Chương 7
Tất Cường hoàn toàn chết lặng. Hắn không thể hiểu được tại sao hiện tượng này lại xảy ra. Theo lý thuyết thì công pháp ‘Tình Thánh’ không chỉ là công pháp chuyên về song tu mà còn là một loại công pháp có khả năng dưỡng tâm an thần bậc nhất. Đừng nói là bây giờ hắn hoàn toàn bình tĩnh mà dẫu cho hắn đang bị xúc động mạnh thì chỉ cần vận dụng công pháp, hắn sẽ nhanh chóng lấy lại ổn định. Dù rằng hiện nay, hắn tu luyện quá thấp thì cũng không thể có chuyện chỉ vừa vận dụng thì lập tức xúc động tình cảm và dục vọng bản thân một cách điên cuồng như thế được.
Tất Cường lập tức liên lạc với tổ chức kia để có được câu trả lời. Nhưng thứ mà hắn nhận được lại là một câu nói khiến hắn tức muốn phát điên.
“Bí kíp ‘Tình Thánh’ là một trong những bí kíp song tu rất mạnh mẽ nên nó sẽ có một số tác động nhất định đến tình cảm, dục vọng của người tu luyện. Nhưng những tác động này sẽ mất đi khi anh đạt đến trình độ cấp E, tức là khi anh có thể vận dụng được năng lượng trong cơ thể theo đúng hướng dẫn. Hiện nay, nếu có bất cứ tác dụng phụ gì thì anh chỉ việc tìm một cô gái mà giải quyết là được.”
Nói vậy với không nói thì có khác gì nhau đâu cơ chứ. Tất Cường bực tức chửi thề. Hắn thực sự rất thất vọng với cái tổ chức mắc toi ấy. Nhưng dù vậy thì hắn cũng chẳng có cách nào khác để lựa chọn. Hắn ra khỏi nhà đi ‘săn mồi’.
Một dãy nhà hàng sang trọng. Khách khứa ra vào tất nập. Họ là những người có dáng vẻ thành đạt, ăn mặc lịch sự, đi xe thể thao đắt tiền… Họ đến đây ăn uống, trò chuyện… rồi ra đi để lại những ánh mắt thèm thuồng ghen tỵ của bao người. Một cô gái dễ thương, còn rất trẻ, có vẻ thùy mị đang đứng chờ một ai đó ven đường. Một lúc sau, một cô gái nữa trông có vẻ là dân chơi đi ra từ một nhà hàng gần đó. Cô gái này đi đến bên cạnh cô gái thùy mị khi nãy. Hai người nói chuyện với nhau khá vui vẻ. Hai người họ rõ ràng quen nhau.
Hai gã thanh niên đi từ xa đến. Chúng dừng lại trước hai cô gái nói cái gì đó. Hai cô gái đầu tiên hơi ngớ ra rồi bật cười thú vị, gật đầu chấp nhận. Bốn người cùng nhau rời đi, vừa đi vừa nói chuyện khá rôm rả. Xem ra họ nói chuyện khá hợp nhau.
Bốn người cùng đi vào một nhà hàng karaoke. Họ gọi một ít rượu, thức nhắm và bắt đầu hát. Giọng hát của hai cô gái khá hay nhưng của hai gã con trai thì giống như vịt đực. Nhưng dường như cả hai cô đều không để ý đến điều đó. Bốn người tiếp tục nói chuyện vui vẻ với nhau những người bạn thân, lâu ngày gặp lại.
Rượu mang lên ngày càng nhiều. Bốn người cứ thì nhau vừa hát vừa nống rượu. Mọi chuyện cứ bình thường như thế cho đến khi một gã con trai gục xuống, lè nhà lè nhè cái gì đó. Ba người còn lại bật cười. Họ mặc kệ hắn và tiếp tục cuộc vui. Gã con trai dường như có ý đồ gì đó nên liên tục rót rượu. Hai cô gái ngây thơ kia không từ chối một ly nào và cũng nhiệt tình mời mọc.
