- Trời! Tam thúc, sao lại ...
Ba bóng người bay vọt đến, vượt qua đỉnh đầu của đám đông, rơi xuống thảm đỏ, một hán tử vận trường sam tiến nhanh đến trước, nâng người bị té trên dất dậy, vẻ mặt vô cùng kinh hãi, người bị đả thương không phải là thanh niên kia, mà lại chính là người có ý định hạ thủ - Tam lão gia!
Mọi người thấy rõ được người đó chính là tam lão gia thì đều cảm thấy chẳng hiểu gì cả, thầm nghĩ:
- Kỳ quái, hồng y lão giả (tam lão gia) này đang diễn trò sao, đang êm đẹp thế sao lại bị đả thượng rồi, nhưng cho dù có diễn trò cũng không cần phải giống thật như thế chứ!
Kết quả như thế thật là ngoài dự liệu của tất cả mọi người, rất nhiều người đã đứng lên. Không ít người biết được lão thì lại càng kinh ngạc, tam lão gia của Lôi gia bị đánh trọng thương, lại là trên địa bàn của Lôi gia, là ai ăn gan hùm mật gấu, dấm nhổ lông trên đầu lỗ.
Phương kiếm minh đương nhiên cũng đứng lên, trong thầm cảm thấy kỳ, vừa rồi hắn cũng không thấy có chuyện gì xảy ra, chỉ mơ hồ nhìn thấy trong mắt của lão nhân tóc bạc đột nhiên bạo quang, tựa như lão muốn xuất thủ, nhưng không giống, bởi vì căn bản là lão chưa từng động, hơn nữa khi tam lão gia té xuống thì vẻ mặt của lão lại kinh sợ, xoa ngực mình, kêu lên:
- Báo ứng, báo ứng! Lão tiểu tử muốn khi dễ lão phu, bây giờ bị báo ứng rồi!
Tiến lên vài bước, chụp lấy thanh niên kia, lúc này vẫn chưa hoàn hồn, mặc dù không có phẫn nộ như trước, nhưng miệng vẫn không có nhẹ nhàng hơn trước, nói:
- Tên bại gia tử như ngươi xem ra cũng có chút lương tâm, theo ta trở về, không nên ở chỗ này nữa!
Kéo thanh niên đứng dậy, tuy tuổi lão đã cao mà vẫn còn rất khỏe mạnh, thanh niên kia bị lão lôi đi, hai chân lão đảo, không giãy được, để cho lão tùy ý kéo đi.
Cũng khó trách tại sao thanh niên kia lại sợ lão như thế, không phải vì lão là thái tổ gia của hắn là mà vĩ lão mạnh hơn hắn.
Lão nhân tóc bạc kéo thanh niên đi được bảy tám bước thì đưa tay đẩy ra trước, nói:
- Làm phiền, làm phiền, xin các vị nhường đường.
Lão có ý định rời đi, nhưng người của Lôi gia làm sao bỏ qua cho lão được, hán tử vận trường sam nâng tam lão gia dậy đưa cho người của hắn đỡ lấy, quát:
- Chậm đã!
Lão nhân tóc bạc dừng lại, trường sam hán tử giương mắt nhìn quanh, vẻ mặt giận dữ, cười lạnh nói:
- Không ai được rời khỏi đây, nếu không đừng trách tại hạ không khách khí!
Ánh mắt nhìn về phía cao tráng lão giả, sau đó cười lạnh nói:
- 'Minh nhân diện tiền bất thuyết ám thoại', là ai tám toán tam thúc ta, nhất định ta sẽ tra ra, ta thành thật khuyên người ám toán hãy mau đi ra, nếu để người của Lôi gia biết được đó là ai thì đừng trách Lôi mỗ đại khai sát giới!
Cao tráng lão giả cười hắc hắc, trầm giọng nói:
- Lôi Chấn Viễn, ngươi nghi ngờ lão phu?
Lôi Chấn Viễn nói:
- Ai là kẻ ám toán thì kẻ đó rõ nhất!
Mặc dù không nói thẳng ra nhưng từ ngữ khí của hắn là đã biết hắn hoài nghi cao tráng lão giả.
Cao tráng lão giả cười to một tiếng, nhìn hán tử anh tuấn bên cạnh hỏi:
- Dương sứ giả, hắn nói lão phu ra tay ám toán, ngươi nói xem lão phu có ra tay không?
Hán tử anh tuấn mỉm cười, nói:
- Đậu trưởng lão ngồi xa như vậy, thì làm sao có thể ám toán người của Lôi gia các người, cho dù chúng ta không quen với tác phong làm việc của các ngươi cũng không cần phải ám toán, Ma Giáo chúng ta mặc dù có một chữ 'ma', nhưng chưa bao giờ làm chuyện lén lút, huống chi đậu trưởng lão lại là một võ lâm tiền bối, nếu kẻ nào hoài nghi hắn thì đó chẳng khác nào là vũ nhục hắn!
