Không phải sợ, đứa nhỏ thành thật, ta cùng ngươi tồn tại!” Thượng Đế hòa ái dễ gần giúp An Đông Ni khuyến khích.
An Đông Ni vạn phần cảm tạ: “ Toàn năng thần a, ta xin kể lại vụ án về Tử Tân, đối với năm đó Khương Tử Nha áp đặt mười tội lớn trên người Tử Tân, từng cái thẩm tra, phát hiện tất cả đều là giả dối hư ảo phỉ báng, đời sau người ta hết thảy đều bất công với Tử Tân, hoàn toàn là vì mười tội lớn này, hôm nay bổn luật sư nhằm vào mười tội lớn này, tiến hành bác bỏ, vạch trần sự thật chuyện phỉ báng này.”
“ Điều thứ nhất, Khương Tử Nha nói Tử Tân xa quân tử, thân tiểu nhân, bại luân tang đức, cực cổ kim không ai ác bằng, là một tội. Ta không biết người Trung Quốc quân tử cùng với tiểu nhân thì phân chia như thế nào, nhưng ta nghĩ, mỗi người có quyền lợi lựa chọn bằng hữu kết giao, mặc dù lần lượt thay đổi bằng hữu, bị thương tổn, cũng chỉ là hành vi riêng của hắn, cái đó và bại luân tang đức có quan hệ gì sao? Nhiều nhất là nói hắn giao kết bằng hữu không cẩn thận, điều này sao lại thành cổ kim cực ác vậy? Huống hồ chúng ta nhìn chung bản tiểu thuyết Phong Thần Diễn Nghĩa, bên người Tử Tân ngoại trừ Đắc Kỷ cùng với Phí, Vưu, Bắc Bá Hầu vài người, cả triều cao thấp đều là trung thần, người Trung Quốc có câu cổ ngữ, kêu quân chính thần trung, phụ từ tử hiếu, bên người Tử Tân phần lớn đều là trung trực lễ nghĩa đại thần, nói như thế nào thành Tử Tân xa quân tử, thân tiểu nhân? Ta thỉnh Ngọc Đế bệ hạ trả lời vấn đề này?”
Ngọc Đế giận dữ: “ Vì sao là trẫm trả lời?”
“ Bởi vì Khương Tử Nha sau lại được phong cho chư thần, đều là công tác của ngài, đều thành thuộc hạ của ngài, ngài là người được lợi lớn nhất, nếu ngài không thể trả lời, thì nói lên sự bác bỏ của ta thành công.”
Ngọc Đế bất đắc dĩ: “ Coi như bác luận lần này của ngươi thành lập.”
Ta nghe được câu này, nhất thời trong đầu trống rỗng, phán ba ngàn năm, rốt cuộc nghe được…Khương Tử Nha! Lão thất phu âm hiểm, ngươi nghe được chưa?
An Đông Ni vỗ vai ta: “ Lão huynh, đừng kích động, nghe ta tiếp tục biện hộ cho ngươi.”
“ Thứ hai, Khương Tử Nha nói Tử Tân đối với hoàng hậu bất nghĩa, nói cái gì hoàng hậu là vi phạm danh dự của mẫu nghi thiên hạ, không nghe thấy có thất đức, nói Tử Tân tin lời dèm pha của Đắc Kỷ, đoạn ân tuyệt hại. Móc mắt, chặt tay, làm cho hoàng hậu bỏ mạng, phế nguyên phối mà lập yêu phi, túng dâm bại độ, đại phá luân thường, là tội thứ hai.”
