Trích:
Như xưa một mái nhà tranh
Đôi mình sớm tối quấn quanh không rời
Ngỡ đâu tình chẳng đổi dời
Nào ngờ em chẳng một lời, bước đi...
|
Bước đi trên phố một ngày nắng.
Một ngày bâng khuâng lá rơi nhiều.
Lá rơi theo gió cuốn đi mãi.
Cuốn đi gửi tới người phương xa!