Chương 13
Tất Cường nghe vậy thì sung sướng hỏi
“Nói vậy, tôi đã lên cấp E? Tôi đã là một tu tiên giả thực thụ?”
“Ha ha ha…Ồ. Không. Rất đáng tiếc, nhưng không phải vậy. ‘Cảm Linh’ chỉ là dấu hiệu của việc anh sắp trở thành tu tiên giả cấp E mà thôi. Còn anh có trở thành hay không thì lại là chuyện khác.”
Harry bật cười rồi giải thích. Tất Cường nghe vậy thì thất vọng. Hắn hỏi tiếp
“Anh bảo là sẽ giúp tôi luyện tập. Vậy anh có thể nói rõ hơn không?”
“Anh phải biết, một trong những tiêu chuẩn để đánh giá một tu tiên giả có phải là cấp E hay không, là ở chỗ anh ta có thể sử dụng những công cụ phép thuật hay không. Phương pháp sử dụng các loại trang bị, công cụ ấy đòi hỏi người tu tiên phải có một vài điều kiện nhất định. Trách nhiệm của tôi là giúp anh có đầy đủ các điều kiện ấy.”
Tất Cường nghe vậy thì có đôi chút hiểu ra. Hắn ngẫm nghĩ một chút rồi ngửng đầu nhìn thẳng vào mắt Harry, hỏi
“Giờ thì chúng ta vào việc chính đi. Anh muốn nhận được thứ gì khi bỏ công sức ra huấn luyện cho tôi?”
Harry mỉm cười nói
“Anh rất thẳng thắn, khá giống với người phương tây chúng tôi. Tôi cũng chẳng có ý định giấu diếm. Tôi muốn anh trả cho tôi hai cục Tinh Pin khi anh đã đạt được tới cấp E.”
“Nếu tôi thất bại?”
“Trong trường hợp đó, cả hai chúng ta đều phải chịu lỗ thôi. Tôi sẽ giới thiệu cho anh một công việc phù hợp nhưng anh phải trả tôi năm cục pin thô, trong vòng năm năm. Thời gian tính từ lúc anh bắt đầu nhận việc. Thế nào?”
Tất Cường im lặng. Hắn suy nghĩ một lúc rồi nói
“Được. Tôi chấp nhận.”
“Ha ha… Vậy chúng ta cùng nâng ly chúc mừng sự hợp tác này chứ nhỉ? Mọi người đợi một chút nhé.”
Ông Long cười nói vừa đi đến tủ rượu, rót ra ba ly rượu. Mọi người cùng nhau nâng ly vui vẻ. Sau đó, Tất Cường quay sang Harry hỏi:
“Bao giờ chúng ta có thể bắt đầu.”
“À, việc này nói đơn giản thì cũng đơn giản mà phức tạp thì cũng rất phức tạp. Để có thể sử dụng những công cụ phép thuật, anh phải có khả năng sử dụng sức mạnh ý chí mới được.”
Nghe Harry nói vậy, Tất Cường hơi bất ngờ. Hắn hỏi lại
“Sức mạnh ý chí à? Ý anh là dùng ý nghĩ để điều khiển hoạt động của một vật gì đó, phải không?”
“Ồ không. Không đến mức đó. Những công cụ pháp thuật là những công cụ sẽ thực hiện ý muốn của anh. Nhưng nếu anh không thể kiểm soát được ý muốn của chính mình thì chúng sẽ phản ứng với tất cả những suy nghĩ dù là nhỏ nhặt nhất của người sử dụng. Nếu chuyện đó xảy ra thì anh sẽ gặp một đống những rắc rối và thậm chí có thể bị kết tội nữa.”
Tất Cường lập tức hiểu ra. Mỗi con người luôn tồn tại vô vàn những ý nghĩ, mong muốn điên rồ nhưng hầu hết mọi người đều áp chế được chúng và hành động phù hợp với các nguyên tắc của cuộc sống. Những công cụ mà anh ta nói lại có chức năng cảm nhận và làm theo suy nghĩ của người sử dụng. Tức là, nếu người sử dụng có ý nghĩ xấu xa thì chúng sẽ thực hiện ý nghĩ đó ngay lập tức. Không cần quá thông minh để hiểu được hậu quả của những việc làm không cần nghĩ đó.
