bá»™p bá»™pâ€.
Äôi đũa cá»§a đại hán nỠđã bị đũa cá»§a chà ng hất bay sang bên và cắm sâu và o trong vách lầu.
Äại hán ná» thấy má»™t miếng thịt bò bay nhanh tá»›i vá»™i né đầu tránh, nhưng lạ thay miếng thịt bò ấy bay tá»›i chá»— cách y chừng hai thước thì đột nhiên ngoẹo sang bên rồi như chá»›p vòng trở lại, lại má»™t tiếng kêu “bốp†thá»±c lá»›n, tiếp theo đó có tiếng kêu “nguy taiâ€. Thì ra miếng thịt bò đó đã bắn trúng ngay và o mồm tên ná», máu ở hai bên mép y nhá» ròng xuống, tên đại hán mắt to mà y ráºm, râu tóc hoa râm ngồi ở cạnh y thấy váºy vá»™i đứng dáºy quát mắng :
- Tiểu tá» kia giá»i thá»±c...
Y vừa nói vừa lá»›n bước Ä‘i tá»›i trước mặt Kiếm Phi. Còn tên bị miếng thịt bò ném trúng cố hết sức má»›i nhả được miếng thịt bò ấy ra và có ba cái răng rá»›t xuống theo. Y tức giáºn khôn tả rút ngay thanh cương Ä‘ao sáng quắc ra mà quát há»i :
- Các anh em chữ “Hợp†(Các anh em trong giá»›i hắc đạo), con gà tÆ¡ nà y dám đến đây hất sà n nhà phá rối (đây là tiếng lóng cá»§a hắc đạo, đại ý là thằng nhá» nà y dám đến táºn cá»a gây hấn vá»›i chúng mình).
Y vừa nói vừa nhảy xổ tá»›i trước mặt Kiếm Phi. Ngươi Ä‘i trước má»›i Ä‘i được có mấy bước, thì đại hán râu xồm đã vượt qua mặt tên đó múa Ä‘ao nhảy xổ tá»›i. Kiếm Phi thấy váºy cưá»i nhạt má»™t tiếng và há»i lại :
- Ngươi muốn chết phải không?
Nói xong chà ng đột nhiên đứng dáºy, quay tá»›i phÃa sau đại hán ná» giÆ¡ chân trái lên đá và o mông Ä‘Ãt cá»§a tên đó má»™t cái, tên ấy chỉ kêu được má»™t tiếng “ối chà †rồi té lăn ra mặt đất ngay.
Äại hán ấy võ công khá cao siêu, nhưng không hiểu tại sao ở trước mặt Kiếm Phi y lại tầm thưá»ng đến như thế, bị chà ng đá má»™t cái ngưá»i ngã và o mặt bà n rồi bắn ra ngoà i xa hÆ¡n năm thước ngã lăn ra đất. Hai mắt trợn ngược, mồm mÅ©i há»™c máu tươi ra như suối.
Kiếm Phi vừa đá tên ná» rồi bá»—ng phÃa sau có má»™t luồng sức mạnh lấn áp và đè xuống vai mình rồi. Chà ng vá»™i ngồi xổm xuống tránh né và bước vá» phÃa trước hai bước, rồi quay lại dùng tay phải lanh lẹ chá»™p luôn cổ tay cá»§a tên ná» nhấn sức đưa vá» phÃa trước má»™t cái.
Ngưá»i ná» chỉ kêu “hự†má»™t tiếng, lảo đảo bước vá» phÃa trước mấy bước rồi má»›i đứng vững.
Còn bảy ngưá»i Ä‘ang ngồi yên ở trên bà n Ä‘á»u đứng dáºy hết, mồm quát tháo lia lịa, và cÅ©ng rút khà giá»›i ra xông lại vây đánh Kiếm Phi.
Kiếm Phi thấy váºy cưá»i nhạt má»™t tiếng, vẫn ung dung như thưá»ng, chà ng chá» chúng xông tá»›i nÆ¡i Ä‘ang định chống đỡ thì bá»—ng đằng đầu cầu thang có ngưá»i quát lá»›n :
- Ngừng lại.
Bảy ngưá»i kia nghe tiếng quát vá»™i đứng yên không dám cỠđộng. Kiếm Phi đưa mắt nhìn thấy đầu cầu thang có má»™t thiếu niên anh tuấn mình mẩy vạm vỡ ăn mặc áo lụa và ng.
Thiếu niên ấy trông thấy Kiếm Phi liá»n bước Ä‘i tá»›i ngắm nhìn má»™t hồi rồi chắp tay chà o và lá»›n tiếng nói :
- Tại hạ là Vạn ThÃch, vừa rồi các anh em thá»§ hạ thất lá»… vá»›i nhân huynh, mong nhân huynh lượng thứ cho.
