Lúc này thân thể của Long Bích Vân đang chắn phía trước của Phương Kiếm Minh, lưng quay về phía trảo phong, nguy cơ cận kệ, không ai lại đoán được là sẽ có người tập kích bọn họ trên đường, cho nên ý thức phòng bị của họ không phải là cao nhất, khinh công của người đứng đầu rất là lợi hại, nếu so với các cao thủ trên Thiên Bảng và Địa Bảng thì cũng không kém bao nhiêu.
Trảo phong còn chưa đến thì trên người của người đó đã phát ra kình khí cường đại, khóa chặt hai người Long Bích Vân và Phương Kiếm Minh lại, dưới sự khống chế của hắn, hắn muốn hoàn toàn hủy diệt hai người dưới trảo của hắn. Hơn mười đạo kiếm quang kia cũng đã ập đến chỗ ba người, Long Bích Vân xoay người chưa hết là đã xuất ra ngọc thủ, đánh vào khoảng không, một cổ hàn phong xuất ra, lấy ba người bọn họ làm trung tâm, một lớp hàn khí lan tỏa ra xung quanh, mười tên hắc y nhân bịt mặt, đều chuyển thân, phi thân thối lui nhanh như chớp, hơn mười đạo kiếm quang cũng bị bật ngược trở về, kiếm khí của bọn họ đều bị hàn khí của Long Bích Vân đánh cho tiêu tan.
Người dùng kình khí áp chế bọn họ cười lên, một trảo kích đến lưng của Long Bích Vân, lúc này Long Bích Vân đã không thể né tránh được nữa, nàng biến sắc, đây là lần đầu tiên nàng có cảm giác hoảng sợ, kể từ khi xuất đạo đến nay. Long Nguyệt hô lên "Cẩn Thận" nhưng lời vẫn chưa kịp xuất ra hết thì một trảo của kẻ đứng đầu đám hắc y nhân đã đánh trúng lưng của nàng, trong lòng hắn cảm thấy cực kỳ vui, một cổ nội gia chân lực trong bộc phát như núi lửa, hắn muốn hủy toàn bộ kinh mạch của Long Bích Vân dưới một trảo này.
Long Bích Vân mỉm cười, khóe miệng của nàng hiện lên một nụ cười kỳ quái, thân thể chấn động, một cổ kình khí nóng bức hướng về phía thân thể của đối phương, cổ kình khí này giống như là nước sôi vậy, đánh về kẻ địch như chớp, người kia kêu lên một tiếng, rồi sau đó cười lạnh, thoáng cái thân hình đã lùi ra hơn mười trượng, tiếp theo hai chân khẽ nhún thân hình lăng không bay lên, song chưởng tách ra, mười ngón tay mở ra, tay của hắn rất lớn, khi mở rộng ra thì giống như là cái quạt, đầu vai của hắn hơi nhướng lên, hai chân hợp lại, miệng hét lớn lên một tiếng, một đợt sóng âm xuyên qua không trung truyền đến, va chạm với cổ nhiệt khí của Long Bích Vân, khí lưu lập tức lưu động, sau đó hắn vội tăng lực, dụng toàn bộ mười hai tầng nội gia chân lực, hắn muốn hai người Phương, Long chết dưới tay của hắn.
Đột nhiên sắc mặt của hắn biến đổi nhanh chóng, đầu tiên là có cảm giác kinh dị, sau đó là hoảng sợ, rồi chuyển sang tái nhợt, hắn vẫn chưa đến gần hai người Phương, Long là đã vội xoay mình thối lui, tựa như là có một con mãnh thú vô hình đang đuổi theo không tha cho hắn, hắn liên tục thối lui về sau hơn mười trượng, thân hình rơi xuống đất, song trảo vỗ ở trong không trung huy động, mạnh mẽ vỗ ra, một tiếng nổ vang lên, hắn kêu lên một tiếng đau đớn, thân hình đập mạnh xuống đất, một cái hố to xuất hiện, chỉ còn cái đầu của hắn là lộ ra bên ngoài, đầu của hắn vốn không có nhiều tóc nhưng lại đột nhiên phát hỏa, từng làn khói trắng bay lên. Trông cực kỳ kinh khủng!