Lôi chấn viễn cười lạnh, vị đậu trưởng lão đó cười lớn:
- Dương sứ giả, ngươi đang dát vàng lên mặt lão phu đó, kỳ thật mọi người ở đây đều rõ ràng, lão phu ngồi ở đây, cách Lôi Thiên Tây hơn bảy trượng, cho dù lão phu luôn tự phụ về võ công của mình, nhưng tuyệt đối không xem mình như là lục địa thần tiên, cho dù lão phu là một tiểu nhân hèn hạ, muốn ra tay ám toán, thì có thể ngồi bất động mà làm cho Lôi Thiên Tây bị trọng thương sao? Hơn nữa, võ công của Lôi Thiên Tây như thế nào chẳng lẽ Lôi Chấn Viễn ngươi không rõ sao?
Những lời này hợp tình hợp lý, khiến cho Lôi Chấn Viễn đỏ mặt, nhưng vẫn mạnh miệng nói:
- Nhưng võ lâm nhân sĩ ở đây, có ai có võ công cao hơn lão?
Đậu trưởng lão cười ha hả, gằn từng chữ:
- Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, Lôi Chấn Viễn, ngươi đã quên cảnh ngôn của tiền nhân!
Mặt của lôi chấn viễn đã đỏ đến mang tai, thì thào:
- Không phải lôi mỗ có thành kiến với lão, mà là việc này vô cùng cổ quái, lôi mỗ vì muốn tra ra người này, cho nên mới đắc tội với lão, hy vọng sẽ không vì chuyện này mà khiến cho mọi chuyện rối thêm!
Đậu trưởng lão thấy ngữ khí của hắn đã yếu xuống thì cũng không tiếp tục nữa, nói:
- Đại loạn tạm thời sẽ không xảy ra, lão phu có thể cam đoan với ngươi!
Mặc dù không nói thẳng ra là lão sẽ không truy cứu việc này nữa, nhưng người nghe có thể hiểu được hàm nghĩa. Lời nói của hai người đều ẩn giấy huyền cơ, hư hư thật thật, mềm cứng đều có, không ít võ lâm nhân sĩ ngồi ở đây, cũng nghe ra được không ít điều.
Lôi Thiên Tây trong miệng của đậu trưởng lão chính là tam lão gia, lúc Phương Kiếm Minh ở trong Lôi phủ thì Lôi Minh đã từng nói đại khái về Lôi gia cho hắn biết.
Lôi gia là một gia tộc, đã trải qua biết bao mưa gió, nhưng vẫn đứng sừng sững không ngã, ngoại trừ việc dựa vào chính mình, Lôi gia còn có rất nhiều quan hệ với triều đình.
Bởi vì Lôi gia là một gia tộc, cho nên nhất định phải có chưởng môn quản lý, đương kim chưởng môn của Lôi gia chính là tổ phụ của tỷ đệ Lôi Nhu - Lôi Thiên Đông.
Nói đến Lôi Thiên Đông thì không thể không nói đến phụ thân của hắn, Lôi Mãnh, năm mươi năm trước, Lôi Mãnh được gọi là Lôi lão gia tử, bối phận của lão ngang với cao thủ trên Địa Bảng, thân tỷ tỷ của hắn chính là thê tử của mỹ hòa thượng Văn Nhược Vọng - Lôi Yên.
Khi Lôi Yên hơn một tiểu thì phụ thân của nàng, bằng vào thực lực của bản tân, giành lấy vị trí đương gia của Lôi gia (Lôi gia phân chi không ít), thế lực ở không chỉ có ở Giang Nam mà là hầu như bất kỳ châu phủ nào cũng có, Lôi phủ tại Hàng Châu là nơi mà lịch đại chưởng môn nhân ở, nếu như xem Lôi gia như một quốc gia thì Hàng Châu chính là thủ phủ.
Lôi gia thật ra chính là một gia tộc khởi nghiệp từ thương nghiệp, tham gia vào rất nhiều nghành sản xuất, rượu có, gạo có, xe có, vải vóc cũng có, nhưng một nửa kinh tế của Lôi gia là đến từ hỏa dược và binh khí, phương pháp bí truyền chế tạo hỏa dược của Lôi gia có thể nói là nhất tuyệt, có thể chế tạo kỳ hình binh khí, triều đình rất coi trọng điểm này, hàng năm đều mua bán với Lôi gia (thựa như quân hỏa thương hiện nay), triều đình có tài lực hùng hậu, Lôi gia có thể không phát triển sao, có vài hoàng đế biết được tài lực của Lôi gia phát triển thế là có điểm không thích hợp, nhưng vì bảo trì giang sơn của chính mình, cho nên không ngăn lại, còn muốn lung lạc Lôi gia, trong triều cũng có nhiều người xuất thân từ Lôi gia, cứ như thế, còn ai dám gây chuyện với người của Lôi gia.
