Trong tay xấp tiền đô
Cũng chẳng nghĩa lý gì
Khi nàng ko bên cạnh
Tiền trở thành phù du
Phù du là cát bụi
Cát bụi sẽ mãi bay
Bay mãi về cuối trời
Cuối trời một mình ta
Một mình ta thì sao
Cũng lặng lẽ đứng đó
Đứng đó đợi và ngó
Ngóng trông một dáng người
Dáng người một cô gái
Đẹp tựa như thiên tiên
Mà cũng bởi vì tiên
Nên nàng mãi trên cao
Trên cao, cao vời vợi
Xa tít tận chân trời
Khiến cho ta mơ mộng
Nhưng cũng chỉ đứng nhìn
Đứng nhìn hoài cũng mỏi
Dặn lòng đừng nhìn nữa
Nhưng không nhìn thì nhớ
Càng nhớ càng muốn nhìn