Rượu bắt đầu ngấm. Hai đôi má hai cô đỏ ửng lên như mặt trời rạng đông. Chúng khiến cho gã con trai còn lại mê mẩn. Hắn liên tục nốc rượu.
Uỵch.
Gã thanh niên còn lại gục nốt. Hai cô gái cũng ngà ngà say. Họ liên tục gọi hai người kia, thậm chí xà cả vào người mà hai gã thanh niên không hề nhúc nhích.
Lúc này, cô gái dân chơi lập tức tỏ ra tỉnh như sáo. Cô bĩu môi
“Có vậy thôi mà cũng định chơi chị mày. Chờ thêm mười năm nữa đi nha hai em.”
Cô ta cúi xuống, móc túi quần túi áo của hai gã. Cô ta rút mấy cái ví ra đếm số tiền trong đó, rồi lấy ra một xấp đưa cho cô gái ngây thơ kia.
“Tất cả được hơn ba triệu. Mỗi người triệu rưỡi. Cho cậu thêm một cái điện thoại di động loại mới này nữa.”
“Cách kiếm tiền này hay thật. Chỉ cần ra vẻ một chút, uống một chút thuốc rã rượu là vừa được ăn chơi miễn phí, lại vừa có tiền. Tiếc là hai con cá này hơi gầy một chút nếu không…”
Cô bé ngây thơ đang cười nói bỗng nhiên cứng họng. Cô kinh ngạc nhìn ra đằng sau lưng của cô kia. Cô gái kia giật mình, quay phắt lại. Nhưng quá muộn. Một đôi tay mạnh mẽ, rắn chắc, đầy sức mạnh ôm chặt lấy cơ thể cô. Cô kinh hoàng định giẫy dụa nhưng vô ích. Đôi tay đó quá cứng và quá khỏe so với sức vóc con gái của cô. Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên tai cô
“Các cô không biết luật rồi. Theo luật thì ai tham gia cũng phải có phần. Các cô chia nhau hết ba triệu rồi thì tôi đành phải lấy thứ khác thôi vậy. Các cô không phản đối chứ?”
Liền đó, đôi tay cứng cáp kia đột nhiên trở lên trơn mềm và mạnh mẽ như một con rắn. Chúng nhanh như chớp trườn vào trong quần áo của cô. Một cái chụp lấy một bên ngực bóp mạnh, một chui vào giữa hai chân nắn nhè nhẹ.
“Không. Đừng. Làm ơn tha cho chúng tôi. Chúng tôi không phải là…”
Cô gái kinh sợ hét lên. Nhưng một cái miệng to lớn đã bịt chặt lấy miệng cô. Thân hình hắn lập tức quấn lấy cô như một con rắn. Một loạt những động tác tiếp theo cộng với tác động của rượu khi nãy khiến cô mất đi khả năng phản ứng. Những mảnh vải che thân của cô nhanh chóng bị lột ra và để lộ ra một thân hình gợi cảm. Cô bé bắt đầu rên xiết.
Cô bé còn lại thấy vậy thì tái mặt lại. Cô hốt hoảng định bỏ chạy nhưng không được. Một bàn tay nhanh như chớp chụp lấy cô, kéo tuột cô xuống và ôm chặp cô. Cô gái kêu lên, van xin, chống cự trong tuyệt vọng. Chỉ cần một tay, gã ấy vẫn có thể vô hiệu hóa khả năng phòng thủ của cô, chui vào trong y phục của cô, vuốt ve, nắn bóp thân thể cô, kích thích cô. Một lúc sau, những tiếng rên rỉ vang lên đều đều rồi lắng xuống.
Tất Cường thỏa mãn rời khỏi thân thể hai cô gái. Lúc này, quả thật quá bội phục bộ công pháp của mình. Nó không chỉ giúp hắn có được sức mạnh, dẻo dai mà nó còn giúp hắn có khả năng kỹ thuật có thể gợi hứng của cả hai người một lúc.
Mọi chuyện thật quá đơn giản. Tất Cường muốn đi săn mồi nhưng đi một mình thì cũng chán nên hắn rủ thêm một thằng bạn nữa cùng đi. Thằng này vốn là một tay chơi nghiệp dư nên lập tức đồng ý ngay.