“Vậy tôi phải làm thế nào, để ngăn chặn điều đó?”
“Rất đơn giản. Anh phải học cách tập trung vào những điều anh thực sự muốn làm đồng thời học cách tạo những bức tường phòng vệ. Những bức tường đó có tác dụng ngăn những ý nghĩ ngu ngốc của anh tiếp cận với các công cụ phép thuật đồng thời bảo vệ bộ não của anh khỏi những thâm nhập trái phép khác.”
“Những xâm nhập trái phép à?”
Tất Cường ngạc nhiên hỏi lại. Harry nói
“Điều này có lẽ phải làm trên thực tiễn để anh có thể khái niệm chính xác. Anh cho phép chứ?”
Tất Cường ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu chấp nhận. Harry khẽ mỉm cười. Cổ tay anh ta khẽ léo sáng.
Tất Cường còn chưa kịp hiểu gì thì mọi chuyện đã diễn ra. Cả không gian xung quanh đột nhiên như sụp đổ. Bóng tối ập đến trong nháy mắt. Những âm thanh kinh khủng vang lên khắp nơi. Một cảm giác đáng sợ ập đến, xâm chiếm tâm hồn hắn. Hắn kinh hoàng không biết phải làm sao thì tất cả kết thúc.
Tất Cường nhận ra hắn vẫn đang ngồi trên chiếc ghế trong văn phòng số ba như trước. Harry và ông Long vẫn mỉm cười như cũ. Dường như tất cả những điều vừa nãy chỉ là một cơn ác mộng. Tất Cường ngơ ngác nhìn xung quanh.
“Vừa rồi tôi đã xâm nhập một chút vào đầu óc của anh. Tuy nhiên, do năng lực hạn chế nên tôi chỉ có thể tạo ra một chút ảo giác nho nhỏ như vậy thôi. Nhưng, dù thế thì tôi cũng đã chiếm được không ít ưu thế rồi.”
Tất Cường im lặng. Cảm giác sợ hãi vừa rồi vẫn còn y nguyên trong hắn. Cảm giác đó rõ ràng chỉ là ảo giác, do đối phương gài vào nhưng vẫn không vì vậy mà giảm đi độ thực tế của nó. Tất Cường phải mất một lúc khá lâu mới bình tĩnh trở lại được. Hắn nhìn Harry nói
“Tôi muốn học cách tạo lập tường phòng vệ cho đầu óc mình. Xin anh hãy dạy cho tôi.”
Harry nghe vậy thì trở lên nghiêm nghị. Anh ta đã cảm nhận được sự nghiêm túc trong lời nói của Tất Cường. Anh ta lập tức trở lên nghiêm túc:
“Việc tạo ra một bức tường phòng vệ là việc hết sức dễ dàng. Nhưng việc nắm được cách dùng ý nghĩ để điều khiển những công cụ pháp thuật lại là việc rất khó khăn. Trước hết, anh phải biết rõ ràng mình muốn làm gì, càng chi tiết càng tốt. Anh phải phân biệt được ý muốn mà anh thực sự muốn thực hiện giữa hàng trăm ý tưởng xuất hiện trong đầu và đưa ý muốn đó đến với công cụ phép thuật. Đây là điều cực kỳ khó khăn. Hầu hết người tu tiên không vượt qua được cấp E chỉ vì họ không thể làm được điều này. Những người đó dù có công lực mạnh đến đâu cũng không được coi là tu tiên giả. Họ được gọi là những Á tiên.”
Tất Cường gật đầu, tán thành. Hắn có thể hiểu được những điều mà Harry vừa nói. Việc khống chế ý nghĩ đối với một con người là điều cực kỳ khó khăn. Hầu hết mọi người đều thất bại khi đối mặt với việc này. Họ thường bỏ mặc cho đầu óc bay lượn với hàng ngàn suy nghĩ đen tối và chỉ nỗ lực khống chế hành động của mình mà thôi. Dù vậy, vẫn tồn tại những người không thể khống chế được hành động bản thân. Họ thường được gọi là bệnh nhân tâm thần hay tội phạm… Harry dừng lại một chút rồi nói tiếp
“Tôi có thể dạy anh cách sử dụng phép thuật được gọi là The Wall ấy, nhưng tôi không thể đảm bảo anh sẽ học được nó. Đó là vấn đề của riêng anh và anh phải tự mình giải quyết. Tôi chỉ có thể hướng dẫn anh phương pháp luyện tập tốt nhất mà thôi.”