Hắn cười lên một tiếng, một tiếng nổ vang lên, đất đá bay tán loạn, từ dưới đất phi thân lên, hạ xuống ở trên một mái nhà khá xa, vung tay lên quát:" Giết chết bọn chúng cho ta, cướp lấy thiên hà bảo lục!" Nói xong thì hai mắt nhắm lại, đứng yên bất động, chắc chắn là đang vận nội gia chân lực để điều tức. Vừa rồi chính là do Long Bích Vân phát nội gia chân khí của "Xuân Hạ Thu Đông". Cho dù là cao thủ trên Thiên Bảng và Địa Bảng cũng có chút kiêng kỵ.
Long Bích Vân sau khi đánh lui kẻ địch thì cũng há miệng phun ra một ngụm máu tươi, trúng vào chiếc khăn lúc nãy mà nàng vừa lấy ra định lau cho Phương Kiếm Minh. Phương Kiếm Minh thấy Long Bích Vân phun ra một ngụm máu tươi thì tỉnh rượu, hai mắt mở lớn, bắn ra một đạo hắc quang, một cổ sát khí từ trên Thiên Thiền Đao xuất ra. Phương Kiếm Minh giang một tay ra đỡ lấy Long Bích Vân đang lảo đảo sắp ngã, ôm nàng vào lòng, quát lên:" Nguyệt Nhi, lui ra sau!" Long Nguyệt đã sớm rút bảo kiếm ra, nghe hắn nói vậy thì liền phi thân ra sau lưng hắn, Kỳ Lân Thử cũng rất là phẫn nộ, há cái miệng nhỏ ra, nhưng chỉ phun ra được một ngọn lửa nhỏ. Lúc này Phương Kiếm Minh không có thời gian để quan sát biến hóa của Kỳ Lân Thử, xông về phía trước, phát ra một đạo thiên thiền chân lực, ngăn trở đám hắc y nhân, quát lên:" Các ngươi là ai? Dám đã thương Long tỷ tỷ, đừng trách ta không khách khí!"
Mười tên hắc y nhân không hề lên tiếng, đâm lợi kiếm trong tay ra, không hề hạ thủ lưu tình, nhân ảnh phi động, khắp bốn phía của ba người, tiếng kình phong, cước bộ di chuyển vang lên, truyền vào trong tay của Phương Kiếm Minh, khí thế kinh tâm động phách. Phương Kiếm Minh thấy bọn hỏ xuất ra đều là kiếm pháp đoạt mạng, hơn nữa lại phối hợp nhuần nhuyễn, hiển nhiên là đã khổ luyện từ lâu.
Thân hình của Phương Kiếm Minh chớp lên, triển khai thân pháp "Kỳ Lân Bát Biến", tung hoàng ngang dọc trong kiếm ảnh, toàn thân phát ra nội gia chân lực bảo vệ bốn phía của Long Nguyệt và Kỳ Lân Thử, Long Nguyệt cầm bảo kiếm trong tay, vũ động kiếm quang, một đạo kiếm khí nóng bức xuất ra, phản kích lại bọn hắc y nhân, buộc chúng phải thối lui, thân hình của bọn hắc y nhân chững lại, không ngờ tiểu nha đầu này đã tiến nhập vào hàng cao thủ nhất lưu rồi, vội vã phi thân lên, rồi bao vây Long Nguyệt, liên tiếp xuất kiếm, mặc dù Long Nguyệt có được nội gia chân lực của Phương Kiếm Minh bảo vệ nhưng mà tình cảnh lúc này cũng rất là nguy hiểm, Phương Kiếm Minh có cảm giác không ổn, bọn hắc y nhân này có võ công quả nhiên là rất cao, thân thủ của bọn họ đã đạt đến cảnh giới nhất lưu, không có nhiều môn phái có được nhiều cao thủ như thế, không biết bọn họ là ai.