Nhưng không biết nên gọi là xui xẻo hay may mắn mà hai đứa đụng ngay phải hai tay chơi chính hiệu này. Tất Cường may mắn thoát nạn là vì tửu lượng của hắn quá thấp nên hắn đã gục xuống nhanh chóng. Thằng bạn nó giỏi hơn hắn rất nhiều nên cầm cự với hai con nhỏ kia đủ lâu để cho công pháp Tình Thánh giúp Tất Cường tỉnh rượu. Sau đó, thì chẳng cần nói mọi người cũng đã rõ.
Tất Cường mặc lại đồ cho cả ba người, mang hai cô bé vẫn còn khiếp sợ xen lẫn vẻ thỏa mãn, để lên ghế đàng hoàng rồi mang thằng bạn rời đi.
Tất Cường lại ngồi xếp bằng tu luyện. Quả nhiên loại công pháp của hắn và chuyện đó có liên quan mật thiết với nhau. Hiện tại, hắn đã có thể bình tĩnh tu tập theo pháp quyết mà không hề có biểu hiện bất thường nào cả. Tuy nhiên, Tất Cường vẫn phải đối mặt với một thực tế phức tạp. Đám mây trong cơ thể hắn vẫn tồn tại và co bóp không ngừng. Nhưng chỉ có rất ít năng lượng của đám mây đó chịu tuân theo sự điều khiển của hắn, tuần hoàn trong kinh mạch theo đúng pháp quyết. Lượng khí này ít hơn quá nhiều so với những gì được miêu tả trong sách.
Tất Cường suy nghĩ, kiểm tra cơ thể một lúc mới phát hiện ra một điều bất thường. Đó là tần số co bóp của đám mây của hắn không ổn định mà đang liên tục thay đổi. Nó thay đổi theo hướng nào thì hắn vẫn chưa rõ. Hắn lại lên mạng của tổ chức để tra, tìm thông tin liên quan.
Sau một hồi tìm kiếm, Tất Cường sững người trước thông tin mắt tìm được. Hiện tượng đang xảy ra đối với hắn không phải là quá hiếm nhưng lại rất nguy hiểm. Người ta gọi hiện tượng này là song tim. Cụ thể ra mà nói thì đó là đám mây trong cơ thể hắn sẽ dần dần biến thành một thứ tương tự quả tim thứ hai của hắn. Nhiệm vụ của quả tim thứ hai này là tự động bơm năng lượng đi khắp cơ thể hắn. Điều này giúp ích rất lớn cho quá trình tu luyện của tu tiên giả nhưng nó lại để lại một nguy cơn còn lớn hơn. Đó là quả tim thứ hai và quả tim chủ của hắn có thể sẽ phát sinh hiện tượng đối kháng lẫn nhau, dẫn đến đào thải nhau. Hậu quả của cuộc chiến tranh giành lãnh thổ này là chiến trường, cơ thể hắn sẽ lãnh đủ.
Tất Cường vội tìm phương pháp đối phó. Hàng chục phương pháp từng được sử dụng có hiệu quả được tìm thấy nhưng Tất Cường vẫn phải thất vọng. Các phương pháp này có một đặc điểm chung là tỷ lệ thành công quá nhỏ và để thực hiện được chúng thì đòi hỏi rất nhiều điều kiện phức tạp không kém. Với khả năng của hắn hiện nay có thể nói là tuyệt đối không thể đáp ứng nổi.
Tất Cường không chịu bỏ cuộc. Hắn vào trang các phương pháp chỉ mới tồn tại trên lý thuyết hay các phỏng đoán của các nhà nghiên cứu. Hắn biết những phương pháp chưa qua thực nghiệm này không thể đảm bảo sẽ chắc chắn thành công nhưng hắn không còn lựa chọn nào khác. Nếu không thể tìm một phương pháp nào đó để chữa trị thì hắn rất có khả năng phải giã từ sự nghiệp tu tiên sớm. Không những vậy, hắn phải sống lốt quãng đời còn lại với một quả bom nổ chậm ngay trong người.