Nói tới đây, vẻ mặt An Đông Ni bi phẫn giơ cao tay phải hướng đầy trời thần phật…
“ Các vị tiên phật đại nhân, về tội thứ hai này, ta muốn phân làm hai mà nói, thứ nhất chính là chuyện nhà của Tử Tân, theo giải thích của ta, cuộc sống của vợ chồng thời Trung Quốc cổ đại cực kỳ bí ẩn, là không gian riêng tư tuyệt đối, những việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, Tử Tân cùng với hoàng hậu hai vợ chồng quan hệ như thế nào, ngay cả con ruột của bọn họ cũng không biết, Khương Tử Nha lại làm sao mà biết được, là tin vỉa hè, hay là chứng cứ rõ ràng? Hắn dựa vào cái gì mà kết luận hoàng hậu…Không nghe thấy có thất đức, chẳng lẽ hoàng hậu làm sai chuyện, hoàng đế tự bộc lộ việc xấu trong nhà mà đi tuyên cáo thiên hạ để cho ai cũng biết sao? Về phần móc mắt, đốt tay bịa đặt, theo chính sử Trung Quốc ghi lại, hai loại hình phạt này là tổ tiên đế vương sáng tạo, thuộc loại tổ chế, là hình điển trọng yếu của quốc gia, cũng không phải Tử Tân phát minh sáng tạo đi ra để sát hại trung thần.”
“ Lớn mật!” Thát Tháp Thiên Vương lớn tiếng quát: “ Luật sư biện hộ kia, không nên nói bậy nói bạ, Trụ Vương đốt tay móc mắt, dồn hoàng hậu chết bỏ mạng, phế nguyên phối mà vọng lập yêu phi, túng dâm bại độ, đại phá luân thường, lúc ấy thiên hạ ai không biết? Ngươi sao dám nói bậy bạ!”
An Đông Ni không biết Thác Tháp Thiên Vương, đành phải quay đầu lại xem ta, ta biết nên nói chuyện, đứng dậy căm tức nhìn Thác Tháp Thiên Vương: “ Lý Tĩnh, ngươi luôn miệng nói lúc ấy thiên hạ không ai không biết, ta đây thật muốn hỏi ngươi, khi đó không có điện thoại, điện báo cùng ti vi, cũng không có báo chí, nếu không phải có người chủ mưu tuyên truyền phỉ báng, thiên hạ vì sao biết chuyện nhà của ta, ngươi thân là trọng thần biên quan, chẳng lẽ ngay cả lời đồn sai lầm cũng không hiểu sao? Việc này là do chính mắt ngươi nhìn thấy? Ngươi trả lời ta?”
Lý Tĩnh nhất thời bị ta hỏi cứng họng, đáp không được.
An Đông Ni thấy ta chặn được Lý Tĩnh, vội vàng biện hộ tiếp tục: “ Trung Quốc có câu cách ngôn, kêu thanh quan khó xử được chuyện nhà, về chuyện của Tử Tân cùng nguyên phối, chúng ta không tiện nhiều lời, nhưng là! Dựa theo lịch sử tư liệu Trung Quốc khảo chứng, Tử Tân bình sinh chỉ có hai vị thê tử, trước sáu mươi tuổi hắn bận về việc chinh chiến bốn phương thống nhất Trung Quốc đại lục, thủy chung chỉ có một nguyên phối phu nhân, ngay cả phi tử đều không có, sau lại chinh phạt nên mới được Đắc Kỷ, rồi sau đó cũng chỉ yêu một mình Đắc Kỷ, ta có xem qua những dã sử liên quan cùng tiểu thuyết, ngay cả hậu nhân bịa đặt cho thêm nữ tử cùng một chỗ với Tử Tân, cũng bất quá mười người, cùng các triều đại đế vương cổ đại so sánh, đây có thể xem là quân chủ hoang dâm vô độ hay sao?”
Nói tới đây, hắn lại mở giấy ra nói: “ Ngược lại, chúng ta lại đến nhìn xem, vị Chu Văn Vương Cơ Xương luôn miệng nói Tử Tân hoang dâm vô độ, chính là được quảng cáo rùm beng thành thánh nhân Chu Văn Vương, hắn lại có trăm con trai, còn tự thổi cái gì mà thánh nhân có dĩ nhiên có trăm con trai, chỉ sợ còn chưa tính con gái của hắn a? Nếu nói hắn chỉ là một quái vật chỉ có thể sinh con trai mà không sinh con gái, các ngươi tin tưởng sao?”
“ Ha ha…” Chúng thần phật phát ra một mảnh tiếng cười.