Y chưa nói dứt, bá»—ng có má»™t luồng gió mạnh nhằm ngá»±c Kiếm Phi đè tá»›i. Kiếm Phi vừa cưá»i vừa đáp :
- Không dám, không dám, tại hạ là Äặng Kiếm Phi Ä‘i qua quý địa...
Chà ng vừa nói vừa dồn năm thà nh công lực và o hai tay giơ lên trước ngực khẽ đẩy luồng kình lực kia bắn trở lại.
Vạn ThÃch mặt hÆ¡i biến sắc, ngưá»i lảo dảo lui vá» phÃa sau má»™t bước, còn Kiếm Phi cÅ©ng thấy khà huyết rạo rá»±c, ngưá»i cÅ©ng hÆ¡i chếch sang bên, nhưng chân phải chỉ đưa vá» phÃa sau ná»a bước thôi. Sau khi so sánh âm kình vá»›i nhau, má»i ngưá»i thấy Kiếm Phi thắng hÆ¡n Vạn ThÃch ná»a bước.
Vạn ThÃch cưá»i ha hả nói tiếp :
- Ná»™i lá»±c cá»§a huynh đà i mạnh thá»±c, đệ tá»± nháºn thấy còn kém huynh đà i xa và rất lấy là m hổ thẹn...
Nói xong y ra hiệu bảo các tên thủ hạ rằng :
- Mau bảo dá»n thức ăn lên.
Äồng thá»i y lại quay sang vái chà o Kiếm Phi má»™t cái và má»i rằng :
- Má»i Äặng huynh lên ngồi thượng tá»a.
Thấy ngưá»i ta lá»… phép như váºy Kiếm Phi không tiện từ chối, chà ng đỠbừng mặt đáp :
- Vạn huynh... Vạn huynh khách khà quá...
Lúc ấy Vạn ThÃch đã kéo tay chà ng má»i lên ngồi thượng tá»a, còn y thì ngồi cạnh chà ng để tiếp. Hai ngưá»i ngồi xuống xong, Vạn ThÃch cưá»i ha hả nói vá»›i Kiếm Phi :
- Chuyện vừa rồi xin huynh bỠqua cho đệ, muốn được kết bạn với huynh, mong huynh đừng từ chối.
Kiếm Phi vừa cưá»i vừa đáp :
- Vạn huynh khiêm tốn quá, vừa rồi quả thực tại hạ vô tâm...
Chà ng chưa dứt lá»i thì Vạn ThÃch đã vá»™i ngắt :
- Äã bảo xin huynh đừng nhắc nhở chuyện đó nữa, đó là do thá»§ hạ cá»§a đệ sinh sá»± trước là m cho Äặng huynh bá»±c tức má»™t phen.
Lúc ấy tên phổ ky đã bưng thức ăn và rượu lên, Vạn ThÃch rót má»™t chén má»i Kiếm Phi rồi mình cÅ©ng rót má»™t chén, vừa cầm lên vừa nói tiếp :
- Lại đây, ngưá»i ta sống ở trên trái đất nà y đâu mà chả gặp gỡ nhau, đệ vá»›i Äặng huynh vừa má»›i gặp đã hợp rồi. Chén rượu nà y coi như đệ thay các anh em xin lá»—i Äặng huynh, nà o má»i Äặng huynh cạn chén.
Kiếm Phi có vẻ ngượng, cầm chén rưá»u lên cụng và o chén rượu cá»§a đối phương vồi mỉm cưá»i đáp :
- Sao Vạn huynh lại khách khà đến thế.
Rồi hai ngưá»i cùng uống cạn chén rượu đó, không bao lâu phổ ky lại mang thêm rượu và thức ăn lên, má»i ngưá»i Ä‘á»u vui vẻ nháºu nhẹt chuyện trò.
Nhất là Vạn ThÃch vá»›i Kiếm Phi, hai ngưá»i cà ng chuyện trò tình cảm cà ng khắng khÃt thân máºt thêm. Äá»™t nhiên có tiếng “bá»™pâ€, trên khoảng cá»a sổ tá»u lầu ấy bá»—ng có má»™t mÅ©i tên ở đâu bắn tá»›i cắm sâu và o khung cá»a và còn kèm theo má»™t tá» giấy nữa.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u yên lặng, má»™t đại hán chạy lại chá»— mÅ©i tên ấy lấy ra tá» giấy Ä‘i tá»›i trước mặt Vạn ThÃch, rồi hai tay cầm tá» giấy cung kÃnh trao cho gã.
Vạn ThÃch mặt nghiêm nghị đỡ lấy tá» giấy ấy mở ra xem.
