Vẫn là sự đời....
Thói thường....
Uống nước nhớ nguồn....
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây....
Hẳn đã quên hay còn nhớ....
Nhưng....
Trách nhau làm chi...
Tôn trọng nhau thì mong đừng chọc ngoáy....
Một điều nhìn là chín điều lành....
Anh em...
Bằng hữu....
Trước là cùng chiến tuyến....
Nay xa lìa.....
Sao giống như Liên Xô và Hoa Kỳ quá....
Trước cùng chiến tuyến chống phát xít...
Ôi mấy anh phát xít tàng thư viện nhá...
Sau quay về thời bình...
Anh theo tư bản....
Tôi theo chủ nghĩa xã....
Anh theo tư sản....
Tôi theo vô sản.....
Vì cớ gì anh đá tôi...
Hay đơn giản đường anh đi cùng đường tôi đi....
Anh phải đá tôi thì anh mới đi được....
Anh sợ tôi đá anh xuống sao....
Tôi làm gì có gì mà đá được anh đây...
Về đến cổng nhà rồi....
Mở cổng, bước vào, kéo rèm cửa....
Phù....
Thở dài.....
Nhà anh với nhà tôi cách nhau có cái eo biển bê rinh...
Chung nhau là cái Bắc Cực a...
Cớ gì không cùng đi đường chug....
Cớ gì anh phải đá tôi ra khỏi đường...
Anh đi trước tồi đi sau....
Tôi cũng chấp nhận mà...
Chỉ là anh để tôi đi trên con đường đó thôi....
Nhưng anh là anh sợ...
Anh tư bản anh có tiền thì trên đường người ta mới chú ý đến anh...
Tôi vô sản...
Người ta trông đã dễ mến rồi...
Người ta cứ bám lấy tôi...
Họ đên Sước Sin và nghỉ ngơi ở đó...
Vẫn còn màu đỏ của cờ đỏ búa liềm....
Họ đến Lasvegas...
Họ đốt tiền trong những sòng bạc....
Hai cái đều là giải trí...
Anh nên để họ tự chọn lựa chứ...
Anh nhỉ...
Admin....
Đó là suy nghĩ của tôi...
Không biết anh nghĩ gì thế.....
(còn tiếp )