“Anh có thể miêu tả một chút về loại phép thuật đó được không?”
“À… Anh có thể tưởng tượng ra thế này. Đầu óc và các ý nghĩ của anh là những người sống trong một căn phòng có cửa bị khóa chặt, còn anh là người cầm chìa khóa. Mọi người đều tìm cách để thoát ra. Nhưng chỉ những ai được anh cho phép mới có thể rời khỏi căn phòng đó.”
Tất Cường gật đầu. Hình ảnh mà Harry chỉ ra quá đơn giản nhưng cũng rất rõ ràng. Nó cho phép Tất Cường có thể hình dung được hầu hết những điều kiện hắn cần phải đáp ứng để có thể thực hiện được phép thuật này. Hắn nhìn Harry hỏi
“Bao giờ, chúng ta có thể bắt đầu học.”
Harry bật cười rồi bảo
“Bất cứ khi nào anh muốn. Thực tế thì ban đầu, tôi chỉ đưa cho anh bí kíp luyện tập. Anh phải tự mình luyện tập trước. Khi nào có thắc mắc gì thì anh có thể hỏi tôi. Sau khi, anh đã đạt được những điều kiện căn bản thì tôi mới có thể hướng dẫn tiếp cho anh những điều cụ thể hơn.”
Harry nói xong liền lấy ra một quyển sách mỏng, đưa cho Tất Cường. Tất Cường cầm lấy quyển sách và cảm ơn anh ta. Hai người trao đổi cho nhau địa chỉ email và số điện thoại để trao đổi khi cần. Sau đó, Tất Cường đứng lên chào hai người rồi ra khỏi phòng. Harry và ông Long vẫn ở lại trò chuyện hay làm những công việc khác thêm một lúc nữa. Những điều này có liên quan đến Tất Cường hay không. Hắn dĩ nhiên không biết và cũng không cần biết. Hắn đang có việc phải làm ngay.
Tất Cường đi đến thư viện của tổ chức và lấy quyển sách mỏng ra đọc. Hắn không đi về nhà mà đến đây là vì hắn cho rằng đọc sách ở thư viện là chính xác nhất. Hắn đã đúng. Cuốn sách dù rất mỏng nhưng lại chứa đựng một lượng kiến thức khổng lồ. Bên trong đó là một loạt những từ ngữ chuyên môn và các kiến thức mà để hiểu được, người đọc cần có những hiểu biết về các định luật, định lý quan trọng nhất định. Tất Cường không thể hiểu được một nửa những kiến thức đó nếu không có sự trợ giúp của các thủ thư và những tài liệu từ cơ bản đến chuyên môn.
Hôm ấy, Tất Cường đến nhà Kana rất muộn. Khi hắn đến, Kana đã dùng xong bữa và đang xem tivi. Nàng có vẻ rất bực dọc vì điều đó nên dấm dẳng cả buổi tối. Tất Cường phải ngọn nhạt mãi mới có thể khiến mỹ nhân bình thường trở lại. Cũng may là Kana cho rằng hắn ôn luyện để chuẩn bị cho cuộc tuyển nhân viên, với hi vọng kiếm được một công việc đàng hoàng nên bỏ qua. Nếu nàng biết hắn bỏ thời gian, công sức để theo đuổi một giấc mơ hoang đường như tu tiên thì chắc nàng đã đá hắn ra khỏi cửa từ lâu rồi.
Những ngày tiếp theo, Tất Cường lại trở lại với lịch, thời gian biểu như trước. Có khác chăng là thời gian tu luyện của hắn rút ngắn lại, để có thêm hai tiếng mỗi ngày tu luyện phép The Wall. Đương nhiên, thỉnh thoảng hắn cũng phải liên lạc với Harry để xin hướng dẫn, các lời khuyên cần thiết cho quá trình tập luyện. Phải công nhận, Harry khá nhiệt tâm. Anh ta không chỉ trả lời đầy đủ qua điện thoại hoặc email mà còn đến tận nơi để hướng dẫn trực tiếp hắn. Điều đó thực sự làm cho Tất Cường khá cảm kích, cũng như nó giúp cho việc tu luyện của Tất Cường trở lên dễ dàng hơn rất nhiều.