Kiếm Phi đưa mắt liếc nhìn thấy tá» giấy ấy viết rất tháo và o viết rằng: “Khải TỠđã tá»›i Tam giang khẩu, đằng sau còn có Äô Cước Kê, ngưá»i trên chiến tuyến (ngưá»i trong giá»›i hắc đạo)â€.
Mấy chữ đó tuy rất mÆ¡ hồ nhưng Kiếm Phi đã biết rõ liá»n, chà ng nghÄ© thầm :
- “Vạn ThÃch nà y cÅ©ng không phải là ngưá»i tá» tế gì, để ta thá» xem y thuá»™c và o bang phái nà o, chưa biết chừng do y mà ta lại tìm ra chá»— ở cá»§a Vạn Nhất Thanh cÅ©ng nên?â€
Vạn ThÃch Ä‘á»c xong tá» giấy ấy rồi mặt biến sắc vá»™i và ng đứng dáºy chắp tay chà o Kiếm Phi và nói :
- Äệ có má»™t việc cần phải Ä‘i là m ngay, nếu huynh có rảnh chúng ta sẽ tái kiến ở Tam giang khẩu.
Kiếm Phi cÅ©ng vá»™i đứng dáºy đáp :
- Vạn huynh cứ tự nhiên, chúng ta sẽ gặp lại nhau ở Tam giang khẩu cũng được.
Vạn ThÃch vá»™i dẫn má»i ngưá»i cáo từ Kiếm Phi rồi Ä‘i luôn. Má»™t lát sau chà ng nghe thấy tiếng vó ngá»±a nhá»™n nhịp nổi lên ở ngoà i cá»a rồi xa dần, chà ng chá» chúng Ä‘i xa rồi má»›i từ từ xuống dưới lầu. Tên chưởng quầy đã hì hì chạy lại nghênh đón và nói :
- Thiếu chá»§ vừa dặn bảo, Äặng gia cÅ©ng là ngưá»i nhà cả và tiểu nhân đã sá»a soạn sẵn má»™t con ngá»±a cho Äặng gia rồi.
Kiếm Phi khiêm tốn má»™t hồi rồi Ä‘i ra ngoà i cá»a, quả thấy má»™t con ngá»±a vạm vỡ được đóng sẵn yên cương cá»™t ngay gốc cây dà nh cho mình. Chà ng vá»™i cám Æ¡n ngưá»i chưởng quầy rồi phi thân lên trên mình ngá»±a phi thẳng vá» phÃa Tam giang khẩu.
Từ Trịnh gia thôn đến Tam giang khẩu có đưá»ng cái quan thông suốt, chà ng Ä‘i tá»›i lúc trá»i tối thì sắp tá»›i Tam giang khẩu. Chà ng đưa mắt nhìn chung quanh thấy nÆ¡i đó rất hoang vu và có rất nhiá»u rãnh ở cạnh đưá»ng, chá»— cách đó không xa có má»™t khu rừng tối om, nếu kẻ giặc ở đó cản đưá»ng cướp bóc thì thá»±c giản tiện vô cùng.
Chà ng Ä‘ang suy nghÄ© thì đột nhiên đằng xa có hai ngưá»i cưỡi ngá»±a phóng nhanh như bay phi thẳng và o luôn trong rừng. Chà ng ngá»ng đầu lên trá»i thấy mặt trăng đã bắt đầu má»c, chà ng vá»™i thúc ngá»±a theo hai ngưá»i kia. Khi vượt qua khu rừng đó, chà ng thấy hai ngưá»i nỠđã Ä‘i và o trong má»™t cái rãnh ở giữa cánh đồng hoang.
Chà ng nằm rạp xuống lưng ngá»±a cÅ©ng phóng chạy và o trong rãnh ấy. Äá»™t nhiên chà ng nghe thấy đằng xa có tiếng vó ngá»±a nhá»™n nhịp, biết bá»n Vạn ThÃch đã tá»›i, chà ng liá»n ngá»ng đầu phi ngá»±a ra ngoà i rãnh. Quả nhiên thấy phÃa đằng trước có mưá»i mấy ngưá»i Ä‘ang phóng ngá»±a tá»›i, chà ng nằm phục ngưá»i xuống, thúc ngá»±a chạy luôn má»™t hồi nữa, bá»—ng trông thấy phÃa đằng trước có má»™t tảng đá lá»›n, chà ng vá»™i nhảy xuống ngá»±a và núp sau tảng đá ấy để xem những ngưá»i ở phÃa đằng trước là m gì?
Lúc ấy bá»—ng có má»™t tiếng còi rú lên phá tan cả bầu trá»i, không khà tịch mịch trong đêm khuya.