An Đông Ni đắc ý dào dạt tiếp tục: “ Nếu dựa vào con số này tính toán, Chu Văn Vương ít nhất có sáu bảy mươi vị thê tử, ta không rõ, vì sao hắn lại thành thánh nhân, mà Tử Tân chỉ có hai thê tử cùng với vài hoàng phi ngược lại bị hắn nói là hoang dâm vô độ? Vấn đề này, ta nghĩ thỉnh Quan Âm Bồ Tát trả lời?”
Quan Âm Bồ Tát sảng khoái đáp, tay ngọc phất cành liễu, lạnh nhạt nói: “ Ta đã sớm biết tên Cơ Xương kia không phải thứ tốt, trăm ngàn năm qua ta cũng thật sâu tự xét lại, sau cũng bởi vậy mà rời đi Ngọc Hư Cung, quy vào cửa Phật, chuyện này không thể tính lên người Tử Tân.”
Quan Âm Bồ Tát một câu ấm lòng người, nhất thời cảm động đến nỗi ta lệ nóng doanh tròng, liền ngay tại chỗ bái tạ!
“ Tử Tân không cần bái ta, năm đó thảo phạt ngươi, ta cũng có phần, mặc dù bị người bịt mắt, nhưng trong lòng cũng vẫn bất an, ngươi không trách ta là tốt rồi.”
Ta cảm kích nói: “ Năm đó chịu bịt mắt đâu chỉ ít người, chỉ có Quan Âm Đại Sĩ lòng mang bằng phẳng, mấy năm nay không phải ngài chiếu cố ta, Diêm Vương làm sao chịu cho ta ở lại địa phủ không đuổi đi, Tử Tân vạn phần cảm kích đại từ đại bi cứu khổ cứu nạn Bồ Tát.”
Thập Điện Diêm Vương đứng đầu Tần Quảng Vương đứng dậy nói: “ Tử Tân, Nghiệt Kính Thai có thể xét người tốt, dù là gian xảo độc ác khó che giấu, sở dĩ ta lưu ngươi ở địa phủ, là bởi vì Nghiệt Kính Thai không có chiếu ra tội nghiệt của ngươi, chính là mấy ngàn năm qua, ngươi chống án đều không thông qua, cho nên ta cũng không có cơ hội nói ra lời này, hôm nay ta liền chứng minh cho ngươi, những tội trạng này đều là lời đồn.”
Nghiệt Kính Thai là thứ tốt, Tần Quảng Vương thẩm án nghiêm minh cẩn thận nhìn rõ mọi việc, có hơn phân nửa công lao đều là nhờ vào Nghiệt Kính Thai.
Ở trong âm tào địa phủ, mỗi khi gặp được tội phạm bất hảo xảo quyệt giảo hoạt, mọi cách cãi chày cãi cối chết không nhận tội đi vào địa phủ, Tần Quảng Vương cũng không cãi cọ, thét cho quỷ tốt đem tội phạm giải đến Nghiệt Kính Thai, chiếu hết thảy chuyện ác hắn làm khi còn sống, những hành động cử chỉ, tất cả đều hiện trong bảo kính, mạc mạc hiện ra, kiện kiện không dời, làm cho những tội phạm mặt mày xanh mét, không thể không gục đầu nhận tội.
Ta khi còn sống bị oan khuất, Tần Quảng Vương đã sớm biết được, nhưng án này liên lụy quá lớn, trên có Nữ Oa nương nương cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn, dưới có thiên giới chúng thần, còn có tam sơn ngũ nhạc tiên nhân đều liên lụy trong đó, hắn chỉ là một Diêm Vương nho nhỏ làm sao dám xuất đầu, hôm nay nhìn thấy thần phật đều có ý tứ kết án, lúc này mới xuất đầu làm chứng.
Có lời chứng minh của Tần Quảng Vương, còn lại những tội trạng đều bác bỏ.
Ngọc Đế cười nói: “ Không thể tưởng được, ba ngàn năm xử án, liền như vậy chấm dứt, nếu Tử Tân không muốn truy cứu trách nhiệm, liền an bài hắn chuyển thế sống lại a.”
“ Chờ một chút, ta có chuyện muốn nói.”
Thượng Đế đứng lên, ánh mắt dừng trên người ta mấy lần, sau đó bỗng nhiên nở nụ cười.