Phương Kiếm Minh quay đầu lại, thấy thân hình của Long Nguyệt thoáng lên, muốn tránh khỏi lợi kiếm của một tên hắc y nhân những mà đã chậm nửa nhịp, bị sống kiếm đáng trúng bên hông, tuy đã có nội gia chân lực của Phương Kiếm Minh cản hơn phân nữa, nhưng cũng đủ khiến cho Long Nguyệt đau nhức, đôi mày của nàng dựng thẳng lên:" Lão nương liều mạng với các ngươi!" Vừa nói vừa phi thân thẳng lên, lao đến chỗ một tên hắc y nhân. Phương Kiếm Minh biết hôm nay hắn không thể không dùng đến Thiên Thiền Đao, nếu không thì bọn họ nhất định bỏ xác nơi này. Phương Kiếm Minh cười lớn, tay trái ôm chặc Long Bích Vân vào lòng, tay phải vươn ra sau nắm lấy chuôi Thiên Thiền Đao, năm ngón tay nắm chặt, một ánh đáo phóng lên giữa màn đêm, cực kỳ quỷ dị, đao khí phát ra, lấy Phương Kiếm Minh làm trung tâm, bắn ra khắp bốn phía, đến chỗ của Long Nguyệt thì lại xảo diệu vây quanh nàng, một đao đánh văng bọn hắc y nhân ra. Phương Kiếm Minh giơ Thiên Thiền Đao lên cao, trong mắt hiện lên một tia sát khí lưu động, liền bổ ra đệ tam thức "Thiền Diễm" mà hắn vừa ngộ ra được mấy ngày trước.
Đao quang phi xạ, khắp cả bầu trời đều là thiền ảnh, nối liền với nhau, vô số thiền ảnh xoay tròn quanh Phương Kiếm Minh, Phương Kiếm Minh từ từ bay lên, khi lên cao khoảng năm trượng thì Phương Kiếm Minh vung tay, Thiên Thiền Đao bay lên, tiếng lửa cháy vang lên từ Thiên Thiền Đao, thiền ảnh trên không trung đột nhiên bốc cháy, từng vòng lửa xoay quanh Phương Kiếm Minh, vũ động theo thân hình của Phương Kiếm Minh, một đao này thật là ẩn chứa chín chín tám mươi mốt đao, mà góc độ của mỗi đao lại khác nhau, quả thật là Kinh Thiên Địa, Khấp Quỷ Thần.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một đao này của Phương Kiếm Minh vừa xuất ra, tên đầu lĩnh đang đứng điều tức cũng mở mắt ra, trong lòng rung động, vội thu chân lực, quát lên:" Mau lui lại!" Thanh âm của hắn còn chưa dứt thì đã bị tiếng quát của Phương Kiếm Minh lấn át:" Đả thương Long tỷ tỷ mà còn muốn trốn sao!" Một tiếng nổ vang lên, rồi sau đó liên tiếp có vài tiếng động lớn vang lên theo, hơn hai phần ba trong số mười hắc y nhân bị đánh văng ra hơn mười trượng, đụng vào nhà nhân, có tiếng kinh hãi từ trong nhà dân vang ra. Phương Kiếm Minh quay đầu lên nhìn người đứng trên mái hiên, cười lạnh, phi thân lên cao, xuất ra một đao, đao thế không phải là nhanh, cũng không có chiêu thức gì, chỉ đơn giản là bổ xuống một đao, nhưng mà sắc mặt của người đó lại hiện lên vẻ kinh hãi:" Thiên Thiền Đao, quả nhiên không tầm thường!" Vừa nói vừa xuất ra một chiêu, một đạo nội gia chân lực khổng lồ phóng ra, nghênh đón Thiên Thiền Đao trong tay của Phương Kiếm Minh.