Lôi gia có mặt trong rất nhiều lĩnh vực, hiển nhiên là cũng có quan hệ thân mật với người trong võ lâm, huống chi công phu ám khí của Lôi gia cũng là nhất tuyệt, mặc dù không có 'Kỳ', 'Độc', 'Quái' như của Tứ Xuyên Đường môn, nhưng sức công phá lại vượt xa Đường môn, không ít người trong võ lâm coi Lôi gia là một môn phái.
Nhưng địa vị của Lôi gia cũng rất là cổ quái, trong lĩnh vực thương nghiệp, hay trong võ lâm đều có hưởng hưởng, nếu nói về thương nghiệp, thì Lôi gia hoàng hành không đố kỵ ai, nếu luận về danh tiếng trong lõ vâm thì Lôi gia rất kém, thua kém Thiếu Lâm, Võ Đang không ít, thậm chí là không bằng bảy đại môn phái khác.
Phụ thân của Lôi Yên là người cầm quyền, nên có thật quyền hơn hai đệ đệ và ba đường huynh, Lôi Yên từ thông minh từ nhỏ, nhưng cuối cùng thì vẫn là thân nhi nữ, nàng không có hứng thú đối với quyền lực, sau này Lôi Mãnh thành người thừa kế của Lôi gia, ngoại trừ tỷ tỷ ra thì Lôi Mãnh không còn thân huynh đệ tỷ muội nào khác, cho nên rất tôn kính Lôi Yên.
Sau này hắn trở thành đương gia của Lôi gia, phái người dò la tin tức của tỷ tỷ, hán có hai nhi nữ và bốn nhi tử, trong hai nhi nữ, một thì xuất giá, một thì tiến cung làm phi tử.
Bốn nhi tử thì phân biệt là Lôi Thiên Đông, Lôi Thiên Nam, Lôi Thiên Tây, Lôi Thiên Bắc, hơn hai mươi năm trước, Lôi Mãnh cáo lão, giao lại mọi việc cho trưởng tử Lôi Thiên Đông, còn mình thì đi ngao du thiên hạ, đã gần mười năm qua, nhiều người tưởng rằng hắn đã trở thành người thiên cổ rồi, cho nên đều nghĩ rằng đương gia của Lôi gia hiện nay chính là Lôi Thiên Đông.
Lôi thiên đồng có bốn nam tử, nhi tử thứ ba chính là Lôi Chấn Tuyền, cũng là phụ thân của tỷ đệ Lôi Nhu, ngày đó Phương Kiếm Minh đụng phải chính là tứ thúc của Lôi Nhu Lôi Phong.
Lôi Thiên Đông là gia chủ, bất kể là triều đình, võ lâm, thương nghiệp, lão đều phải bận tâm đến, ba đệ đệ của hắn hiển nhiên là trợ giúp hắn rồi, ở phương diện buôn bán có Lôi Thiên Nam, chuyện trong võ lâm thì có Lôi Thiên Tây, về quan hệ với triều đình thì có Lôi Thiên Bắc.
Lần trước Chu công tử đến Lôi gia, Lôi Thiên Đông tự mình tiếp đãi, sau đó lại đưa thân quản gia Lôi Biển đưa họ ra ngoài du ngoạn.
Năm người Phương Kiếm Minh đến Lôi phủ thì do Lôi Minh tiếp đãi, do bọn họ cùng bối phận, căn bản là không có kinh động đến trên dưới của Lôi phủ, Lôi gia có sự nghiệp lớn, hằng ngày đều có hàng trăm khách đến thăm, cũng có không ít thực khách, Lôi Minh Tuyền cũng nghe nói bằng hữu của con trai hắn, Lôi Minh, đến, trong đó có một người nổi danh như nhi nữ tử hắn là Long Bích Vân, đến từ Từ Hàng Hiên, mặc dù hắn không tự mình tiếp đãi, nhưng cũng sắp đặt cho họ một tòa biệt viện.
Vì bối phận và tuổi tác cho nên Lôi Chấn Tuyền vẫn chưa đến quấy rầy họ, thật ra hắn cũng không có hứng thú lắm, nhiều chuyện trong Lôi phủ cần hắn xử lý.